"Em nói gì?"
"Em nói chúng ta ly hôn đi"
Kỷ Thế Phàm khựng lại vì câu nói của Tống Linh Nhi, đã từng có suy nghĩ rằng anh sẽ là người nói câu này nhưng không ngờ người nói lại là cô .
"Tại sao?"
"Chẳng phải rõ ràng rồi sao? Hôn nhân mà không có tình yêu thì cũng chỉ toàn đau khổ thôi, nên kết thúc sớm thì hơn.
Về đứa nhỏ thì Anh không cần lo, em vẫn sẽ cho Anh gặp lúc nào cũng được.
"
Sau đó, Tống Linh Nhi trở về nhà mẹ đẻ bỏ mặc Kỷ Thế Phàm ngây người đứng tại đó.
Ba mẹ của Tống Linh Nhi đã biết việc ly hôn nên đã hẹn gặp gia đình hai bên ba mặt một lời.
Cô đã cố gắng khuyên nhủ nhưng không thành công .
"Xin lỗi.
Em đã cố gắng thuyết phục ba rồi nhưng ..
"
"Không sao.
Việc ly hôn là việc lớn, muốn tránh cũng không tránh được.
"
"Trịnh Hạ Nghiên ..
Anh đã tìm được tung tích của cô ấy chưa? "
Kỷ Thế Phàm lắc đầu thay cho câu trả lời, lần đó gặp nhau Trịnh Hạ Nghiên cũng không có nói với cô sẽ đi đâu nên cô cũng không giúp anh được, chỉ có thể dựa vào duyên phận của hai người họ thôi.
Vài ngày sau, khi đang đi dạo ở Trung tâm thương mại thì Tống Linh Nhi lại gặp Diệp Nhất Phong .
"Lại gặp nhau rồi, Tống tiểu thư ."
"Anh cũng đến mua đồ cho em bé à? "
"Lần trước tôi có kể cho cô rằng chị tôi vừa sinh đấy, tôi đến mua ít đồ gửi về cho chị ấy."
"Ra là vậy.
Việc đó chưa kịp cảm ơn anh, có thể cùng tôi dùng một bữa cơm đáp lễ không?"
Diệp Nhất Phong đồng ý, trong bữa cơm Tống Linh Nhi cũng đã nói lại quyết định của mình cho anh nghe.
Đúng là khi quyết định ly hôn, cô đã cảm thấy nhẹ nhõm nhiều.
Diệp Nhất Phong cũng vui mừng cho cô.
Tối đó, Kỷ Thế Phàm lai quay về căn hộ của anh và Trịnh Hạ Nghiên.
Nội thất bên trong đều không thay đổi vì anh tin rằng sẽ có một ngày cô sẽ trở lại .
"Nghiên nhi, em đang ở đâu? Anh nhớ em lắm đấy!"
Một tháng sau, Kỷ Thế Phàm và Tống Linh Nhi cùng đến tòa làm thủ tục ly hôn.
Hai bên đều thuận lợi không xảy ra tranh chấp .
"Anh vẫn nợ em một câu xin lỗi.
Xin lỗi em tất cả mọi chuyện."
"Không sao đâu.
Em không trách anh, nhờ một ngườii bạn mà em suy nghĩ thoáng hơn thôi.
Vả lại em cũng có lỗi, thật ra em đã từng hẹn gặp Trịnh Hạ Nghiên và muốn cô ấy rời xa anh."
"Anh biết.
Việc cô ấy muốn rời đi hoàn toàn không do em đâu, nên em đừng lo."
"Vậy anh có dự định gì không? Tiếp tục chờ đợi cô ấy hay tìm kiếm thêm?"
Kỷ Thế Phàm im lặng trước câu hỏi đó, nhìn vẻ mặt của Anh thì Tống Linh Nhi cũng đoán được phần nào.
Diệp Nhất Phong biết được hôm nay Tống Linh Nhi có hẹn ở Bệnh Viện nên đã chờ sẵn trước cổng Bệnh Viện đó, khi tới nơi cô cũng ngạc nhiên.
"Diệp thiếu gia, anh như vậy không phải trùng hợp đúng không?"
"Tôi biết hôm nay cô đi hoàn thành thủ tục ly hôn, lại đến Bệnh Viện khám thai chắc chắn sẽ đi một mình nên cố ý đợi cô cùng đi.
Thêm một người sẽ vui hơn không phải sao? "
"Anh đi cùng tôi như vậy không sợ lỡ công việc của mình?
"Không lỡ ."
Tống Linh Nhi nhìn anh cười khổ chỉ đành chấp nhận, Bác sĩ nữ khám thai cười nói .
"Thai nhi rất khỏe, không có dấu hiệu gì cả."
"Cảm ơn Bác sĩ.
"
"Đây là Chồng cô à? Những lần trước không thấy đi cùng? "
"Bác sĩ hiểu lầm rồi.
Anh ấy chỉ là bạn thôi."
Kết thúc buổi khám thai đó, Diệp Nhất Phong đưa Tống Linh Nhi cùng đi ăn với nhau cười đùa vui vẻ.
Không hiểu vì sao Tống Linh Nhi cảm thấy mỗi lần ở bên cạnh Diệp Nhất Phong cô đều cảm thấy bình yên, rất khác khi ở cùng với Kỷ Thế Phàm, nhưng cô đâu biết là Diệp Nhất Phong đã có cảm tình với cô từ lần đầu.
Anh chỉ mong cô và đứa trẻ bình bình an an là được..