Tinh Giới

Lâm Thiên và Long Lăng Thiên đến một con phố nhỏ náo nhiệt, tìm một quán nhỏ rồi ngồi xuống.

– Nào Lâm lão đệ, ta kính Lâm lão đệ một ly. Lâm lão đệ xử lý yêu đao Thôn Chính trong Nhật Bản khiến ta và chủ tịch thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Thiên cụng ly với Long Lăng Thiên, cười nói:

– Long lão ca, có thể nói rắc rối do ta gây ra nên tất nhiên từ ta giải quyết. À mà Bát Kỳ chết rồi.

Mắt Long Lăng Thiên lộ tia khác nhiên:

– Bát Kỳ chết? Bát Kỳ đi Từ Hàng Tịnh Trai một chuyến, bị người bắt gặp hù chạy, không bị thương quá nặng mới đúng, sao bỗng dưng chết? Lâm lão đệ, không lẽ Bát Kỳ cũng chết trong tay ngươi?

Vì Huyền Nữ cung xa xôi cộng thêm luôn phong phái nên Long tổ không rõ tin tức bên Huyền Nữ cung. Long Lăng Thiên dù là tổ trưởng Long tổ nhưng lão không phải thần, không biết chuyện Lâm Thiên mới giết Bát Kỳ. Nếu chuyện này xảy ra ở khu náo nhiệt thì trong vòng năm phút là Long Lăng Thiên nhận được tin ngay.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:

– Long lão ca biết Huyền Nữ cung Đại Tuyết sơn đúng không? Hôm nay ta đi Huyền Nữ cung có chút việc, vừa lúc gặp Bát Kỳ đến quấy rối, chuyện sau đó thì Long lão ca cũng đoán được rồi.

– Bát Kỳ đi Huyền Nữ cung, thật là tật xấu mãi không chừa, gục trong tay ngươi coi như hắn xui. Lâm lão đệ, ta rất phục ngươi, cao thủ trên Nguyên Anh kỳ, mới có bao lâu đã hai người chết trong tay Lâm lão đệ!

Long Lăng Thiên cười lớn:

– Nào, chúng ta cạn một ly vì Bát Kỳ xui xẻo, ha ha ha ha ha ha!

Bát Kỳ, Long Lăng Thiên là đối thủ cũ, nghe tin gã chết làm lão hơi thương cảm, nhưng phần nhiều là vui vẻ.

Lâm Thiên nâng ly uống cạn.

– Lâm lão đệ, có một tin tức ta nghĩ nên cho ngươi biết. Chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu có lẽ sẽ xuất hiện trong mấy ngày nay, đã xác định đại điểm, gần học viện Thiên Đô. Bởi vì chúng ta thắng quán quân đại tái thanh niên Võ Giả đệ nhất thế giới nên chìa khóa hình ngôi sao này thuộc quyền Trung Quốc. Nhưng theo tin tức bên dưới truyền lên thì đã có thám tử nhiều thế lực đến thành phố Hải Thiên, rất có thể bọn họ không hy vọng chúng ta dễ dàng có được.

Long Lăng Thiên mắt lóe tia sáng lạnh:

– Long lão đệ bỏ công nhiều nhất trong đại tái thanh niên Võ Giả đệ nhất thế giới, chìa khóa hình ngôi sao này tùy ngươi xử lý!

Nếu không phải tu vi của Lâm Thiên đã đến Nguyên Anh kỳ thì chìa khóa hình ngôi sao này sẽ không dễ dàng như vậy mặc cho hắn quyết định. Bây giờ tu vi Lâm Thiên cao nên đãi ngộ cũng khác. Côn Luân, Thục Sơn có góp sức, nhưng bọn họ đã có một chìa khóa hình ngôi sao, không tiện giành chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu với Lâm Thiên.

Lâm Thiên nhíu mày nói:

– Long lão ca, Côn Luân có chìa khóa hình ngôi sao, Thục Sơn cũng có nhưng Long tổ thì không. Ta cảm thấy chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu để lại trong Long tổ đi. Một chìa khóa hình ngôi sao có thể cho mười người dưới Kim Đan kỳ tu luyện, ta chỉ muốn hai danh ngạch được không?

Long Lăng Thiên hỏi:

– Lâm lão đệ muốn hai danh ngạch cho Tả Vân Phi, Ngụy Phong sao?

Lâm Thiên gật đầu nói:

– Long lão ca tính như thần. Tả Vân Phi, Ngụy Phong tu luyện bên chìa khóa hình ngôi sao thì tốc độ sẽ mau hơn chút.

Long Lăng Thiên nói:

– Lâm lão đệ, vì ngươi nên ta có tìm hiểu chút ít về họ. Tả Vân Phi có công pháp tu luyện, ở bên cạnh chìa khóa hình ngôi sao chắc chắn giúp ích cho việc tăng thực lực. Nhưng Ngụy Phong thì dường như đến bây giờ vẫn chưa tu luyện công pháp gì, hai là hắn thích hợp công pháp tăng tu vi trong chiến đấu hơn. Dù có công pháp, Ngụy Phong tu luyện bên cạnh chìa khóa hình ngôi sao không tiến bộ nhanh bằng trong quân đội.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, Long Lăng Thiên nói có lý. Ngụy Phong không thích hợp yên lặng tu luyện một chỗ.

Lâm Thiên hỏi Long Lăng Thiên:

– Vậy chỉ cần một vị trí là được.

Long Lăng Thiên cười nói:

– Ha ha ha! Lâm lão đệ, chúng ta thảo luận tại đây như thể chìa khóa hình ngôi sao đã nằm trong tay vậy.

Lâm Thiên cười, thản nhiên nói:

– Bản thân ta không nghĩ nhiều về chìa khóa hình ngôi sao, nhưng nếu đã xác định là thứ thuộc về nước ta thì sao có thể để người khác cướp đi? Hy vọng lần này có mấy con cá lớn đến, ta ngại khi dễ tôm tép.

Câu này xạo trăm phần trăm, Lâm Thiên thích chiến đấu với cường giả nhưng nếu có trái hồng thì ai ngu đi bóp cục đá?

Hai người uống rượu thoải mái, trò chuyện vui vẻ. Trên bàn dần đầy bình, họ không uống bia mà là rượu trắng nồng độ cao. Tửu lượng kinh người khiến mấy bàn bên cạnh sửng sốt nhìn.

Mấy thanh niên đầu trọc lắc lư vào trong tiệm.

– Hai vị huynh đệ tửu lượng ghê gớm, lăn lộn trên đường nào vậy?

Một người đầu trọc nhìn kỹ Lâm Thiên:

– A! Ngươi hơi giống Lâm Thiên.

Bị quấy rầy uống rượu khiến Lâm Thiên khó chịu cau mày, lạnh lùng nói:

– Biến!

Đầu trọc cười khẩy nói:

– Ôi chao, vênh váo dữ. Ngươi nghĩ ngươi là Lâm Thiên thật sự? Dù Lâm Thiên thật sự đứng trước mặt chúng ta thì các ca ca cũng sẽ không tha cho!

Đầu trọc nói vậy thì khẳng định Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không tới nơi như thế này ăn uống. Đầu trọc cho rằng thân phận như Lâm Thiên sẽ đi quán lớn nổi tiếng, ngồi ở quán nhậu vỉa hè thế này tuyệt đối không là hắn. Trên đời có nhiều người mặt mũi giống nhau, hiện nay Lâm Thiên rất nổi tiếng nên có một số người cố ý sửa nhan sắc cho giống hắn.

Long Lăng Thiên lại uống một ly rượu, cười lớn:

– Lâm lão đệ, bọn họ sẽ không tha cho ngươi kìa!

Lâm Thiên bĩu môi nói:

– Long lão ca, đây là địa bàn của người đúng không? Có Long lão ca ở bên cạnh chẳng lẽ còn cần ta làm khách mà ra tay sao? Thế thì mặt mũi Long lão ca để đâu?

Thanh niên đầu trọc thủ lĩnh nói:

– Đây là địa bàn của lão? Cười chết. Cho các ngươi biết, mấy con phố bên này đều thuộc về địa bàn bang Đầu Trọc chúng ta. Lão bản, nên giao tiền bảo kê tháng này đi!

Chủ tiệm là một người già, ngay khi thấy thanh niên đầu tọc đi vào là đã ngừng buôn bán, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn đám thanh niên chờ bọn họ lên tiếng.

Lão già tội nghiệp nói:

– Mấy vị tiểu huynh đệ, gần đây ít khách nên không kiếm được nhiều tiền, có thể giao ít phí bảo kê chút xíu được không? Phí bảo kê một ngàn một tháng thật tình là không chịu nổi.

Nghe lão bản nói, mấy thanh niên đầu trọc nhướng cao chân mày.

Thanh niên đầu trọc thủ lĩnh lạnh lùng nói:

– Giao ít chút? Cho ngươi biết, tiền bảo kê một ngàn một tháng đã thấp lắm rồi. Dạo này thời cuộc hơi lộn xộn, bắt đầu từ tháng sau tiền bảo kê tăng lên một ngàn rưỡi, ngươi thích giao hay không thì tùy!

Ngoài miệng thanh niên đầu trọc nói thích giao hay không thì tùy nhưng lão bản biết rõ hậu quả không giao tiền. Tháng trước đôi huynh đệ kế bên không giao tiền bảo kê, cửa hàng bị người đập nát, người nằm trong bệnh viện nửa tháng.

Lão bản mặt trắng bệch thì thào:

– Một ngàn rưỡi, quá cao, hoàn toàn không kiếm lời được.

Lâm Thiên lên tiếng hỏi:

– Lão nhân gia, chuyện như vậy chính phủ không lo sao? Nơi này là thành Bắc Kinh, thời cổ đại là dưới chân thiên tử lại xảy ra chuyện như vậy sao?

Lão bản sợ hãi liếc đám thanh niên đầu trọc, chỉ im lặng lắc đầu.

Một thanh niên đầu trọc vẻ mặt đắc ý nói:

– Nói cho tiểu tử ngươi biết, bang Đầu Trọc chúng ta có người bên trên...!

Thanh niên đầu trọc thủ lĩnh lạnh lùng quát:

– Lý Tam, ngậm miệng!

– A, xin lỗi Hải ca, ta nhanh miệng quá.

Lâm Thiên chậm rãi rót ly rượu cho mình uống một hớp, hắn nói với Long Lăng Thiên:

– Long lão ca nên quản lý chuyện này đi.

Long Lăng Thiên gật đầu nói:

– Đã tới lúc chỉnh đốn lại trật tự xã hội đen trong nước, nên nâng đỡ thì nâng đỡ, nên đả kích thì phải đả kích thật nghiêm khắc.

– Ha ha ha! Các ngươi hù dọa ai vậy? Nói y như thật.

Trong mấy thanh niên đầu trọc có một người cười lớn nói:

– Hải ca, theo ta thấy chúng ta nên dạy dỗ bọn họ, để bọn họ trở về hiện thực, đừng suốt ngày mơ mộng cứu nước cứu dân.

Thanh niên đầu trọc khác nói:

– Đúng rồi Hải ca, các huynh đệ đang ngứa tay, thuận tiện giết gà dạo khỉ luôn, không thì tháng sau khó thu tiền bảo kê.

Lâm Thiên nói với Long Lăng Thiên:

– Long lão ca tới hay để ta?

Long Lăng Thiên cười nói:

– Lâm lão đệ lên đi, nắm xương già của lão ca ta đây không chịu nổi kích thích.

Lâm Thiên bĩu môi:

– Ta khinh, Long lão ca mà không chịu nổi kích thích.

Lâm Thiên lòng máy động, một quả cầu lửa xuất hiện trong tay hắn. Quả cầu lửa đỏ rực vừa xuất hiện thì nhiều người trong tiệm nhỏ sững sờ.

Hải ca thủ lĩnh hét to:

– Dị năng giả, là dị năng giả, trốn mau!

Lâm Thiên lạnh lùng cười, lòng máy động, quả cầu lửa tách thành mấy quả cầu nhỏ đuổi theo đám thanh niên đầu trọc. Quả cầu lửa đụng vào áo bọn họ rồi thiêu đốt, tiếng gào thét vang lên.

Vì Lâm Thiên chỉ trừng phạt nho nhỏ nên mấy thanh niên đầu trọc không chết, chỉ chịu khổ da thịt.

Lão bản cười khổ nói:

– Hai vị khách nhân mau đi đi, từ nay tiệm của lão già này không mở được nữa rồi.

Lâm Thiên là dị năng giả, đám người bang Đầu Trọc không dám chọc vào hắn, nhưng lão chỉ là chuẩn bị. Mấy người bang Đầu Trọc chịu khổ trong tiệm, sao có thể không tới tính sổ được? Khi đó quán bị phá là chuyện nhỏ, e rằng mất nửa cái mạng già, chẳng bằng đóng cửa bây giờ cho rồi.

Tất nhiên Lâm Thiên có suy xét đến hậu quả, hắn an ủi:

– Lão bản đừng sợ, cứ mở quán bình thường, ta bảo đảm sau hôm nay tuyệt đối không có bang Đầu Trọc. Long lão ca nói xem đúng không?

Long Lăng Thiên gật đầu nói:

– Đúng rồi, có trắng thì có đen, thanh trừ hết thế lực đen là không thể nào nhưng phải kiên quyết xóa sạch kiểu như bang Đầu Trọc. Lão bản làm thịt nướng ngon lắm, mười năm trước ta từng tới đây ăn, bây giờ càng ngon hơn nữa, đóng cửa thì đáng tiếc.

Lão bản cảm thán rằng:

– Tiểu lão nhân cũng không muốn đóng cửa, nhưng thế lực bang Đầu Trọc không nhỏ. Bọn họ có thể chiếm một mảnh đất trong thành Bắc Kinh thì chắc chắn bên trên có người, muốn nhổ bỏ không dễ. Ài, quan viên bây giờ nhận tiền rồi còn quan tâm gì đen hay trắng?

– Long lão ca, trừ xã hội đen ra cũng phải bắt luôn quan viên hủ bại.

Lâm Thiên nói:

– Quan viên chính phủ nói là công bộc cho nhân dân nhưng không mấy người làm được năm chữ này.

Long Lăng Thiên cười khổ nói:

– Lâm lão đệ muốn đẩy hết mọi chuyện lên đầu ta sao? Ngươi không thể ra sức chút sao? Ta thấy thế này đi, ta lo bên xã hội đen, còn ngươi gánh vấn đề quan viên hủ bại?

Lão bản nghe Lâm Thiên, Long Lăng Thiên nói chuyện, thầm nhủ tên đầu trọc nói đúng, thần kinh hai người này có vấn đề, thích nằm mơ cứu nước cứu dân. Xã hội đen và quan viên hủ bại là vấn đề khó giải bao nhiêu năm rồi, đâu dễ giải quyết ngay?

Lâm Thiên cười nói:

– Được, dù sao cũng rảnh, ta sẽ lo chuyện này. Nhưng Long lão ca, nếu ta gây ra động tĩnh lớn thì Long lão ca nhớ lo bên chủ tịch.

Long Lăng Thiên cười nói:

– Tiểu tử nhà ngươi làm việc luôn có chừng mực, ta vô cùng yên tâm.

Sau khi hai người rời đi, lão bản lập tức đóng cửa ngừng kinh doanh, nhưng không bỏ đi ngay mà ẩn núp định chờ xem tiếng gió thế nào rồi tính. Lão bản biết Lâm Thiên là dị năng giả, có lẽ việc này còn đường cứu vãn.

Đêm đó trong thành Bắc Kinh vang tiếng còi hú inh ỏi, vô số xe cảnh sát đưa các thành viên xã hội đen vào sở cảnh sát bắt nhốt. Thế lực xã hội đen thứ nhất bị quét sạch là bang Đầu Trọc khoảng trăm thành viên.

Trong một đêm cục cảnh sát toàn thành Bắc Kinh nhốt đầy xã hội đen.

Ngày thứ hai, các tờ báo lớn đưa tin rầm rộ về việc này, tiêu đề là ‘Cảnh sát Bắc Kinh tập thể hành động, nhân viên xã hội đen đều ngã ngựa’ vân vân.

Hành động lần này khiến dân chúng vỗ tay ăn mừng, nhiều thành viên xã hội đen khủng hoảng. Thế lực đen ngoài tỉnh đều rụt vòi, việc thu tiền bảo kê cũng báo xuống là gần đây miễn nhận.

Lâm Thiên ở lại khách sạn Long Lăng Thiên sắp xếp cho một đêm, hôm sau hắn đi trên đường cái nghe người xung quanh bàn tán, mặt lộ nụ cười. Chỉ cần quốc gia quyết định sửa trị thì xã hội đen không khó trị. Xã hội đen hung dữ cỡ mấy có cứng bằng cơ quan quốc gia không? Dù một số thế lực xã hội đen có cao thủ nhưng khi Long tổ hành động thì ngoan ngoãn xếp re hét.

Trung Nam hải Bắc Kinh.

Chủ tịch Long Hoa nhìn Lâm Thiên, cười to bảo:

– Lâm cố vấn, ta luôn muốn gặp người thật nhưng mãi không có cơ hội, bây giờ coi như hoàn thành mong muốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui