Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Diệp Phi Anh cũng không cam tâm liền lên tiếng phản bác: “Cái quy tắc đó đã không còn phù hợp với hiện tại nữa sao ba cứ phải áp đặt lên mọi người chứ…những quy tắc của cái gia tộc này đều bệnh hoạn so với thời đại”.

“Nếu cô không chấp nhận được thì cô có thể ly hôn rồi rời khỏi đây”.

Diệp Phi Anh không hề tỏ ra sợ hãi mà gật đầu luôn: “Nếu ba đã cho phép thì con cũng không còn lý do gì để ở lại nữa”.

Nói rồi Diệp Phi Anh quay người bỏ đi.

Tôn Hoàng Phủ lại nói vọng theo: “Cô giỏi thì đừng có về đây nữa” rồi sau đó cũng quay lưng bỏ đi về phòng của mình.

Tôn Hoàng Thuyết rối bời lên tiếng: “Mọi người bình tĩnh lại một chút có được không? Chuyện đâu còn có đó mà”.

Bác sĩ Tần đứng một bên đổ mồ hôi hột trước sự cãi vã nảy lửa của Tôn Hoàng Phủ và Diệp Phi Anh, ông không dám động dậy chỉ biết im lặng đứng một bên mà thôi.


Giọng nói nghẹn ngào của Tôn Hoàng Uyển Vân vang lên: “Ba con xin lỗi tại con mà ông nội với mẹ mới bất hòa như vậy”.

Tôn Hoàng Thuyết lúc này mới nhớ ra là Tôn Hoàng Uyển Vân đang bị thương ở tay liền quay sang nói với bác sĩ Tần: “Thành thật xin lỗi bác sĩ Tần đã để ông phải chứng kiến những chuyện không hay của gia đình tôi rồi…”.

Bác sĩ Tần tỏ vẻ e ngại lên tiếng: “À, không sao đâu, tôi sẽ xem như mình không biết gì tuyệt đối không đồn đại linh tinh về chuyện gia đình của Tôn Hoàng chủ tịch đây”.

Tôn Hoàng Thuyết tỏ vẻ cảm kích: “Được vậy thì cảm ơn bác sĩ Tần nhiều, bây giờ phiền ông vào xem tình trạng vết thương của con gái tôi”.

“Dạ được ạ”.

Tôn Hoàng Uyển Vân được dìu sang một căn phòng khác sạch sẽ, ngăn nắp hơn, đây vốn là căn phòng mà Tôn Hoàng Thuyết và Diệp Phi Anh tính dành tặng cho Kiều Uyển Vũ nếu cô dọn vào Thiên Trạch Hoa Viên sinh sống nhưng giờ e rằng không thể tặng được nữa rồi.

Bác sĩ Tần vào phòng băng vết thương ở tay của Tôn Hoàng Uyển Vân lại rồi kê toa thuốc uống đưa cho Tôn Hoàng Thuyết: “Vết thương ở tay Tôn Hoàng tiểu thư không nghiêm trọng lắm vài hôm sẽ khép miệng thôi, tôi có kê toa thuốc tiêu sưng và giảm đau nên cho cô ấy uống sau bữa ăn”.

Tôn Hoàng Thuyết khẽ cười với bác sĩ Tần: “Không sao là tốt rồi”.

Tiểu Liên tiễn bác sĩ Tần về rồi dọn dẹp phòng ốc lại cho Tôn Hoàng Uyển Vân.

Tôn Hoàng Thuyết ngồi bên cạnh Tôn Hoàng Uyển Vân lên tiếng an ủi cô: “Con bé ngốc này, có chuyện gì thì từ từ cũng giải quyết được mà, lần sau không được tự làm bản thân tổn thương như thế nữa biết không?”.

Tôn Hoàng Uyển Vân cúi đầu rủ mặt tỏ vẻ hối hận: “Ba con xin lỗi…tại con mà mọi chuyện rối tung lên…tại con mà bây giờ ông nội và mẹ lại không nhìn mặt nhau nữa”.

Tôn Hoàng Thuyết khẽ thở dài lên tiếng: “Thôi con uống thuốc rồi ngủ đi, chuyện của ông nội và mẹ ba sẽ nghĩ cách để giải quyết, mọi chuyện đều không phải lỗi của con đâu đừng tự trách mình nữa”.


Tôn Hoàng Uyển Vân yểu xìu đáp: “Dạ ba”.

Tôn Hoàng Thuyết vừa đi ra ngoài thì ánh mắt của Tôn Hoàng Uyển Vân liền trở nên sắc lạnh độc ác cô thầm nghĩ trong đầu “Muốn tôi bỏ cuộc sao? Nằm mơ đi tôi là người thừa kế tập đoàn The High này không ai có thể tranh giành với tôi cả dù là em gái song sinh cũng không có cửa đâu, người mà Tôn Hoàng Uyển Vân này yêu mến thì nhất định phải giành lấy cho bằng được, từ bé đến lớn tôi sống như vua một cõi không có khái niệm nhường nhịn cho bất cứ ai hết, Kiều Uyển Vũ mày chờ ngày mất hết cả đi là vừa dám chọc đến tao thì chỉ có một con đường duy nhất là biến mất khỏi thể giới của tao mà thôi”.

Kiều Uyển Vũ đang sửa soạn hành lý chuẩn bị rời khỏi nước F thì nhận được cuộc gọi của Tôn Hoàng Thuyết: “Dạ con nghe thưa ba”.

“Con sắp xếp thời gian ra ngoài gặp ba mẹ một chút nhé”.

“Dạ được ạ”.

Tôn Hoàng Thuyết và Diệp Phi Anh hẹn Kiều Uyển Vũ ra ngoài nói chuyện riêng ở một quán cà phê sang trọng.

“Thưa ba mẹ con mới tới”.

Diệp Phi Anh mỉm cười lên tiếng: “Ngồi đi con gái”.

Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ tò mò: “Không biết hôm nay ba mẹ hẹn con ra đây có việc gì vậy?”.


Tôn Hoàng Thuyết cùng Diệp Phi Anh tỏ vẻ khó xử, qua một lúc Tôn Hoàng Thuyết lên tiếng trước: “Uyển Vũ, hôm nay hẹn con ra ngoài này là vì chuyện liên quan đến Uyển Vân đó”.

Kiều Uyển Vũ liền tỏ vẻ sốt sắn: “Không biết chị con bị sao vậy ạ?”.

Diệp Phi Anh nước mắt lưng tròng lên tiếng: “Uyển Vân nó có ý định tự tử đó con”.

Kiều Uyển Vũ liền hốt hoảng ra mặt: “Sao cơ??? Tại sao chị lại có ý nghĩ dại dột đó”.

Tôn Hoàng Thuyết thở dài: “Uyển Vũ, tất cả đều tại ba hết…ban đầu là ba không biết con và Lăng Hạo đã gặp nhau rồi có tình cảm từ trước cho nên đã gán ghép Uyển Vân với Lăng Hạo, tại ba gieo vào đầu con bé những suy nghĩ đó cho nên bây giờ lúc nó biết con và Lăng Hạo đang có quan hệ yêu đương thì tuyệt vọng muốn tìm đến cái chết đó con à”.

Nghe đến đây thì người bình thường cũng có thể đoán được nguyên nhân của buổi gặp gỡ ngày hôm nay rồi nhưng Kiều Uyển Vũ vẫn tỏ vẻ ngây ngô để xem ba mẹ cô muốn cái gì.

“Chị Uyển Vân là người sẽ đứng đầu tộc Tôn Hoàng trong tương lai nên lấy sự nghiệp của gia tộc làm trọng đừng nên vì mấy chuyện tình cảm cỏn con này mà quên mất trách nhiệm của mình hơn nữa chuyện tình cảm không ai gượng ép được cần gì phải đòi sống đòi chết cho khổ thân”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận