Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Dịch Giản vươn tay, thuận thế ôm eo cô, ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người cô, nhẹ giọng nói:“Tỉnh ngủ đã lâu chưa?”

“Một lúc rồi.” Chung Tình nghiêng đầu, suy nghĩ một hồi, sau đó hướng Dịch Giản nói:“Đêm nay là yến tiệc ở Dịch gia, tuyệt không muốn đi......... Ngày hôm qua vừa xong sinh nhật cho Đại phu nhân, hôm nay chính là yến tiệc một tháng một lần......... Haiz.........”

Chung Tình thở dài một hơi, khuôn mặt nho nhỏ, bởi vì ảo não, nhăn mặt lại, cô thực sự không muốn đi tham dự buổi tiệc kia, rất là nhạt nhẽo vô vị.

Dịch Giản cúi người đem Chung Tình bế đứng lên, đi lên lầu nói:“Không muốn, thì không đi nữa.........”

“Không được đâu......... Đại phu nhân sẽ tập hợp cả người lớn người nhỏ, cũng không biết anh hôm qua hung dữ như vậy đem em từ chỗ Đại phu nhân ôm đi, Đại phu nhân có thể tức giận hay không.” Chung Tình nhỏ giọng nói thầm.

Sắc mặt Dịch Giản thật sự khó coi.

“Sẽ không.”

Đại phu nhân tất nhiên là sẽ không tức giận, ngày hôm qua ý tứ của anh biểu hiện rõ ràng như vậy, Đại phu nhân chắc chắn sẽ không trở mặt với anh!

“Thật sự?” Chung Tình nghiêng đầu, hỏi một câu.

Dịch Giản gật đầu, Chung Tình vòng cổ anh, nhìn thấy anh đi tới trước ghế sô pha, cả người, liền hướng phía sau rũ xuống, Dịch Giản trách cô hồ nháo, nhưng thuận thế đè lên người cô, nhéo cánh môi cô, một trận quấn quanh, vẫn còn chưa thỏa mãn nhìn ánh mắt của cô, mang theo vài phần lang tính sáng rọi.

Chung Tình lắc lắc đầu, vội vàng nói:“Đừng......... Ngày hôm qua anh khiến em rất đau.........”

Dịch Giản ngưng cười, lại chỉ ôm cô, lẳng lặng ngây người một hồi, lại thật sự nghe lời của cô, không làm xằng làm bậy.

Từ Ngang đã căn dặn người làm đồ ăn, bưng đi lên, hai người ăn xong, Dịch Giản thay đổi quân trang, mặc y phục hàng ngày, cùng Chung Tình đọc sách một lúc, dạo quanh bên bờ hồ Cố Viên, cuối cùng liền dừng lại ở đình nghỉ mát bên bờ hồ cố Viên, lẳng lặng ngăm nhìn phong cảnh Cố Viên.

Sơn thủy như họa, anh hùng giai nhân.

Cảnh đẹp như vậy.

Ai nhìn qua, đều có chút ngưng thần.

Khó trách, mọi người nói, anh hung khó qua ải mỹ nhân......... Còn nói, mỹ nhân hoài, anh hùng hương.

Chỉ là cảm thấy thời gian, trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác liền đến buổi tối.

Tiệc nhà này, Chung Tình tất nhiên là phải đi.

Cô lập ra mưu kế hoàn mỹ như vậy, đều chưa làm xong, sao có thể từ bỏ ý đồ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui