Thời gian bước ra đã là 1 khắc sau.
Tình hình mọi người đang vây quanh bàn tròn chờ đợi Nhiên Kỳ thật sự hết sức yên tỉnh, chỉ khi người quan trọng nhất bước ra từ sau bình phong kia, đã làm mọi người trật mất một nhịp đập..
Nhiên Kỳ bước chân không nhanh không chậm, bước đến chỗ các nàng.
Ánh mắt quét sơ 1 vòng, sau cùng ngồi xuống bên ghế còn trống cạnh Duệ Tú người...
" Ngươi không phải người địa phương nơi này, còn nữa...!Ngươi giả mạo hoàng đệ của ta vào đây ý có mục đích gì..
"
Giọng nói không thân nhiệt của y phát ra, đều làm mọi người có chút rung sợ, y vốn là Đại Công chúa ưng sủng nhất của hoàng thượng, còn là nữ tướng trẻ tuổi nắm hơn vạn binh sĩ, tiêu diệt quân địch..
Đều quen thuộc nhanh gọn trong lời nói, vì thế không muốn dài dòng câu nói đối với nàng, một liền một nói ra ý nghĩ trong đầu chẳng ngại y quan niệm thế nào về mình.
" Đúng..
Ta không phải người ở địa phương này, còn nữa..
Ta vốn chẳng phải con người thật sự, thì làm sao giả mạo hoàng đệ của nàng? Vốn từ đầu quân lính vây bắt, ta chỉ hảo vui chơi mà theo bọn hắn về..
"
Giọng Nhiên Kỳ ôn nhu còn có chút tiếu ý nói ra làm các nàng hơi thoáng lo lắng về người trước mặt mình...
" Đừng sợ..
Ta không hại các nàng..
Ta vốn cũng chẳng phải cái yêu quái nơi nào.
"
" Thế..
kỳ..muội là cái gì..
Còn có tại sao..
"
Duệ Tú bên cạnh nói điểm ấp úp, còn thoáng ₫ỏ mặt khiến nàng có chút buồn cười, gãi đầu đành nói tất cả cho các nàng 1 lượt hiểu, chỗ nào không hiểu có thể giải thích sau..
" Ta tên thật là Leo William còn có tên gọi khác là (Triệu Nhiên Kỳ) đấy là tên của ta ở thế giới loài người các nàng.
Ta là đứa con Lai, cùng có chung hai dòng máu wolfman lẩn Vampire nói một cách dễ hiểu, là cả sói và ma cà rồng.
Ta là futanari, có nghĩa là nữ nhưng lại có cả hai bộ phận sinh dục nam và nữ....!"
Nhiên Kỳ nói ra một loạt từ ngữ khó hiểu xong sau đấy phải ngồi giải thích từng câu, các nàng nghe hiểu đều thông nhau xác định rằng..
Nhiên Kỳ là đặc biệt người..
Còn có, hắn thế nhưng hơn các nàng khá nhìu tuổi, so ra các nàng đều nhỏ hơn...!Về phần tìm cách quay về....!Đều là không muốn ở các nàng suy nghĩ....
...
" Giờ ta cái gì đều đã nói ra..
Các nàng còn điều chưa hiểu có thể hỏi, ta lần nữa giải thích..
"
Nhiên Kỳ chỉnh tề tư thế nói giọng hướng năm vị nữ nhân của mình mà tra hỏi.
Các nàng từ đầu đến đui Nhiên Kỳ kiên nhẫn giải thích nhìu lần nên không còn gì để hỏi nữa.
Chỉ còn tại các nàng lo lắng trong lòng, ở ngực nàng thụ vết thương lớn, nó vốn chẳng lành dù y có sức mạnh hay tài giỏi đến đâu.
Việc này Nhiên Kỳ chỉ có thể lắc đầu, buông ra lời nhẹ an ủi, nói rằng bà của mình sẽ tìm cách giúp nàng chửa trị thương tụ.
" Hiện tại đã rõ ta, các nàng tùy ý về sau muốn lưu hay rời ta đều không ý kiến..
"
" Ta còn có chút việc sử lí...Tú nhi..
các nàng về sau chớ gọi ta là muội muội nữa a.
Ta thế nhưng là phu quân trên danh nghĩa của các nàng nha..
"
" A..ân..Thi-thiếp nhớ rõ..
"
Giọng Nhiên Kỳ ôn nhu nhắc nhỡ 2 cái bánh bao bảo bối của mình.
Mặc dù đêm qua là trên giường nhiều cái nữ nhân..nhưng đối nàng, nữ nhân thê tử vẫn là trọng yếu...!Mọi chuyện xem như vô tình tai hoạ, mà xảy ra..
Về phần Nhược Hàn, Như Yên và cả Lam Băng, nàng vốn chẳng mấy có chút tình cảm..
Nói là phụ trách, vì nàng biết nữ nhân cổ đại xem trọng trinh tiết hơn cả tính mạng mình, cả các nàng đều bị mình lấy đi, nếu vô tình nói ra không thu nạp các nàng thì chẳng khác nào cặn bã xúc vật..
Đành thở ra một hơi rồi nói sẽ phụ trách..chỉ là riêng Lam Băng không chịu việc này, còn buông lời bảo, nàng lấy tư cách gì đòi nàng ấy phải lấy mình...!Nhìu lời nàng vô tình thốt ra khiến trái tim Nhiên Kỳ ẩn nhẫn phát đau...*Phải, thế giới của nàng ₫ang sống..
Vốn ta chẳng có tiền tài vật chất gì..
*
( t/g: Nhiên Kỳ chưa biết, Ông và bà của nàng có cả gia sản lớn to ₫ùng.:)))
....
" Ta không cần ngươi phụ trách, vốn chẳng có ngươi lưu,ta đều tự gánh vác được..
"
"...!"
" Hoàng tỷ..
"
" Ta mệt mỏi, muội muốn đều lưu tại đây, ta trước lui về..
"
" Muội..ân..
Hoàng tỷ, muội cùng người về cung..
"
Cả hai sau khi lời nói chấm dứt đều rời khỏi tẩm cung của nàng, Nhược Hàn chỉ im lặng nghe các nàng bên cạnh tranh cải..
Chỉ là nàng biết, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm..
" Thần ta..
"
" Nàng muốn đi, cứ việc..
"
" Haiz..
Thần, ta trước về sử lí việc cần làm..
Nhất định sẽ quay về tìm ngươi.."
"...!"
" Thần...!Tạm biệt..
"
Đi rồi..
Giang phòng giờ chỉ còn hai vị nữ nhân của nàng...!Cảm giác này có chút lạc lõng..
Tại sao cơ chứ..rõ đã có hai người các nàng, giờ lại tham lam muốn thêm...!Chết tiệt!
...
" Các nàng trước về phòng nghĩ ngơi, ta đã căn dặn người thu xếp xong cho cả hai..
Ta có chút hơi mệt, muốn nghĩ ngơi..
"
" Ân, chàng nghĩ ngơi hảo, chúng ta trước cáo lui...!"
Khả Trân có vẽ hiểu Nhiên Kỳ lúc này tâm trạng thế nào, đành lôi kéo Duệ Tú nói lời cáo từ rồi trở về chỗ Kỳ đã sắp xếp cho các nàng...!Về phần Nhiên Kỳ thì suy nghĩ ưu tư đến mệt mỏi ngủ thiếp đi từ khi nào không hay..
Miệng lúc ngủ vẫn lầm bầm câu nói nghe ra không biết hương vị..
- Tình Khổ Đa Tình Sầu, Đau Hận Chỉ Trách Ta...