Trở về ThaiLand sau một thời gian dài ở Anh Quốc, Kin lại bắt đầu vùi mình vào công việc ở tập đoàn, mặt trời vừa ló dạng anh đã phải rời khỏi nhà khi trở về thì đã đến nữa đêm trên người thì nồng nặc mùi rượu, cứ thế mỗi ngày điều như vậy.
" Ping ping "
Tiếng còi xe vang từ phía bên ngoài dinh thự
- Cậu chủ hình như là thiếu gia đã trở về rồi thì phải "
Ping bước vào phòng khách thông báo.
- Ping em mang sữa lên phòng cho Chonlathorn uống giúp anh nhé "
Nut mỉm cười nhìn Ping
- Vâng cậu chủ cứ để em "
Ping mỉm cười nhận lấy bình sữa từ tay Nut
Nut đưa bình sữa cho Ping rồi nhanh chóng đi ra ngoài đón Kin.
- Lại uống say!
Nhìn người đàn ông đang được hai vệ sĩ kè vào trong đại sảnh, Nut bất lực thở dài.
- Cút ra hết đi!
- Vợ! vợ tôi đâu rồi,! hừ các người! mau tìm vợ ra cho tôi nhanh lên!
- Còn không mau đi! muốn bị đuổi việc không hả!!!
Kin đẩy hai người vệ sĩ ra khỏi người mình loạng choạng bước đi về phía Nut đang đứng.
- Cậu! cậu là ai! dám cản đường tôi muốn bị đuổi việc không "
- Kin NoppaNut anh vừa mới nói cái gì hả "
Nut nhíu mày khó chịu nhìn người đàn ông say mèm trước mặt.
- Hừ! tai cậu có vấn đề à, tôi bảo cậu tránh ra! tôi muốn gặp vợ tôi! không muốn bị đuổi việc thì mau tránh ra!
- Hừ! Kin NoppaNut, tên khốn nhà anh được lắm tôi mặc kệ anh đấy "
Nut tức giận đá mạnh vào khủy chân Kin mặc kệ anh té ngã mà quay người bỏ đi.
" A "
- Này!!!
- Tên nhóc thối, dám đá tôi à! quản gia Min,! quản gia Min đâu!!!
Kin hét ầm lên ôm lấy khủy chân mình.
- Thiếu gia, thiếu gia cậu đứng dậy đi chúng ta mau vào trong nhà thôi "
Quản gia Min chạy tới đỡ lấy Kin
- Tôi bảo ông đuổi tên nhóc hóng hách đó ngay! có nghe thấy không hả! hừ
- Mau đưa thiếu gia vào trong đi "
Quản gia Min thở dài bất lực, hạ lệnh cho hai vệ sĩ nhanh chóng đưa Kin vào trong nhà.
Ánh nắng len lỏi chiếu vào khung cửa kính đánh thức người đàn ông đang say ngủ trên giường lớn.
Kin nhíu mày mở mắt bật ngồi dậy, dùng tay dây nhẹ thái dương vài cái, từ phía sau đầu của anh dồn lên một cơn đau dữ dội, chắc tại do hôm qua đã uống quá nhiều.
- Thiếu gia cậu dậy rồi à "
Quản gia Min, cùng hai cô hầu gái người cầm khay thuốc giải rượu, người cầm khăn lau bước vào.
- Cậu mau uống chút thuốc giải rượu đi, sẽ cảm thấy đỡ hơn đó "
Quản gia Min đưa ly thuốc giải rượu cho Kin
Kin nhận lấy ly thuốc giải rượu từ tay quản gia Min uống cạn hết một hơi.
- À quản gia Min, có thấy vợ tôi đâu không?
Kin nhíu mày nhìn xung quanh tìm kiếm cậu, lạ thật mỗi sáng anh điều nhìn thấy Nut đầu tiên nhưng hôm nay thì lại không thấy đâu cả.
- Cậu chủ! cậu ấy!
Quản gia Min ngập ngừng
- Tôi hỏi vợ tôi đâu rồi "
Kin nhíu mày khó chịu trước lời nói up up mở mở của quản gia Min, liền gằn giọng
- Thiếu gia chuyện hôm qua cậu không nhớ gì sao?
Quản gia Min thở dài nhìn Kin
- Hôm qua?
Kin nhíu mày, khó hiểu nhìn quản gia Min hôm qua đã sảy ra chuyện gì chứ.
- Chết tiệt "
Kin nhăn mày, nhớ lại những chuyện sảy ra vào tối hôm qua.
- Em ấy đâu rồi?
Kin trầm giọng nhìn quản gia Min hỏi
- Cậu chủ đang chơi cùng tiểu thiếu gia ở vườn hoa "
- Được rồi, liên lạc với Zee bảo cậu ấy hủy hết tất cả các lịch trình ngày hôm nay giúp tôi "
Nói rồi Kin nhanh chóng bước xuống giường rời đi.
- Vâng thưa thiếu gia "
Bên ngoài vườn hoa!
- Pa! pa! pa "
Tiểu thiên thần nhỏ cười khúc khích, bập bẹ gọi pa
- Ping, em có nghe thấy gì không Chonlathorn vừa mới gọi pa đó "
Nut bật cười, phấn khích nắm lấy tay Ping
- Có có thưa cậu chủ, Chonlathorn biết gọi pa rồi "
Ping cũng vui mừng nắm chặt tay Nut
- Con trai của mẹ giỏi quá đi "
Nut ôm Chonlathorn vào lòng, cúi xuống hôn chụt lên gò má của con trai mình
" Cộp cộp cộp "
Tiếng bước chân từ phía sau vang lên, Kin giản dị trong chiếc áo sơmi trắng phối với quần tây, từ từ bước lại phía Nut và Ping đang ngồi.
- Hừ! Ping nắng lên rồi chúng ta mau đưa Chonlathorn vào nhà thôi "
Nut phớt lờ sự có mặt của Kin, đứng bật dậy xoay người muốn rời đi.
- Nut, nói chuyện với anh một chút đi"
Kin nắm lấy tay Nut giữ cậu lại
- Em không có gì để nói với anh hết, đến giờ ăn của Chonlathorn em phải cho con ăn, anh buông ra đi "
Nut quay mặt đi hướng khác chẳng buồn nhìn Kin lấy một cái.
- Ping mau đưa con trai tôi vào trong cho nó ăn trước đi, giúp tôi trông chừng Chonlathorn tôi có chuyện muốn nói với Nut "
Kin quay nhìn Ping trầm giọng nói
- Vâng thưa thiếu gia "
Ping cúi đầu nhận lệnh
- Không cần, anh sẽ tự mình cho con ăn, em không cần phải làm theo đâu"
Nut lên tiếng, tỏ vẻ không đồng tình
- Ping đưa Chonlathorn vào trong "
Kin gằn giọng nhìn Ping
- Dạ! dạ! thiếu gia
Ping xanh mặt liền vội bế Chonlathorn đi vào.
- Ping! em mau đứng lại "
Nut bực dọc với gọi Ping
- Nut "
Kin nắm chặt lấy tay Nut kéo cậu lại
- Kin NoppaNut, anh đang làm cái gì vậy hả "
Nut tức giận trừng mắt nhìn Kin
- Đi theo anh "
Kin nắm tay Nut kéo đi
- Không muốn, em không đi anh mau bỏ tay ra đi "
Nut vùng vẫy muốn gỡ tay Kin ra
- Có đi hay không, hay đợi anh bế em "
Kin nhíu mày nhìn Nut
- Không muốn "
Nut vẫn một mực không chịu nhượng bộ anh
" Á "
- Kin NoppaNut anh làm gì vậy, mau bỏ em xuống "
Mặc cho Nut vùng vậy Kin vẫn kiên quyết vác cậu đưa đi.
" Cạch "
Kin đem Nut vào phòng rồi chốt cửa lại, mang hết chìa khóa dự phòng ném hết ra ngoài cửa sổ không cho cậu có cơ hội mở cửa thoát ra khỏi phòng.
- Đồ điên anh làm cái gì vậy hả "
Nut trừng mắt nhìn anh
- Nut nghe anh nói có được không "
Kin nắm lấy tay Nut
- Không, tôi không muốn nghe gì hết mau đưa chìa khóa phòng cho tôi tên khốn!
Nut vùng vẫy đấm loạn trên người Kin
- Mau tránh ra, mở cửa cho ưm!
Lời cậu chưa kịp nói hết đã bị Kin dùng môi mình ngăn lại.
Mặc cho Nut có vùng vẫy thế nào, Kin vẫn một mực giữ chặt lấy cậu, anh hôn Nut cánh môi ghì chặt lấy môi cậu mà mút mạnh đầu lưỡi nhanh nhạy luồn vào trong khoang miệng nhỏ hung hãn khuấy đảo.
Nut dù có giãy dụa đến mấy thì với sức của cậu vẫn là không thể chống lại người đàn ông này.
Cậu bất lực buông lỏng tay mặc cho anh tùy ý trên cơ thể mình, trên gương mặt từ bao giờ đã giàn giụa nước mắt khiến cho Kin giật mình hốt hoảng.
- Nut "
- Hư! hức! hức!
- Nut đừng khóc anh xin lỗi, xin lỗi em!
Kin cuống cuồng vỗ về Nut, trong lòng vô cùng khó chịu khi nhìn thấy nước mắt cậu.
- Tên khốn! hức! cút đi! tôi ghét anh! hức! hức!
Nut ôm lấy cơ thể mình, oà khóc cả người run rẩy không ngừng.
- Vợ à!
Kin quỳ gối xuống sàn đưa tay nắm lấy bàn tay Nut
- Anh xin lỗi, là anh không tốt, chỉ lo công việc mà không quan tâm đến em, còn uống say nói năng lung tung làm em buồn! là anh sai! anh xin lỗi vợ à!
- Em đừng giận nữa có được không "
Kin cúi xuống hôn lên mu bàn tay Nut khuôn mặt hối lỗi vô cùng đáng thương.
- Vợ à, tha lỗi cho anh đi, anh biết sai rồi xin lỗi em "
Kin gục mặt xuống tay Nut cả người run rẩy như đang sợ rằng cậu sẽ không tha thứ cho mình vậy.
Nut bật ngồi dậy nhìn người đàn ông đang gục mặt trên tay mình, dù rất giận nhưng vẫn là không thể thắng nỗi cái bộ dạng hối lỗi của người đàn ông này mà mềm lòng.
- Tên khốn! còn có lần sau em sẽ giết anh thật đấy!
Nut sụt sịt nói, không quên lườm Kin một cái.
- Cảm ơn em, vợ à sẽ không có lần sau đâu anh hứa "
Kin chồm tới ôm chặt lấy Nut mỉm cười vui mừng.
- Đáng ghét "
Nut mỉm cười vòng tay ôm lấy Anh
- Vợ à, em có biết mấy ngày qua không được ở cạnh em và con anh đã buồn thế nào không hả, đi từ sáng đến tối muộn chẳng được ở gần em anh như phát điên lên được "
- Phải tiếp đãi các đối tác nên phải tiếp xúc với bia rượu, nhưng anh tuyệt đối không chạm vào ai khác cả, anh xin thề!
Kin làm động tác giơ ba ngón tay lên thề khiến cho Nut không kiềm được mà phì cười
- Được rồi em tin, em tin anh được chưa "
- Vợ à, anh thật sự rất nhớ em!
Kin cúi xuống hôn lên môi Nut
- Nhớ cả mùi hương của em nữa
Kin lại hôn lên cổ Nut, bàn tay ranh mãnh luồn vào trong áo cậu.
- Thật sự rất rất nhớ!
- Ha! ưm!
- P'Kin đừng như vậy mà, bây giờ là ban ngày anh mau bỏ em ra đi "
Nut cong người, vặn vẹo trước sự đụng chạm của Kin
- Ban ngày thì đã làm sao chứ, đây là nhà của chúng ta, phòng ngủ cũng là của chúng ta, ai dám ngăn cản chứ "
Kin dùng môi mình cạ cạ lên đầu nhũ hoa Nut sớm đã ***** *** sau lớp áo thun trắng mỏng manh.
- A.
.
a.
.
ư!
- Hư! ưm! P'Kin à!
Nut ôm lấy đầu Kin luồn tay vào tóc anh vò chúng rối lên, cả cơ thể điều bị anh kích thích đến tê dại.
- Hưm! P'Kin! nóng! chỗ đó nóng quá! ư ư!
- Warut nhà chúng ta rất thích được mút ngực mà nhỉ "
Kin nhếch môi cười, khẽ cúi người xuông cắn nhẹ lên đỉnh đậu đang ***** *** trước ngực.
- Aaa! ức! hưm!
Nut giật nảy mình, cơ thể không ngừng run rẩy vì sự va chạm của Kin
Anh chút bỏ hết thảy quần áo trên người Nut quăng đi, cơ thể cậu trần trụi mềm mại lồ lộ ra không ngừng kích thích ánh nhìn của anh, con ngươi đảo liên tục như muốn nhìn xuyên qua toàn bộ cơ thể cậu, yết hầu lên xuống không thể kiểm soát.
Anh cúi người đặt một nụ hôn lên phần bụng cậu, hai tay luồn xuống nhẹ nhàng tách hai chân cậu ra, một nụ hôn đầy kích thích lên vật nhỏ mẫn cảm bên dưới.
- Aaaa! ư! ưm!
- Ức! ha! P'Kin đừng! đừng mút mạnh như vậy! hức!
Nut đưa tay như muốn đẩy đầu Kin ra khỏi nơi mẩn cảm bên dưới.
- Ưm! P'Kin dừng lại! em! ra mất!
- Ư! á á!!!
Nut co người run rẩy, bạch dịch trơn trượt vì sự chăm sóc của anh mà không ngừng bắn ra.
- Ha.
.
ha!
- Bảo bối à, sao em lại nhạy cảm đến như vậy hả "
- Em nhìn xem, anh chỉ mới hôn thôi mà em đã bắn nhiều đến như vậy rồi!
Kin nhếch môi cười, tay vuốt ve vùng bụng đã thấm đẫm đầy dịch nhờn của Nut.
- Hư! anh đừng nói nữa mà! tất cả điều tại anh hết!
- Đồ xấu xa!
Nut đưa tay bịt mặt mình lại, hai bên vành tai vì xấu hổ mà đỏ bừng lên.
- Nut Warut, em đã làm mẹ rồi nhưng sao lại có thể đáng yêu đến như vậy hả "
Kin mỉm cười khẽ thì thầm bên tai Nut.
- Warut hôn anh đi "
Nut ôm lấy cổ Kin rướn người hôn lên môi anh, đầu lưỡi nhỏ nhắn mềm mại khẽ luồn vào tìm kiếm đầu lưỡi anh quấn lấy.
- Ưm! ưm!
Kin say sưa nhấm nháp cánh môi mềm mại của Nut, bàn tay di chuyển từ bụng trượt dài xuống nơi tư mật của Nut chầm chậm ma sát bên ngoài, rồi từ từ đẩy hai ngón tay đi vào bên huyệt động chật hẹp nhẹ nhàng nới lỏng.
- A! ức!
- Ưm! ha!
- Ư! cho em! ưm!
- Hừm tiểu yêu tinh, em có biết là mình đang câu dẫn anh không hả?
Kin hôm chụt lên môi Nut, khẽ mỉm cười nhìn chàng trai nhỏ trong lòng không ngừng uống éo cơ thể làm cho anh càng thêm hưng phấn.
- Ưm! P'Kin mau! mau cho vào đi mà!
Nut ôm chặt lấy Kin, giọng nói đứt quãng khẽ thì thầm bên tai anh
- Hừ! một lát nữa em có van xin anh dừng lại thì anh cũng sẽ không dừng đâu nhé "
Kin nhếch môi cười, tay luồn xuống nâng một chân Nut lên, đem ** *** đã cương to bên dưới tiến vào bên trong cậu.
- Aaa!
Nut cong người, hai tay bấu chặt lấy bả vai anh.
- Ư! ưm! hức!
- Hừm! Nut thả lỏng ra nào em "
Kin nhẹ hôn lên trán Nut, thân dưới chầm chậm chuyển động.
- Ha! P'Kin! hư! thích! thích quá "
Nut ôm chặt anh, hông khẽ đung đưa theo từng nhịp thúc đẩy của anh
- Nut, em có biết là mình quyến rũ như thế nào trong hả "
Kin thở mạnh hai tay túm lấy eo cậu thúc mạnh để vật cương to kia đi vào nơi sâu nhất bên trong Nut
- Ư! a! P'Kin! sâu, sâu quá hức!
Nut giật nảy mình, cả cơ thể liên tục bị sốc mạnh.
- Hừ! Warut!
Kin gọi tên cậu, thân dưới thúc đẩy không ngừng.
- A! ư! hức!
- P'Kin! chậm! chậm thôi!
- Em không chịu nổi nữa! hức!
Nut ứa nước mắt, cả cơ thể mỏi nhừ chỉ biết nương tựa vào vòng tay anh.
Cái nắng của buổi chiều tà nhẹ nhàng len lỏi qua những tán cây rọi vào khung cửa kính sang trọng, in lên hình bóng của hai thân thể đang hoà vào làm một, những âm thanh nỉ non hoà cùng thanh âm va chạm xác thịt làm cho bầu không khí xung quanh trở nên vô cùng ủy mị.