Phương Diễn Sơn xanh um tươi tốt đã không còn dáng vẻ như trước kia. Khắp nơi cây cối điêu tàn, đâu đâu cũng thấy những đoạn cây đổ ngổn ngang và những hố sâu. Đây là vết tích đại chiến của tu chân giả.
Trên Phương Diễn Sơn, lúc này bên ngoài đại môn của Thiên Tâm Tông đang có gần vạn tu chân giả.
- Đệ tử Thiên Tâm Tông nghe đây! Chỉ cần các ngươi đầu hàng, trở thành đệ tử Toa Ly Tông chúng ta, các ngươi sẽ có thể thoát khỏi kiếp nạn này. Vẫn còn thời gian một chung trà. Các ngươi hãy nhìn xem, đây là bốn vị đồng môn của các ngươi, bây giờ không phải họ đang rất thoải mái hay sao?
Diêm Cang đắc ý hô lớn.
Lúc này trong lòng hắn có chút không hiểu, tại sao Ngộ Thần sư tổ nhất định bắt hắn phải làm thế này? Theo như ý của Diêm Cang thì cứ dứt khoát giết sạch là được, tại sao lại còn phải chiêu hàng?
Ngộ Thần lão đạo nhìn Diêm Cang đứng bên cạnh, có chút lắc đầu. Mấy tên đồ tử đồ tôn của mình tại sao toàn là thứ không có đầu óc ?
- Diêm Cang, ngươi không biết sao? Hạch tâm đệ tử của Thiên Tâm Tông cho dù là các siêu đại tông phái cũng phải thèm muốn. Nếu như có thể thu nhận bọn chúng vào dưới trướng, đối với sự phát triển của Toa Ly Tông ta vô cùng có lợi. Hơn nữa, thu nhận được một hạch tâm đệ tử của Thiên Tâm Tông, thực lực của Thiên Tâm Tông lại giảm đi một phần, còn chúng ta lại mạnh thêm một phần. Nếu như đệ tử do các ngươi dạy dỗ có bản sự, ta còn phải chiêu hàng hay sao?
Ngộ Thần lão đạo tuy nói như vậy với Diêm Cang, thế nhưng lời nói này cũng chẳng khác gì một lời cảm thán. Toa Ly Tông phát triển đến hiện tại đã không còn phong thái như xưa, ngoại trừ ba người Diêm Vu độ kiếp thành công, còn lại những người độ kiếp sau đó đều thất bại. Đệ tử hàng chữ “Diêm” có gần một trăm người, nhưng có đến hơn chín mươi người đã độ kiếp thất bại, chỉ có bốn người thành công và ba người còn chưa độ kiếp. Hơn nữa Ngộ Thần lão đạo cũng biết, nếu như không có mình trợ giúp, có lẽ ba tên gia hỏa kia cũng sẽ độ kiếp thất bại!
Hiện tại những đệ tử bên trong môn phái căn cơ đều không vững, chỉ dựa vào đan dược mà đề thăng. Thực lực hiện nay mặc dù không tệ, nhưng nguy cơ cũng đã không còn xa nữa. Mà Thiên Tâm Tông thì lại trái ngược, đặc biệt chú trọng vào cơ sở, những hạch tâm đệ tử đều thập phần ưu tú, thậm chí có thể so sánh với hạch tâm đệ tử của những siêu đại tông phái. Đây cũng là nguyên nhân mà Ngộ Thần lão đạo muốn chiêu hàng bọn họ.
- Vô Tâm, Vô Thần, Vô Dư, Vô Liễu, các ngươi là bốn tên hỗn đản thấy lợi quên nghĩa. Thiên Tâm Tông ta trước đây đối với các ngươi có chút nào bạc đãi? Bây giờ đối diện với nguy nan, không ngờ lại đầu hàng địch nhân, các ngươi còn mặt mũi sống tiếp hay sao?
Đạm Nghiêm đứng trong trận pháp nhìn bốn tên đồ đệ của mình quát lớn.
Thiên Tâm Tông có gần ngàn hạch tâm đệ tử, tất cả đều được Thiên Tâm Tông bồi dưỡng. Bên trong Thiên Tâm Tông mỗi sư huynh đệ đều vô cùng thân thiết, đến lúc này cũng không ai nói đến chuyện đầu hàng. Hiện tại là thời khắc tối hậu, không ngờ lại xất hiện bốn kẻ đầu hàng địch nhân. Điều khiến cho Đạm Nghiêm không thể chấp nhận được là bốn kẻ đầu hàng này lại chính là môn hạ của hắn, khiến ột người rất coi trọng mặt mũi như hắn vô cùng tức giận.
Bốn người Vô Tâm không ai trả lời Đạm Nghiêm. Đối với sư phụ của mình, bọn họ vô cùng tôn kính. Đạm Nghiêm đối với bọn họ giống như phụ thân, có lúc nghiêm khắc cũng có lúc hiền lành, nhưng bọn họ lúc này lại đầu hàng địch nhân.
Bốn người Vô Tâm đột nhiên quỳ xuống, khóc lóc nói:
- Xin lỗi sư phụ, bọn con không còn cách nào khác. Thật sự, bọn con không muốn chết. Bọn con cũng không thể chết được!
Vô Thần nhìn huynh đệ bên cạnh, ba huynh đệ đều kiên quyết nhìn hắn. Vô Thần trong lòng đau đớn, thống khổ nói:
- Đại ca, tam đệ, tứ đệ, liên lụy các người rồi!
Bọn Vô Tâm cũng biết, từ nay về sau thanh danh của bọn hắn đã không còn, sau này bọn hắn sẽ không còn ngẩng đầu lên được. Hạch tâm đệ tử là lực lượng trung kiên của một tông phái, đầu hàng địch nhân là điều mà tu chân giới không thể chấp nhận. Nếu như bọn hắn là đệ tử hạ cấp thì không nói làm gì, nhưng bọn hắn lại là hạch tâm đệ tử!
Ba người Vô Tâm nhìn những huynh đệ của mình, trong lòng rỉ máu. Bọn hắn cũng không nguyện ý đầu hàng địch, nhưng mà bọn hắn không thể chết được, tuyệt đối không thể, cho dù có chết cũng không phải bây giờ!
- Thời gian một chung trà đã hết. Được! Đám gia hỏa ngoan cố của Thiên Tâm Tông, nếu như các ngươi đã không thức thời, vậy thì đừng trách Toa Ly Tông chúng ta!
Diêm Cang lạnh giọng nói, lúc này trong lòng hắn thập phần kích động.
Năm vị trưởng lão của Thiên Tâm Tông cùng với tông chủ Bích Ngôn chân nhân nhìn đám đệ tử. Bích Ngôn chân nhân là đệ tử thứ ba trong số ba đệ tử của Trương Tinh Phong năm đó, hiện tại đã đạt đến Độ Kiếp trung kỳ. Nếu như tất cả thuận lợi, có lẽ vài năm nữa hắn sẽ độ kiếp, nhưng bây giờ dường như đã không còn thời gian nữa.
Bích Ngôn chân nhân thở dài một hơi, bình thản nhìn Đạm Nghiêm nói:
- Đạm Nghiêm, đừng nói nữa! Bọn chúng có quyền lợi của bọn chúng, chúng ta không thể yêu cầu bọn chúng cùng diệt vong với Thiên Tâm Tông!
Mọi người nghe được lời nói của Bích Ngôn chân nhân, tất cả đều giật mình. Mặc dù trong tông quy của tông phái không yêu cầu đệ tử phải đồng sinh cộng tử với tông phái, nhưng cùng sống chết với tông phái đã là một điều hiển nhiên. Hiện tại, không ngờ Bích Ngôn chân nhân lại nói ra những lời này.
Bích Ngôn đưa mắt nhìn những đệ tử Thiên Tâm Tông. Bọn chúng đều là hạch tâm đệ tử của Thiên Tâm Tông, nhưng hôm nay, mình lại nhẫn tâm nhìn những đệ tử này phải chết hay sao? Đối thủ là La Thiên Thượng Tiên, không hề có một chút hy vọng thắng lợi nào!
- Bây giờ các ngươi nếu có thể chạy thì hãy chạy đi, coi như là Thiên Tâm Tông ta chủ động trục xuất các ngươi ra khỏi tông phái!
Bích Ngôn cố nén đau thương lên tiếng.
Tông phái chủ động trục xuất đệ tử, vậy thì đệ tử đó nếu như gia nhập tông phái khác cũng không có vấn đề gì. Lúc này những hạch tâm đệ tử nghe được những lời của Bích Ngôn chân nhân đều giật mình, còn ngũ đại trưởng lão lại không hề có một chút nào kinh ngạc, bởi vì bọn họ đã cùng Bích Ngôn chân nhân thảo luận tất cả.
Một La Thiên Thượng Tiên có thể đối phó với mười Thiên Tiên, một thiên tiên lại có thể đối phó với mười cao thủ Đại Thành kỳ. Nhưng một La Thiên Thượng Tiên lại không phải một trăm cao thủ đại thành kỳ có thể đối phó, bởi vì công kích của cao thủ Đại Thành kỳ căn bản là không cách nào đả thương được La Thiên Thượng Tiên!
Ngộ Thần lão đạo bên phía đối phương chính là La Thiên Thượng Tiên, bọn họ còn có cơ hội hay sao? Cao thủ Đại Thành kỳ duy nhất của Thiên Tâm Tông hiện tại sống chết chưa rõ. Ngay cả cao thủ Đại thành kỳ cũng không có, bọn họ lấy gì để chống lại đối phương?
- Tông chủ, Thiên Tâm Tông là tông phái của tất cả bọn con, là nhà của bọn con, bọn con quyết cùng tồn vong với Thiên Tâm Tông!
Một hạch tâm đệ tử lãnh khốc nói. Bích Ngôn nhận ra tên đệ tử này, bình thường hắn căn bản không hề nói chuyện, cả ngày chỉ bế quan tu luyện, là cao thủ đỉnh phong trong hàng chữ “Vô”. Nhưng lúc này hắn lại lên tiếng, Bích Ngôn chỉ có thể hài lòng gật đầu, không biết nói gì hơn.
- Tông chủ, Vô Phong con không biết nặng nhẹ, suốt ngày chỉ biết cười hỉ hả. Nhưng con đã tu luyện tại tông phái gần năm trăm năm rồi, từ khi con mười ba tuổi. Cả đời con gần như đều ở tại tông phái, tông phái là nhà, là nguồn gốc của con. Cho dù phải chết, con cũng muốn chết cùng tông phái, xin tông chủ đừng nói những lời như vậy nữa!
Vô Phong là đại đệ tử của Đạm Nghiêm, bình thường chỉ là một kẻ vô dụng, nhưng ai có thể nghĩ lúc này hắn lại kiên định như vậy?
“Tông chủ!”
Tất cả đệ tử đều biểu đạt quyết tâm của mình. Bích Ngôn nhìn đám đệ tử, ngẩng đầu lên trời nói:
- Có những đệ tử như vậy, Thiên Tâm Tông ta tại sao lại không thể phát dương quang đại? Ông trời ơi, tại sao lại đối xử với Thiên Tâm Tông ta như vậy?
Một dòng lệ trong mắt Bích Ngôn chậm rãi chảy ra, lệ châu rơi xuống mặt đất, vỡ tan!
Tất cả đệ tử Thiên Tâm Tông trong lòng đều bi thống. Tất cả bọn họ đều nỗ lực vì muốn đem tông phái phát dương quang đại, ai ai cũng có lòng tin. Nhưng La Thiên Thượng Tiên thật sự những tu chân giả bọn họ không thể chống lại được, chênh lệch quá lớn!
- Tấn công!
Diêm Cang nhìn ánh mắt của Ngộ Thần lão đạo, hiểu ý quát lớn. Nhất thời ánh sáng của phi kiếm chiếu khắp bầu trời, thiên địa biến sắc. Phi kiếm của gần vạn tu chân giả công kích, hơn chín trăm người của Thiên Tâm Tông có thể chống lại được sao?
- Các vị sư huynh đệ, các đệ tử của Thiên Tâm Tông, hãy hợp sức lại, giết được bao nhiêu thì cứ giết! Giết một tên hòa vốn, giết hai tên có lời!
Đạm Nghiêm đột nhiên cao giọng hô lớn.
Ngộ Thần lão đạo nhìn Đạm Nghiêm, lại nhìn những môn hạ đệ tử của mình, trong lòng cảm thán: ”Những môn hạ đệ tử này chênh lệch thật quá xa!”
Theo tiếng hét của Đạm Nghiêm, tất cả đệ tử Thiên Tâm Tông đều cười lớn. Từng người đều thi triển ra chiêu thức tự hào nhất của mình. Gần ngàn thanh phi kiếm phát ra đủ loại quang mang, mang theo khí thế xuyên thiên phá địa lao thẳng vào trận địa của Toa Ly Tông.
“Oanh!” Phi kiếm của hai bên va chạm vào nhau, thanh âm rung trời chuyển đất!
Một bên là một ngàn, một bên là một vạn, nhưng so về khí thế, uy lực lại gần như tương đương, hai bên đều lưỡng bại câu thương!
Đương nhiên không phải là đệ tử Thiên Tâm Tông thật sự mạnh mẽ. Thứ nhất là vì bọn họ đều là hạch tâm đệ tử, thực lực vốn đã rất mạnh, một ngàn đệ tử có thể chiến đấu với ba ngàn đệ tử thông thường khác. Thứ hai là vì tất cả bọn họ đều liều chết, điên cuồng công kích, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều. Thứ ba là vì những đệ tử của Toa Ly Tông cơ sở không vững chắc, chân nguyên lực không đủ tinh thuần, hơn nữa những đệ tử này khi công kích cũng không hề xuất ra toàn bộ thực lực.
Ba nguyên nhân này khiến cho lần giao thủ đầu tiên không ngờ lại hòa nhau.
Ngộ Thần lão đạo muốn điên lên. Một vạn người đối phó với một ngàn người không ngờ lại ngang nhau! Không nhịn được quát lớn:
- Đám hỗn đản các ngươi, bình thường tên nào cũng không chịu chăm chỉ tu luyện! Tập trung vào, tấn công, tấn công cho ta!
Những đệ tử của Toa Ly Tông vừa rồi kinh ngạc phát hiện công kích của mình không ngờ bị chặn lại. Một vạn người lại bị một ngàn người ngăn chặn, điều này khiến cho những cho những kẻ luôn xem thường đệ tử Thiên Tâm Tông bọn họ cảm thấy sỉ nhục và tức giận. Nghe được tiếng quát của Ngộ Thần lão đạo, tất cả đều như phát điên, gần vạn thanh phi kiếm lại bay lên không trung, quang mang càng thêm chói mắt!
- Ngộ Thần tiền bối, có thể nể mặt bốn tên gia hỏa bọn ta tha cho Thiên Tâm Tông được không!
Từ chân trời đột nhiên truyền đến từng thanh âm ưu mỹ phảng phất như tiên nhạc.
Bốn nam tử trên người tỏa ra tiên khí xuất hiện trên bầu trời Thiên Tâm Tông. Bốn nam tử này, một người hình dáng thô lỗ, một trông như thư sinh, hai người còn lại giống nhau như đúc, thoạt nhìn đầy vẻ kiên nghị.
Ngộ Thần lão đạo dùng thực lực của La Thiên Thượng Tiên chăm chú quan sát. Bốn người trước mặt chẳng qua chỉ là tán tiên, hơn nữa người mạnh nhất cũng chỉ độ qua hai lần tán tiên chi kiếp, người thấp nhất không ngờ ngay cả một kiếp cũng chưa độ. Với thực lực như thế mà cũng muốn ngăn cản La Thiên Thượng Tiên? Ngộ Thần lão đạo ngẩng mặt lên trời cười lớn.
- Tiểu bối, bốn tên gia hỏa các ngươi là ai? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng có thể ngăn cản được ta sao? Với thực lực của các ngươi, cộng lại tốt đa cũng chỉ ngang với một Thiên Tiên mà thôi. Ha ha! Đám tiểu bối, tốt nhất là nên tránh sang một bên bảo toàn tính mạng thì hơn!
Ngộ Thần lão đạo ngạo khí trùng thiên, đối với bốn tên tán tiên trước mặt không hề để vào mắt. Chỉ là hắn lại lo rằng bốn tán tiên này là nhân vật trong những tông phái lớn, cho nên mới nói chuyện khéo léo như vậy.
Tán tiên hình dáng như thư sinh bước lên phía trước:
- Tiền bối, bốn người bọn ta cũng chẳng có biện pháp nào. Kỳ thật, chúng ta không muốn đến đây, nhưng mà, nhưng mà ......
Ngộ Thần lão đạo đang chờ nghe, nhưng thư sinh kia thì lại cứ không ngừng “nhưng mà”, khiến cho hắn trong lòng phát cáu.
- Nhưng mà lão đại của bọn ta muốn chúng ta phải đến. Nếu như không đến, có lẽ tán tiên chi kiếp chúng ta cũng độ không qua được!
Thư sinh ra vẻ bị “lão đại” áp bức, dường như rất ủy khuất.
Ngộ Thần lão đạo nghi hoặc nói:
- Lão đại của các ngươi? Lão đại của các ngươi là ai?
Trong lòng hắn có chút kinh ngạc. Có thể sai khiến bốn tán tiên, xem ra không phải là người bình thường! Hiện tại thủ hạ của hắn cũng không có ai là tán tiên.
Thư sinh lắc lắc đầu. Ngộ Thần lão đại nhíu mày nói:
- Lão đại của các ngươi gọi là gì? Có khi bổn tôn tại tiên giới đã từng gặp qua cũng nên!
Thư sinh thương cảm thở dài một hơi:
- Bọn ta đã lâu không gặp lão đại! Ai, đã hơn một trăm năm không gặp rồi!
Ngộ Thần lão đại chợt lạnh giọng nói:
- Bốn tên tiểu bối, đừng có giỡn mặt với bổn tôn. Một trăm năm chưa gặp, vậy thì làm sao có thể bảo các ngươi đến đây? Hừ, mau biến đi, nếu không thì hồn phi phách tán thì cũng đừng trách bổn tôn!
Thư sinh đột nhiên cười đùa nói:
- Nói cho lão rùa đen nhà ngươi biết, lão đại của của bọn ta vốn là thái thượng trưởng lão của Thiên Tâm Tông. Lão đại của “Bát Tiên” bọn ta mặc dù độ kiếp thất bại, nhưng huynh ấy vẫn sống luôn sống mãi trong lòng huynh đệ chúng ta. Nếu như hôm nay bọn ta không đến, một khi Thiên Tâm Tông bị diệt, tâm ma tự nhiên sẽ sinh ra. Đến khi gặp tán tiên chi kiếp, bọn ta sẽ trọn đời không thể siêu sinh!
Ngộ Thần lão đạo lúc này mới biết, thì ra “lão đại” này đã không còn nữa, là một người đã chết. Trong lòng không khỏi tức giận, nhìn bốn người quát lớn:
- Bốn tên tiểu gia hỏa các ngươi, không ngờ lại dám bỡn cợt với bổn tôn, vậy thì đừng trách bổn tôn độc ác!
Tiên nguyên lực trên người Ngộ Thần lão đạo bắt đầu phát ra. Tất cả đệ tử của Toa Ly Tông đều lập tức lùi lại, sùng bái nhìn Ngộ Thần lão đạo. La Thiên Thượng Tiên phát nộ, uy thế đã kinh người như vậy, vậy thì công kích sẽ kinh khủng đến mức nào?
Thư sinh đột nhiên quát lớn:
- Hoành lão nhị, Lam Sơn, Lam Hải, kết trận!
Bốn vị tán tiên đột nhiên biến mất, trong nháy mắt xuất hiện xung quanh Ngộ Thần lão đạo. Ngộ Thần lão đạo đương nhiên biết bọn họ thuấn di, nhưng vẫn khinh thường không thèm trốn tránh. Vài tên tán tiên hạ cấp cho dù có công kích thế nào cũng không thể làm hắn bị thương.
Hoành lão nhị nhìn Ngộ Thần lão đạo, lớn tiếng nói:
- Lão rùa đen nhà ngươi! Nếu như không phải ta muốn độ tán tiên chi kiếp, thì đã sớm giết sạch đồ tử đồ tôn của ngươi rồi. Hiện tại ta có lẽ cũng sắp phải độ kiếp rồi. Hắc hắc, cẩn thận nhé, nói không chừng chúng ta đánh nhau một hồi, tán tiên chi kiếp sẽ đánh xuống. Công lực của ngươi cao hơn ta, nói không chừng lão rùa đen nhà ngươi lại phải giúp ta độ tán tiên chi kiếp đấy!
Hoành lão nhị tỏ ra rất đắc ý.
Ngộ Thần lão đạo trong lòng run lên. Hắn cũng hiểu rõ tán tiên chi kiếp, nếu như có người ở bên cạnh người độ kiếp, công lực thấp thì không nói, tán tiên chi kiếp sẽ chỉ công kích người độ kiếp. Nhưng nếu như công lực của người bên cạch vượt xa người độ kiếp, tán tiên chi kiếp sẽ bị người đó hấp dẫn. Điều này là để cho tông môn tiền bối không dám đến trợ giúp vãn bối độ kiếp.
Trọng yếu nhất chính là, tán tiên chi kiếp cũng giống như thiên kiếp, tùy theo công lực của người độ kiếp cao hay thấp mà tăng giảm uy lực. Đương nhiên, thiên kiếp cũng có cực hạn, thiên kiếp cao nhất có thể đối phó với Thiên Tiên. Tán tiên chi kiếp cũng tương tự, được phân làm chín loại, cao nhất có thể đối phó với Đại La Kim Tiên.
Ngộ Thần lão đạo chỉ mới là La Thiên Thượng Tiên, đối phó tán tiên chi kiếp vẫn còn gặp khó khăn.
- Tứ Tượng Tiên Kiếp Trận!
Thư sinh khóe miệng nở một nụ cười lãnh khốc. Đây là trận pháp bốn huynh đệ họ dùng để đối phó với tán tiên chi kiếp. Bốn người liên hợp, án chiếu theo tiên gia trận pháp bí mật lấy được bên trong tiên phủ, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
- Thiên — Lôi — Hiện!
Thư sinh trầm giọng ngâm lên. Bốn người bọn họ nhân lúc Ngộ Thần lão đạo vẫn còn chưa kịp phản ứng, trong nháy mắt bắt đầu công kích!
Ngộ Thần lão đạo đột nhiên cảm nhận được lực lượng của thiên địa bắt đầu rối loạn, từng đạo điện hoa bắt đầu lóe lên tại không trung, giống như dấu hiệu của thiên lôi kiếp trong tán tiên chi kiếp. Lúc này hắn đã tỉnh táo lại, nhìn thấy cảnh này, trong lòng sợ hãi: “Chẳng lẽ là tán tiên chi kiếp?”
Ngộ Thần lão đạo đã nhìn qua tán tiên độ kiếp, thiên lôi kiếp mở đầu cũng có hình dạng như thế này. Hắn không dám sơ xuất, lập tức liều mạng xuất ra tuyệt chiêu:
- Ô Tuyền tiên thuật — Băng Tuyền Trùy!
Một đạo ánh sáng màu trắng đột nhiên lóe lên, bắn thẳng lên tận trời. Hắn muốn đem kiếp vân trên trời đánh tan.
- Tứ — Phương — Vân — Động!
Thư sinh trầm giọng quát.
- Đông Thanh Long —— Hiện!
Hoành lão nhị thần sắc nghiêm trọng, cơ nhục trên người chuyển động tựa như những con giun nhỏ, từng đạo khí lưu màu xanh bắt đầu bạo phát ra ngoài, hình thành một đầu rồng cực lớn ở phía trên.
- Nam Chu Tước —— Hiện!
Lam Hải giơ hai tay lên cao, từng đạo khí lưu màu đỏ xoay quanh thân thể, không khí cũng vì nhiệt độ cao bắt đầu bốc lên. Theo một tiếng kêu chói tai, một con chim lớn đỏ rực xuất hiện phía sau lưng hắn, đôi cánh không ngừng vũ động, hơi nóng cường đại khiến cho những đệ tử của Thiên Tâm Tông và Toa Ly Tông liên tục lùi lại.
- Tây Bạch Hổ —— Hiện!
Theo một tiếng gầm lớn, hai mắt của Lam Sơn chợt lóe sáng. Quang đang đột nhiên bừng lên, một đầu hổ khổng lồ bao bọc lấy thân hình hắn, chữ “Vương” to lớn trên đầu hổ hiện lên rõ ràng.
- Bắc Huyền Vũ —— Hiện!
Cẩm sam màu trắng của thư sinh trong nháy mắt bắt đầu phát sáng. Lúc này Ngộ Thần lão đạo mới biết, nguyên bổn kiện y phục này cũng chính là một kiện tiên khí. Cẩm sam càng lúc càng sáng, sáng đến chói mắt. Đột nhiên tất mọi người đều cảm thấy trước mắt lóa lên, đến khi nhìn rõ lại, một con rùa lớn màu trắng đã xuất hiện dưới chân thư sinh.
Thư sinh cười lạnh nhìn Ngộ Thần lão đạo nói:
- Lão rùa đen, nên biết rằng “Bát Tiên” không phải dễ dàng trêu chọc vào. Hừ, chỉ cần bốn huynh đệ chúng ta thôi ngươi cũng đã không trêu nổi. Các huynh đệ, động thủ!
Ngộ Thần lão đạo nhìn lên không trung, dấu hiệu của thiên lôi xuất hiện lúc ban đầu đã không còn nhìn thấy nữa. Hắn cuối cùng cũng đã minh bạch, dấu hiện thiên kiếp vừa rồi là do bốn tên gia hỏa này lừa gạt hắn.
Ngộ Thần lão đạo không nhịn được muốn phát điên, nhưng hắn biết bây giờ không phải lúc!
- Oanh Thiên Kích!
Bốn huynh đệ không hẹn mà cùng quát lên.
“Hống!” “Hống!”
Theo hai tiếng rống lớn, bạch hổ và thanh long đồng thời lao đến Ngộ Thần lão đạo. Một đạo ánh sáng màu đỏ chợt lóe lên, mang theo một tiếng kêu chói tai, chu tước cũng lao về hướng Ngộ Thần lão đạo. Huyền vũ trong nháy mắt hóa thành một vòng khí lưu màu trắng, bao trùm lấy Ngộ Thần lão đạo. Bốn đạo khí lưu không ngừng vận chuyển, càng lúc càng thu hẹp lại.
Ngộ Thần lão đạo trong nháy mắt cảm nhận được uy lực cường đại của chiêu này. Bốn loại thuộc tính tụ hợp lại cùng một chỗ, uy lực không chỉ là cộng lại mà còn gia tăng gấp nhiều lần.
Khiến cho Ngộ Thần sợ hãi, chính là huyền vũ chi khí không ngờ có thể đem năng lượng sở hữu tụ tập lại thành một vòng tròn nhỏ. Có thể tưởng tượng được, không gian càng nhỏ, uy lực của vụ nổ càng thêm kinh khủng!
Ngộ Thần lão đạo bắt đầu cảm thấy sợ hãi, hắn đã cảm nhận được lực lượng dung hợp của tứ tượng. Nổ mạnh trong phạm vi nhỏ như vậy, tuyệt đối không phải hắn có thể chịu đựng được.
- Ô Tuyền tiên thuật —— Băng Tuyền Bích!
Ngộ Thần lão đạo hét lớn. Đây là hộ thân thuật mạnh nhất của hắn. Chỉ thấy thân thể của hắn được che phủ bởi một tinh thể màu trắng, tinh thể này hoàn toàn bao trùm bảo vệ hắn bên trong.
“Oanh!”
Phảng phất như kích quang, một cột sáng màu trắng từ bên trong vụ nổ bắn thẳng lên trời.
Lực lượng cường đại của tứ tượng tụ tập bên trong vòng tròn đường kính khoảng một thước. Vụ nổ cường liệt khiến cho những người có mặt đều cảm nhận được uy lực mạnh mẽ đến mức nào.
Tất cả đệ tử Thiên Tâm Tông đều lộ vẻ vui mừng. Chỉ cần Ngộ Thần lão đạo chết đi, Toa Ly Tông sẽ không còn thực lực để tuyệt diệt Thiên Tâm Tông. Bốn vị tán tiên nhìn thấy cảnh này mới an tâm, trong nháy mắt phảng phất như hư thoát, xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu khôi phục tiên nguyên lực. Vừa rồi bọn họ đã tiêu hao hoàn toàn tiên nguyên lực bên trong cơ thể, chỉ vì lo lắng kết quả nên vẫn cố gắng kiên trì. Nhìn thấy vụ nổ khổng lồ, bọn họ tin tưởng Ngộ Thần lão đạo đã xong đời.
- Vân tiền bối, Thiên Tâm Tông tôi từ trên xuống dưới vô cùng cảm tạ bốn vị tiền bối đã ra tay tương trợ, xin nhận của Bích Ngôn một lạy!
Bích Ngôn bước đến trước mặt thư sinh, cảm kích nói. Hắn nhận ra được mấy người này chính là “Bát Tiên” năm đó.
Danh xưng này tại tu chân giới rất nổi tiếng. Mặc dù không phải là tiên, nhưng tám người liên thủ, phỏng chừng chỉ có tiên nhân mới có thể đánh bại được. Còn sư phụ Toái Vũ của Bích Ngôn chính là lão đại của “Bát Tiên”.
Trương Tinh Phong, cũng chính là Toái Vũ, khi về già mới bắt đầu tu luyện. Hắn buôn bán mấy chục năm kiếm được không ít tinh thạch, đã giúp đỡ bảy vị bằng hữu khác cùng tu chân. Bảy vị bằng hữu này so với hắn đều nhỏ hơn một chút, cho nên hắn trở thành lão đại.
Đến hôm nay, “Bát Tiên” đã có gần ba ngàn bảy trăm năm tu chân lịch sử. Trong số Bát Tiên ngoại trừ lão đại Toái Vũ và lão thất Chu Phong độ kiếp thất bại, lão tứ Triệu Gia và lão bát Lý Dư độ kiếp thành công, hiện tại đã là tiên nhân, còn có lão nhị Bưu Hoành, lão tam Triệu Vân, lão ngũ Lam Sơn và lão lục Lam Hải đều trở thành tán tiên. Bốn vị tán tiên vẫn luôn hỗ trợ Thiên Tâm Tông, đương nhiên nguyên nhân chính là vì sự tồn tại của Toái Vũ.
- Ha ha ha ...... bốn tên tiểu hỗn đản! Bổn tôn phải giết các ngươi, phải giết các ngươi!
Đột nhiên, tiếng thét của Ngộ Thần lão đạo từ trong đám tro bụi phát ra.
Ngộ Thần lão đạo lúc này toàn thân đầy máu, tóc đã bị cháy trụi, trên người hai màu đen đỏ lẫn lộn.
Tất cả mọi người đều thất kinh. Bốn vị tán tiên cùng đều kinh hoảng, công kích cường đại như vậy không ngờ lại không giết được Ngộ Thần lão đạo! Lúc này tiên nguyên lực của bọn họ gần như đã cạn kiệt. Hơn nữa lúc này Ngộ Thần lão đạo đã trở nên điên cuồng, công kích căn bản không phải bọn họ có thể chống cự được.
Bốn huynh đệ không khỏi nhìn nhau cười khổ.
- Ô Tuyền tiên thuật —— Băng Chi Ốc!
Ngộ Thần lão đạo đã phát điên, phát ra chung cực tuyệt chiêu của hắn. Uy lực của Băng Chi Ốc tuyệt đối vô cùng kinh khủng! Hắn tin tưởng một chiêu này xuất ra, chẳng những tán tiên mà tất cả đệ tử của Thiên Tâm Tông đều sẽ xong đời!
- Ngộ Thần lão nhi, không ngờ ngươi lại dám dương oai trước mặt Thiên Tâm Tông ta!
Thanh âm phảng phất như từ cửu thiên truyền đến, vang vọng khắp cả Thiên Diễn Tinh. Điều khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi, chính là tuyệt chiêu của Ngộ Thần lão đạo không ngờ lại biến mất một cách mạc danh kỳ diệu.
“Lão đại!” “Lão đại!” “Lão đại!” “Lão đại!”
Bốn người Triệu Vân vừa nhìn thấy Trương Tinh Phong xuất hiện, kinh hỉ hô lớn.
- Sư tôn!
Bích Ngôn chân nhân trong nháy mắt cảm nhận được khí tức của Trương Tinh Phong, kinh hỉ hô lên.