Tinh Ngự

Ốc Đặc thu hết toàn bộ vào trong mắt, mắt hắn chợt lóe lên hàn quang. Mộ Dung Yên nhẹ nhàng xua tay, nàng cũng nhìn ra được Tây Ân không có thiện ý, nhưng như vậy thì đã sao? Khối đại lục này vốn là cường giả vi tôn, bất kể là bối cảnh hay thực lực bản thân, hắn sao có thể vượt qua được chính mình?- Được, được, được!Lặp lại ba lần, Tây Ân lớn tiếng nói:- Lần này ta xem như xui xẻo, pháp ấn kia là của các ngươi! Bách Việt đại sư, chúng ta đi!Pháp ấn?Mọi người vẫn ôm tâm lý muốn làm náo nhiệt bỗng nhiên náo loạn, trong đó có những người đủ kiến thức, khi nghe thấy "pháp ấn" đều không giấu được vẻ mặt tham lam. Người Tinh Lam công quốc có lẽ dành cho Mạch Kha nhất mạch một chút mặt mũi, không đáng giành giật, nhưng người của các công quốc khác lại không dễ nói chuyện như vậy, bọn họn luôn hiếu kỳ nguyên nhân gây ra xung đột giữ Lô Sâm và Tây Ân, nghe tới "Pháp Ấn" thì toàn bộ đã hiểu ra!- Uy, tiều tử, ngươi có bán pháp ấn hay không? Bất cứ điều kiện gì, ta cho ngươi hơn gấp đôi!Lập tức có người kéo Hạ Nạp lại, vội vàng nói.- Cút!Lập tức có người cắt lời hắn:- Đừng nghe hắn, tiểu tử, ta nhớ rõ ngươi ra giá một mai tinh chương phong hệ trung cấp? Ta dùng ba mai trao đổi với ngươi, thấy thế nào?Lại có người nghi hoặc:- Pháp ấn này là cái gì vậy? Sao có thể giá trị tới ba mai tinh chương phong hệ trung cấp?- Ha ha, ngươi không biết hả, nếu không phải ta không có thực lực tranh đoạt, chỉ sợ sẽ không dằn lòng được! Ta cho nói cho ngươi, pháp ấn chính là…- Đáng chết!Sắc mặt Lô Sâm giận dữ:- Đừng để ta phải gặp tên Tây Ân này lần nữa, nếu không nhất định ta sẽ giết hắn!Hắn biết rõ Tây Ân lúc gần đi hét lớn một tiếng là vì muốn khơi mào mọi người tranh giành, tiến tới làm cho đám người Lô Sâm biến thành mục tiêu công kích!Thịnh hội nhất thời loạn thành một đoàn, người có thực lực đều đã ra giá, bàng quan hoặc là gây rối hoặc ý kiến này nọ, tạp âm không ngừng nghỉ.- Các vị!Mộ Dung Yên nói, nàng nhẹ nhàng đặt hai tay xuống, tiếng rõ ràng vang khắp đại sảnh:- Vài vị ở đây đều là khách quý của thương hội Áo La, thương hội của ta đã bảo hộ cho bọn họ ở thịnh hội Đại La! Các vị tại lúc giao dịch chưa định chặn ngang một chân, tựa hồ rất ổn?Lời nói tuy nhẹ, ngữ khí cũng rất ôn hòa, nhưng trong đó ẩnchứa hàm ý không khỏi khiến người ta phải suy tư.Lập tức tất cả mọi người đều im lặng, cho dù pháp ấn khiến bọn họ them thuồng, bọn họ cũng không có khả năng mạo hiểm tranh đoạt với thương hội Áo La.- Nếu bọn họ không thành giao thì sao?Đột nhiên, có một người đánh bạo hỏi:- Nói vậy, chúng ta tiếp tục tham dự không xem như mạo phạm đến thương hội chứ?Nhãn thần mọi người sáng lên, đúng vậy, nếu không thành giao thì sao? Bọn họ không dồn ánh mắt hướng về phía Hạ Nạp, tin những điều ban nãy, Hạ Nạp chắc hẳn đã biết rõ giá trị của pháp ấn ở trong tay, còn muốn tiếp tục giao dịch với đám người Lô Sâm hay không hoàn toàn phụ thuộc vào hắn.- Như vậy thương hội Áo La đương nhiên không can thiệp vào. Bạn đang xem tại - .Che dấu một tia không đồng ý, Mộ Dung Yên thản nhiên nói.Vẻ mặt Hạ Nạp không ngừng tranh đấu nhìn vật phẩm trong tay, lại quay đầu nhìn đám người chung quanh như hổ đang rình mồi, cuối cùng hắn cũng hiểu được thứ sư phó lưu cho mình giá trị như thế nào, nếu sớm biết như vậy hắn tuyệt đối không lấy ra bán, nhưng trước mắt…- Ta dùng nó trao đổi tinh chương Phong Dậu của các ngươi!Lô Sâm mừng rỡ, chợt có chút ngượng ngùng:- Ngươi thực sự đồng ý?- Ta không đồng ý thì sao?Cười chua sót, Hạ Nạp đánh mắt nhìn đám người xung quanh.- Thứ này trong tay ta bất quá chỉ là một khối phế phẩm, ngược lại sẽ mang đến tai họa, không bằng dùng để trao đổi một mai tinh chương thực dụng.Lô Sâm tỏ vẻ ngượng ngùng, ban đầu Hạ Nạp không rõ giá trị pháp ấn ở trong tay, hắn có lừa gạt thì cũng hợp lí hợp tình. Hiện tại ngược lại có vẻ chính mình có chút ỷ thế hiếp người, điều này làm cho bản tính lương thiện của Lô Sâm có phần áy náy.Lúc này, Lăng Phong bước tới gần, tiếp nhận pháp ấn lưu luyến không nỡ buông tay của Hạ Nạp, lại lấy cho hắn vai mai kim tiêu tử- Cái này coi như một chút bồi thường cho ngươi đi!Mấy ngày này liên tục ở lại Bạch Lộ Viện, ngoại trừ trợ giúp Kiều Sâm Đặc chế tạo diễn hóa tinh chương thích hợp ra, Lăng Phong cũng thuận tiện cướp đoạt những thứ hiếm lạ trong kho của Bản Hách, kim tiêu tử này cũng là một trong số đó. Có thể được Lăng Phong lấy đi, Bản Hách thậm chí cảm thấy vinh hạnh, một người nguyện đưa, một người nguyện cầm, như vậy tích lũy mấy năm vừa qua của Bản Hách đã rơi vào trong tay Lăng Phong.Ánh mắt Hạ Nạp sáng lên, nhiều hơn một phần thu hoạch làm cho hắn cảm thấy được an ủi phần nào, hắn nhẹ giọng nói:- Cảm ơn.Sau đó dứt khoát đưa pháp ấn tới.Nhìn đến hai bên đã hoàn thành giao dịch, không ít người lộ vẻ thất vọng, có người nhịn không được nói:- Cái tên kia là đồ ngốc sao? Dùng pháp ấn trao đổi một mai tinh chương trung cấp, hừ, ít nhất cũng có thể trao đổi được tinh chương thượng đẳng a!- Hắc, tên tiểu tử kia không hề ngốc! Ngươi xem pháp ấn trong tay hắn, rõ ràng là thuộc tính hỏa hệ, tên tiểu tử kia hẳn là phong hệ thiên hành giả, hắn hoàn toàn không thể sử dụng được pháp ấn hỏa hệ! Nếu để trong tay chỉ là một củ khoai lang nóng bỏng, còn không bằng trao đổi đi, bản thân có thể thu được một mai tinh chương thích hợp! Ngươi vừa rồi không thấy uy lực của tinh chương Phong Dậu sao? Sau khi tiểu tử này luyện hóa nhất định sẽ là một cao thủ.Vừa nhận được pháp ấn, đám người Lô Sâm lập tức muốn rời đi. Lúc này, Mộ Dung Yên đi tới, cười nói:- Các vị, xin dừng bước.Lô Sâm cảnh giác nhìn nàng, tuy rằng ban nãy nàng đã lên tiếng giúp đỡ, nhưng khó đoán sẽ không "vì pháp ấn mà thay đổi". Cho nên hắn căng thẳng hỏi:- Không biết Mộ Dung chấp sự có điều gì cần dặn dò?- Không dám.Mộ Dung Yên dơ một ngón tay chỉ Lăng Phong:- Vị LĂng tiên sinh này, có thể nói chuyện một lát được không?Lô Sâm không nghĩ rằng Mộ Dung Yên lại muốn tìm Lăng Phong, Lăng Phong cũng có điểm không hiểu chuyện gì, nghe được một yêu cầu nhỏ như vậy, hắn không nề hà gật đầu.Theo Mộ Dung Yên đi vào một gian tĩnh thất, Mộ Dung Yên đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt sáng ngời:- Thực lực thuật luyện của Lăng tiên sinh quả thực quỷ thần khó lường, hữa đoạt thiên địa tạo hóa chi công, tiểu nữ cảm giác kính nể sâu sắc!Sự tình đột nhiên, căn bản không có sự chuẩn bị, may mắn nhiều năm khổ tu tại Băng Phong Cốc đã khiến cho Lăng Phong sở hữu tâm linh cứng cỏi.Một tia kinh hãi rất nhanh biến mất, Lăng Phong tỏ vẻ không hiểu gì hỏi:- Mộ Dung chấp sự nói như vậy có ý gì? Thực lực thuật luyện? Có phải nàng đã nhìn lầm người hay không?Nhìn Lăng Phong với vẻ mặt không hiểu, lòng tin của Mộ Dung Yên bị dao động thật lớn, thầm nghĩ:"Lẽ nào mình đã đoán sai hay sao?"Nàng lấy ra một đồ vật:- Lăng tiên sinh, mời xem vật này trước?Minh thúy?Lăng Phong nhìn nàng lấy ra một khối minh thúy, từ chỗ Mạch Kha đã biết về công dụng của minh thúy. Trên thực tế, minh thúy không chỉ có thể dùng ghi lại bí quyết nguyên tố chân võ, còn có thể ghi chép một ít luyện phương yêu cầu đặc thù đối với dao động niệm thức, điều này cũng là sau này Lăng Phong tự mình tìm hiểu được.Cho dù Mộ Dung Yên có ác ý với chính mình cũng sẽ không lựa chọn động thủ lại thương hội, Lăng Phong thản nhiên cầm lấy minh thúy, phát ra niệm thức xâm nhập quét qua minh thúy một lần, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Bên trong có ghi chép một loại công pháp hồi thức pháp!- Trong minh thúy ghi lại Nhất Tức Phương Thôn, là phương pháp rèn luyện đối với niệm thức, đồng thời có tác dụng lớn đối với linh hồn bị hao tổn, bất quá đây mới chỉ là nửa phần trên. Nếu như Lăng tiên sinh cảm thấy hưng thú, tiểu nữ có thể chắp tay dâng lên nửa bản còn lại?Mộ Dung Yên điềm đạm cười nhìn Lăng Phong, nàng rất tự tin, chỉ cần Lăng Phong là một gã thuật luyện sư như mình nghĩ, thì tuyệt đối không thể cự tuyệt loại hấp dẫn cực lớn như thế này!Nhẹ nhàng cười, Lăng Phong trả lại minh thúy:- Mộ Dung chấp sự, ta thật không hiểu ý của nàng, nếu không còn chuyện, ta xin phép đi trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui