Tình Hận - Ranrin

Cảnh báo câu văn chap này hơi thô tục, cân nhắc trước khi đọc.






_____________________



"Ư...chậm...thôi.."





Rindou ôm lấy cơ thể Ran mà gục đầu lên vai hắn, phía dưới là bàn tay đang liên tục lên xuống trên dương vật của cậu






"Em có chắc là muốn tôi làm chậm không?"




Thấy Rindou không trả lời, hắn cười gian rồi di chuyển nhanh hơn nữa






"Ah ư... Ran..."




Rindou vì không chịu được kích thích mà bàn tay bám chặt vào cánh tay hắn, cả cơ thể run lẩy bẩy. Cảm giác lúc này có chút kích thích xen lẫn với khoái lạc.






Sau hơn hai mươi phút cậu phóng tinh ra tay Ran, khuôn mặt đỏ ửng đang cố hít từng ngụm không khí




"Ư... Muốn nữa..."





Ran dùng giấy lau tay, liếc mắt nhìn cậu đang uốn éo trên giường, hắn cúi xuống cắn nhẹ vào vành tay đỏ ửng ấy





"Nói xem, cưng muốn gì? Hửm?"



"Ah...muốn... Cái của anh ư, vào cơ thể em..."





Hắn cười nhếch mép, chưa bao giờ Rindou chủ động đến như vậy. Giờ đây con quái vật kia đã sẵn sàng để thao chết cậu rồi.




Ran lật người cậu lại, hôn lên bả vai ửng hồng kia. Khẽ cắn nhẹ để lại dấu vết, Rindou chỉ biết túm chặt lấy gối mà rên rỉ



"A-aaaa... Ran, đ-đau..."




Còn gì ở đây nữa, một đường lút cán thẳng vào bên trong cậu. Thậm chí không cả nới lỏng hay báo trước






"Sao vậy? Mới thế đã không chịu nổi rồi sao?"






Ran kéo lấy cánh tay trái của cậu ra sau, túm chặt vào đấy mà bắt đầu di chuyển. Từng nhịp của hắn hoà quyện cùng tiếng rên mật ngọt kia




"Á hức...ah onii-chan!!"



Khoé mắt Rindou đẫm lệ, đau quá đi mất. Dường như sắp rách tới nơi rồi







"Rindou... Chưa bao giờ bên trong em lại tuyệt đến như vậy!"





Nghe thấy những lời này cậu càng thêm xấu hổ, cái lỗ nhỏ ấy thường ngày đã rất tuyệt vời rồi. Hôm nay còn được kích thích bởi xuân dược càng thêm tuyệt vời hơn nữa



"Ha a-aaaa...ưm hức...ah..."



Cánh tay cậu bấu chặt vào gối, tay còn lại bị Ran kéo ra phía sau





"Nh-nhanh nữa... Ư hức..."



"Cưng sao vậy? Tốc độ này vẫn chưa khiến cưng thoả mãn hay sao?"



Hắn cúi xuống hôn lên gáy cậu, bên dưới tăng tốc. Cả căn phòng đầy ắp tiếng lạch bạch lẫn tiếng rên rỉ kia. Chiếc giường khẽ rung theo chuyển động của Ran





"Sâu...sâu quá ư...ah Ran!"



Cậu đưa mắt nhìn ra phía sau, Ran cúi xuống nâng cằm cậu rồi hôn lấy một cách mạnh bạo



"Ưm...ah ư..."



Chiếc lưỡi mềm mại và trơn trượt dây với nhau, Ran từ từ buông cậu ra, kéo theo sợi chỉ bạc của cả hai. Hắn cúi xuống, bên dưới từ nãy đến giờ vẫn không ngừng chuyển động.









Rindou lúc này nửa tỉnh nửa mê, chưa bao giờ cậu bị khoái cảm chiếm lấy như thế này. Chưa bao giờ cậu khao khát thứ to lớn của Ran lấp đầy và ra vào nhanh như thế này




"Khoan... Đừng, ch-chỗ đấy ưm!!!"






Ran cúi xuống ôm lấy cơ thể cậu, mới nãy thôi Rindou đã bị khoái cảm chi phối mất rồi. Ran chậm rãi rút thứ to lớn kia ra khỏi người cậu, khẽ xoay Rindou lại hôn lên cánh môi ủng hồng mọng nước kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận