Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói


[Anh tìm được hung thủ hại em trong vụ tai nạn đó rồi nhưng xin lỗi anh lại không thể bắt bọn họ phải chịu trách nhiệm hình sự vì lý do anh cá nhân…em đừng giận anh có được không Uyển Vũ?].


[Uyển Vũ hôm nay đúng một tháng ngày em hôn mê rồi em làm ơn tỉnh lại nhìn anh một cái có được không, chỉ cần em tỉnh lại anh đồng ý đánh đổi một nửa tuổi thọ của mình để san sẻ sự sống cho em].


[Uyển Vũ anh suy nghĩ rồi, anh sẽ đổi giác mạc của anh cho em bởi gì anh biết là em cần đôi giác mạc này hơn anh, anh cam tâm tình nguyện đánh đổi toàn bộ màu sắc trong cuộc đời chỉ để đổi lại nụ cười trên môi em thôi].

!
[Hôm nay lúc anh mở mắt ra không nhìn thấy được màu sắc gì nữa hết anh cảm thấy rất hoang mang rất khó chịu và anh hiểu được nỗi đau khổ của em khi không thể nhìn thấy màu sắc gì nữa, anh mong rằng em sẽ tận dụng đôi giác mạc của anh để thực hiện được ước mơ của em].


!
[Uyển Vũ hôm nay em mặc một bộ váy mà ai cũng khen rất xinh nhưng anh lại không biết nó có màu gì hết, nếu em biết anh không nhìn thấy được màu sắc có ghét bỏ anh hay không?].

Kiều Uyển Vũ khẽ lắc đầu từng giọt nước mắt lăn xuống trên mặt cô: “Lăng Hạo em không ghét anh…không ghét bỏ anh đâu…anh là chàng trai tốt nhất thế gian này chỉ tiếc là lúc đó em bị mù nên không nhận ra…em mới là người phải nói xin lỗi với anh”.

[Uyển Vũ, hôm nay là ngày hôn lễ của chúng ta cũng là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời anh…anh biết là em không yêu anh, em kết hôn với anh chỉ vì một lời giao ước có những điều khoản mà em đang cần nhưng không sao chỉ cần em đồng ý lấy anh làm chồng, cùng nắm tay anh đi vào lễ đường là đủ rồi…cảm ơn em vì đã mở cánh cửa để anh bước vào cuộc đời em].

!.

[Uyển Vũ đêm qua anh lỡ cưỡng ép em lên giường cùng anh đã làm em bị tổn thương anh thật sự rất xin lỗi em…anh cũng chỉ một phàm nhân bình thường thôi có hỷ, nộ, ái, ố anh nhìn thấy em lúc nào cũng nhớ đến Đoạn Phong Lãng nên mới ghen tuông mà không kìm chế được bản thân mình…anh thật sự không cố tình làm em tổn thương đâu, anh xin lỗi].


[Hôm nay em giới thiệu anh là chồng của em trước mắt tất cả mọi người thật sự làm cho anh rất là hạnh phúc, không cần biết là em thật lòng hay là đang diễn anh vẫn cảm thấy rất là vui, cuối cùng cũng có danh phận bên cạnh em rồi].


[Uyển Vũ, hôm đó cam tâm tình nguyện “ngủ” cùng anh là bởi vì em rất giận Đoạn Phong Lãng nhưng không sao anh vẫn cảm thấy rất hạnh phúc vì người đó là anh chứ không phải ai khác].


[Uyển Vũ hôm nay anh đến nước F và gặp một cô gái có gương mặt y như em anh nghĩ rằng họ có liên quan đến em…anh sợ nếu em tìm lại được người thân thật sự của mình liệu có rời khỏi anh hay không?!”.



[Uyển Vũ ngày hôm nay thấy em vì anh mà cự tuyệt cả những người thân của mình anh cảm thấy rất khó xử nhưng mà xin phép cho anh thêm một lần ích kỷ giữ em lại bên mình].


[Uyển Vũ sáng nay anh lai lấy nhầm màu áo chắc là khiến em thất vọng lắm…anh xin lỗi vì mắt anh không phân biệt được màu sắc].

Kiều Uyển Vũ nhớ lại Tề Lăng Hạo thường xuyên lấy sai màu áo để mặc lúc đó cô tưởng rằng anh cố tình làm vậy để trêu tức cô ai ngờ là anh không thể nhìn thấy được màu sắc thật.


[Uyển Vũ hôm nay trở về Hoàng Kim Uyển Cảnh ở Pháp để dưỡng bệnh vài hôm, anh thấy nhớ em vô cùng giá mà bọn mình đừng về Vịnh Xuyên đừng tìm được thân thế của em ở tộc Tôn Hoàng chúng ta vẫn cứ bình bình yên yên mà sống với nhau đến hết kiếp này thì tốt quá rồi].


[Uyển Vũ, hôm nay bác sĩ bảo rằng đôi mắt của anh đã quá kỳ hạn sử dụng rồi anh cảm thấy rất sợ…anh chỉ còn khoảng thời gian vẻn vẹn 3 tháng thôi, anh sợ một ngày nào đó sẽ không còn được nhìn thấy em nữa! ngày đó chắc chắn là ngày mà anh rơi vào địa ngục thật sự].



[Uyển Vũ, hôm nay sai người chặt hết vườn hoa Anh Đào của em trái tim của anh cũng chằng chịt vết thương rồi, xin lỗi em rất nhiều nhưng anh không thể để em cứ vậy mà day dứt cả đời vì anh…đẩy em về phía của Đoạn Phong Lãng có lẽ là điều duy nhất anh có thể làm trong lúc này].


[Uyển Vũ, hôm nay nhìn thấy em đi cùng Đoạn Phong Lãng đến tiệm kem Đông Vãn nơi chứa đụng kỷ niệm thời thanh xuân của hai người anh thật không cam tâm, cảm giác rất là khó chịu nhưng mà anh biết bây giờ chỉ có cậu ấy mới có thể bảo vệ em an toàn mà thôi].


[Uyển Vũ thời gian của anh còn lại chỉ có 3 tháng thôi, anh sẽ dùng Mạc Hy Nhi làm một con cờ để em ly hôn với anh rời khỏi Vịnh Xuyên để sau này không đau khổ vì anh nữa, vì thời gian không còn nhiều nên anh phải đẩy nhanh kế hoạch báo thù cho mẹ anh…em hãy tha thứ cho sự ích kỷ của anh được không Uyển Vũ?!].

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận