Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Tề Dận từ đằng xa đi tới rồi lên tiếng: “Thì ra là hai đứa trốn ra ngoài này”.

Tề Lăng Hạo tỏ vẻ thân thiết ôm lấy Tề Dận một cái: “Cô út lâu lắm rồi con mới được gặp cô đó…nãy giờ bận tiếp khách nên vẫn chưa có thời gian chào hỏi cô hôm nay cô đẹp quá”.

Tề Dận khẽ nở nụ cười thân thiện trên môi: “Cháu trai của cô đã lớn rồi còn cưới vợ những năm năm mà không báo cho cô biết còn gì”.

Tề Lăng Hạo lém lĩnh đáp: “Thì hôm nay con đã thông báo với tất cả mọi người trong gia tộc và cả giới truyền thông rồi còn gì”.

Tề Dận nhìn sang Kiều Uyển Vũ vẻ mặt rất có thiện ý: “Chào con cô tên là Tề Dận, cô út của Lăng Hạo”.

Kiều Uyển Vũ lễ phép cúi đầu đáp lễ: “Dạ con chào cô ạ”.

Tề Dận liền lên tiếng hỏi: “Con có nhớ cô không?”.


Kiều Uyển Vũ mơ hồ: “Con và cô đã từng gặp nhau rồi sao?”.

Tề Dận liền nhắc lại cho Kiều Uyển Vũ nhớ: “Hôm đó trước cửa công ty thời trang Vệ Đồ con là người đã dùng ô che nước bắn vào người giúp cô đó đã nhớ ra cô chưa”.

Lúc này Kiều Uyển Vũ mới ngờ ngợ ra: “Hèn gì con cứ cảm thấy cô nhìn rất quen, thì ra cô là cô út của Lăng Hạo”.

Tề Lăng Hạo tỏ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi Tề Dận: “Cô út à, con có nghe Uyển Vũ nói cô hỏi về chủ nhân của công ty Vệ Đồ không biết cô tìm hiểu vấn đề này để làm gì vậy ạ?”.

Tề Dận khẽ thở dài lên tiếng đáp: “Thật ra cô và ông chủ của công ty sản xuất lụa Vệ Đồ vang danh một thời từng là bạn bè, bẵng đi bao nhiêu năm khi cô biết đến cái tên này một lần nữa xuất hiện tại Vịnh Xuyên liền nghĩ đến ông ấy”.

Kiều Uyển Vũ lúc này đã hiểu lý do vì sao Tề Dận lại muốn biết chủ nhân đứng đằng sau cái tên Vệ Đồ là ai nên lên tiếng: “Người bạn mà cô vừa nhắc đến có phải tên là Kiều Cẩn Dương không ạ?”.

Tề Dận ngạc nhiên ra mặt: “Sao con lại biết vậy?”.

“Thật ra người bạn đó của cô chính là ba của Uyển Vũ đó cô út à” Tề Lăng Hạo lên tiếng đáp thay Kiều Uyển Vũ.

Tề Dận lại kinh ngạc thêm một lần nữa bà lẩm bẩm: “Kiều Cẩn Dương…Kiều Uyển Vũ hóa ra con là con gái của ông ấy sao?”.

Kiều Uyển Vũ gật đầu đáp: “Dạ phải ạ”.

Tề Dận tỏ vẻ nôn nóng lên tiếng hỏi: “Vậy ba con dạo này thế nào rồi?”.


Nụ cười trên môi của Kiều Uyển Vũ tắt hẳn: “Dạ thưa cô, ba con mất hơn tám năm rồi”.

Sắc mặt của Tề Dần xám nghéc lại: “Cái gì cơ??? Ông ấy mất khi nào chứ?”.

Kiều Uyển Vũ rủ mắt đáp: “Dạ sau khi công ty phá sản, ba con uất hờn ôm bệnh nặng gia cảnh lúc đó lại vô cùng khó khăn con đã cố gắng hết sức vẫn không lo nỗi viện phí cho nên chỉ trong mấy tháng ba đã không chịu nổi mà ra đi”.

Nhắc lại chuyện cũ khiến cho Kiều Uyển Vũ đau lòng khóe mắt của cô đỏ hoe lên ngấn nước, vẻ mặt của Tề Dận cũng lộ rõ nét bi thương không kém.

Tề Dận lại thở dài: “Cô cứ ngỡ là Cẩn Dương lập nghiệp thành công thêm một lần nữa ai ngờ ông ấy đã…”.

Tề Lăng Hạo lên tiếng nói với Tề Dận: “Công ty thời trang Vệ Đồ hiện tại là của Uyển Vũ thành lập, cô ấy muốn mọi người nhớ đến cái tên Vệ Đồ năm nào đồng thời cũng là đang hồi sinh thương hiệu tâm huyết của ba vợ con”.

Tề Dận mỉm cười cảm thấy được an ủi: “Hóa ra chủ nhân mới của Vệ Đồ là con gái của Cẩn Dương chắc là ông ấy cũng cảm thấy vui nơi chín suối”.

Sự kiện Lễ kỷ niệm Ngày thành lập tập đoàn Hoàng Kim nhanh chóng được các phóng viên và người tham dự livestream trực tiếp đăng lên các trang mạng xã hội nên Đoạn Phong Lãng cũng nhìn thấy.


Khoảnh khắc Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ khiêu vũ bên nhau tình tứ, lúc Tề Lăng Hạo công khai danh phận của Kiều Uyển Vũ trước truyền thông thì Đoạn Phong Lãng cảm giác được rằng như có ai đó cầm dao đâm vào tim anh.

Đoạn Phong Lãng vẫn luôn tự lừa gạt mình nuôi một tia hy vọng mong manh ảo rằng mối quan hệ của Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ chẳng qua chỉ là nhất thời mà thôi nhưng lời công khai của Tề Lăng Hạo kết hôn cùng Kiều Uyển Vũ năm năm rồi đã đánh gãy toàn bộ hy vọng của anh.

Đoạn Phong Lãng buông cái điện thoại trong tay xuống, hầu như tất cả phương tiện truyền thông đều đang rầm rộ đưa tin việc Tề Lăng Hạo đã kết hôn nhưng mà Đoạn Phong Lãng lại không chấp nhận được cô gái kết hôn cùng Tề Lăng Hạo là người con gái mà mình yêu thương nhất trên đời.

Với vẻ mặt thất thần Đoạn Phong Lãng lên lầu thay quần áo rồi lái xe đến nhà hàng Phụng Cổ đi vào phòng bao riêng rồi ngồi uống rượu một mình.

Hàm Linh ngồi tại nhà xem tin tức thì vô tình nhìn thấy đoạn clip quay lại khoảnh khắc Tề Lăng Hạo công khai với tất cả mọi người Kiều Uyển Vũ và anh đã kết hôn hơn năm năm, vẻ mặt của Hàm Linh đông cứng lại ngay lập tức.

Dù tận mắt nhìn thấy nhìn tai nghe thấy những lời mà Tề Lăng Hạo đã nói nhưng Hàm Linh vẫn không thể nào chấp nhận được, cô ta bấm tắt tivi với vẻ mặt nhăn nhó hằn hộc.

“Tại sao lại có thể như vậy chứ? Kiều Uyển Vũ năm đó đã mất hết tất cả rồi mà cô ta còn phải sống ở khu chung cư cũ kỹ dơ bẩn, rốt cuộc tại sao Kiều Uyển Vũ lại có thể quen biết Tề Lăng Hạo còn đường đường chính chính trở thành thiếu phu nhân của Tề gia được chứ?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận