Tinh Phong Truyền Thuyết


Hương hoa bao phủ khắp chung quanh trúc ốc. Mặt nước hồ phía trước cũng cực kỳ bình lặng, một cánh chim lướt qua chỉ lưu lại vài gợn sóng lăn tăn sau đó liền biến mất. Có lẽ chỉ có dòng sông chảy xuyên qua phía trước hẻm núi là vĩnh viễn vội vã.

Trương Tinh Phong đang đứng bên bờ sông, lắc đầu thở dài: “Ai... Không suy nghĩ chu toàn, quả là không suy nghĩ chu toàn, chuyện mua ma tinh sao có thể đơn giản như tưởng tượng chứ? Bát đại thương nhân gia tộc tu chân giới hoàn toàn lũng đoạn thị trường buôn bán. Mặc dù sản lượng một năm của tu chân giới cũng chỉ gần ngàn khối ma tinh, bất quá bát đại gia tộc vẫn vững vàng phát triển, tích tiểu thành đại. Một gia tộc dựa vào ma tinh, một năm thu nhập cũng được gần trăm khối tiên tinh, vạn năm thu nhập cũng được trăm vạn khối, đương nhiên trừ đi trong lúc vận chuyển cũng còn lại không ít. Không hổ là căn bản phát triển của bát đại gia tộc!”

Trương Tinh Phong ban đầu để cho Trọng Hoành thu mua ma tinh tại tu chân giới, nhưng sau đó hắn phát hiện ra chuyện kinh doanh ma tinh hoàn toàn bị lũng đoạn. Huống hồ cho dù là không bị lũng đoạn, sản lượng không đủ một ngàn cũng không hấp dẫn được hắn. Cho nên hắn đã quyết định sử dụng ma tinh bên trong Thiên Vũ.

Số lượng ma tinh do mấy vị Ma Đế lưu lại số lượng phải hơn ba trăm vạn khối, các gia tộc khác tuyệt đối khó mà tưởng tượng được. Nhiều ma tinh như vậy, cho dù là tại Ma giới có lẽ cũng chỉ Ma Tôn hoặc là ma giới tam môn mới có thể có được.

“Đủ rồi, nhiều ma tinh như vậy là đủ rồi, cứ thu mua tại tu chân giới thì không biết phải chờ đến bao giờ!” Trương Tinh Phong chợt mỉm cười.

Ba ngày sau.

Trương Tinh Phong đem theo Tiểu Long, Trọng Hoành và Ngữ Yên, tổng cộng bốn người đi đến Tử Vực.

Đường đến Tử Vực xa xôi, nguy cơ bốn bề, nhưng trong mắt người có tinh diệu như Trương Tinh Phong thì không hề khó khăn một chút nào.

Bên trong tinh diệu, Trương Tinh Phong nhàn nhã hân thưởng vẻ đẹp của tinh không. Một tinh cầu ở phía xa nhanh chóng bị vượt qua. Trương Tinh Phong trong lòng thầm than, hắn cũng biết tinh cầu lúc nãy cách xa bọn họ đến mức nào, lúc trước khi hắn đạt đến Hợp Thể kỳ đã từng bay từ một tinh cầu này đến một tinh cầu khác. Nên biết rằng hai tinh cầu mà hắn lựa chọn là gần nhau nhất, nhưng năm đó hắn cũng phải mất đến ba năm.

Từ đó trở đi, hắn biết rằng Tu chân giả căn bản không thể hành động trong vũ trụ. Hai tinh cầu cách xa một chút đã có thể khiến cho tu chân giả phải bay mất cả nghìn năm. Ngàn vạn lần đừng thấy tinh cầu ở ngay trước mắt mà tưởng rằng nó rất gần, khoảng cách gần như vậy cũng có thể khiến ngươi phải bay mất mấy trăm năm cũng chưa đến được. Dù sao thì hiện tại Trương Tinh Phong cũng đã biết, cho dù là tiên nhân cũng chỉ dám tiến hành đại na di trong cùng một tinh vực. Nếu như cự li vượt qua một tinh vực, không có tinh diệu thì chỉ có cách tiến hành truyền tống qua từng tinh cầu một, mặc dù chậm nhưng ít nhất là cũng an toàn hơn một chút.

Có thể thấy được tốc độ hiện tại của tinh diệu nhanh đến thế nào, từng tinh cầu lần lượt bị vượt qua.

Phong Ngữ Yên nhìn tinh không huyền ảo bên ngoài, dựa vào người Trương Tinh Phong, si mê nói:
- Phong ca, lúc trước tại Minh vương triều muội thật sự chưa từng nghĩ tới có một ngày có thể phi hành giữa tinh không, cũng chưa từng nghĩ tới những ngôi sao mỹ lệ này nguyên lai lại là cả một tinh cầu to lớn...


Trương Tinh Phong nở một nụ cười trìu mến, cũng với Phong Ngữ Yên quan sát không gian vũ trụ mỹ lệ. Hắn cũng đã từng nghĩ thông qua tinh diệu để phát động đại na di tinh vực, có điều hiện tại hắn lại quyết định cứ chậm rãi phi hành. Tu chân không năm tháng, sao không lợi dụng thời gian này hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp nhiều một chút?

Tiểu Long và Trọng Hoành thì lại không có sở thích như hai người Trương Tinh Phong. Hai tên gia hỏa này lúc đầu còn đứng nhìn từng tinh cầu khác nhau tiến hành so sánh, không ngừng hò hét, nhưng sau mấy ngày cảm thấy nhàm chán liền bắt đầu tu luyện.

Ngày tháng cứ chậm rãi trôi qua như vậy.

Ba tháng sau.

Trương Tinh Phong đột nhiên phấn khởi đứng ở cửa sổ tinh diệu, mỉm cười nhìn một khối không gian hắc ám phảng phất như thôn phệ tất cả.

Đây chính là Tử Vực.

Tử Vực sỡ dĩ được gọi là Tử Vực, là bởi vì xung quanh nó căn bản không có một tinh cầu nào, trung ương chỉ có một Thiên Tiệm thành, hơn nữa phạm vi của nó còn vô cùng rộng lớn.

Cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên tại Tử Vực cũng vô pháp xác định phương hướng, không có một vật gì để tham chiếu, chỉ có thể bay lung tung bên trong. Thế nhưng nhưng Tử Vực thì lại vô cùng rộng lớn, sao có thể đơn thuần dựa vào thực lực của một người để bay ra? Có lẽ là Tiên Đế có thể làm được, nhưng cũng không ai dám chắc, dù sao thì Tiên Đế cũng sẽ không ngu ngốc tự mình thí nghiệm.

Huống hồ bên trong Tử Vực còn có “cổ thần cấm vực” càng thêm kinh khủng, cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên bình thường tiến vào cũng chỉ có con đường chết. Mỗi một vạn năm “thần hàng” sẽ xuất hiện tại nơi này, đến lúc đó, các đại thế lực tiên ma hai giới cùng với vô số ẩn thế cao thủ đều sẽ xuất hiện, bởi vì sức hấp dẫn của thần khí thật sự quá lớn.

Một vạn năm mới xuất hiện khoảng mười kiện thần khí. Trong quá trình tiên ma hai giới chiến đấu với nhau, một số thần khí cũng bị hủy đi. Cộng thêm bị các đại tuyệt cảnh thôn phệ, cho nên thần khí luôn luôn cung không đủ cầu.

- Chân nhân, hiện tại phải cẩn thận, nếu không có thể gặp phải binh lính tuần tra của tiên ma hai giới. Nếu như bị bọn họ phát hiện thì sẽ không hay. Mấy trăm tiên nhân hoặc là mấy trăm cao thủ ma giới đồng thời công kích quả thật là phi thường đáng sợ!
Trọng Hoành lập tức quay sang nói với Trương Tinh Phong nói.

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:
- Không cần lo lắng! Ta biết rõ những tiên nhân tuần tra, một tiểu đội mạnh nhất cũng chỉ là Đại La Kim Tiên, một đại đội hơn ngàn người mạnh nhất cũng chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, có gì ma phải lo lắng?


Trước khi hấp thu nguyên anh của Ly Dực, Trương Tinh Phong đối phó với Cửu Thiên Huyền Tiên còn phải huy động thiên hỏa, lực lượng vẫn còn kém một chút. Hôm nay vô cực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, hoàn toàn có thể dễ dàng tiêu diệt một Cửu Thiên Huyền Tiên bình thường, thậm chí không cần phải dùng đến khí lực. Cho dù là Tiên Quân, Trương Tinh Phong nếu như liều mạng, cho dù không địch lại đối phương nhưng cũng có thể bảo trụ được tính mạng.

Có điều Trương Tinh Phong cũng biết, thú tộc và tiên nhân không giống nhau. Thú tộc là dựa vào lực lượng thân thể để công kích, cho dù thân thể cường hãn đến mấy thì lực công kích cũng không thể vượt qua được lực lượng của bản thân. Thế nhưng tiên nhân thì lại chủ yếu dựa vào pháp thuật và tiên khí để công kích, sử dụng năng lượng bản thân hấp dẫn lực lượng của thiên địa, lực lượng tự nhiên thậm chí gấp mấy chục lần bản thân. Đây là chỗ đáng sợ của tiên nhân và những cao thủ ma giới, cũng là nguyên nhân căn bản mà ma thú không thể so sánh được.

Trong thú tộc phỏng chừng chỉ có một số đỉnh cấp sinh vật có trí tuệ ới dùng pháp thuật để công kích, chẳng hạn như là thần thú. Có điều “nhân tài” như vậy thật sự là quá ít ỏi. Càng huống chi hầu như tất cả thần thú đều không ở tại tiên ma hai giới, Tiểu Long là một trường hợp hiếm hoi, tại tiên ma hai giới cũng chỉ có một mình hắn là thần thú.

Trương Tinh Phong vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, cùng với hắn tiến đến Thiên Tiệm thành. May mắn là bọn họ dựa vào tinh diệu cho nên có thể trực tiếp bay đến, nếu không thì tại tối tăm không hề có một tiêu ký nào như Tử Vực, làm sao có thể phân biệt được phương hướng?

Hôm nay, nhóm người Trương Tinh Phong cực kỳ hưng phấn, bởi vì sau một tuần bay trong Tử Vực bọn họ đã gần đến Thiên Tiệm thành.

“Oanh!”

Nhóm người Trương Tinh Phong chợt cảm thấy tinh diệu chấn động. Trương Tinh Phong biến sắc nói:
- Có người công kích tinh diệu. Các người ở đây, ta ra ngoài một chuyến!

Trương Tinh Phong không để ý đến đám người Ngữ Yên, trực tiếp thuấn di đến phía trước tinh diệu.

Phía trước có một đội ngũ ma giới đông đảo đang bay tới, ít nhất cũng phải hơn một ngàn người. Trương Tinh Phong biết rằng hôm nay đã gặp phải một đại đội, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, có điều hắn cũng không dám nói gì. nhiều cao thủ ma giới như vậy, nếu như bọn họ muốn thuấn di thông qua tinh diệu, chỉ cần bị đám cao thủ này công kích tập thể, địa điểm tinh diệu đại na di sẽ xuất hiện phản ứng năng lượng kịch liệt, tinh diệu đại na di thậm chí có thể bị không gian hỗn loạn xé vụn.

Vì vậy, hiện tại Trương Tinh Phong cho dù muốn chạy trốn phỏng chừng cũng không có cơ hội.

Cho nên cuối cùng hắn chỉ còn một cách, đó là giả mạo người của ma giới.

Trương Tinh Phong cũng biết địa vị của “Huyết Sát môn” tại ma giới, hơn nữa hắn còn có trấn môn chi bảo “Huyết Dục Giám Thần Chương”, mô phỏng đệ tử của Huyết Sát môn quả thật là dễ như trở bàn tay.


Một đại hán âm lãnh từ trong đại đội bước ra, nhìn Trương Tinh Phong quát lớn:
- Ngươi làm gì vậy, sao lại có thể đi lại không kiêng nể gì trong Tử Vực như thế, chẳng lẽ ngươi không biết quy củ hay sao?

“Quy củ?” Trương Tinh Phong ngẩn người, hắn thực sự chẳng biết gì về quy củ. Dù sao năm đó khi hắn cũng chỉ hỏi Minh Dương tông về vị trí của Thiên Tiệm thành mà thôi, ngoài ra hắn không hề hỏi gì khác. Minh Dương tông cũng không nói cho hắn biết chuyện làm thế nào để đến Tử Vực, dù sao thì bọn họ cũng không ngờ rằng hắn lại có tinh diệu.

Trương Tinh Phong cũng biết, có thể mình trong lúc vô ý đã mạo phạm đến các cao thủ ma giới này.

- Các vị, tại hạ là đệ tử của Huyết Sát môn, hi vọng các vị nể mặt, sau này bỉ nhân nhất định sẽ cảm tạ!
Trương Tinh Phong mỉm cười. Nói đoạn, hắn liền vung tay, một đạo xích huyết chi lực liền phát ra.

Một nam tử gầy gò đứng bên cạnh đại hán âm lãnh kinh ngạc hô lên:
- Xích huyết chi lực!

Xích huyết chi lực là giai đoạn thứ ba huyết sát chi lực, tượng trưng cho Ma Quân và Ma Hoàng, cũng tương đương với thực lực của Đại La Kim Tiên và Cửu Thiên Huyền Tiên. Nên biết rằng những binh lính tuần tra tại Tử Vực cũng chẳng phải là cao thủ gì, đội trưởng của một đại đội ngàn người bất quá cũng chỉ cỡ Cửu Thiên Huyền Tiên mà thôi.

Hiện tại Trương Tinh Phong đã đưa ra bằng chứng như vậy, những cao thủ ma giới này đều tin tưởng, chỉ có điều...

Tên đại hán âm lãnh dẫn đầu trên mặt hiện lên vẻ lạnh lẽo. Hắn nhìn chằm chằm vào Trương Tinh Phong, trong mắt lộ ra một tia sát cơ.

Trương Tinh Phong làm sao biết được, ma giới và tiên giới không hề giống nhau. Các đại thế lực của tiên giới mặc dù tranh đấu, nhưng đều là âm thầm trong bóng tối, biểu hiện bên ngoài thì vẫn rất hòa bình. Nhưng tại ma giới thì lại không như vậy, các đại thế lực tại ma giới là trực tiếp khai chiến với nhau, không hề có chuyện nói năng khách sáo. Ta giết ngươi, ngươi giết ta là chuyện rất bình thường. Sự hỗn loạn tại ma giới tuyệt đối hắn không thể nào tưởng tượng được.

Ma giới tam môn và ma giới nhị tôn, ngũ đại thế lực mỗi người chiếm cứ một phương. Không may là đại hán âm lãnh này chính là người của “Hắc Nhật môn”, cùng một phe cánh với “Tu La môn” trong Ma giới tam môn. “Tu La môn” và “Huyết Sát môn” hiện tại đang tranh đấu với nhau vô cùng kịch liệt, bây giờ gặp được đệ tử của Huyết Sát môn, hắn sao lại không nghĩ đến việc giết người để kiếm chút công lao?

Trọng yếu nhất chính là đại hán âm lãnh này cũng không phải là người bình thường. Hắn chính là Hắc Yểm con trai độc nhất của Hắc Nhật lão tổ, cảnh giới đã đạt đến Ma Hoàng hậu kỳ, tương đương với Cửu Thiên Huyền Tiên hậu kỳ.

Hắc Nhật lão tổ là một trong số ít cao thủ của ma giới đạt đến cảnh giới Ma Tôn, “Hắc Nhật môn” cũng vì có sự tồn tại của hắn mà cực kỳ kiêu ngạo. Hắc Nhật lão tổ đối với con trai độc nhất của mình đương nhiên là thập phần yêu thương, đem cả kiện thần khí quan trọng nhất của mình là “Hắc Nhật thần giáp” cấp cho ái tử.

Mặc dù uy danh của “Hắc Nhật thần giáp” không được như đệ nhất phòng ngự thần khí “Trọng Huyền tạm”, nhưng ai dám nói “Trọng Huyền tạm” nhất định là mạnh hơn “Hắc Nhật thần giáp”?


Uy danh của “Trọng Huyền tạm” sở dĩ vang lừng là bởi vì Trọng Huyền Ma Đế năm đó thường xuyên dựa vào nó để bảo vệ tính mạng. Còn Hắc Nhật lão tổ đã đạt đến cảnh giới Ma Tôn, công lực kinh người, căn bản không cần sử dụng “Hắc Nhật thần giáp”, trừ phi là hắn buồn chán cùng với Ma Tôn khác quyết chiến. Cho nên uy danh của “Hắc Nhật thần giáp” không lớn. Có điều nó tốt xấu gì cũng là đỉnh cấp thần khí, làm sao có thể kém cỏi?

Có được “Hắc Nhật thần giáp” cũng tương đương với có được bất tử kim thân, vậy thì còn phải lo lắng cái gì? Nên biết rằng năm xưa chỉ có “Khai Thiên thần phủ” mới có thể chém vỡ được “Trọng Huyền tạm”, thiên hạ có được bao nhiêu thần khí đạt đến lực công kích như Khai Thiên thần phủ đây?

Cho nên, Hắc Yểm đã quyết định... giết chết Trương Tinh Phong.

- Tên gia hỏa ngươi đã làm trái quy định. Không cần biết ngươi có phải người của Huyết Sát môn hay không, tất cả đều giết không tha!
Hắc Yểm lãnh khốc nói.

Trương Tinh Phong nghe thấy liền ngẩn ra. Hắn nhìn sát cơ trong mắt của Hắc Yểm, biết rằng đại hán trước mặt đang muốn giết mình, không khỏi lắc đầu thở dài. Hắn vốn không muốn giết người, nhưng hiện tại lũ gia hỏa này không ngờ lại đối đãi với hắn như vậy, hắn còn có thể làm gì khác?

“Hôm nay vô cực lực trong cơ thể ta đã đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, không biết giết chết tên gia hỏa cũng đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên trước mặt phải cần bao nhiêu thời gian?” Trương Tinh Phong trong lòng thầm nghĩ.

Trình độ cường hãn của thân thể hắn trải nửa năm tu luyện, thiên hỏa màu tím đậm đã chiếm một phần năm toàn thân, tin tưởng trong vòng trăm năm, thiên hỏa chi thân sẽ có thể hoàn toàn đạt đến màu tím đậm. Thân thể cường hãn như vậy, vô lực lực trong cơ thể cũng không kém, thần khí càng không thiếu, Trương Tinh Phong còn phải lo lắng gì? Không phải chỉ là một tên tiểu gia hỏa của Ma giới hay sao?

Trương Tinh Phong khẽ vung tay, tinh diệu theo tâm ý hắn được thu vào bên trong Long Linh không gian. Hắn cũng không muốn trong khi chiến đấu còn phải lo lắng ấy người Tiểu Long.

- Tên gia hỏa đen thui nhà ngươi nếu như đã muốn chết, vậy thì đừng trách ta!
Trương Tinh Phong chợt quát lớn.

Hắc Yểm nghe được trong lòng đại nộ. Hắn có được “Hắc Nhật thần giáp”, cho dù là nhân vật đẳng cấp Ma Đế hay Tiên Quân cũng không giết nổi hắn. Trừ khi là địch nhân cũng có đỉnh cấp công kích thần khí, hơn nữa thực lực bản thân còn phải mạnh hơn, mới có thể giết được hắn. Bằng không, làm sao có thể đói phó với thần giáp của hắn?

Hiện tại tên gia hỏa trước mặt chỉ mới phát ra xích huyết chi lực không ngờ lại dám kiêu ngạo như vậy, không giết hắn làm sao hả được cơn giận này? Hắc Yểm trong mắt hàn mang lóe lên.

- Tiểu tử Huyết Sát môn, không ngờ ngươi lại kiêu ngạo như thế, vậy thì đừng trách ta. Hắc Nhật thần giáp, hiện!
Hắc Yểm bất kể là lúc nào cũng vẫn cẩn thận, nhanh chóng đem Hắc Nhật thần giáp xuất ra.

Trương Tinh Phong cặp mắt mở lớn, không khỏi giật mình: “Đỉnh cấp phòng ngự thần khí! Không hay, đâm đầu phải đá rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận