Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Trong lúc Tề Bách Hào phát biểu thì Tề Lăng Hạo quay sang nói với Kiều Uyển Vũ: “Uyển Vũ à giới thiệu với em đây là Triệu Tích đang là diễn viên kiêm người mẫu nổi tiếng ở Vịnh Xuyên đó”.

Kiều Uyển Vũ khẽ gật đầu chào Triệu Tích và cô cũng tỏ thái độ thân thiện chào lại. Vì biết được tài năng của Kiều Uyển Vũ nên Triệu Tích muốn làm quen để có thể chiêu mộ cô về làm stylist riêng cho mình.

Tề Lăng Hạo khẽ cười rồi quay sang nói với Kiều Uyển Vũ: “Triệu Tích là bạn thân sát vách nhà của anh và rất thân thiết với Kỳ Nam, hai đứa nó cùng nhau lớn lên cứ như chó với mèo suốt ngày cãi nhau rồi đánh nhau, lúc trước chú còn tính sẽ cưới nó cho Kỳ Nam chỉ là con nhóc này dám bỏ học ngành mà ba mẹ nó định hướng để dấn thân vào Showbiz, từ đó không còn thân thiết với Kỳ Nam như trước nữa”.

Triệu Tích đỏ mặt lí nhí trong miệng: “Ơ hay đâu phải vào showbiz rồi thì không thể gả cho Kỳ Nam được nữa”.

Kiều Uyển Vũ liền lên tiếng nói với Tề Lăng Hạo: “Vậy là phải xem lại Kỳ Nam nhà mình rồi nha”.

“Cũng không chừng vấn đề là tại thằng nhóc ấy thật” Tề Lăng Hạo tỏ vẻ đồng tình.


Triệu Tích thấy thái độ của Tề Lăng Hạo với Kiều Uyển Vũ rất mực yêu thương cưng chiều liền hỏi: “Anh Hạo, cô gái này có quan hệ như thế nào với anh vậy?”.

Tề Lăng Hạo nhướng mày hỏi lại: “Em hỏi để làm gì?”.

“Em vốn muốn mời cô ấy làm stylist riêng cho em nhưng cô ấy không đồng ý, anh có thể nói giúp em mấy lời được không?”.

Triệu Tích vốn muốn nhờ mối quan hệ của Tề Lăng Hạo để cô gái kia đồng ý nhận lời làm stylist cho mình ai ngờ sau khi nghe cô nói xong anh lại bật cười rồi lắc đầu liên tục.

Triệu Tích cau mày tỏ vẻ khó hiểu hỏi: “Anh cười cái gì chứ?”.

“Muốn cô ấy làm stylist riêng cho em sao? Dù là cô ấy đồng ý anh cũng không đồng ý đâu ha”.

“Tại sao chứ?” Triệu Tích không cam tâm hỏi tới.

Tề Lăng Hạo hất mặt lên đáp: “Anh dư sức nuôi vợ mình mà đâu cần cô ấy phải đi làm kiếm tiền, hơn nữa để cô ấy làm việc với một đứa nắng mưa thất thường như em anh càng không yên tâm”.

Mặt Triệu Tích đần thối ra, rồi ù ù cạc cạc lên tiếng: “Anh vừa mới nói gì cơ…cô ấy là vợ anh sao? Thôi đừng có đùa nữa mà”.

Tề Lăng Hạo cứ mỉm cười tỏ vẻ thần bí không cho Triệu Tích câu trả lời nghiêm túc khiến cho cô vô cùng tò mò.

Sau khi Tề Bách Hào phát biểu xong thì Tề Lăng Hạo trình bày một số phương hướng phát triển sắp tới của tập đoàn Hoàng Kim rồi đến Triệu Tích phát ngôn chúc mừng.


Lúc Triệu Tích bước lên bục phát biểu để chúc mừng thì Doãn Ngạn Nhi ngồi bên dưới với sắc mặt tức giận khó coi, móng tay cô ta ghim sâu vào lòng bàn tay vì không cam tâm khi nhìn thấy Triệu Tích lại vượt mặt mình trong sự kiện lớn như thế này.

Triệu Tích đứng trước mọi người tự tin mà phát biểu chúc mừng, thái độ và sự chuyên nghiệp của cô làm cho mọi người vô cùng cảm mến, sau bài phát biểu của mình Triệu Tích hướng ánh mắt về phía của Doãn Ngạn Nhi cười khẩy một cái để trêu ghẹo cô ta và quả nhiên là nhìn thấy sắc mặt giận dữ vì ghen tị của cô ta.

Sau khi phần Lễ kết thúc thì đến phần vũ hội và khai tiệc, MC đứng trên bục lên tiếng: “Xin mời các vị khách quý của buổi Lễ kỷ niệm Ngày thành lập đoàn Hoàng Kim di chuyển sang phòng dạ vũ và khai tiệc buffet ở tầng 2 ạ”.

Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ di chuyển cùng nhau trở thành căp đôi đẹp nhất trong mắt của mọi người, mọi người cũng bắt đầu ổn định trong phòng vụ hội có bố trí sẵn những chiếc bàn để thức ăn và thức uống sang trọng đẳng cấp thuận tiện cho việc tự phục vụ.

Doãn Ngạn Nhi đi phía sau nhìn thấy những cử chỉ thân mật mà Tề Lăng Hạo dành cho Kiều Uyển Vũ thì cảm thấy rất chướng mắt khó chịu.

MC đứng ở một góc giới thiệu về mở màn khiêu vũ: “Sau đây xin mời Tề tổng lên mở màn vũ hội ngày hôm nay”.

Tề Lăng Hạo đưa tay ra trước mặt của Kiều Uyển Vũ người anh hơi cúi xuống rồi lên tiếng: “Anh mời em khiêu vũ cùng anh có được không Uyển Vũ?”.


Doãn Ngạn Nhi đột nhiên bước tới giả vờ vấp tà áo, cô ta lảo đảo chân đứng không vững nên hất nguyên ly rượu vang đỏ trong tay về phía của Kiều Uyển Vũ.

Kiều Uyển Vũ vừa đặt tay vào tay của Tề Lăng Hạo thì bất ngờ bị nguyên ly rượu hất tới tạt thẳng vào mặt cô rồi rơi xuống váy áo của cô làm bẩn hết y phục trên người, màu đỏ của rượu vang loan nhanh ra trên nền vải voan rất nhanh tạo thành những vết màu loang lỗ trong rất khó coi.

Doãn Ngạn Nhi thấy y phục trên người của Kiều Uyển Vũ bẩn hết rồi trong lòng thầm cười thỏa mãn, cô ta thầm nghĩ trong đầu “Kiều Uyển Vũ, mày nghĩ mày là ai có thể dành hết hào quang của tao hay sao chứ, về tập luyện thêm mười năm nữa cũng chưa chắc đấu lại tao đâu”.

Triệu Tích, Tề Kỳ Nam và những người có mặt chứng kiến sự việc đều không khỏi bất ngờ, ai lại cả gan dám đắc tội với cô gái đi cùng Tề Lăng Hạo.

Trợ lý của Triệu Tích là Tô Tô vội vàng rút khăn giấy lau những giọt rượu bắn lên mặt của Kiều Uyển Vũ: “Rượu trên mặt thì lau được còn trên y phục thì em chịu”.

Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Tôi hiểu mà cảm ơn cô nhé Tô Tô”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận