Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Nếu em không đi, anh đây từ nước ngoài trở về, đến bây giờ, từng bước một cố gắng, có ý nghĩa gì?

Nếu em không đi, anh đây dựa vào cái gì để yêu em?

Tình yêu không phải đồng sinh cộng tử.

Tình yêu là, thà rằng chính mình chết đi, cũng muốn đối phương còn sống.

Chung Tình nức nở, nói:“Thiếu tướng, anh có nghe qua, chuyện xưa này chưa?”

Dịch Giản không nói gì, chỉ ôm cô, nghe thanh âm của cô, lại một lần nữa truyền đến:“Trước đây, có một đôi nam nữ, gặp kẻ xấu chuyên sát tình lữ, hai người bọn họ lúc đó, chỉ có thể sống một người......... Mà biện pháp cho bọn họ lực chọn ai sống sót chỉ có một......... Đó chính là đá kéo búa bao.”

“Chàng trai cùng cô gái, bọn họ thương lượng xong, muốn ra tảng đá.”

“Nếu là anh, sẽ lựa chọn ra cái gì?”

Dịch Giản suy nghĩ một hồi, nhẹ giọng nói:“Tảng đá.”

Chung Tình ngước mắt, nhìn Dịch Giản, kinh ngạc.

Dịch Giản chậm rãi ôm chặt cô, nói:“Kết quả là cô gái đã chết, có phải hay không? Chàng trai ra kéo, mà cô gái ra bao, bởi vì chàng trai nghĩ, nếu anh ra kéo, thua, anh liền có thể chết, mà cô gái, lại có thể còn sống......... Nhưng cô gái lại nghĩ, chàng trai nhất định sẽ ra kéo, cho nên mình sẽ ra bao......... Nhưng, nếu là anh, anh liền ra tảng đá.”

“Bởi vì, trong tình yêu, quan trọng nhất chính là tận tâm tận lực......... Hơn nữa, anh hiểu em, em cũng sẽ ra tảng đá......... Bởi vì......... Em vẫn luôn nghe lời anh, đúng hay không?”

Trong lời nói của Dịch Giản, có ẩn ý.

Em nghe lời anh, sẽ ngoan ngoãn đi Anh quốc, đúng hay không?

Chung Tình không nói gì, tất nhiên là hiểu được trong lời nói của Dịch Giản, cất giấu ý tứ.

Dịch Giản cúi đầu, hôn lên trán cô, nói:“Đáp ứng anh, đến nơi đó, sống thật tốt......... Đem đứa nhỏ, nhất định sinh ra.........”

Chung Tình cắn môi dưới, cô vươn tay, gắt gao cầm lấy bả vai Dịch Giản, nhưng lại phát hiện thân thể anh, cư nhiên có chút lạnh, liền giống như đầu ngón tay cô, cũng một mảnh lạnh như băng.

“Tiểu Tình......... Đáp ứng anh......... Đến nơi đó, nhất định phải sống thật tốt, được chứ?”

Chung Tình chỉ cảm thấy vô cùng khổ sở, vô cùng bi ai, cô vốn là muốn nói cho anh, cô không đi, trái lại, bị anh nói đến mức không phản bác được, cô cắn môi, chính là hung hăng gật đầu.

Nhìn thấy cô gật đầu, anh mới chậm rãi buông nhẹ lòng, có chút tâm tư lao lực quá độ nói:“Ngủ đi......”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui