" Thế nào bắt đầu? Chúng Ta liền đấu đâu? "
Có lẽ hắn vừa rồi quá nóng vội đã quên mất trước phải làm gì. Mộc Liêm không trách ngược lại nhẹ giọng nhắc nhở hắn quên giới thiệu bản thân.
" Thiếu hiệp hẳn còn quên một điều, có thể hay không trước cho ta biết tên!? "
" Ân,là ta sơ xuất, xin moị người bỏ qua..
Tạ hạ tên gọi Mã La Khương, đồ nhi phái Côn Sơn, xin ra mắt giáo chủ...!"
" Ân, vậy được rồi, liền cho trận đấu bắt đầu, thời gian hẳn chỉ còn mấy chốc sẽ hết đi? "
Khả Hữu vừa thấy nam nhân to cao bay đến, liền biết đó là hắn, trong thâm tâm nhộn nhào một khắc, thiết nghĩ, *nhi nữ nhà mình dù thế nào một trong hai người cũng là tốt nhất, phu quân liền chọn hảo cường tráng hảo tuấn tú đâu?, dù là đáng yêu như so ra thực còn kém Côn Sơn hài tử a..
* ( lão già hai mặt khiếp ==)
Được lệnh trận đấu nhanh chóng bắt đầu.
Nhiên Kỳ từ đầu đã biết hắn là ai, hắn không xa lạ là tên ngông cuồng hôm trước, vì kia hương trên người hắn có thể xác nhận cùng một loại trên thân.
Hắn cư nhiên nhìn nàng bằng con mắt câm phẫn? Hắn thật sự nghĩ nàng đến giành nử nhân của hắn? Nực cười, ta đây không để ý đến nàng đâu!? ( tg: nói, khổ nhất chính là mấy nữ nhân khác, ngoài Duệ Tú Phong Kỳ dường như không chấp nhận người nào khác, nhiều biến cố xảy ra, hi sinh có, tổn thương có, kể cả là nghịch luân, các nàng đều muốn ở bên Phong Kỳ.
Nói chung nó ngược a:".