Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ


Lộ Lê không biết nhà hàng nào tốt, y chỉ cùng Tần Vũ đi qua hai nơi, đều là nhà hàng Trung Quốc, cho nên y để Tần Ca chọn.

Tần Ca kinh nghiệm phong phú hơn Tần Vũ nhiều, anh ta là người biết hưởng thụ, sẽ không bao giờ bạc đãi bản thân, nếu Lộ Lê để anh ta quyết định thì anh ta sẽ chọn nơi tốt nhất.
Nhà hàng Khung Đỉnh nằm trêи tầng cao nhất cao ốc, nhìn từ trêи xuống, người hay xe huyền phù đều biến thành điểm đen còn nhỏ hơn con kiến, ngẩng đầu là vũ trụ trời cao, đầy sao điểm điểm, có cảm giác được đặt mình trong vũ trụ.

Nhà hàng Khung Đỉnh là nhà hàng Tây cao cấp nhất Vinh Diệu tinh, đầu bếp chính là đầu bếp đỉnh cấp, trình độ không khác đầu bếp của Tần gia.
Tất cả quy công cho khẩu vị của Tần Ca bị dưỡng thành kén ăn, Khung Đỉnh là nhà hàng anh ta thường tới nhất.
Lộ Lê bước vào, cảm thấy mình như đi vào một tòa cung điện hoa mỹ, bố trí cực kì tinh xảo.
Nhân viên tiếp tân hiển nhiên nhận ra Tần Ca, lập tức dẫn họ tới bàn Tần Ca thường ngồi, gần cửa sổ sát đất, có thể quan sát cảnh trí mỹ lệ.

Khi họ tới nhà hàng đã có không ít người, vị trí này lại không có ai ngồi, không phải vì không ai muốn, mà là vị trí đó là của Tần Ca.
“Chị dâu gọi món đi.” Tần Ca đưa thực đơn cho Lộ Lê.
“Tần Ca đề cử đi, anh không rành món Tây.” Lộ Lê không tiếp nhận.
Nghe vậy, Tần Ca liền cười gật đầu, “Được.”
Sau đó anh ta gọi một đĩa mì, đây là món tủ của nhà hàng.

Mỗi người mới tới nhà hàng Khung Đỉnh dùng bữa đều phải nếm thứ món mì ở đây mới có thể nói mình đã tới, mì tương đối nhiều, tuyệt đối có thể ăn lửng dạ.
Lộ Lê nhìn đĩa mì được bưng ra, quả nhiên đủ lửng dạ.
Tần Ca cũng gọi thêm hai phần bò bít tết, loại thịt sử dụng trong món ăn lấy từ một loại trâu rừng, sinh sống trêи tinh cầu hoang dã, hao phí rất nhiều tinh lực và tài lực để nuôi và bảo tồn, cũng là món tủ của nhà hàng, giá cả cực kỳ sang quý, hơn nữa mỗi ngày chỉ làm một trăm phần.
Thứ sang quý lại hiếm có thường khiến quý tộc thế gia truy đuổi, nơi này cũng không ngoại lệ.
Họ tới không sớm, một trăm phần đã gần hết.

Cách đó không xa có một bàn cũng gọi bò bít tết, bị báo là đã hết rồi, tức khắc nổi cáu, thanh âm ảnh hưởng đến những người khác, mọi người không vui nhìn qua.

Người đàn ông vẫn chưa phát giác, người phụ nữ lại thấy được, vội vàng trấn an, hết rồi thì thôi, nếu như bị đuổi ra thì thật mất mặt.
Lộ Lê liếc mắt một cái rồi thu hồi tầm mắt, chuyên tâm ăn, hương vị quả nhiên không tồi, còn ngon hơn đồ ăn ở nhà, ý y không phải là đầu bếp của Tần gia không có tay nghề tốt bằng, mà là mỗi người đều có món mình tinh thông nhất.
“Chị dâu muốn uống vang đỏ không?” Tần Ca gọi một chai rượu, màu rượu đẹp đẽ, giống màu đá quý.
Lộ Lê không biết phẩm rượu, lắc lắc đầu, “Tôi không biết phẩm rượu vang, vẫn là thôi đi, cho tôi uống có chút lãng phí.”
Tần Ca tựa không nghĩ y sẽ nói vậy, có chút giật mình, khóe miệng không tự chủ được giơ lên, rất ít người sẽ nói trắng ra rằng mình không biết phẩm rượu, chị dâu của anh ta ngày càng thú vị.
Ăn xong mì thì món bò bít tết vừa vặn tới, nhân viên phục vụ đặt đĩa bò bít tết tới trước mặt y.
“Cám ơn.” Lộ Lê ngẩng đầu nói với nhân viên phục vụ.
Người kia sửng sốt, đây là bổn phận của cậu ta, lần đầu tiên có người cảm ơn, người tới nhà hàng Khung Đỉnh đều có thân phận cùng địa vị, họ chưa bao giờ chủ động nói chuyện với phục vụ bàn như họ, được phục vụ là đương nhiên, đột nhiên xuất hiện người như vậy, làm cậu ta cảm thấy mới mẻ lại ngoài ý muốn.
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên nổi bão, “Phục vụ đâu, không phải nói bò bít tết đã hết rồi sao, vì sao cậu ta còn có?”
‘Cậu ta’ là chỉ Lộ Lê, người nổi bão kia là người đàn ông vừa rồi ầm mĩ muốn bò bít tết, tuy được trấn an nên đã ép xuống cơn tức, nhưng nhìn thấy phục vụ mang bò bít tết đến chỗ Lộ Lê thì lại bạo phát, gã cảm thấy nhà hàng khinh thường gã.
Người phục vụ thấy vậy, không kịp nói chuyện vội vàng đi qua.

Cậu ta không kịp mở miệng, đột nhiên ‘bốp’ một tiếng, bị đối phương đánh một cái, khuôn mặt nhanh chóng in lên một hình bàn tay, nửa bên mặt sưng lên.
Lộ Lê không vui nhăn mày lại.
“Chị dâu.” Tần Ca đột nhiên gọi y một tiếng, vẻ mặt cười như không cười.
Không biết sao mà Lộ Lê lại hiểu ý anh ta, chầu này, lập tức sẽ có người tới giải quyết.
Hai người mặc đồ đen xuất hiện, mang người đàn ông ra khỏi nhà hàng, bạn gái sợ tới mức sắc mặt đại biến, bất chấp ăn uống, vội vàng đuổi theo.

Một người phụ trách xuất hiện bên cạnh người phục vụ bị đánh, vỗ vỗ vai cậu ta, tựa hồ trấn an.
Thấy vậy, Lộ Lê đã rõ, nhà hàng Khung Đỉnh không phải nhà hàng bình thường, mặc kệ là ai tới nhà hàng của họ, dám gây sự thì không nên trách họ không cho mặt mũi, cho nên mọi người xung quanh mới bình tĩnh như vậy, may mắn Tần Ca ngăn cản, bằng không y có thể sẽ rất mất mặt.
Lộ Lê liếc Tần Ca, ho nhẹ một tiếng, Tần Ca đột nhiên ‘phụt’ một tiếng cười ra tiếng.

Lộ Lê cúi đầu, ảo não ăn.
Ăn xong, Lộ Lê nhanh chóng rời đi, Tần Ca lại nện bước chậm rì rì đi sau.
Phục vụ đã lái xe huyền phù của họ tới, Lộ Lê ngồi vào ghế phụ, Tần Ca định ngồi vào, đột nhiên nhíu mày nhìn về phía nào đó, rồi mới lái xe rời đi.
Nửa giờ sau, Tần Ca đưa y về Tần gia rồi lại đi đâu đó.
“Phu nhân, chỉ có mình ngài sao?” Nhạc Hiểu thấy Lộ Lê một mình đi vào, ngó nhìn đằng sau y.
“Đừng nhìn, chỉ có mình tôi.” Lộ Lê đi đến sofa ngồi xuống, duỗi tay chân có chút cứng đờ, sau đó nhắn tin cho Tần Vũ.

Y kể lại chuyện xảy ra trong ngày, cả chuyện đi ăn với Tần Ca.
Tần Vũ nhanh chóng nhắn lại, “Tìm thời gian thiết lập quyền hạn cho em.”
Lộ Lê không tỏ ý kiến, hỏi: “Buổi tối anh không về sao?”
“Ừ.” Trước sau như một ngắn gọn, có thể ngắn gọn thì sẽ không dài dòng.
Lộ Lê không chỉ không thất vọng, thậm chí vui đến thiếu chút nữa quơ chân múa tay, tốt quá, Tần Vũ hôm nay không về, có nghĩa đêm nay y không cần lo lắng đề phòng.
“Em rất vui?” Một tin nhắn đột nhiên được gửi tới.
Lộ Lê thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, rõ ràng không nhìn thấy, sao Tần Vũ biết y đang vui mừng? Vội vàng đáp lại không có, còn thân thiết tỏ vẻ đêm nay không được gặp hắn, tâm tình cảm thấy mất mát.
“Vậy đêm nay anh sẽ về.”
Lộ Lê lập tức trầm mặt, không phải chứ, tên này đùa sao?
Ở bên kia, Tần Vũ nhìn máy truyền tin, khóe miệng cong lên, đương nhiên là cố ý, hắn sao lại không biết phu nhân nhà hắn mấy tối gần đây đều muốn tránh hắn.
Một lát sau, Lộ Lê nhận được tin nhắn nữa của Tần Vũ, nói giỡn thôi, người này cũng biết nói giỡn? Quả nhiên là đùa y à.
Lộ Lê giận dỗi tắt máy, trở về phòng lên Tinh Võng.

Gần đây y không đến trung tâm huấn luyện cơ giáp, Lang Thang Trong Mưa đã bắt đầu báo oán, nói mấy ngày đều không gặp được y, còn nói y đã tụt hạng.
Bảng thứ tự sắp xếp theo điểm tích lũy, điểm tích lũy càng cao thì thứ hạng càng cao.

Có mấy cách để kiếm điểm tích lũy, một là khiêu chiến người có thứ hạng cao hơn, cách này trực tiếp nhất, thắng có thể được không ít điểm, rất dễ thăng cấp.
Cách khác là không ngừng đối chiến, với ai cũng được, mỗi một hồi thi đấu có thể được từ 1 – 100 điểm, tùy tình huống.

Đối thủ có thực lực kém thì dù thắng cũng chỉ được ít điểm, thực lực càng mạnh thì số điểm lấy được càng cao.
Lộ Lê không quan tâm đến thứ hạng, nếu không lúc trước y đã một hơi lọt top 50.

Hàn huyên với Lang Thang Trong Mưa một hồi, nghe cậu ta kể chuyện ở trung tâm huấn luyện cơ giáp xong mới đi đến trung tâm chế tạo cơ giáp.
Y cảm thấy bầu không khí ở đây hôm nay hơi khác, hôm nay người tới trung tâm chế tạo dường như nhiều hơn ngày thường.

Y không nghĩ nhiều, nhưng nghe thấy người khác thảo luận mới biết mình đã bỏ lỡ cái gì.
“Thật hâm mộ ông đấy, tên này lúc trước sao không báo cho tôi biết!!” Một người vẻ mặt hối hận đẩy đẩy ông bạn.
Ông bạn bị đẩy cũng không tức giận, ngược lại vui vẻ nhếch khóe miệng, “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng tôi biết cũng hơi muộn, tôi cũng nhắn tin cho ông, ai biết ông lại không lên mạng, nếu cứ tiếp tục chờ thì sẽ hết vé vào cửa.”
“Tiếc quá, không ngờ đại sư Milo lại phát sóng trực tiếp cách chế tạo linh kiện trung cấp, tôi lại để vuột mất cơ hội tốt như vậy, không biết đến năm tháng nào đại sư mới phát tiếp.”
Lộ Lê dừng bước, quay đầu lại nhìn hai người nọ.

Một người chú ý tới tầm mắt y, hỏi: “Có việc gì sao?”
“Xin lỗi đã quấy rầy, các anh vừa mới nói đại sư Milo phát sóng trực tiếp, chuyện khi nào vậy, ông ấy thật sự phát sóng trực tiếp?”
“Đương nhiên là thật, phát vào tối hôm trước, nghe nói vé vào cửa không đến một giờ đã bán hết, có người ra những một vạn tinh tệ cũng không ai nguyện ý nhượng lại, đáng tiếc, lần phát sóng trực tiếp đó không thể thu video, bằng không còn có thể xem lại mấy lần.” Đối phương cũng thở ngắn than dài, tuy anh ta được xem trực tiếp nhưng một lần hiển nhiên không đủ.
Lộ Lê như bị sét đánh, tối hôm trước y còn đang chiến đấu hăng hái với Tần Vũ, căn bản không lên Tinh Võng, ban ngày lại xem video cùng tư liệu, cũng không lên, không ngờ lại bỏ lỡ chuyện lớn như vậy.
Cảm ơn hai người nọ, Lộ Lê không thể tin được vận may của mình lại kém như vậy, là phát sóng trực tiếp đó, thủ pháp trình tự chế tạo là một thứ, mấu chốt là được nghe đại sư cao cấp giảng giải kinh nghiệm, kinh nghiệm là thứ rất khó có được.
Lộ Lê thở dài một hơi, xem ra y không có vận may rồi, cũng may không phải đặc biệt mất mát, bây giờ y còn chưa chế tạo hết một lượt các linh kiện sơ cấp, cơ sở không vững đã hấp tấp chế tạo linh kiện trung cấp, cũng giống như chưa học đi đã muốn học chạy, cuối cùng khẳng định sẽ lộn nhào.
Chương 77: Ảnh chụp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui