Trương Tinh Phong trong lòng cũng cảm thấy chấn kinh. Tuy rằng hắn là một Tu chân giả, nhưng đối mặt với một số lượng tài phú kinh khủng vượt quá sự tưởng tượng, hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. Một số lượng tài phú lớn đến như thế này tuyệt đối có thể khiến ục tiêu thành lập Tinh Phong thế gia của hắn có thể thực hiện trong một thời gian ngắn!
Hắn từ trước đến giờ cũng chưa từng nhìn thấy kim khối nhiều đến như vậy, ngay cả hoàng đế cũng chưa từng nhìn thấy. Ngân phiếu có thể bởi vì triều đại thay đổi mà trở nên mất giá trị, nhưng kim khối thì lại vĩnh viễn là tài phú hữu hiệu nhất, nó sẽ không bao giờ giảm bớt giá trị. Bên trong hoàng cung và các thế gia đều tàng trữ một số lượng lớn kim khối.
Lý gia chủ nhìn Trương Tinh Phong bọn họ đã đi đến, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn không hề che dấu, nhìn xa xa nói:
- Ha ha, hiền chất, Nhị hoàng tử, lần này chúng ta khả buôn bán lời rồi. Nhiều kim khối đến như vậy, ít nhất cũng phải mấy ngàn vạn lượng hoàng kim! (tương đương với hơn mười ức lượng bạc, một lượng vàng = 100 lượng bạc)
Nhị hoàng tử cũng cảm thấy hưng phấn. ”Cả quốc khố cũng chỉ có hai mươi mấy ức lượng bạc mà thôi. Chỉ cần mang về một phần ba thôi thì đã có thể số bạc bên trong quốc khố gia tăng gấp đôi. Đó là một công trạng lớn đến mức nào! Nếu như lấy hết toàn bộ, ta ...... ta ......”
Nhị hoàng tử đã quá kích động, nhìn số lượng kim khối kinh khủng, trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt.
Trương Tinh Phong đột nhiên phát hiện một dòng chữ nhỏ trên một tấm bia đá cách đó không xa.
"Ngoại tộc tham lam ức lượng hoàng kim này —— Chết!"
Trương Tinh Phong nhìn thấy liền nheo mắt lại. Những chữ kia phảng phất phảng phất có điều huyền diệu, nhưng thời gian đã không cho hắn kịp suy nghĩ.
"A!"
"A!"
Từng cao thủ cứ lần lượt ngã xuống đất một cách quỷ dị, hơn nữa thân thể còn từ từ bị hủ thực chỉ còn lại một đống xương trắng. Tốc đột hủ thực rất nhanh chỉ có vài giây đồng hồ, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Trương Tinh Phong lập tức khuếch tán linh giác, quan sát tất cả. Trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy có rất nhiều thủ ấn vô hình công kích về phía các cao thủ. Đối mặt với công kích vô hình như vậy, Trương Tinh Phong cũng không có cách nào trợ giúp những cao thủ bọn họ. Hơn nữa hắn cũng cảm nhận được sự cường đại của những thủ ấn vô hình này, cho dù là hắn cũng không thể nào hoàn toàn sử dụng thân thể để ngăn cản.
Qua một lúc sau, tất cả những thủ ấn vô hình kia cuối cùng đã biến mất. Lúc này đã chết không ít cao thủ, nhưng bọn họ thủy chung vẫn không biết rốt cuộc là thứ gì đã công kích mình. Loại công kích không thể nhìn thấy được này quả thật khiến cho người ta sợ hãi, nhưng may mắn là chỉ trong một thời gian không lâu đã biến mất, nếu không thì không biết còn phải chết bao nhiêu người nữa.
Khi những thủ ấn vô hình biến mất, không còn ai bị công kích nữa, tất cả mọi người đều thở phào một hơi. Vừa rồi bọn họ hoàn toàn ở trong trạng thái kinh khủng, chịu sự hành hạ, rất nhiều người đều muốn phát điên. Không ngừng đối mặt với tử vong, loại chuyện này không phải là người bình thường có thể chịu được.
Nhưng ngay lúc này sắc mặt của Trương Tinh Phong lại đột nhiên biến đổi. Linh giác của đã quan sát được một thứ gì đó rất kinh khủng, quay về phía những cao thủ bọn họ thét lên:
- Cẩn thận!
Đáng tiếc tất cả đã quá muộn. Những cây đinh nhỏ đầy trời như bạo vũ bắn xuống như những tia chớp, làm cho người ta ngay cả muốn tránh cũng không thể tránh được.
Nhị hoàng tử chỉ có thể trốn ở phía sau đám người. Tất cả mọi người đều lui lại bên cạnh những kim khối. Lúc này hầu như không còn một người nào còn nghĩ đến kim khối nữa, bởi vì tử vong đang cách bọn họ rất gần!
Chỉ cần bị những cây đinh bắn trúng, trong nháy mắt toàn thân sẽ biến thành màu đen, ngã xuống đất không thể đứng lên. Cực kỳ kinh khủng!
Lý Thiên Tường cắn răng hừ lạnh: " Bạo Vũ Lê Hoa Đinh, hừ, không hổ là thiên hạ đệ nhất ám khí. Nhưng đối mặt với Lý Thiên Tường ta ngươi cũng vô dụng mà thôi!"
"A!"
Lý Thiên Tường ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên. Quang mang màu đen xoay quanh thân Hiên Viên Kiếm lập tức bừng lên, từ mũi kiếm xuất hiện ma sát khí. Từng luồng ma sát khí bắt đầu kết nối lại với lại với nhau, hình thành một cái lồng kiếm bao bọc lấy các cao thủ của Lý gia. Nhìn những mũi đinh không ngừng công kích vào bên trên lồng kiếm, tất cả Lý gia cao thủ đều cảm kích nhìn về phía Lý Thiên Tường.
Trương Tinh Phong nhướng mày, hắn biết làm như vậy sẽ tiêu hao công lực rất lớn. Hắn cũng không rõ tại sao Lý Thiên Tường luôn luôn lạnh lùng vô tình lại ra tay cứu những cao thủ Lý gia này. Nếu nói Lý Thiên Tường quan tâm đến các cao thủ trong gia tộc, Trương Tinh Phong một chút cũng không tin. Hắn hiểu rất rõ con người của Lý Thiên Tường, lạnh lùng vô tình, dục vọng chiếm hữu cực kỳ lớn. Trương Tinh Phong thậm chí hoài nghi Lý Thiên Tường sở dĩ đối với hắn như vậy, chính là bởi vì hắn đã cướp đi trái tim của Vũ Văn Nhu!
Tuy nhiên sự thật cũng chính là như vậy!
Bạo Vũ Lê Hoa Đinh đến rất nhanh, kết thúc cũng rất nhanh. Cho dù là Thiết Mộc Chân, cũng không thể nào có nhiều ám khí có thể công phá hộ thân chân khí của tiên thiên cao thủ như thế này.
Lý Thiên Tường sắc mặt có chút tái nhợt. Hắn nhìn số lượng của các cao thủ Lý gia bên cạnh, mới thở phào một hơi, thầm nghĩ: "Hoàn hảo, hoàn hảo nhân số vẫn còn đủ!"
Chu Đăng nhìn những hảo hán của Hãm trận doanh bên cạnh mình, trong lòng cảm thấy bi phẫn. Hắn tốt xấu gì cũng là một hoàng tử, bọn họ chính là cho hoàng gia, nhưng ở nơi này tổn thất lớn nhất lại chính là bọn họ. Bây giờ Lý gia vẫn còn hơn trăm người, còn bọn họ chỉ còn hơn mười nhân mà thôi, hơn nữa còn phải dựa vào thi thể của những huynh đệ đã chết mới có thể giữ được tánh mạng.
Lý gia chủ đi đến nói:
- Hai vị, bây giờ chúng ta nên thương lượng một chút rốt cuộc làm sao để xử lý đống kim khối này đây!
Trong lúc nói chuyện, tay phải của hắn đặt ở phía sau khẽ ra dấu.
Lý Thiên Tường mỉm cười, hai tay cũng lén lút kết thành pháp ấn. Có lẽ vì lo lắng Trương Tinh Phong phát hiện, cho nên tốc độ của hắn cực kỳ chậm, tốc độ kết ấn chậm gấp mấy trăm lần bình thường. Vốn chỉ cần chưa tới một giây, bây giờ lại mất đến vài phút đồng hồ.
Chu Đăng nhìn Lý gia chủ, mỉm cười nói:
- Gia chủ cho rằng nên phân chia như thế nào đây?
Lý gia chủ không trả lời mà lại nhìn về phía Trương Tinh Phong, dường như muốn hỏi ý, nhưng ở chỗ sâu trong ánh mắt lại hiện lên vẻ tàn nhẫn. Trùng hợp Trương Tinh Phong cũng thấy được, nhưng hắn vẫn không hề chú ý, bởi vì hắn tin rằng không có người nào có thể uy hiếp được hắn. Có lẽ Trương Tinh Phong cũng không ý thức được nguy cơ, khó trách được, ai có thể xúc phạm đến hắn đây?
Trương Tinh Phong hồi đáp:
- Làm sao phân chia, chẳng lẽ gia chủ còn chưa nghĩ ra sao? Hay là gia chủ cứ nói ra đi, chỉ cần không phải quá mức, ta tuyệt đối sẽ tán thành!
Ba người mỗi người đều đùn đẩy cho người khác, đều tỏ ra mình quang minh chính đại. Nhưng trong đầu cả ba người đều có suy nghĩ muốn độc chiếm tất cả kim khối này.
Chu Đăng đột nhiên nói:
- Mọi người nhìn xem tấm bia đá kia!
Lý gia chủ và Trương Tinh Phong lập tức nhìn lại. Trương Tinh Phong nhận ra chính là tấm bia đá vừa rồi mình đã phát hiện. ”Ngoại tộc tham lam ức lượng hoàng kim này —— Chết!"
- Ức lượng, nơi này có đến ức lượng hoàng kim!
Chu Đăng sắc mặt hồng lên, dường như kích động quá mức. Một ức lượng hoàng kim chính là một trăm ức bạc. Một trăm ức bạc, chưa từng có quốc khố của một triều đại nào lại có nhiều đến như vậy. Thiết Mộc Chận chính là do thu tập quốc khố của nhiều quốc gia đích và gia sản của vô số phú hào mới có được số lượng tài phú kinh khủng này.
Lý gia chủ vẻ mặt cũng khiếp sợ. Vài chục ức và một trăm ức bạc hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Có một trăm ức bạc thì đã có trở thành thế gia tư bản rồi. Thế gia, gần ngàn năm nay cũng chỉ có bốn thế gia, độc lập khỏi hoàng quyền, nắm giữ nền kinh tế, thế lực vô cùng kinh khủng!
Trương Tinh Phong cũng cảm thấy hưng phấn. Hắn từ nhỏ đã có mục tiêu thành lập thế gia, nếu như có thể đoạt được toàn bộ số lượng tài phú này, vậy thì tất cả đều có thể thực hiện được. Lực lượng của mình có Tiêu Lâm, có Xi thị Tam huynh đệ và Tinh Phong Vệ do chính mình huấn luyện, hơn nữa còn có trăm ức lượng bạc, cộng thêm thực lực ngạo thị thiên hạ của chính mình, thành lập thế gia cũng là chuyện dễ dàng!
Chu Đăng đột nhiên phát giác ra ở nơi này thực lực của mình là yếu nhất. Nếu như đối phương giết chết mình, sau đó lại bảo rằng bị cơ quan giết chết, vậy thì quả thật đúng là chết oan, lập tức nói:
- Ta cho rằng, mọi người nên phân chia công bằng số tài phú này. Chia làm ba phần, mỗi người một phần. Mọi người cảm thấy thế nào?
Trương Tinh Phong nhìn thật sâu vào Chu Đăng, tựa hồ như đã nhìn thấu tất cả tâm tư của hắn. Nhưng Trương Tinh Phong vẫn vừa cười vừa nói:
- Ân, ta đồng ý, mỗi người một phần là tốt nhất!
Lý gia chủ đột nhiên nở một nụ cười rất quỷ dị, chậm rãi quay đầu đi về hướng trận doanh của mình. Điều này khiến cho Trương Tinh Phong và Chu Đăng đều ngẩn người, không hiểu chuyện gì xảy ra!
Ngay trong lúc này, Lý Thiên Tường bên cạnh ánh mắt sáng rực lên, gầm nhẹ:
- Sất!
Tất cả cao thủ của Lý Thị chung quanh trong mắt đột nhiên phát ra ánh sáng màu đen, vẻ mặt cũng trở nên cực kỳ lãnh khốc.
Lý Thiên Tường lạnh lùng nói:
- Hừ, Trương Tinh Phong, giờ chết của ngươi đã đến rồi!
Tất cả cao thủ của Lý gia đều nhanh chóng di chuyển xoay quanh Trương Tinh Phong, tốc độ kinh người. Trương Tinh Phong nhìn thấy cũng phải giật mình. Nhìn tốc độ của những cao thủ Lý gia này, dường như đều có thực lực Thiên chi cảnh. Làm sao có thể? Trương Tinh Phong hiểu rất rõ thực lực của những người này, hầu hết đều chỉ là Tiên thiên cao thủ, ngay cả Nhất phẩm cao thủ cũng không có mấy người. Làm sao có thể chỉ trong nháy mắt lại đạt đến Thiên chi cảnh?
Trương Tinh Phong bỗng nhiên nhìn thấy được cặp mắt của những cao thủ này, giật mình kinh hô:
- Ma Khôi!