Tình Nhân Đệ Đệ

“Học trưởng, ngươi xem, ngươi xem --” Trình Thành Ngữ kéo tay Bình Thụ Bạch đi đến hắn bao lớn bao nhỏ hắn mua trước đó, hắn mở một bao ra đưa cho Bình Thụ Bạch xem.

Hắn tìm tìm, mới tìm được một bình kem bôi trơn.

Trình Thành Ngữ đưa kem bôi trơn cho Bình Thụ Bạch. “Này! Cho anh .”

“Cho tôi ?!” Bình Thụ Bạch nhìn, sắc mặt lập tức phi biến.“Cậu cho tôi cái này làm gì nha?”

Trình Thành Ngữ tốt nhất giải thích rõ ràng cho hắn. Nếu không hắn tuyệt không để yên.

“Sau này lúc em làm, học trưởng có thể dùng cái này, sẽ không đau nha!” Trình Thành Ngữ nói xong ngây thơ, thẳng thắn mà trực tiếp, hoàn toàn không có lo lắng đến Bình Thụ Bạch nghe xong sẽ ngượng ngùng cỡ nào.

“Tôi không cần dùng đồ này.” Bình Thụ Bạch đem kem bôi trơn trả lại cho Trình Thành Ngữ.

“Vì sao không cần? Không có cái này, học trưởng sẽ rất đau nha!”

“Vì sao tôi mỗi lần đều bị cậu xâm phạm?” Bình Thụ Bạch lớn tiếng quát.

Hơn nữa ngày, Trình Thành Ngữ mới rốt cục nghe hiểu Bình Thụ Bạch nói gì.

“Thì ra học trưởng cũng muốn yêu em? Ai nha! Học trưởng sao không nói sớm! Em sẽ không để ý loại sự tình này .” Trình Thành Ngữ một chút cũng không để ý chính mình là nam sinh hay là làm nữ sinh.Dù sao chỉ cần có thể được học trưởng thích, được học trưởng ôm, có thể có được than thể học trưởng, hắn sẽ cảm thấy được chính mình rất hạnh phúc,rất hạnh phúc .

“Hôm nay em muốn tắm một chút.”


“Để làm chi?” Bình Thụ Bạch không hiểu Trình Thành Ngữ vì sao phải đặc biệt nhấn mạnh chuyện tắm rửa này.

“Bởi vì hôm nay là lần đầu tiên của em!” Hắn đương nhiên phải đặc biệt cẩn thận.

“Ai nói buổi tối hôm nay phải làm ?” Bình Thụ Bạch lại nhịn không được mặt đỏ lên,Trình Thành Ngữ vì sao sắc như vậy a?

“A --” Trình Thành Ngữ thở hốc vì kinh ngạc, trừng lớn mắt nhìn Bình Thụ Bạch. “Nhưng mà em muốn làm!”

“Chúng ta hôm qua mới làm hai lần.”

“Mới hai lần.” Trình Thành Ngữ rất oán giận .“Em thích học trưởng thật lâu, thật lâu nha! Em nén dục vọng của mình một năm rồi nha......”

“Gần một năm mà thôi.” Bình Thụ Bạch lập tức không nể mặt mũi sữa đúng Trình Thành Ngữ. Hừ! Tiểu tử này nghĩ hắn không giữ lời sao?

Hắn tiến vào Thánh Học cũng bất quá mới mười tháng, mười tháng mà xem như một năm?

Căn bản là lừa quỷ thôi!

“Gần một năm cũng là thật lâu a --”

Bình Thụ Bạch thật muốn gỏ vào cái đầu đầy sắc tình của tiểu học đệ.

Quên đi! Hắn mặc kệ trong đầu Trình Thành Ngữ rốt cuộc chứa bao nhiêu phế liệu màu vàng!


Hắn muốn đi ăn cơm .

Bình Thụ Bạch đang muốn tránh ra.

Trình Thành Ngữ lại chạy nhanh giữ chặt tay Bình Thụ Bạch. “Học trưởng, anh chờ một chút! Em còn thứ này muốn cho anh xem nha --”

Trình Thành Ngữ kéo Bình Thụ Bạch lại, hắn hôm nay đi công ty bách hóa mua rất nhiều đồ.

Bình Thụ Bạch vừa thấy,liền bị dọa sắp ngất.

“Cậu mua nhiều đồ nữ về đây làm chi nha?” Nhà bọn họ lại không có con gái.

“Mua cho anh mặc nha!” Trình Thành Ngữ nói đương nhiên.

“Cho tôi mặc ! Tôi vì sao phải mặt đồ con gái?” Bình Thụ Bạch thiếu chút nữa nổi bão.

“Bởi vì hai chúng ta mới có thể đi xem chiếu bóng!” Trình Thành Ngữ nghiêm trang giải thích.

“Tôi không cần thay đồ con gái, cũng có thể đi xem phim với cậu.”

“Thật không?”

“Thật.”

“Nhưng mà lúc hẹn hò,em muốn tay trong tay với anh, còn muốn ôm thắt lưng của anh, càng muốn hôn nhẹ anh, ôm anh một cái nha!”

“Không được!” Bình Thụ Bạch nghe được Trình Thành Ngữ nói càng kinh ngạc, sợ tới mức hai chân xụi lơ .

“Vì sao không được? Người khác hẹn hò đều như vậy nha.” Hắn rất hâm mộ đó nha!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận