Editor: Khánh Nhi
Chương 60
Nữ tiếp viên hàng không sợ tới mức khóc lên.
Tiếng khóc càng khiến cảm xúc của người đàn ông dâng cao lên, anh ta tuyệt vọng giữ chặt lấy cô tiếp viên hàng không, như điên một kẻ điện: “Không được làm ào! Các ngươi ai cũng không được nói chuyện! Câm miệng hết đi!”
Thời Thiển phát hiện tình trạng tinh thần của anh ta không ổn định, mũi nhọn đã đâm vào cổ cô gái, chảy ra tơ máu đỏ sẫm, toàn thân cô gái cứng ngắc không có cách nào khác để nhúc nhích, mặc dù vẫn phối hợp với động tác của người đàn ông, nhưng trong hốc mắt đều chứa đầy nước mắt.
Những hành khách khác cũng biết chuyện, nỗi sợ hãi trên máy bay giống như virus, đang nhanh chóng lây lan ra.
Loại tình huống này rất dễ dàng gây ra khủng hoảng dây chuyền, chỉ sợ dù có cảnh sát ở đây cũng không thể hoàn toàn duy trì được trật tự, Tùy Cẩn Tri lén lút nhéo nhéo lòng bàn tay của Thời Thiển ở bên cạnh, nhưng không có nhìn cô, mà đi được mấy bước về phía trước, anh đứng trước mặt của anh ta, nói rõ ràng: “Tiên sinh, vừa rồi tiếp viên hàng không đã dùng điện thoại cố định ở đó thông báo rằng cơ trưởng đã trở lại.”
Mặc dù nội tâm Thời Thiển cực lực muốn ngăn cản anh, nhưng cô lại một chữ cũng không nói ra khỏi miệng được......
Đây xem như là một phần “Trách nhiệm” mà Tùy Cẩn Tri muốn gánh vác, cho dù là xuất phát từ làm một người lương tri, anh cũng không có khả năng làm như không thấy.
Cũng may giọng nói của Tùy Cẩn Tri có lẽ chính là “phương thuốc tốt” mà trời ban tặng, bẩm sinh đã có tác dụng trấn định người ta một cách thần kỳ, cho dù là cục diện hỗn loạn, hay đáng sợ đến đâu, giọng nói kia vừa vang lên, đã mang lại cho lòng người thêm mấy phần an tâm.
“Tiên sinh, tôi Phó Tổng Giám Đốc của công ty hàng không này, cũng xem như là một người phụ trách quan trọng, anh không tin người khác nói, thì cũng nên tin tưởng tôi.”
Mặc dù Tùy Cẩn Tri không thể có cách nào khác chứng minh những lời mình nói, nhưng trong giọng nói của anh thật sự rất có mị lực, lại nói khí chất cùng vẻ ngoài của anh đều cực kỳ xuất sắc, nếu thật sự chỉ là hành khách bình thường, cũng không cần thiết phải dính vào vũng nước đục này.
Cảm xúc của người này đã bùng nổ, không làm cách nào suy nghĩ sâu xa được, nhưng nói về điểm này anh ta vẫn có thể phản ứng lại được: “Tôi muốn hạ cánh ngay bây giờ! Cơ trưởng của các người phải tới đây nói chuyện với tôi!”
Người đàn ông phun ra từng chữ, răng nanh đều “Cạch cạch cạch” rung động va chạm với nhau, mồ hôi lạnh đã chảy gần ướt hết khuôn mặt.
“Cơ trưởng phải phụ trách điều khiển máy bay an toàn, nhưng chúng tôi đã liên lạc được với anh ấy, nếu anh không tin......” Khóe miệng Tùy Cẩn Tri nhàn nhạt nở nụ cười, anh nhìn thoáng qua cách đó không xa phía sau người đàn ông, cùng lúc đó, ở một nơi mà người khác không phát hiện ra, cảnh sát không quân đưa mắt ra hiệu, để anh phối hợp với hành động của bọn họ.
“Nếu anh không tin lời tôi nói, tôi có thể cho anh thông qua điện thoại cố định trực tiếp liên lạc với cơ trưởng.”
Thời Thiển khẩn trương xiết chặt lòng bàn tay, đứng im tại chỗ, cô cảm thấy hai chân mình nặng trĩu như tảng đá không có cảm giác, huyệt thái dương căng thẳng, cả người đều bị không khí sợ hãi này cắn nuốt, căn bản không thể phân tích và suy nghĩ được.
......!Cô chỉ hy vọng bọn họ đều có thể bình an vô sự.
Trên mặt Tùy Cẩn Tri bình tĩnh, giọng nói giống như ánh trăng mờ ảo trong bóng đêm, làm dịu đi không khí đang trở nên gay gắt, âm thầm tính toán phải làm như thế nào để phân tán lực chú ý của tên phần tử nguy hiểm.
Khi anh phát hiện, đối phương dời ánh mắt đến vị trí của chiếc điện thoại cố định, mà lúc này miếng kính vỡ đã gần sát con tin rồi, anh và cảnh sát không quân gần như đồng thời cùng hành động, cùi chỏ của cảnh sát không quân đánh vào bụng anh ta, một đòn mạnh mẽ tạo thành một kích nặng!
Tùy Cẩn Tri kéo nữ tiếp viên hàng không trước mặt ra, thừa dịp đối phương bị đánh té trên đất, lực đạo trong tay cũng giảm xuống, anh tiến lên đoạt lấy miếng thủy tinh trên tay người đàn ông, giúp đỡ cảnh sát không quân hoàn toàn giữ chặt anh ta trên mặt đất!
Rất nhanh, đã có nhân viên công tác hỗ trợ khác đang bố trí chỗ cách ly người đàn ông đang trong trạng thái điên cuồng kia, có người thì giúp đỡ cô tiếp viên hàng đang bị thương đi xoa thuốc, Tùy Cẩn Tri vỗ vỗ quần áo, thần sắc bình tĩnh dặn dò các tiếp viên: “Mọi người dựa theo tình huống khẩn cấp mà xử lý là được rồi.”
Tiếp viên hàng không gật gật đầu, mặt đầy thân thiết: “Vâng, phó giám đốc Tùy, anh không bị thương chỗ nào chứ? Bây giờ trước tiên chúng ta phải khẩn cấp trở về địa điểm xuất phát.”
Thời Thiển ôm lấy cánh tay anh, lông mày cau chặt, giọng điệu đầy lo âu: “Anh thế nào rồi! Không bị sao chứ?”
Lần khủng hoảng này thật sự nhanh hơn so với lần ngoài ý muốn khi cô gặp chuyện trên xe taxi, cô không có cách nào khác bình tĩnh để suy nghĩ toàn bộ sự việc sẽ phát triển theo hướng nào, chỉ có thể cầu nguyện bọn họ có thể thuận lợi giải quyết nguy cơ lần này, chỉ cần anh không bị tổn thương gì......
Tùy Cẩn Tri cầm lại cánh tay cô, trấn an: “Không có việc gì, anh thấy hành vi của người này không hề có tính toán, không khống chế được cảm xúc, hơn nữa rõ ràng xung quanh sân bay cũng đều không có đồng phạm, rất có khả năng là chứng rối loạn tinh thần du lịch đột ngột.”
“Căn bệnh này......!không phải thường xảy ra ở những nơi như xe lửa đường dài hay sao?”
Hơn nữa, điều kiện trên chuyến bay này của bọn họ so với những chuyến bay bình thường thoải mái hơn rất nhiều, không có khả năng hành khách cảm thấy mệt mỏi, ngột ngạt......
"Có thể bản thân người hành khách này có chút sợ độ cao hay không? Nhìn thân thể anh ta có chút không khoẻ, như bị cái gì đó k1ch thích......”
Tùy Cẩn Tri nói xong, xoa xoa mặt Thời Thiển, ý bảo muốn cô thả lỏng biểu tình trên mặt: “Thật sự không có chuyện gì, không cần lo lắng, có điều hành trình của chúng ta bị trì hoãn, chờ lát nữa hạ cánh, nói với Cố đạo diễn bên kia một chút.”
Thời Thiển bất chấp xung quanh còn có người nhìn, kiễng chân lên, dùng sức ôm lấy người đàn ông trước mặt, ngẩng đầu nhướng mày, trong ánh mắt cô còn biểu lộ một ít sợ hãi: “Không có việc gì thì tốt rồi......!Em chỉ muốn ôm anh một cái thì tốt rồi.”
Anh chính là như vậy luôn làm cho cô cảm thấy vĩ đại lại mạnh mẽ, trước kia anh là “Bác Diễn”, hình tượng trong lòng cô cũng đã đặc biệt lợi hại, nhưng Tùy Cẩn Tri chân chính trong hiện thực, lực hấp dẫn còn mạnh hơn gấp trăm lần!
Tùy Cẩn Tri ôm lấy cơ thể mảnh khảnh, xoa xoa lưng cô, khóe môi nâng lên, ôn nhu đến mức nhỏ ra nước: “Đứa ngốc.”
Thời Thiển không cam lòng yếu thế, ngẩng đầu dán sát vào khuôn mặt của anh: “Anh mới là ngốc đó.”
Anh thấp giọng, âm sắc thấp như tiếng đàn violon, cúi người trực tiếp hôn lên môi của cô: “Ừm, nữ thần Diều Giấy của anh mới không ngốc.”
...............
Phát thanh của tiếp viên hàng không vẫn khiến cho hành khách lo lắng và bất mãn, đối với chuyện đột ngột phát sinh như vậy, mọi người đều cực kỳ nghẹn khuất và bất đắc dĩ.
May mà các phương án của công ty hàng không Bác Viễn đều rất hoàn thiện, ở mặt đất khẩn cấp liên lạc với cục công an cục và bệnh viện, an bài trị liệu cho người bị thương, cũng đưa vị khách đột ngột phát bệnh kia đi điều tra, về phần các hành khách khác trên chuyến bay lần này, có thể được miễn phí đi chuyến bay khác, cũng có thể ở sân bay chờ đợi thông báo, tóm lại là cố gắng hết sức để thỏa mãn yêu cầu của bọn họ.
Thời Thiển và Tùy Cẩn Tri chờ đợi vài giờ, cuối cùng cũng đợi được thông báo đăng ký.
Sau thời gian khủng hoảng đó, cuối cùng, Thời Thiển vẫn đến thăm phòng nghỉ phi hành đoàn của máy bay.
Tùy Cẩn Tri tự mình giới thiệu với cô, loại đãi ngộ này cũng tương đối hiếm thấy: “Phòng nghỉ của cơ trưởng ngay tại phía trên khoang hạng nhất, thật ra không gian cũng không lớn lắm, tổng cộng có hai người, em xem.” Anh đi qua cầu thang, chỉ chỉ vào bên trong, ý bảo cô có thể đi vào ngồi một chút, còn cười khẽ nói: “Lúc nghỉ ngơi, có thể kéo rèm xuống.”
Thời Thiển ngồi lên trên cảm thụ một chút, có chút giống “Bao con nhộng khách sạn”, chim sẻ tuy nhỏ ngũ tạng câu toàn, đạm sắc rèm và nệm mềm mại đều có thể tiêu trừ một ít cảm giác mệt nhọc của cơ thể.
Nghĩ đến trước kia Tùy Cẩn Tri phải bay đường dài, cũng nghỉ ngơi ở nơi như thế này, cô không khỏi có chút cảm khái......!Có thể nhìn thấy nơi anh thường xuyên nghỉ ngơi, cảm giác cũng không sai biệt lắm [@_@]
Thời Thiển tươi cười có chút đáng yêu, Tùy Cẩn Tri nhìn mà nhịn không được liền cúi đầu hôn hôn cô, mà cô cũng bị loại hoàn cảnh nửa kín nửa hở này dụ dỗ, không tiếng động đáp lại, hai người im lặng hôn nhau, hơi thở nóng rực đứng lên, như là có luồng nhiệt xuyên thấu qua thân thể cô, dưới sự linh hoạt của đầu lưỡi, gần như có thể làm cho thần kinh của cô trở nên căng thẳng.
Cái loại cảm giác hận không thể dính vào nhau này, hóa thành tình yêu vô tận, cô đỡ lấy sườn mặt anh, bừa bãi say mê trong đó.
Nhanh - cảm giác giống như dòng điện nháy mắt khuếch tán, Thời Thiển muốn nói......!Khi nào thì trở nên cơ khát như vậy! Dưới tình huống như thế vậy mà chỉ cần một cái hôn, làm cho cả người cô vô lực!
Cô ngượng ngùng đáp lại nụ hôn, cánh tay dựa vào anh, tóc che lại hai má đỏ bừng, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy đôi mắt đen nhánh của đối phương: “Cái kia......!còn thiếu một nơi để tắm rửa đúng không?”
Tùy Cẩn Tri cười yếu ớt: “Đúng vậy, lần sau chúng ta đi trước tọa a liên tù hàng không, thể nghiệm một chút để tham khảo.”
Còn chưa nói được vài câu, lại hôn lên......
Bay ước chừng khoảng chín giờ, bọn họ cuối cùng cũng đến sân bay Australia, Thời Thiển ngủ một giấc thoải mái trên máy bay, cũng không quá mệt mỏi, có điều, muốn đi đến trang viên bên kia còn phải ngồi một đoạn đường trên xe công tác nữa, lúc này đã là một giờ đêm theo giờ địa phương, vẫn sẽ có chút mỏi mệt.
Cố Đình Xuyên và Nghị Nhiên đã bay qua trước, cố ý sửa sang trước sau trang viên lại cho thoải mái, chờ đợi khách nhân đại giá quang lâm.
Trước đó không lâu, Nghị Nhiên và Thời Thiển cũng mới gặp mặt lần đầu tiên, nguyên nhân là bạn của thầy giáo Nghị muốn trang hoàng lại phòng kết hôn, được Cố đạo diễn đề cử, cô ấy liền dẫn bạn của mình đến tìm cô thiết kế.
Nghị Nhiên siêu thích tiên nữ tỷ tỷ như Thời Thiển vậy, biết lần này có thể cùng đi du lịch với cô, cực kỳ hưng phấn, bận rộn đến mức người đổ đầy mồ hôi, Cố Đình Xuyên cũng không tìm ra cô ấy, đơn giản cầm lấy tay cô ấy đi tắm rửa một phen, mới có thể làm cho cô nàng này yên tĩnh một chút.
Đợi đến khi Tùy Cẩn Tri và Thời Thiển đến trang viên, Nghị Nhiên cũng đã sớm tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thời Thiển đã bị cảnh đẹp trong trang viên hấp dẫn, đúng là mùa xuân của Australia, tia nắng ấm áp làm cho trang viên giống như được nhuộm một lớp màu vàng, mờ mờ nắng sớm chiếu rọi suối nước trong suốt gần đó, khu rừng xanh ngắt xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh của chim chóc, cô ngồi trên ghế trúc cầm laptop, không ngừng vẽ phác hoạ, đối với phương diện kiến trúc lại được hiểu thêm về một ít kiến thức mới.
“Thời Thiển, gần đây có rất nhiều nho, trước khi ăn cơm trưa, chị có muốn cùng nhau đi hái không? Chúng ta có thể cùng nhau làm rượu nho nha!”
Thời Thiển nghe vậy, quay đầu liền chỉ thấy có người đứng phía sau nhìn cô cười, đúng là Cố phu nhân, Nghị Nhiên.
“Cũng được, nghe có vẻ thú vị.”
Thời Thiển thấy tính cách của cô gái nhỏ này đặc biệt tốt......!Nói thế nào nhỉ, so với cô như vậy nữ sinh, Nghị Nhiên thật sự không quá tính là “bình thường”, bình thường cô im lặng không lên tiếng, chuyện biết được càng nhiều, thì càng sẽ không hiển sơn sương sớm, hơn nữa......
Cô ấy cùng với em gái nhà cô cũng rất giống nhau, thích vô cùng lần thứ hai nguyên gì đó, là fan lớn của “Bác Diễn”!