Tinh Lộ Vạn Diện


Chỉ có điều Tiểu Lạc ngược lại cũng không bóc mẻ ra, làm bẻ mặt Sở Khắc Thiên, ngay sau đó lần lượt là âm vang hệ thống máy móc:
“Vì ký chủ tu luyện Song Long Đoạt Linh điển đã được kích hoạt! Vì ký chủ tu luyện Tinh Huyết Luyện Thể pháp đã được kích hoạt!”
Sau đó một lỗ hỏng đen òm hiện ra, rớt xuống một khoả đan óng ánh màu kim sắc vào tay Sở Khắc Thiên.
Sở Khắc Thiên nội tâm như đặt xuống tảng đá lớn thầm hô may mắn nàng không truy vấn bằng không hắn khó lòng giải thích.

Nhìn trong tay mình đây thứ đồ hắn mong đợi đây là Tẩy Tủy đan, hít sâu một hơi hắn cũng không chần chừ lập tức cho vào miệng nuốt xuống.
Sau khi phục dụng Tẩy Tủy đan diệu dụng thần kỳ trong đó không thể bàn cãi, tái tạo toàn bộ khiếu huyệt, kinh mạch, ngũ phũ lục tạng hết thảy, đều thoát thai hoán cốt.

Nhanh chóng dược lực Tẩy Tủy đan phát huy tác dụng dần dần nét mặt vốn bình ổn cũng phải biến sắc, Sở Khắc Thiên cảm thụ thể nội bên trong vậy mà cấp tốc biến khổng lồ, tràn ra vàng rực sáng chói, cho đến biến thành một mảnh kim sắc biển lửa, mà theo nó biến thành biển lửa, cũng theo đó đem đan điền Sở Khắc Thiên banh ra.
“A!”
Sở Khắc Thiên ôm dưới bụng rên lên một tiếng, hắn nằm rạp trên mặt giường tre thở hổn hển, toàn thân đã là mồ hôi nóng tuôn, đau đớn kịch liệt, để cái trán hiện ra một sợi gân xanh, đầy mắt đều là tơ máu, liền khuôn mặt đều trở nên bóp méo rất nhiều.

Một cỗ xé thân từ dưới bụng truyền khắp toàn thân nóng ran như đang có ai châm lửa nấu ăn, gã cắn chặt hàm răng biết bây giờ cần phải nhẫn nại chịu đựng cho qua nỗi đau thể xác lâu dài đến khi dược lực kết thúc.
Ở một bên Sở Yêu Nhiêu quan sát hốc mắt dần đỏ hoe, một tay bưng kín miệng cơ hồ muốn nức nở, nàng cảm thấy lòng đau như cắt chứng kiến hắn lần nữa nhận lấy thống khổ, mà nàng không muốn nhìn tràng cảnh này, cắn răng quay mặt sang nơi khác, nàng biết lúc này dù có lo lắng cũng không làm nên chuyện gì, nàng thâm tâm cầu nguyện sớm hắn vượt qua được khắc khổ này.

Bất tri bất giác uớc chừng nửa canh giờ sau đến khi dược lực hoàn toàn lan tràn thẩm thấu ra bên ngoài, trên trán hắn cũng bắt đầu mồ hồi nhỏ giọt lách tách đủ biết cỡ nào gian nan, kịch liệt đau nhức dần dần tiêu tán, mà một cỗ ấm áp cảm giác một lần nữa lấp đầy toàn thân, Sở Khắc Thiên thở ra một ngụm trọc khí ưỡn vai xương cốt lách cách vang lên hữu lực.

Cái kia vỡ tan đan điền, vậy mà tại mắt trần có thể thấy tốc độ xuống khép lại, ấm áp chi ý, chảy khắp toàn thân, dường như mùa đông khắc nghiệt, tắm rửa tại cực nóng dưới ánh mặt trời.
Không dừng lại ở đó, Sở Khắc Thiên sắc mặt mừng rỡ, thiên dịa ở giữa mỏng manh linh khí có ba động rất nhanh, thiên địa linh khí nhao nhao hướng về Sở Khắc Thiên tụ đến, dùng hắn đan điền làm trung tâm tạo thành vòng xoáy linh khí, thông qua Sở Khắc Thiên toàn thân huyệt vị luyện hoá rót vào trong cơ thể hắn, lại tiếp tràn vào hắn đan điền, thân thể của hắn giống như hang không đáy thổ nạp lấy linh khí trong thiên địa chẳng nể mặt.


Khí tức chóng mặt tăng lên, chỉ trong cái chớp mắt nhảy vọt từ Luyện Khí tầng 1 đến đại viên mãn kém chút có thể đột phá Trúc Cơ ranh giới, linh khí lúc này phía ngoài cơ hồ mỏng manh không chịu nổi mới dừng lại.

Điều này cũng dễ hiểu vì trước đó hắn căn cơ vững chắc tại Trúc Cơ đỉnh phong tu vi, hắn sở hữu trên thân chí tôn cốt chỉ đến khi bị phế tu vi, nên việc khôi phục đan tiến cảnh nhanh tâm cảnh điều có thể chịu tải nổi.
Nương theo đó lần lượt chính là một cỗ khổng lồ tin tức cường thế tràn vào hắn thức hải, những thông tin khẩu quyết, công pháp, trùng điệp Song Long Đoạt Linh điển đây môn công pháp cổ tịch chuyên về song tu, lại đến Tinh Huyết Luyện Thể pháp dùng các loại tinh huyết yêu thú để tu luyện, hắn thì không quá mức lo lắng rất nhanh chóng liền ổn định lại tâm thần.
“Tu tiên a! Còn có dạng này cảm giác, thật thư thái.”
Sau khi tiếp nhận hết thảy thông tin Sở Khắc Thiên siết chặt quả đấm cảm nhận lực lượng trong tay mình cỡ nào là to lớn, đến lúc hắn truy tìm tu sĩ cảm giác, cảm thấy thoả mãn chưa từng có gật gù tấm tắc.

Đan điền đã khôi phục đồng thời tăng trưởng chu vi bên trong, dung tích chứa đựng linh lực bành trướng đến mức độ kinh nhân, theo Sở Khắc Thiên ước lượng là áp đảo so với người đồng cảnh giới, linh khí quán chuyển thành chân khí đều trở nên càng phát tinh túy, không có tạp chất, đảo mắt quan sát cũng là có khác biệt rõ ràng so với trước đó thị lực cùng khí lực, cũng tại thời khắc này, trước nay chưa từng có thăng hoa.

Yên tĩnh đến mức bất thường, Sở Yêu Nhiêu tâm tình lo được lo mất, hối hã thoáng quay đầu lại xem xét tình huống ngây tức thì nét mặt hiện lộ ra sự kinh sợ xen lẫn vui mừng khôn xiết, thiếu chút đã nhảy cẩn lên, nàng thấy gì đây gã vậy mà bình phục vết thương hoàn toàn, càng bất phàm ở chỗ không có lưu lại một chút vết sẹo nào, nàng còn cảm giác lúc này da thịt hắn tựa mỡ đông bóng loáng như ngọc thạch, khiến nàng trong lòng sinh ra ngứa ngáy có chút khó nhịn muốn chạm tới, run rẩy cánh tay đưa ra chạm đến phần lưng trần hắn.
Đột ngột nàng liền bị quật ngã mà chính Sở Khắc Thiên ôm lấy ngang vào lòng, vẻ mặt ôn hoà cười nhìn lấy nàng nói:
“Thế nào lời nói vi phu đáng tin rồi chứ.”
Nhìn hắn vỗ ngực tự đắc Sở Yêu Nhiêu ngượng ngùng gật đầu xem như đáp trả hắn.

Nằm trong người tình lang bất giác tim nàng lại thấy đập nhanh hơn vài phần, cảm tình chất chứa trong ánh mắt gã muốn đánh cho đầu óc nàng mê muội không lối thoát rồi.
Cười tà một tiếng Sở Khắc Thiên nhân cơ hội nàng không chú ý đôi môi hắn tập kích xuống đôi môi đỏ mọng chính nàng hôn lấy.

Sở Yêu Nhiêu ánh mắt thoáng kinh ngạc, đối diện gương mặt gã dâm tà lúc này, nhận ra chính mình bị hắn hôn lấy cho hít thở không thông, nàng nào có kinh nghiệm gì trong việc tình ái này, cử chỉ vụng về cho hắn chiếm hết tiên cơ, dần già nàng tâm trí mụ mị đi khép hờ đôi mắt đẹp cam chịu tùy ý hắn hôn loạn trên người nàng.


Chiếc chăn cũng bị ác thủ hắn trút xuống vứt sang một xó nàng giật mình ít nhiều thanh tỉnh, e thẹn lắc đầu, nhỏ giọng nỉ non:
“Không được, muội còn phải trở về môn phái.”
Nói rồi nàng ánh mắt lộ ra vô hạn nhu tình vuốt ve khuôn mặt có phần tuấn lãng Sở Khắc Thiên, dù rất muốn cùng lang quân chung đụng một chỗ nhưng hiện giờ nàng còn phải quay về môn phái.

Nàng nhân lúc vừa sáng mà đến là muốn cáo biệt hắn nhưng nàng đâu ngờ nhiều chuyện phát sinh vỏn vẹn trong 1 khắc trôi qua.

Ánh mắt Sở Khắc Thiên hơi động nhìn nàng hắn biết nàng nói vậy là ý gì, lúc đại hôn vì nàng muốn tham dự mới thông qua ngoại môn trưởng lão ý kiến duyệt qua trở về Sở gia vài ngày.
Hắn vẫn không quan tâm hừ một tiếng, cất tiếng dõng dạc, bá đạo nói:
“Cái chức vị gia chủ này nằm trong tay ta, cũng không phải là cái mác cho đẹp.

Bổn gia chủ còn muốn xem cái Thanh Vân môn kia có can đảm đến đây bắt người!”
Nghe hắn thốt ra câu này Sở Yêu Nhiêu ngây người như phỗng, phản ứng lại nàng sâu trong nội tâm rung động cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết, nhẹ tựa đầu vào ngực Sở Khắc Yên như có điều nghĩ ngợi, hắn bây giờ khí khái hiêng ngang vì nàng ra mặt dường như nàng thấy tâm tính hắn biến hoá rất lớn sau lần khôi phục vừa rồi, khí chất gia chủ phong phạm, nàng cảm nhận được lúc này vài phần càng giống với phụ thân gã, có thể nói Trúc Cơ tu vi đủ để đảm đương chức vị gia chủ chèo chống gia tộc sở dĩ hắn còn trẻ như vậy đã có thành tựu tiềm cận Kết đan quả nhiên là nhân tố không ai tốt hơn.

Chỉ tiếc là nàng trong lòng ưu phiền thở ra một hơi, dù hắn toàn tâm toàn ý vì nàng ra mặt nhưng Thanh Vân môn là cỡ nào đại phái tồn tại, làm sao một cái gia chủ có thể lay chuyển, nhưng về mặt tinh thần nàng rất ưa thích cảm giác được bảo hộ này.
Thấy vẻ mặt nàng phiền muộn, hắn còn muốn mở miệng, thì đã bị nàng dùng ngọc túc ngăn trước bờ môi hắn, nàng khẽ lắc đầu, đôi mắt đẹp ngẩn lên nhìn hắn thấp giọng:
“Huynh cái gì cũng không cần nói muội hiểu, thế nhưng việc này không thể cãi lại môn quy.”
Sở Khắc Thiên cũng là sững sờ, nghĩ không ra nàng vốn biết hắn đây chỉ là mạnh miệng lừa gạt nàng, mà vẫn lựa chọn tin hắn, vậy còn những chuyện trước đó, hắn lúc này hồi tưởng liền thấy da dầu tê dại, cẩn thận dò xét nàng hắn lập tức giật mình, khi nhận ra khí tức trên người nàng rõ ràng cường đại hơn hắn, lúc này cách biệt ước lượng phải 1 tiểu cảnh giới, cao hơn là 2 tiểu cảnh giới, mà hắn đặt chân tại Luyện khí đại viên mãn, điều này chẳng phải nói nàng lúc này là Trúc Cơ tu sĩ mà lại cam tâm tình nguyện cho hiến thân cho hắn, kể cả việc hắn dùng chiêu khích tướng nàng cũng chẳng có nửa điểm đắng đo, ngay lúc ấy thuận ý bài ra tư thế hắn ưa thích trong hoan ái, Sở Khắc Thiên lúc này tinh tường rồi, việc này đủ nói lên nàng cỡ nào mạnh mẽ thiên tư ( gồm thiên phú, tư chất ) lĩnh ngộ chỉ trong một lần chỉ dạy liền thành thạo, chỉ là hắn ban đầu phế đi tu vi thảm hại tình trạng không nhìn ra nàng còn là cao thủ, cốt truyện cũng là chuyện sau này Sở Khắc Thiên đã có thành tựu nhất định mới gặp lại nàng, tại Sở gia lúc đó hai người cũng là cảnh giới khác biệt, hắn khẽ than thở cõi lòng đắng chát một mảnh, có vui có buồn, chỉ có thể trách hắn tự mãn thái quá cho rằng trong tay nắm giữ cốt truyện có thể một tay che trời bây giờ tỉnh ngộ, ý nghĩ này quá ấu trĩ, hơn nữa hắn minh bạch chỉ nội phát ngôn ngạo mạn vừa rồi của chính mình, để truyền đến tai Thanh Vân môn không rõ cái Sở gia còn tồn tại trên Thiên Huyền đại lục không.
Sở Khắc Thiên ngỗn ngang xúc cảm, tâm tình biến ảo liên tục cuối cùng dừng lại cảm giác hụt hẫng gật gật đầu không nói, nhưng sau một hồi đăm chiêu hắn đã thông suốt cảm thấy bản thân mình thảm hại, quên mất ban đầu ý định, sở dĩ hắn nóng lòng như vậy là biết nàng khi trưởng thành là một cái đại cô nương kinh diễm tuyệt sắc, phải tự hào vì thuần phục được cô vợ tu vi bậc này mà lấy làm vui, nghĩ thoáng như vậy Sở Khắc Thiên đưa tay đến yêu chiều xoa mái tóc nàng mượt mà, Sở Yêu Nhiêu không có trí tưởng tượng phong phú mà nghĩ nhiều như hắn nàng lúc này tận hưởng khoảnh khoắc yên bình rúc trong người tình lang.
















































Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận