Đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Phi Bạch tặng quà cho cô. Trước kia đều là do thư ký Tống mua cho cô hoặc đi cùng cô tới trung tâm thương mại sắm. Sao bỗng dưng anh lại nhớ tới việc mua quà tặng cô nhỉ?
Tạ U U mở ra thì thấy là một chiếc lắc tay hoa hồng được làm bằng kim cương. Tạo hình rất độc đáo, tỏa ra ánh sáng lung linh, rực rỡ dưới ánh đèn.
Tạ U U lẩm bẩm nói: “Thật là đẹp.”
Bàn tay Thẩm Phi Bạch vuốt ve eo cô: “Có thích không?”
Cô khẽ nói: “Thích.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếc lắc tay hình hoa hồng này thật sự rất đẹp, cô có chút thích không buông tay. Như thể bạn nhỏ thấy món đồ chơi yêu thích, trong chốc lát cầm khư khư trên tay. Khóe miệng cũng bất giác cong lên, cô cứ ngắm chiếc lắc tay mãi.
Tay Thẩm Phi Bạch ôm chặt lấy vòng eo của cô gái, nhìn thấy nơi đuôi mắt lông mày của cô khó nén được vẻ yêu thích, hoàn toàn bày hết tính cách của cô gái nhỏ. Trên mặt anh cũng nhiều thêm chút hứng thú, lại giống như đang dung túng.
“Em thích là được rồi.”
Tạ U U lập tức trông thấy biểu cảm của người đàn ông, trong lòng hơi thẹn thùng. Có phải anh thấy cô trẻ con hay không? Hình như có vẻ hơi ngây thơ.
Nếu đổi lại là một người phụ nữ trưởng thành, các cô ấy sẽ đáp lại như thế nào nhỉ?
Tạ U U vừa nghĩ vừa để lắc tay vào trong hộp, đặt lên bàn trà.
Lúc đặt chiếc lắc tay lên bàn trà, bộ ngực cô cũng hơi lộ ra một nửa theo động tác.
Dường như dáng vẻ nửa kín nửa hở này càng thêm mê người.
Một tay Thẩm Phi Bạch đặt lên sofa, thoải mái nhìn động tác của cô, như thể đang chờ xem Tạ U U muốn làm gì.
Nhìn từ góc độ này, rãnh ngực của Tạ U U rất sâu, bày ra đường cong của gò bồng đào với đồi núi trập trùng.
Cô vẫn còn trẻ nhưng dáng người lại rất nóng bỏng.
Mãi đến khi hai cánh tay của Tạ U U ôm sát cổ anh, trong mắt người đàn ông xen lẫn ý cười nhàn nhạt, cuối cùng anh cũng lên tiếng: “Em đang làm gì thế?”
Tạ U U nhìn anh rồi nói: “Anh tặng em quà quý giá quá, nhưng mà em rất nghèo, không tặng lại được cho anh món quà ngang tầm.”
Thẩm Phi Bạch tràn đầy hứng thú: “Thế nên?”
“Thế nên...” Tạ U U dựa lại gần, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh, trong mắt hiện lên vẻ hoạt bát của người thiếu nữ, trên mặt cũng tỏ ra thẹn thùng: “Chỉ có thể lấy thân báo đáp, anh có nhận không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Phi Bạch không động đậy, dường như đang chờ xem rốt cuộc cô muốn lấy thân báo đáp như thế nào.
Tạ U U đã thay đổi tư thế, trực tiếp ngồi lên người đàn ông. Cô cũng không biết sao mình lại dễ dàng quen tay như vậy, không thầy dạy cũng hiểu.
Thẩm Phi Bạch dựa về phía sau, nhìn thấy cô gái chủ động cởi áo sơ mi của mình, ngực anh cứ thế lộ ra một mảng lớn.
Ngực anh rất rắn chắc, cơ bụng cùng vòng eo mạnh mẽ, có lực đè cô ra mà làm. Nhớ tới hơi thở hổn hển, đầy áp lực cùng mồ hôi của anh đều khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Cô đè trên người anh, chậm rì rì không động được bao nhiêu.
Anh vỗ mông cô, cố ý trêu chọc: “Có được hay không đấy?”
Tạ U U bị khiêu khích bởi những lời này của Thẩm Phi Bạch. Cô vốn đang còn chần chừ lại chủ động hôn lên khóe miệng anh từng chút một, ngây ngô và khiêu khích, hô hấp cũng trở nên nóng bỏng.
Thẩm Phi Bạch bị cô hôn, thò tay vào chun quần.
Quần lót của cô cũng đã ướt đẫm.
Anh vòng tay tới phía trước, cởi khóa kéo vào nút thắt, tháo quần cô ra.
Tạ U U đứng lên, chiếc quần cứ thế bị cởi bỏ lộ ra đôi chân thon dài, thẳng tắp.
Anh ôm eo thon của cô, tay sờ soạng chỗ quần lót.
Làn da của cô bóng loáng, bàn tay hưởng thụ dạo chơi bên trên.
Tạ U U cảm giác được bàn tay hơi thô ráp đang không ngừng vuốt ve đùi và mông cô. Trên làn da non mềm cũng theo đó nổi một chút da gà.
Cô thở dốc, hôn lên hai hạt đậu đỏ trên ngực anh.
Thẩm Phi Bạch rên lên một tiếng, âm thanh trầm thấp và gợi cảm, sức lực trên tay càng nặng. Sức lực kia chỉ ước gì có thể xoa nắn cô gái trong tay thành nước. Bàn tay kéo quần lót của cô xuống, đè lên chiếc lều nhỏ của chính mình.
Nơi mềm mại, ướt át đè lên đồ vật cứng rắn. Tạ U U không thầy cũng biết, chính mình ép lên chiếc lều nhỏ kia.
Hoa tâm đè lên đồ vật cứng rắn của anh, cứ thế ấn xuống hết lần này cho đến lần khác dưới sự nghiền áp, cọ xát lẫn nhau. Trên mặt hai người đều lấm tấm mồ hôi, âm đế mẫn cảm không chịu nổi sự kích thích bởi sự va chạm liên tục của quy đầu. Mật dịch chảy lên đũng quần anh, khiến cho quần tây của anh đều ướt nhẹp.
Miệng Tạ U U rên rỉ: “Thị trưởng, chúng ta lên lầu đi.”
Thẩm Phi Bạch đứng dậy khỏi sofa, không màng hết thảy ôm Tạ U U đi lên lầu.
Dọc đường đi, họ cũng dây dưa hôn môi nồng nhiệt, bởi vậy làm ra động tĩnh không nhỏ. Thậm chí còn bất cẩn va vào cầu thang, cũng may Thẩm Phi Bạch đỡ đầu cô, không để cô bị đụng phải.
Thời điểm Thẩm Trung chơi game trên lầu, cũng chú ý tới tiếng động không nhỏ này. Nhưng cậu ấy đã mở zoom lại đeo tai nghe chống ồn, nên dù có mười con trâu cũng không kéo cậu ấy về được. Cậu ấy càng không cách nào xuống lầu nhìn xem chuyện gì đang diễn ra.
Trong phòng khách, hai người lớn đã bị dục vọng thiêu đốt, cứ như vậy đi dọc lên lầu cuối cùng cũng vào trong phòng. Chân Tạ U U kẹp eo của Thẩm Phi Bạch, dây dưa đè lên mặt sau ván cửa phát ra những tiếng ‘rầm rầm’, hôn đến khó tách rời.
“Ưm...”