Tình Nhân Tự Ta Tu Dưỡng


"Nhan Nhan, ôm em." Thân thể lún sâu trên chiếc giường quá mức mềm mại, khiến cho tâm trạng cũng thư thả ra.

Từ dưới lầu bưng lấy bữa sáng đi lên, Tư Hướng Nhan vừa mới đẩy cửa ra, thì thấy được người trên chiếc giường đang từ trong chăn bông thò ra hai tay hướng đến chính mình, bờ vai tròn trịa bóng mượt và xương quai xanh góc cạnh rõ ràng cũng bạo lộ ở ngoài, hết sức bắt mắt.Từ khi phi cơ gặp tập kích đến bây giờ thời gian đã qua hơn một tháng rồi, vết thương của chính mình triệt để tốt lên rồi, mà Ông Lẫm Nhiên cũng tốt đến gần như hoàn toàn.

Thấy con người này ở bệnh viện ở không nổi, Tư Hướng Nhan liền đem nàng đón trở về Tư gia nghỉ ngơi, thậm chí cũng không có để đối phương tiếp tục ở phòng khách lầu một và phòng tạm thời lầu hai, mà là chính thức để Ông Lẫm Nhiên dọn đến lầu ba, triệt triệt để để ở chung với mình.Trời mới biết chuyện tốt như vậy để Ông Lẫm Nhiên có bao nhiêu hạnh phúc, dù cho sau kho hai người xác lập quan hệ, nàng cũng không có cơ hội gì sống chung cùng Tư Hướng Nhan, nhiều nhất là hai người ngủ chung với nhau ở trong phòng của lầu hai.

Nhưng mà sau khi trãi qua chuyện lần này, Tư Hướng Nhan liền đem tất cả đồ đạc của mình đều dọn đến lầu ba, hai người cùng sống trong đó.Có lẽ người không biết chuyện nhìn ra Ông Lẫm Nhiên chỉ là từ lầu một dọn đến lầu hai rồi đến lầu ba, nhưng trong lòng nàng rất rõ, chỉ có tầng lầu thứ ba mới là không gian tư nhân thật sự của Tư Hướng Nhan.

Chị ấy cho phép mình ngủ ở đây, thì là đồng ý cho mình bước vào trong lòng của chị ấy, thấy được trái tim chân thành của chị ấy tiềm ẩn trong người.

Nếu như nói mấy chuyện này đều là chính mình bị thương đổi lại, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy bị thương nặng hơn nữa cũng là đáng ."Cả buổi tối còn ôm còn không đủ sao." Từ xa thấy được Ông Lẫm Nhiên mời, Tư Hướng Nhan trên miệng nói lời trêu chọc, trên mặt lại mang theo vô cùng ôn nhu.

Cô đi qua đem bữa sáng đặt ở bên bàn, ngồi đến mép giường ôm lấy Ông Lẫm Nhiên, lại thận trong sợ đụng đến chân phải của em ấy còn bó thạch cao."Không đủ đâu, cơ thể của Nhan Nhan, ôm bao lâu cũng không đủ."Ông Lẫm Nhiên ăn ngay nói thẳng, đem đầu chôn ở giữa cổ của Tư Hướng Nhan ngửi lấy mùi vị của cô.

Nàng cảm thấy chính mình nhất định là bị đối phương hút đi hồn phách rồi, nếu không lại làm sao chỉ tách ra một tiếng đồng hồ ngắn ngủi thì để nàng nóng ruột nóng gan như thế.

Nhìn theo Tư Hướng Nhan kéo tóc dài qua một bên, còn vô cùng đơn giản ở trên người mặc đồ mặc ở nhà đặc biệt có ý vị kia, Ông Lẫm Nhiên vươn tay ôm lấy bờ vai của Tư Hướng Nhan, động tình nhìn theo cô, trong mắt lộ ra câu hoặc thật sâu."Nhan Nhan, hôn em.""Được."Dù cho Ông Lẫm Nhiên không phát ra lời mời, Tư Hướng Nhan cũng dứt khoác không cách từ chối ánh mắt khiến cho người ta thèm vừa rồi.

Cô ấn lấy thân thể của Ông Lẫm Nhiên để nàng nằm bằng, đồng thời khom cơ thể xuống, đem môi hồng khẽ mở của người sau ngậm vào trong miệng.

Nơi đầu lưỡi tiếp xúc là triền miên mềm mại như rau câu, giống như nằm ở trên kẹo bông, ngọt mà không ngán, tràn đầy lực đàn hồi và thoải mái .Xuất phát từ tiềm thức, Tư Hướng Nhan hiểu thêm sâu nụ hôn này.

Cô vươn ra đầu lưỡi mô tả lấy mỗi tất thần kinh trong miệng của Ông Lẫm Nhiên, liếm qua hàm răng chỉnh tề trắng nõn của nàng, cùng cái lưỡi của nàng quấn lấy với nhau, từ từ lăn vào trong họng.

Nghe thấy hít thở của Ông Lẫm Nhiên càng ngày càng nặng, dồn dập rối loạn mà không trình tự, Tư Hướng Nhan đúng lúc rời khỏi, để tránh người dưới thân bị mình chọc ra lửa.

Đặc biệt không biết, Ông Lẫm Nhiên sớm thì chìm sâu ở trong nụ hôn nồng nhiệt của cô, thân thể đó từ ngoài vào trong nóng bỏng một mảng, chân tâm ướt át đến giống như đại dương mênh mông."Nhan Nhan, ướt rồi." Khi Tư Hướng Nhan rời khỏi, Ông Lẫm Nhiên có chút uỷ khuất nói, nhẹ nhàng kẹp chặt hai chân.

Nhan Nhan thật sự quá xấu rồi, mỗi lần đều kịch liệt hôn mình như vậy, kết quả đem mình làm đến muốn cực kì rồi lại không chịu cho.

Quần lót của nàng vừa mới mặc lên, lần này lại phải thay mới rồi."Chỉ là một nụ hôn mà thôi." Tư Hướng Nhan nhẹ giọng nói, tằm mắt vô tư rơi ở giữa chân của Ông Lẫm Nhiên.

Ngụ ý rõ ràng là không tin, cô cảm thấy mình chỉ hôn đối phương một cái, thân thể con người này chắc không đến mức nhạy cảm đến tình trạng đó."Nhan Nhan không tin, có thể sờ thử xem."Thấy Tư Hướng Nhan vẻ mặt hứng thú, Ông Lẫm Nhiên nói ra, nắm lấy tay của cô thâm dò vào trong quần, khi cô không kịp phản ứng ấn ở trong tâm chân tâm nóng bỏng lấy ra.

Cho dù vẫn cách một tầng lớp vải cotton, Tư Hướng Nhan vẫn là có thể tiếp xúc đến ẩm ướt phía dưới.

Chỗ đó thì giống như là đầm lầy hấp phụ lấy chính mình, đem đầu ngón tay nhuộm ướt, còn không muốn mình rời khỏi."Rất khó chịu?" Tư Hướng Nhan biết rõ còn cố hỏi để Ông Lẫm Nhiên nhíu chặt chân mày, nàng muốn cô cũng muốn phát điên rồi, bị hôn như vậy sờ như vậy đương nhiên sẽ có cảm giác, hết lần này đến lần khác có cảm giác vẫn không thể phát sinh chuyện gì, không khó chịu mới lạ.

Ông Lẫm Nhiên cảm thấy bụng dưới tới lui co rúc cực kì khó chịu, xúc cảm trong chân tâm ngứa mang theo đau nhứt để nàng hận không thể cưỡng bách Tư Hướng Nhan tiến vào nàng."Nhan Nhan, em thật sự rất muốn chị, trong đó muốn chị muốn sắp phát điên rồi, rất khó chịu." Ông Lẫm Nhiên nói ra, đói khát khó chịu ấn lấy ngón tay của Tư Hướng Nhan, để ngón tay mềm mại đó của cô xoa lấy hạt đậu nhỏ nhạy cảm của mình.

Rất nhanh, quần lót cotton trở nên càng thêm ướt át, mà Ông Lẫm Nhiên thở dốc cũng càng rối loạn mà không thứ tự, nàng ôm lấy Tư Hướng Nhan muốn rút tay, đem đầu dựa trên vai của đối phương nhẹ nhàng chà chà."A...ân...Nhan Nhan...!rất muốn chị.""Ông Lẫm Nhiên, chân của em còn chưa khỏe." Thanh âm của Ông Lẫm Nhiên lúc này so với bình thường còn yếu hơn mấy phần, lời nói chỉ là pha tạp khinh ngâm, hiện đến đặc biệt mê người.

Nghe được nàng ở bên tai mình thở gấp, cảm nhận được lực đạo của nàng ôm lấy mình.

Tư Hướng Nhan lúc này mới hoàn toàn hiểu được, cảm giác được người yêu cần có bao nhiêu tốt đẹp."Nhan Nhan, không vào cũng được, thì sờ một cái, giống...a...giống bây giờ như vậy." Chỉ dẫn tay của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên dẫn cô vuốt ve nơi yếu ớt khát vọng của mình, Nhưng* kịch liệt như vậy lại chẳng phải là như thế có thể thỏa mãn? lúc này, nhìn chăm chú môi mỏng khẽ mân mê của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên nhớ đến mộng đẹp bản thân đã từng nằm mơ.Ở bên trong, Tư Hướng Nhan nằm sấp ở giữa chân mình, dùng miệng hôn nơi đó của mình.

Rõ ràng hình ảnh cực kì ngượng ngùng rồi, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại thich thú muốn chết, thậm chí mỗi lần khi hồi vị để tự an ủi cũng sẽ để nàng rất nhanh đạt đến cao triều.

Ông Lẫm Nhiên hy vọng, có lẽ nói khát vọng Tư Hướng Nhan có thể dùng loại cách đó để yêu mình, tuy yêu cầu như vậy nghe ra quá vô sỉ một chút rồi."Nhan Nhan...!em muốn chị...dùng miệng giúp em có được không?" suy trước tính sau, Ông Lẫm Nhiên vẫn là đem khát vọng trong lòng nói ra, tiếp đó nàng liền cảm thấy thân thể của Tư Hướng Nhan run lên.

Nghĩ đến cũng phải, nữ nhân cao cao tại thượng như vậy, cô vốn nên có được thứ tốt nhất trên đời này, chính mình yêu cầu chị ấy như vậy, xác thực là quá đáng.Nhưng mà...thật sự rất muốn..."Em hy vọng chị làm như vậy?" phát hiện Ông Lẫm Nhiên hiếm khi vừa nhìn đỏ cả mặt, Tư Hướng Nhan giống như nhìn thấy kì quan gì vẻ mặt kinh ngạc.

Thông minh như cô, tự nhiên biết nguyên nhân đỏ mặt của Ông Lẫm Nhiên là cái gì.

Nhìn chăm chăm hai má ửng đỏ của nàng, còn có mê luyến và yêu sâu đậm trong mắt đối với mình, Tư Hướng Nhan bổng nhiên cảm thấy, chỉ cần có thể để Ông Lẫm Nhiên vui, chính mình kỳ thực cũng không cần để ý phần ngượng ngùng đó.Càng huống hồ, khi nàng muốn chính mình dùng miệng đi hôn địa phương đó của nữ nhân này, đầu tiên cảm thấy được đúng là hiếu kì và chờ đợi, tiếp sau đó là khẩn trương, lại không có chút nào không thích hợp và không muốn."Không sao đâu, thì coi như em chưa từng nói, Nhan Nhan không cần...""Chị là lần đầu tiếp xúc loại chuyện này, nếu như làm không tốt thì nói cho chị biết."Ông Lẫm Nhiên vốn cho rằng hiện trường vui vẻ này phải kết thúc ở trong sự từ chối của Tư Hướng Nhan,nhưng mà, còn chưa đợi nàng từ trong ngượng ngùng phục hồi tinh thần lại, Tư Hướng Nhan lại quăng ra một câu nói như vậy, trực tiếp vén ra cái chăn của chính mình.

Quần lót ướt đẫm bị cởi đi, khiến cho gánh nặng không nặng thêm nữa, Thấy Tư Hướng Nhan nhẹ nhàng đem chân phải của mình đặt ở một bên, lại nhẹ nhàng nhấc lên chân trái của mình.

Nàng biết bản thân lúc này địa phương ướt đẫm kia nhất định bị đối phương toàn bộ nhìn thấy rồi, nhưng nghĩ đến Tư Hướng đang nhìn chăm chăm bộ phận bí ẩn nhất của mình, cảm xúc của Ông Lẫm Nhiên lại càng thêm nhiệt tình kịch liệt, liền mang theo thanh tuyền chảy ra càng nhiều."Em đang phát run." Sờ lấy mắc cá chân mảnh khảnh của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng đang nhẹ giọng nói ra, từ từ cúi đầu thăm dò.

Mắt thấy cánh môi càng ngày càng gần, thậm chí còn chưa chạm đến, Ông Lẫm Nhiên liền không kiềm chế được hừ nhẹ ra tiếng, bụng dưới từng đợt co rúc quay cuồng dữ dội.

Nàng dùng hai tay nắm lấy ga giường, sợ Tư Hướng đang mới hôn lên bản thân thì sẽ chống chịu không nổi, nhưng mà..."Tư Tư, cứu mạng, ngươi mau giúp ta đem phiền phức này giải quyết đi, ối..."Nếu như ánh mắt có thể giết người, Chung Cẩn Lan cảm thấy chính mình lúc này chắc chắn đã bị Ông Lẫm Nhiên và Tư Hướng Nhan ngàn đao vạn quả...Nhìn thấy tư thế của hai người, còn có cái quần lót nhỏ chính giữa ướt một khoảng lớn đang nằm ở trên đất.

Chung Cẩn Lan vẻ mặt xin lỗi ôm lấy đứa trẻ con trong lòng hướng phía sau lùi lại, hết lần này đến lần khác tên nhóc con kia ở lúc này thả tiếng khóc ra, dường như là kéo lấy cái váy..."Tư Tư, nhà của ngươi có tả quần giấy không?""Cút ra ngoài..."Hết chương 48:.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui