Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Xa xa có người càng đến càng gần, thân thể anh bắt đầu run run, bởi vì sợ hãi, mà run run.

Khuôn mặt cô, bởi vì chạy trốn, hơi ửng hồng, cái miệng nhỏ nhắn, vẫn hướng về bên ngoài, phun ra hơi, cô sợ hãi cố chấp chạy về trước, ai ngờ, cũng không cẩn thận, thấy được anh, cô hoảng sợ, thân mình vừa trợt, liền té lăn quay trên mặt đất.

Ngã vào trên người anh.

Đập vào anh rất đau.

Nhưng mà, cố tình lại làm cho anh thần trí đã sắp sửa hôn mê, chỉ nháy mắt bỗng thanh tỉnh, một loại mùi hương bạc hà mà mình đặc biệt thích, chui vào trong hơi thở anh, làm cho anh dần dần cảm thấy, chính mình như từ quỷ môn quan, trở về bình thường.

Tầm mắt anh, cũng dần rõ ràng hơn, nhìn khuôn mặt của cô, mới ý thức được, đứa trẻ chạy trốn này, trên người cô có hương vị có thể cứu mạng anh.

Hương bạc hà, nhẹ nhàng khoan khoái, có tác dụng cho bệnh hen suyễn rất lớn.

Có lẽ đây là thiên sứ trời phái xuống giúp anh.

Nếu không, cô gái nhà ai, sẽ vào lúc đêm khuya như vậy, chạy đến nơi đây.

Những người đuổi theo cô, nghe qua rất hung dữ, như là muốn đem cô xé rách, cô sợ hãi, muốn đứng lên, bởi vì vừa mới ngã sấp xuống, trượt một chút, chân cô sưng lên, nét mặt cô tràn đầy sợ hãi, miệng phát ra một câu:“Không xong rồi! Lần này chết chắc rồi!”

“Ở đây, ở đây.........”

Có người nhìn thấy cô, đuổi theo cô đến đây.

Ngay lúc cô nghĩ mình thật sự xong đời rồi, đột nhiên ngay trước mắt nằm trong đống tuyết, một người giống như đã chết, vươn tay ra, đem cô ấn ngã trên mặt tuyết, rồi sau đó, thân mình anh, liền bao trùm trên thân thể cô.

Cô sợ tới mức mở to hai mắt nhìn, chưa bao giờ cùng đàn ông tiếp xúc thân mật như vậy, cho nên trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh đỏ bừng, vươn tay, muốn đẩy anh ra, nhưng cô chỉ là một đứa bé, còn anh lại sắp thành thiếu niên trưởng thành, cô như thế nào có thể địch nổi với sức lực của anh?

Tất nhiên là, bị anh chặt chẽ đặt ở dưới thân.

Cô ghi nhớ mình là nữ giới.

Tất nhiên là, liều mạng muốn cản trở anh.

Anh ghét bỏ cô phiền, liền bắt tay cô, cúi đầu, đem cánh môi ấm nóng, đem toàn bộ tranh cãi ầm ĩ của cô, đều ngăn trở không còn một mảnh.

Đây là nụ hôn đầu tiên của anh.

Có lẽ, cũng là nụ hôn đầu tiên của cô.

Anh chỉ là cảm thấy, trong miệng như ẩn chứa gì đó, mềm mại triền miên, như là mùa hè, nếm qua sữa lạnh trơn mềm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui