Nhưng Tạ U U lại quên, đôi nam nữ trần truồng ở trên giường vừa mới ăn thịt xong, chỉ cần đưa mắt nhìn nhau là bầu không khí đã trở nên không thích hợp, dễ dàng quấn lấy nhau.
Trong phòng lại trở nên im ắng, chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.
Thẩm Phi Bạch tựa vào đầu giường, lồng ngực rắn chắc không ngừng nhấp nhô. Anh nhắm mắt bình tĩnh giây lát, trên cánh tay vẫn nổi đầy gân xanh, dường như đang kìm nén điều gì đó.
Loại chuyện cá nước thân mật này rất dễ khiến người ta mê muội, cũng làm họ mất khống chế và trở nên điên cuồng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hô hấp của họ không còn dồn dập và rối loạn như vừa rồi, mà trở nên bình ổn. Nhưng tư vị mất hồn khi thể xác giao hòa ban nãy vẫn bị phóng đại rất nhiều lần, tái hiện trong đầu vô cùng rõ ràng, dễ khiến người ta thất thần.
Một lát sau, Thẩm Phi Bạch từ trên giường ngồi dậy, đưa tay lấy bao thuốc lá cùng bật lửa đặt trên tủ cạnh giường, định hút một điếu khi xong việc.
Trong căn phòng lớn như vậy, vẫn còn sót lại mùi hương tình dục nồng đậm, nhắc nhở họ sự điên cuồng ban nãy.
Người đàn ông cụp mắt, ánh mắt bình thản ngắm nhìn khuôn mặt cô gái, anh cứ nhìn mãi không biết bao lâu.
Lúc này, Tạ U U như đứa trẻ sơ sinh, yên tĩnh cuộn tròn bên cạnh anh. Ánh mắt mê mang, trên khuôn mặt nhỏ lấm tấm mồ hôi, làn da trắng như tuyết trông càng non mềm như thể bên trên được bôi một lớp phấn nền thượng hạng, hồng đến say lòng người. Dáng vẻ như đóa hoa xinh đẹp mới được mưa móc tưới tắm vô cùng mỹ lệ.
Cơ thể và cảm xúc của cô vẫn đang đắm chìm trong dục vọng, còn chưa thoát ra được nên không chú ý đến động tác của Thẩm Phi Bạch, chỉ nghe thấy tiếng động người đàn ông lấy thuốc lá. Cô bé phía dưới còn hơi run rẩy, cảm giác anh lấp đầy bên trong vẫn rất mãnh liệt.
Đối với Tạ U U mà nói, bất kể trước đây điên cuồng đến mức nào, cũng không có cảm giác mãnh liệt như lần này. Chỉ cần bắt gặp ánh mắt của anh, bị anh nhìn với ánh mắt đó, cả trái tim như thể sắp vọt ra khỏi cổ họng. Trong lòng cô chỉ còn nhớ tới câu nói kia của Vương Tuyền, ‘có lẽ anh ấy hơi thích em’.
Có lẽ bất kể là nữ sinh ở độ tuổi nào ít nhiều đều sẽ có đôi chút cảm giác hư vinh. Được một người đàn ông ưu tú như Thẩm Phi Bạch thích, dù chỉ là xíu xiu cũng sẽ vui vẻ nhường này, muốn bóng dáng mình xuất hiện trong mắt anh càng nhiều hơn.
Chẳng qua, Tạ U U sẽ không thể hiện niềm vui nho nhỏ này ra, cô chỉ giấu kín ở trong lòng không cho bất cứ ai biết, kể cả bản thân Thẩm Phi Bạch. Thỉnh thoảng cô sẽ lấy ra, suy ngẫm một chút là đã thầm cảm thấy vui vẻ.
Thẩm Phi Bạch nhìn từ trên cao xuống, đôi thỏ ngọc lộ ra bên ngoài bị cánh tay che khuất hơn phân nửa cùng bờ vai thon gầy với đường cong lả lướt. Vòng cung đầy đặn mê người kia càng tăng thêm mấy phần hấp dẫn và dụ hoặc.
Động tác trên tay của người đàn ông hơi khựng lại, cầm lấy chiếc chăn bên cạnh đắp lên cho cô.
Miệng anh vẫn đang ngậm điếu thuốc còn chưa châm, tay chân nhẹ nhàng như thể sợ quấy rầy đến cô.
Tạ U U tiện tay đè chăn dưới nách, vẫn có thể loáng thoáng nhìn thấy rãnh sâu mê người. Cũng thấy được đường cong cơ thể dưới chăn một cách rõ ràng. Hơn nữa làn da mịn màng giống như bạch ngọc kia đủ để khiến đàn ông sục sôi máu nóng.
Tuy cô còn trẻ, nhưng cũng đã có nét phong tình đặc trưng của riêng mình.
Thẩm Phi Bạch liếc nhìn cô, gậy thịt nửa mềm lại trở nên hơi cứng. Anh cũng mặc kệ, dời tầm mắt sang chỗ khác như thể đang tự ngẫm điều gì. Tạ U U thấy anh cầm bật lửa, chậm rãi ngồi dậy khỏi giường, đuôi tóc đen nhánh, dày dặn vô tình lướt qua bờ vai và ngực anh, bày ra phong thái trêu chọc lòng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Phi Bạch bắt gặp động tác này của cô, ánh mắt đảo qua như thể muốn xem cô định làm gì.
Tạ U U thấy anh nhìn mình như vậy, tươi cười rạng rỡ với anh, cũng mặc kệ anh có đáp lại hay không. Nụ cười ngây ngô đó cũng có nét phong tình, tuy là trẻ nhỏ bắt chước người lớn nhưng cũng không mang hương vị giả dối.
Không biết Thẩm Phi Bạch nghĩ tới điều gì, vẻ mặt lộ ra đôi chút nghiền ngẫm.
Cơ thể Tạ U U dựa lại càng gần, thuận thế đặt bàn tay lên đùi anh. Lòng bàn tay cảm nhận được độ ấm không ngừng dâng trào từ trên đùi anh.
Thậm chí anh còn chưa mặc quần lót, khu rừng rậm rạp thô đen kia khiến người ta nhìn mà cảm thấy thẹn thùng.
Thoạt nhìn động tác này của Tạ U U như thể lơ đãng.
Người đàn ông gắng gượng chuyển động yết hầu, giọng nói từ tính trở nên khàn khàn hơn đôi chút, khẽ hỏi: “Em lại muốn làm gì thế?”
Giống hệt những gì ban nãy anh đã nói, đêm nay cô gái nhỏ rất dính người.
Tạ U U: “Không làm gì cả.”
Nói xong, Tạ U U lấy bật lửa từ trong tay anh, cẩm trên tay thưởng thức giây lát.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô làm việc này, trước kia cô luôn tỏ ra quy củ khi ở trước mặt anh, cân nhắc rất nhiều thứ, khá là dè dặt. Nhưng bây giờ, cô muốn thử một chút trên rìa an toàn.
Tạ U U cũng định trêu chọc, nhưng hình như không đạt được hiệu quả.
Nhưng anh đã hơn ba mươi tuổi rồi, trong tiệc rượu đã gặp không ít phụ nữ, e rằng chút trò vặt này của cô không đáng để vào mắt khi ở trước mặt anh.
Chiếc bật lửa trên tay cô hoàn toàn diễn tả cái gì là sự đối lập giữa cứng rắn và mềm mại. Chiếc bật lửa này cũng giống như người đàn ông vậy.
Tạ U U bị người đàn ông nhìn đến thẹn thùng, cô cụp mi: “Chỉ muốn châm thuốc cho anh thôi, không được à?”
Thẩm Phi Bạch nhìn cô, không hề từ chối, vẻ nghiền ngẫm trong mắt càng đậm, anh hỏi ngược lại: “Em biết làm à?”
Tạ U U không phục trước sự coi thường này của anh, anh đang coi cô như trẻ con, chỉ châm thuốc cho anh mà thôi, sao cô lại không biết chứ?
Tạ U U hơi mạnh miệng, khẽ nói: “Có thể hay không cứ thử là biết.”
Thẩm Phi Bạch nhìn cô, anh không nói thêm gì nữa, ngược lại cảm thấy rất thú vị.
Thấy anh không phản đối, hai tay Tạ U U cầm bật lửa, cơ thể ghé lại gần hơn.
Chỉ nghe thấy tiếng bật lửa ‘tạch’ một tiếng, bốc lên ngọn lửa màu xanh lam, châm điếu thuốc trên môi mỏng của anh. Làn khói trắng được nhả ra từ cánh môi mỏng hết vòng này đến vòng khác, hương vị thuốc lá tươi mới xua tan hơi thở tình dục xung quanh.
Ngay sau đó, chiếc bật lửa bị Thẩm Phi Bạch tiện tay ném lên trên bàn.
Hơi thở mập mờ cùng tia lửa bắn ra bốn phía.
Ánh mắt anh xuyên qua làn sương trắng dừng lại trên mặt cô, thấy được sự hoạt bát cùng thanh xuân thuộc về cô gái trẻ, hoàn toàn khác hẳn với khí chất của người phụ nữ trưởng thành.
Một lúc lâu sau, anh vẫn im lặng, cuối cùng ngón tay khẽ gõ điếu thuốc, tàn thuốc rơi lên chiếc gạt tàn trên đầu giường, anh nói với cô.
“Đã khuya rồi, đi ngủ thôi.”
“Vâng.”