Đã hai tuần trôi qua, kể từ ngày các nàng rơi xuống hang đông.
Nhiên Kỳ quyết tâm tu luyện bằng được linh Hoả hệ.
Tự tạo ra kết giới, sau nhốt mình vào tách riêng với thế giới bên ngoài,thuận tiện tu luyện.
Trong suốt thời gian này, cô chẳng dùng lấy một chút nước hoặc một chút thức ăn.
Do đã tạo cho Duệ Tú một kết giới, giúp nàng lâm vào trạng thái ngủ đông, nên khi tỉnh dậy, nàng chỉ có thể nhận biết, mình đã trãi qua một đêm vô tận thôi.
Cô định sau khi tu luyện thành, sẽ cùng nàng giải khai kết ấn, cùng nhau thoát khỏi, ra ngoài.
Hành trình tu luyện của nàng vô cùng khóc liệt, và đau đớn.
Do đôi khi Băng hệ trong người không chịu dung hợp cùng Hoả hệ lữa kia, chúng nhiều lần sinh ra khí tức, đánh đẩy bên trong cơ thể cô.
Dẫn đến tình trạng, cô gần như không thở được, có thể hôn mê ngay lập tức.
Khi sức mạnh được cô kiểm xót tốt, cả hai hệ khắc nhau, cùng nhau dung hợp thành một.
Khoản khắc, khi cả hai hệ cùng nhau dung hợp, hang động của Hắc Lang bổng vang tiếng nổ rất lớn.
Toàn bộ mật thất trong nháy mắt đều vì thế bị nổ toan.
May mắn cả hai nàng đều bên trong kết giới bảo vệ, nên không bị chút thương tổn nào.
Cô nhiều lần bị thương trong quá trình tu luyện của mình, nhưng không vì vậy nản trí, từ bỏ cuộc chơi.
Mỗi lần thương nghiêm trọng, cô như đánh cược vừa bỏ ra canh giờ để cơ thể mình hồi phục, vừa tiếp tục tu luyện để không mất thời gian.
Cô không chỉ tu luyện linh khí hệ, do tò mò, và muốn am hiểu hơn, cô đã dùng bản ghi chép của ông, luyện thành kiếm pháp, tạo ra vũ khí, tích tụ đấu khí, truy binh dụng sĩ...Mọi thứ kiến thức, cô cùng lúc nghiên cứu chúng không ngừng.
Sức mạnh cùng hệ linh công của cô được tăng lên rõ rệt, chỉ năm ngày luyện tập không ngừng nghĩ. Võ công cũng ít nhiều còn cải thiện lên bao nhiêu thức mới mẽ a.
Nhiên Kỳ sau khi thành công, có đôi chút khác biệt khi trở thành Sói linh hệ, nhưng đó chỉ là sự thay đổi bình thường từ cơ thể, khi tiếp nhận quá lớn nguồn tài nguyên dồi giàu của
cô mà thôi.
Bước ra khỏi kết giới, hít thở thật sâu ngụm hơi, nhìn mọi vật xung quanh, mỉm cười khi thấy người nằm ở không xa vẫn còn đang cuộn mình ngủ xây giấc.
Nhiên Kỳ sau khi ra khỏi kết giới liền đến chỗ của nàng, trên tay điểm nhẹ vào vòng tròn vô hình, nói "giải".
Lập tức vòng tròn thu hẹp xong biến mất không tâm hơi.
Cô ngối xuống bên cạnh thân nàng, đưa tay lướt qua phần mặt, từ áo thoát ra cổ hương thơm, làm người đang say giấc, theo bản năng chuyển động dần tỉnh dậy.
Nhiên Kỳ sau khi làm nàng thức giấc, không nói gì, chỉ nhìn nàng xoa đầu rồi mỉm cười.
Nhớ đến còn không nhiều ngày đại hội võ lâm sẽ được tổ chức, khiến cô cũng muốn nhanh chóng đi đến đó xem náo nhiệt.
______________chuyển cảnh____________
Dị giới
Do bị mất dấu Leo ( Nhiên Kỳ), nên đã làm Long Vương nổi cơn thịnh nộ.
Ông tức giận đến độ, dắt theo toàn bộ binh vệ, sĩ binh, hậu duệ..
cùng một số Sát Long còn lại sang bằng tất cả tộc người sói.
Do không một ai có đủ sức mạnh chống lại bọn chúng, nên hầu như Tộc Sói bị tiêu diệt chỉ sau một đêm tàn lụi.
Cha của Leo do tính hiếu chiến của chính mình, ông cũng đã chết trong hôm đêm đó.
Một bên khác, bà leo không tham gia cuộc chiến, ngược lại bà dắt theo phụ nữ và trẻ con trong tộc tìm nơi ẩn trú.
Thời gian Long Tộc truy sát đến nơi, chỉ còn lại những người sói vì bảo vệ gia đình mà không màng tính mạng, ra sức chiến đấu.
Nhưng so ra, sức mạnh của họ không đủ để đánh bại bọn người Long Tộc.
Nên vì thế tất cả cũng đều chồn vùi cùng số vận với trưởng tộc lang.
Mọi người không biết, khi trong tộc có Leo, bọn long tộc không bao giờ dám hành động lỗ mãn.
Vì họ biết sức mạnh thật sự của cô đáng sợ đến mức nào, nếu sơ suất đối đầu,e rằng bọn chúng chỉ có một con đường duy nhất để đi, đó là "chết".
Tuyên truyền miệng nhau rằng, trước kia Leo chỉ là một cô sói có sức mạnh bình thường, sau cái chết của mẹ cô.
Cô luôn câm hận, thù ghét bọn người Long Tộc.
Nên mỗi khi cô được cha giao nhiệm vụ gϊếŧ chết một con rồng, cô luôn ra tay không thương tiếc, dù đó có là người bạn thân duy nhất của cô.
Mỗi sự sống của bọn người Long Tộc đều tùy thuộc vào cha Leo, ông lợi dụng sự kích động của cô mà đi trêu tức Long Vương, đều đó càng khiến Long Vương tìm đủ mọi cách tiêu diệt đứa con gái biến dị này.
Hiện sự biến mất của Leo là cơ hội để ông trả thù cho hoàng tộc của mình, nén cơn thịnh nổ đã lâu, nay lập tức cùng bọn chúng quyết đấu sinh tử, thề rằng " Đêm nay nhất quyết phải tiêu diệt Tộc sói, nếu không làm được thì ta không phải lập tức cởi mão long y!".
Về phần Maria bà của Leo, dẫn theo mọi người cùng nhau đến khu nhà bí ẩn, do lúc trước chính bà và Leo tạo nên để ẩn nấp.
Có không ít người vì sự việc này mà một phen nước mắt, các nàng đều đỗ tất cả lỗi lầm lên người Leo, chính cô là người đã gây nên cuộc chiến đẫm máu này.
Maria rất thương Leo, khi nàng còn nhỏ bà cùng mẹ của nàng Mara luôn là người chu toàn những thứ cần thiết tốt nhất dành cho nàng.
Khi nàng phải sang thế giới khác sinh sống, bà rất muốn cùng các nàng đi, do vì sức khoẻ không cho phép, nên bà đành từ chối và ở lại di giới chữa trị.
Thời gian các nàng rời ₫i kéo dài những 200năm, đứa cháu gái bé nhỏ của bà ngày nào giờ đã lớn hơn, gương mặt của nàng so với ngày trước còn xinh đẹp hơn rất nhìu, khiến các nam tử cùng nữ tử trong tộc không kém phần ngưởng mộ về nhan sắc của nàng, hảo so với mẹ nàng còn muốn xinh đẹp hơn.
Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu thì Mara con gái bà, bị bọn người Sát Long gϊếŧ chết.
Mọi thứ như sụp đỗ trong đêm tối, bà khóc rất nhìu vì cái chết đáng thương của con bà.
Nhưng nhớ tới đứa cháu gái duy nhất của bà đang mất dần kiếm xót, liều mình cùng bọn Sát Long quyết đấu.
Bà không thể như vậy cứ ngồi khóc nhìn cháu bà cũng như thể theo mẹ mình.
Bà đứng lên tạo một kết ấn, giống với mẹ nàng từ trước, làm cho nàng dồn toàn bộ sức mạnh vào trong.
Mất rất nhìu thời gian Leo vì kiệt sức mà ngã quỵ xuống đất, vài tên sát long còn lại trong trận chiến tiến đến gần, ý định gϊếŧ nàng,đều bị bà một chưởng đánh bay, nhưng lực đạo không cấp chúng chết.
Nhìn tình hình bất lợi về phía mình, bọn sát long dần lui về toà thành chạy trốn.
Còn về phần bà, bà mang nàng cùng mình tới chỗ liều trại không xa chữa trị, trấn an.
Bà thừa biết sự dã tâm của cha nàng dành cho nàng, ông luôn muốn mỗi lần nàng làm nhiệm vụ nguy hiểm có thể chết oách đi cho xong.
Nhưng sai lầm lớn nhất của ông là đã ghét bỏ Leo như vậy, vì nếu không nhờ đứa nhỏ này, ông có đủ sức cai trị tộc sói mà từ lâu chỉ còn lại hình trưng?.
Bà không chấp nhận những câu nói vô nghĩ từ bọn họ, mỗi câu nói tuôn ra đều hết sức vô lý và không xác thực.
Bà tức giận đi đến *chát *,tát trực tiếp vào mặt người lớn tiếng đỗ hết tội lỗi cho cháu gái của mình, nàng ta nghĩ mình là ai? có thể lên tiếng suy xét người khác như thế chứ hả!.
Người đang lớn tiếng hun hăng nói, bỗng nhiên xuất hiện bàn tay tát nàng ngay lập tức ngã ngồi trên đất.
Tức giận lớn tiếng chửi bới.
" Ai, là ai vừa rồi đánh ta..
Mau ra đây cho ta!!?? "
Người này không ai khác là Yum, bà luôn bên cạch cha nàng, khuyên bảo ông tìm đủ mọi cách để gϊếŧ chết Leo.
" Là ta! "
Maria bình thản trả lời trước sự tức giận của Yum, chẳng qua bà không hề sợ trước con sói dơ bẩn này.
" Ra là ngươi, cũng tốt, ngươi đánh ta chứng tỏ những gì ta nói với mọi người ở đây đều là sự thật.
"
Yum đắt ý nói thêm.
" Nếu không vì đứa cháu gái yêu quý của bà là một con " quái vật", thì xem ra tộc của chúng ta sẽ không có ngày hôm nay,ahahahaha....."
Mọi người im lặng không dám nói thêm bất cứ lời nào, không tán thành cũng chẳng đồng ý chỉ có không gian yên tịnh bên trong hang động, với tiếng cười quỷ dị của Yum.
Giọng nói khinh bỉ cùng nụ cười ghê tởm của Yum khiến Maria thập phần không kiêng nể, bà dùng chất giọng đầy vương quyền đi đến nói với Yum cũng như tất cả mọi người.
" Ta không cần biết các người nghĩ gì về cháu gái ta, nhưng các người nên nhớ, nếu các người còn dám xúc phạm đến cháu gái ta lần nữa...Ta sẽ cho các người sống không bằng chết! Nếu còn yêu quý mạng sống mình, tốt nhất đừng nên phán xét người khác, kẻo sau này cái miệng hại lấy cái thân!! "
Bà nói xong câu, một mình đi vào mật thất, bỏ lại mọi người đang rung sợ trước những lời nói của bà.
Không còn ai dám lên tiếng nghị luận chuyện gì nữa, tất cả đều theo trình tự ẩn nấu trong hang động.
Lần này, bà nghĩ mình không đủ sức để bảo vệ mọi người, lương thực bên trong cũng đủ cho tất cả dùng được cho một tháng, vì thế bà quyết định lên đường tìm lại Zuma, ông của Leo.
Thức tỉnh nhờ người giúp mình trả thù, cùng sẽ tìm lại đứa cháu đang bị lạc của hai người.
__________chuyển cảnh________________
Nhiên Kỳ bên này chưa biết tình hình nguy cấp ở dị giới, cô sau khi tu luyện xong linh Hoả hệ cùng vài quyển ông ghi chép liền quyết định rời khỏi nơi đây.
Chuẩn bị cho náo nhiệt xem thi đấu, tranh chức vị minh chủ gì đó của loài người.
Gở bỏ xong kết giới, liền thay bộ y phục mới cho hai người, theo đường cũ dùng kinh công vừa học được đưa cả hai bay ra ngoài.
Tất cả bẫy ông đặc ra, đều vì trận nổ to của cô tàn phá, giờ đây hang động chỉ là chuyện đơn giản khi đi lên, còn về phần xác và những vật lưu niệm của ông cô đã an tán chúng vào bên trên tường đá.
Nếu sau này cô có thể quay về linh giới, cô sẽ đưa ông quay về, có thể an nghĩ trên nơi ông đã được sinh ra, đó cũng là lời hứa của cô dành cho ông trước khi rời khỏi hang động.
Cô đeo thanh Băng kiếm vào bên thắt lưng mình, khuyên tai cùng những chiếc nhẫn hiện không thể đeo chúng, vì kết giới được thiết lập giữ chúng chưa được hoá giải, nên cô chỉ đành cất giữ chúng bên trong tay nải mà theo cùng.
Về phần Duệ Tú, sau khi tỉnh dậy, thì cảm nhận đầu tiên của nàng chính là Nhiên Kỳ.
Cảm giác cô có chút gì đó khác biệt so với ngày hôm qua, nhưng có lẻ do nàng nghĩ nhìu nên sinh ra ảo giác thoi.
Nàng nào biết chính mình đã ngủ những 2 tuần lễ, nhưng đều đó chỉ có riêng Nhiên Kỳ biết được bí mật, cô sợ khi nói ra, nàng sẽ nghi ngờ mình, chỉ đành im lặng, cho suy nghĩ tiểu cô nương bay xa.
Rời khỏi hang động không xa, các nàng đã di chuyển đến một trấn khác, so với trấn Vĩnh An có phần rộng hơn, và nhộn nhịp hơn nhiều.
Từ chỗ các nàng đến được nơi diễn ra đại hội mất ít nhất cũng khoản 5 ngày đường nữa mới đến, trong khi đó 3 ngày nữa đại hội sẽ diễn ra mất rồi, nghỉ đến các nàng còn chưa ăn gì trong suốt hai tuần qua thì liền quyết, nghĩ tạm nơi này, xong sẽ khởi hành trong đêm tối.
Thấy Duệ Tú đã thấm mệt, Nhiên Kỳ dẫn nàng vào một khách điếm gần đó để tạm nghĩ chân.
Đến đặt một giang phòng cho hai người các nàng, xong chuẫn bị đồ dùng cùng mộc dũng chuyển lên phía trên giúp các nàng tẩy tắm.
Khi vào nơi này trấn, không ít ánh mắt đã dồn về phía cô cùng nàng, còn có nhìu tên công tử vì nhan sắc của Duệ Tú mà nhìn đến độ chảy cả nước vãi ra.
Vì các nàng không đeo mặt nạ che đi bên ngoài, nên những ánh mắt nhìn các nàng khiến Nhiên Kỳ thập phần khó chịu, ném ánh mắt sắc bén vào những tên háo sắc kia, dùng cử hình miệng phun ra từ " Cút! ".
Ai chạm phải ánh mắt của cô, cả bọn đều không hẹn nhau lạnh sống lưng, rùng mình, không dám cùng nàng đối xứng, kia ánh mắt dọa bọn hắn tim rụng đi không biết nhặt nơi nào.
Huyên náo cả trấn này nàng và Duệ Tú thật mệt mỏi mới đến được khách điếm nghỉ chân..