Tình Nhân Bé Nhỏ Của Tổng Tài Xấu Xa

Đã lâu, rất lâu rồi Mạc Tử Bắc mới ôm cô. Chỉ đơn giản là ôm cô, không làm gì cả, rất đơn thuần là tựa vào nhau. Mạc Tử Bắc lại thấy cho dù rất đơn giản chỉ tựa vào nhau nhưng trong lòng cũng rất thỏa mãn, giống như một chỗ nào đó được lấp đầy, từ từ chậm rãi lan ra.

Giản Tiểu Bạch nhìn cằm anh, mặc dù đã có lún phún râu mới mọc nhưng nhìn vẫn đẹp. “Anh rốt cuộc sao vậy, anh thật sự đồng ý không thu mua Phong Trì sao?” Cô bây giờ còn đang lo lắng vấn đề sở hữu Phong Trì.

Mạc Tử Bắc cúi đầu liếc nhìn cô một cái, vất vả lắm mới yên tĩnh thì cơn tức lại bị khơi mào, trong đôi mắt hiện lên một tia âm hàn: “Không được nhắc đến anh ta.”

Giản Tiểu Bạch bĩu môi cau mày: “Không nhắc tới anh ấy cũng được thôi, anh chỉ cần đồng ý không phá chúng tôi là được.”

Anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô gằn từng tiếng nói: “Có thể, em đồng ý làm người tình của anh rồi sao?”

Giản Tiểu Bạch nháy mắt lại đỏ bừng mặt: “Tôi đồng ý!”

Cô thấy rất thẹn, trong lòng cũng có một tia chờ mong, cô thật sự là rất chờ mong nhưng mà bởi vì sắp làm người tình của anh mà trong lòng có một chút nhảy nhót.

“Tốt lắm! Sẽ không thu mua Phong Trì nữa! Em rời xa Hùng Lập Tân, còn nữa ly hôn với Mai Thiếu Khanh.” Đây là yêu cầu của anh, anh muốn một mình độc chiếm cô.

Giản Tiểu Bạch thiếu chút nữa buộc miệng nói là cô vẫn chưa kết hôn, nhưng cô lại nghĩ nếu có một ngày anh phát hiện cô thật ra vẫn chỉ có một người đàn ông là anh thì trong lòng có rất thất vọng hay không.

“Uh!” Cô giả bộ đồng ý, dù sao cô vốn cũng chưa kết hôn.

“Đêm nay em chuyển đến chỗ của anh ở, được chứ?”

“Vì sao?” Giản Tiểu Bạch kinh hãi.

Chuyển đến chỗ anh sao được, Thiên Thiên thì phải làm sao? Bây giờ Thiên Thiên có thể ở chỗ Lâm Hiểu Tình mấy ngày nhưng cô tuyệt đối không thể để con cứ ở bên ngoài. Nó còn nhỏ như vậy, tâm hồn còn chưa hoàn thiện, tuyệt đối không thể để xuất hiện nhân tố ảnh hưởng đến sự trưởng thành khỏe mạnh của nó. Cô không muốn làm con mình không có cảm giác an toàn, cảm thấy cô dường như không cần nó.

“Bởi vì em chỉ có thể thuộc về anh.” Anh bá đạo tuyên bố, bàn tay ôm thắt lưng cô siết chặt.

Giản Tiểu Bạch không tự chủ được sán lại: “Anh cũng quá bá đạo đi?”

Quả đúng là đại sa trư, tên này cũng quá tàn bạo đi, muốn cái gì thì phải có cái gì, có phải sẽ thấy cô dễ bắt nạt hay không?

Mạc Tử Bắc đột nhiên dựa vào, bàn tay to nắm lấy cằm của cô: “Nhớ kỹ, em chỉ có thể chiều ý anh, bằng không thu mua Phong Trì chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”

“Anh!” Giản Tiểu Bạch cuồng nộ: “Anh nói không giữ lời.”

“Có giữ lời hay không còn phải xem vào em. Lại đây đi, chúng ta tiếp tục trò chơi lúc nảy chưa chơi xong đi!”

“Trò gì?” Giản Tiểu Bạch có chút không hiểu.

“Anh muốn em dùng cơ thể thỏa mãn anh.” Lời anh nói ra đúng là thô tục như thế, Giản Tiểu Bạch cũng không dám nói cái gì. Ai biết tên này có thật sự nổi điên hay không, anh vẫn là kẻ điên mà.

Vừa rồi vất vả lắm mới có chút ấm áp, cảm giác hiện tại đều bị anh phá hỏng, thực sự làm cho người ta phẫn nộ. “Tôi không biết, anh nói tôi phải làm thế nào?”

“Cởi quần áo!” Anh trực tiếp ra lệnh.

“Cái gì?”

Mạc Tử Bắc thấy mình cứ như một cậu trai đang dậy thì, không kiềm chế được cơ thể mình, vốn tưởng rằng sau khi có được cơ thể cô thì có thể làm cho mình bình tĩnh, nhưng trái lại một khi đã nếm được cái cảm giác cả linh hồn cũng đồng thời thỏa mãn này thì anh lại càng muốn hơn.

Trong không khí hỗn loạn ướt át bội phần, anh thấy cơ thể mình lập tức lên cao hơn vài độ. Hiện tại ngay cả anh cũng không biết làm sao, tình huống đã vượt qua tầm khống chế của anh mà anh tuyệt đối không thể để cô thấy cô có ý nghĩa với anh. Anh chỉ muốn có được cô cho dù không thể có được trái tim có cơ thể cũng được.

“Bây giờ là ban ngày!” Giản Tiểu Bạch vẫn lấy cái lý do kia.

“Anh muốn khi nào thì làm khi đó, em là người tình của anh thì chỉ có thể phục tùng. Còn anh cần có được sự an ủi từ chỗ cực phẩm là em.”

Ngữ khí bá đạo mà ngạo mạn làm cho Giản Tiểu Bạch chán nản, cô oán hận giãy khỏi vòng vây hãm của anh, xoay người đưa tay cởi thắt lưng trên váy. Cắn răng giận dữ trừng mắt nhìn vách tường, xấu hổ và giận dữ tột cùng nhưng cô vẫn cởi quần áo ra. Không còn gì che chắn nằm ở trong lòng anh. Mặc dù ở trong lòng mắng anh trăm ngàn lần nhưng cô vẫn khuất phục cho anh, bởi vì tất cả đều là vì Phong Trì, vì tâm huyết của anh Hùng.

Tên này sẽ không bởi vì cô cầu xin mà bỏ qua cho cô, cũng sẽ không bởi vì cô chống cự mà buông tha. Tóm lại đàn ông đều chỉ có thể dùng sự đểu cán để suy nghĩ!

“Em thật đẹp!” Bàn tay Mạc Tử Bắc phủ lên da thịt trơn bóng của cô. Sau đó nghiêng người thô bạo cúi xuống hôn lên môi cô.

Nụ hôn kia khiến Giản Tiểu Bạch thất điên bát đảo, chỉ có thể thở hổn hển trừng mắt nhìn anh. Mạc Tử Bắc nhịn không được cong môi mà cười, trong ánh mắt hiện lên một tia trêu chọc. Anh đột nhiên xoay người cô lại, Giản Tiểu Bạch hoảng sợ thét chói tai. Anh lại không cho cô cơ hội, từ phía sau trực tiếp xuyên qua cô. Giản Tiểu Bạch vừa thấy nhục nhã vừa lại cảm giác mỗi một tấc bị anh chạm vào đều giống như có luồng điện chạy qua làm cô chấn động cùng run rẩy. Tư thế đặc biệt như vậy khiến cô xấu hổ đến toàn thân đỏ bừng.

Anh để cô nhoài người về phía trước, Giản Tiểu Bạch cắn chặt hàm răng, kiềm chế cái cảm giác nhục nhã này, cơ thể mẫn cảm của cô ý thức tầm mắt được anh đang thiêu đốt toàn thân cô. Cô muốn trốn nhưng lại bất lực. Bởi vì tay anh vào lúc này đã chặn cô lại, túm chặt lấy vai cô làm cô không thể thoát được. Cơ thể cô ở trong cơ thể của anh. Ngay sau đó môi anh hạ xuống đặt lên trên tấm lưng bóng loáng mà nhẵn nhụi của cô.

Tức giận, nhục nhã, bất lực làm cho nước mắt của cô rốt cuộc nhịn không được mà trào ra hốc mắt. Giản Tiểu Bạch vội vàng đem vùi mặt vào trong ra giường. Nước mắt thấm ướt cả một mảng lớn.

Nhưng mà hết cơn sóng mãnh liệt này đến cơn sóng mãnh liệt khác khiến Giản Tiểu Bạch không có cách nào mà suy nghĩ rõ ràng. Trên thực tế đầu óc của cô, cơ thể của cô, tất cả ý thức của cô đều chỉ có thể theo anh mà ngây ngất, nóng bỏng, thiêu đốt

Giản Tiểu Bạch cắn chặt răng chịu đựng những sóng cao đang dâng trào.

“Tốt lắm, cực phẩm của anh.” Hơi thở anh cũng trở nên bất ổn, giọng nói trầm thấp khàn khàn, nồng đậm khiến Giản Tiểu Bạch cũng không tự chủ được mà co rút lại, giữ chặt lấy anh. Mà cơn co rút này lại làm anh đột nhiên tăng tốc, đưa tốc độ lên rất nhanh tiến vào cô, ở trong nơi ấm áp chặt khít trong cơ thể cô mà đạt tới đỉnh.

Sau khi kết thúc, hai người duy trì tư thế cùng kết hợp, điều chỉnh hô hấp sau đó anh mới di chuyển cơ thể, xoay người nằm xuống. Giản Tiểu Bạch kéo chăn lên người, xoay lưng qua không thèm để ý đến anh. Mạc Tử Bắc nhìn chằm chằm lưng của cô, trong đôi mắt hiện lên một tia nhu tình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui