Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

“Chị hai, đến nơi đó, sẽ có người đón chị......... Chị cũng đừng khách khí......... Những người đó, đều là bạn của thiếu tướng, rất nhiệt tình, bọn họ sẽ chăm sóc chị thật tốt.”

Trong lời nói của Chung Tình, có chút lưu luyến không rời, như là lời nói tự thuật trong giây phút ly biệt.

Âm điệu của cô rất nhẹ, rất êm dịu.

Chung Hân nghe xong, khẽ mỉm cười, gật đầu, đều đồng ý nghe theo.

“Uhm......... Chị biết, em không cần lo lắng, em cũng......... Nhất định phải sống thật tốt, còn có đứa nhỏ, cũng phải bình an sinh ra.”

“Em biết, chị Hai, chờ em có thời gian, em sẽ thăm chị, còn nữa, chị Hai, đợi lát nữa em về sẽ giúp chị thu thập một ít mã não cùng mắt mèo đưa qua đây, chị mang đi Anh quốc, tiền em sẽ không cho, chiến tranh mấy ngày liền, tiền cũng không có giá trị, chị đến nơi đó, đừng tủi thân, nhất định phải ăn uống thật tốt, sau đó xem xét tìm một người thích hợp......... Trác Nhiên tuy rằng không tốt với chị, nhưng chắc chắn sẽ có người tốt chờ chị, huống chi, chị Hai......... Phương Tây không giống nơi này của chúng ta, rất phóng khoáng, hôn nhân đều là tự do, cũng sẽ không có ai xem thường chị là phụ nữ đã từng kết hôn, từng có con. Bất luận như thế nào, chị cũng đều phải chăm sóc bản thân thật tốt, nhất định phải kiên cường còn sống, đợi đến một ngày, chiến tranh kết thúc, chị sẽ tới tìm em........”

Chung Tình chỉ cảm thấy càng nói, đáy lòng càng khó chịu, càng đau, như là có vật gì đè nặng ngang ngực mình vậy, khiến cho yết hầu mình đều bị siết chặt, đau đớn.

Nói cái gì, đều nói không được.

Chung Hân thủy chung đều là mỉm cười, nhất nhất gật đầu đồng ý, cô nhìn ra được, đáy mắt Chung Tình không muốn, chính mình làm sao không biết......... Chỉ là, cô biết, nếu cô không đi, chỉ cho thiếu tướng tăng thêm phiền toái phí công vô ích mà thôi......... Một Chung Tình, một đứa nhỏ, đã đủ để thiếu tướng quan tâm, cô không thể để tình yêu của em cô, gia tăng càng nhiều rắc rối hơn nữa.

Chung Hân vươn tay, nắm ngón tay nhỏ bé có chút lạnh lẽo của Chung Tình, gật gật đầu, nói:“Em yên tâm, chị nhất định sẽ sống thật tốt......... Kỳ thật không ai không sợ chết, nhất là đã chết một lần, cũng chưa chết được, chị cũng không có dũng khí, chết lần thứ hai.........”

Chung Tình thực sự không biết nói gì, chỉ im lặng không tiếng động ngồi ở chỗ kia.

Tiếng hít thở của hai người bọn họ, đều giao hòa vào nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui