Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Từ sau khi phát hiện tình huống của Thiên Đường tinh, Diêu Tư cho rằng Huyết tộc thế hệ một đó nhất định sẽ áp dụng hành động gì, nhưng kỳ quái chính là, người kia giống như là đột nhiên biến mất như thế, hoàn toàn không có bất luận tin tức gì.

Mà Tinh Minh tại lúc kiểm soát tinh cầu, phát hiện mấy chục tinh cầu nuôi dưỡng cùng loại. Khác với Thiên Đường tinh chính là, những thứ nuôi dưỡng đó hoàn toàn giấu kín bên trong tinh cầu, cũng không có như Thiên Đường tinh bại lộ ở bên ngoài.

Tin tức Tinh không dị thú là nhân tạo nuôi dưỡng, trong lúc nhất thời truyền khắp toàn bộ tinh tế, cơ hồ mỗi người đều đang thảo luận vấn đề này. Trước đây dị thú cách tinh vực quá xa, các tộc chưa bao giờ xem Tinh thú là uy hϊế͙p͙, nhưng không nghĩ tới hang ổ đối phương cư nhiên ở ngay cửa nhà, cái này không thể không làm người cảnh giác, đặc biệt là, nghe nói ở trong những tinh cầu có trại chăn nuôi đó, có một cái còn là mẫu tinh* của tộc nào đó. (*Mẫu tinh là hành tinh mẹ của một chủng tộc, tương tự Hồng Tinh là mẫu tinh của Huyết tộc.)

Đó chính là Tinh thú, cái miệng có thể nuốt trọn một tinh cầu, tuy rằng sau khi dưỡng thành liền trực tiếp đưa tới vực sâu, nhưng ai biết khi nào người ta sẽ không tiễn đi.

Đến lúc đó trực tiếp xuất hiện ở tinh vực của các tộc…… Thật là ngẫm lại đều là một trận tai nạn.

Việc này tạo thành tình huống khủng hoảng nhất định, cố tình là đầu sỏ gây tội lại hoàn toàn không thấy bóng dáng, đáy lòng mỗi người đều căng như dây đàn. Huyết tộc cơ hồ vận dụng toàn bộ lực lượng, tìm tin tức của Huyết tộc thế hệ một đó, nhưng vẫn còn chưa có kết quả.

Ngay cả Mộ Huyền cũng có chút gấp gáp, bận rộn chẳng phân biệt ngày đêm, lần này chưa từng sắc mặt tốt, một bộ dáng tùy thời đều sẽ bùng nổ.

Diêu Tư cảm thấy, nếu trước kia những Tinh thú đó bị truyền tống đến bên trong vực sâu ở đuôi tinh hệ, vậy khẳng định là có mục đích. Có lẽ đi nơi đó có thể tìm được chút manh mối.

“Mộ Huyền.” Diêu Tư cảm thấy cần nhắc nhở Mộ Huyền một chút, “Có chuyện em muốn……”

“Không được!” Cô còn chưa nói xong, lại trực tiếp bị anh bác bỏ.

Diêu Tư sửng sốt, “Em còn chưa nói chuyện gì a?”

(ヾ????)

“Em không cần phải nói, anh đều biết, dù sao anh sẽ không đáp ứng.”

“.....” Anh biết cái gì a?

“Tư Tư.” Gương mặt anh nghiêm túc, ngôn từ chính nghĩa nói, “Hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, em phải luôn ở trong phạm vi tầm mắt của anh, anh mới yên tâm. Trước khi giải quyết việc này, em đâu cũng không thể đi.”

Được rồi, cô có thể không đi.

“Mộ Huyền, em nghĩ là……”

“Nghĩ cũng không được!” Biểu tình anh càng thêm nghiêm túc, nắm tay cô thật chặt, “Tư Tư, em hãy còn nhỏ, có một số việc em còn không hiểu. Nghe lời, đối phương cũng không phải người tốt gì.”

Đệch, đừng vẫn luôn xem cô thành bảo bảo a!

“Em không đi, chính là anh có thể đi a!”

“Không được, anh đi rồi, em phải làm sao?”

“Em ở Hồng Tinh có thể xảy ra chuyện gì?”

Biểu tình anh trầm xuống, duỗi tay xoa mặt cô, chuyên chú phảng phất có thể nhìn thấu linh hồn người, gằn từng chữ một, “Tư Tư, em rời đi anh một khắc, anh đều không an tâm.” ( Ed: Lại bị nhét thức ăn cho chó:v)

“……” Diêu Tư trái tim khẽ rung, nháy mắt khuôn mặt có chút nóng cháy đến hoảng, theo bản năng liền xoay đầu. Cmn, vì sao tim đập sẽ nhanh như vậy, cô đây là bị trêu chọc đi? Nhất định đúng vậy đi? Từ khi nào kỹ thuật trêu chọc của Mộ Huyền lợi hại như vậy, ngây thơ của anh đâu?

“Khụ, vậy được…… Được rồi! Chúng ta đều không đi.” Ổn định, cô chính là tài xế già, “Việc này không vội, kêu các Trưởng lão khác đi cũng giống nhau.”

“Không được!” Sắc mặt Mộ Huyền càng trầm, cả người giống như nổ tung, đột nhiên đứng lên.

“Vì sao?” Diêu Tư bị anh làm hoảng sợ, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ anh phản ứng kịch liệt như vậy, trước kia anh không phải gia trưởng không nghe ý kiến người khác như vậy a, “Khoan đã, anh rốt cuộc cho rằng em muốn nói gì?”

“Vô luận nói như thế nào đều không được.” Biểu tình anh trầm xuống, chém đinh chặt sắt nói, “Cái gì anh cũng có thể đáp ứng em, nhưng chuyện này không được! Anh là tuyệt, đối, sẽ, không, đồng, ý, để Vũ Tộc kia tới Hồng Tinh gặp em. Không, đừng nói là Hồng Tinh, dù là khắp tinh vực cũng không chào đón cô ta.”

“……” Ớ? Vũ Tộc? Luyến Vũ?! Cô không nói để Luyến Vũ tới Hồng Tinh mà?

Anh lại càng nói ngữ khí càng nặng, vốn dĩ là người một ngày nói cũng không vượt quá mười câu, hiện tại lại giống như đốt pháo trúc, một bên đi qua lại một bên bla bla bắt đầu giáo huấn người.

“Tư Tư, tầm mắt của em phải rộng, cô ta là Vũ Tộc, em là Huyết tộc. Từ trước tới nay tình cảm vượt chủng tộc không có gì là thật. Em không hiểu thường thức dễ dàng bị người lừa.”

“.....”

“Tư Tư, Vũ Tộc chưa bao giờ là người lương thiện gì, trước kia đời trước của Thụ Lôi Hoàng có một đôi song sinh Vương chủng, đây đối với Thụ Lôi Hoàng tộc luôn luôn đơn truyền mà nói vốn dĩ là cái kỳ tích, Thụ Lôi hưng thịnh sắp tới. Nhưng cố tình là một trong số Vương chủng đó lại cưới Nữ vương Vũ Tộc, Thụ Lôi bởi vậy mất đi cơ hội hưng thịnh.”

“……”

“Tư Tư, em là con nối dõi duy nhất của anh, hiện tại Vũ Tộc lại đem chủ ý đánh tới trêи người của em, em còn nhỏ, phân không rõ cái gì gọi là hư tình giả ý.”

“……”

“Tư Tư, mấy ngày này, anh phong tỏa tất cả Vũ Tộc ra vào Hồng Tinh, còn nhiều lần thiếu chút nữa để cô ta trà trộn vào tới. Có thể thấy được Vũ Tộc lắm giảo hoạt.” Anh nhíu mày, mơ hồ có chút mùi vị nghiến răng nghiến lợi, “Hừ, xem ra chỉ là phòng ngừa nhập cảnh là không được, còn phải phong tỏa toàn bộ tinh vực.” Anh càng nói càng cảm thấy cần thiết, thậm chí một bên mở ra quang não bắt đầu thao tác.

“……”

Diêu Tư chỉ cảm thấy đầu óc ngơ ngác một chút, đột nhiên hiểu ra cái gì.

Cho nên nói, anh gần đây luôn mang một gương mặt táo bón, vội vã không màng ngày đêm, cũng không phải vì chuyện của Thiên Đường tinh cùng Huyết tộc thế hệ một kia... Chỉ là đang ___ toàn phương vị không góc chết phòng ngự Luyến Vũ tới Hồng Tinh tìm cô?

(?Д?)ノ

Tôn nghiêm của Huyết tộc chi chủ đâu?!

“Mộ…… Mộ Huyền……” Dung lượng não quá nhỏ, yêu cầu lưu chậm một chút.

“Không được, phạm vi tinh vực quá lớn, quá dễ dàng chui lọt. Để ngừa vạn nhất…… Vẫn là khai chiến đi!” Nói rồi anh click mở thông tin các vị Trưởng lão, mắt thấy liền muốn ra mệnh lệnh.

Diêu Tư tay mắt lanh lẹ, vội vàng một phen đè lại tay anh.

“Không cần!”

Cô rốt cuộc biết Huyết Tộc một lời không hợp liền phát động đại chiến chủng tộc, loại thói quen xấu này là ai dẫn đầu rồi.

Khó trách mấy ngày qua, cả người anh đều không thích hợp, mặt đen giống như đáy nồi, như là một tháng tới bốn lần dượng cả(*tương tự dì cả), là dạng một lần một tuần. Cô còn vẫn luôn cho rằng anh là lo lắng Huyết Tộc thế hệ một biến thái kia.

Hóa ra là bởi vì…… Luyến Vũ sao?

Anh…… Là, đang, ăn, dấm?!

( ̄□ ̄;)

Bởi vì Luyến Vũ, cho nên xù lông, còn một lần xù đến tận mấy tuần?!

Chân tướng tới quá nhanh, tựa như gió lốc. Chẳng qua…… Ngoài ý muốn cảm thấy gió lốc này có chút manh* là chuyện gì xảy ra?

(*Manh: đáng yêu, dễ thương; tương tự từ ‘moe’ của Nhật Bản.)

“Không được, việc này phải nhanh giải quyết một chút.” Hoàn toàn không có nhìn ra nội tâm cô đang khϊế͙p͙ sợ, Mộ Huyền đẩy tay cô ra, kiên định dời về phía số thông tin.

“Mộ Huyền!” Anh lại tiếp tục xù lông như thế, thực dễ dàng OOC* có được không.

(*OOC = Out of character: tính cách nhân vật khác hẳn với tính cách vốn có.)

Mắt thấy một trận đại chiến chủng tộc sắp phải bộc phát, Diêu Tư quýnh lên, trực tiếp bưng lấy gương mặt người trước mắt, nghiêng người hôn lên.

Người bên cạnh cứng đờ, ngây dại giống như bị người điểm huyệt, mơ hồ nhìn thấy hắn toàn thân xù lông, trong nháy mắt toàn bộ thuận xuống, trêи gương mặt trắng nõn hoàn mỹ, nhanh chóng nhuộm đẫm một mảng đỏ sung huyết.

Thấy anh bình tĩnh lại, Diêu Tư lúc này mới giơ ngón tay gằn từng chữ một.

“Thứ nhất, em không thích Luyến Vũ, giữa em cùng cô ấy ngay cả bạn bè cũng đều không phải, cái này cùng cô ấy có phải Vũ Tộc hay không không quan hệ.”

“Thứ hai, em là khác phái luyến, cho dù là thích cũng chỉ thích nam.”

“Thứ ba, em chỉ thích anh. Hiểu không?”

“……” Mộ Huyền không có trả lời, vẫn duy trì tư thế bị cô đụng ngã.

“Ui, nói chuyện đi anh?”

“……”

“Thậm chí cho em cái đáp lại đi?”

“……”

“Chời? Anh làm sao vậy?”

“……”

“Cmn, anh chảy máu mũi cái gì a, chỉ là hôn một cái mà thôi a!”

“……”

*********************

:))) Mệt mỏi với hai anh chị quá rồi!

Hết chương 159.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui