Tinh Tế Tối Cường Văn Chương Sư


Oakland đi vào phòng huấn luyện của chiến đội Ngân Dực, Hall quả nhiên đang huấn luyện ở chỗ này.
"Sao ngươi lại tới đây?" Hall vừa liếc mắt đã chú ý thấy Oakland xuất hiện.

"Đem tới cho ngươi thứ tốt." Oakland cười tủm tỉm lấy ra một khối hoa văn Kim Thương và hoa văn Lưu Hỏa.

Thời điểm Hall nhìn thấy khối hoa văn Lưu Hỏa rực rỡ lung linh kia, trong mắt liền lóe lên một tia dị sắc, "Lại là hoa văn gì mới vậy?"
"Ngươi thử rồi sẽ biết." Oakland cố ý nói vòng vo, "Khối hoa văn màu vàng kia, ngươi có thể sử dụng với hoa văn Kim Thuẫn để xem thử hiệu quả ra sao."
Hall nhướng mày, trực tiếp túm Ignatius cùng Diana vừa mới huấn luyện xong vào bên trong phòng đối chiến, Chris ở lại đơn độc một mình liền lộ ra biểu cảm may mắn khi thoát nạn.

"Lão đại, cầu buông tha a." Diana khóc không ra nước mắt, có thể cho người ta hảo hảo nghỉ ngơi hay không a?
"Thử hoa văn." Ngụ ý là 'ngươi chỉ cần đứng để bị đánh là được'.

"Ồ...." Trong nháy mắt Diana liền thu hồi biểu tình ủy khuất lại, ngược lại trở nên hứng thú bừng bừng với hai khối hoa văn trong tay Hall, "Oa, khối hoa văn này thật xinh đẹp, nhất định là rất lợi hại đi?"
"Thử xem sẽ biết." Khóe miệng Hall khẽ nhếch lên.

Diana:.........!
Ba người mở ra hình thức đối chiến, từng người tiến vào cơ giáp của chính mình.

Hall nói với Ignatius, "Ngươi kích hoạt hoa văn Kim Thuẫn lên đi."
Ignatius cũng không hỏi nhiều liền trực tiếp mở hoa văn Kim Thuẫn ra, một chiếc khiên năng lượng màu vàng xuất hiện ngay sau đó chắn trước cơ giáp của hắn.

Hall dùng tinh thần lực kích hoạt hoa văn Kim Thương, cơ hồ là trong nháy mắt, một ngọn giáo màu vàng liền bắn thẳng ra, giống như cầu vồng mà bắn ra thật nhanh, đâm thật mạnh vào khiên năng lượng màu vàng ở trên.

Ánh sáng màu vàng lấp lánh, khiên năng lượng màu vàng liền hóa thành vô số ánh sáng màu vàng rơi rụng xuống, còn ngọn giáo vẫn tiến quân thần tốc, đâm xuyên qua vai cơ giáp, sau đó nổ tung, chỉ để lại một lỗ lớn vô cùng chói mắt.


Chỉ trong một kích chớp nhoáng, độ tổn hại cơ giáp của Ignatius đã bay lên tới 30%.

"Má ơi!" Chris phi một phát đến trước mặt Oakland, biểu tình như nhìn thấy thượng đế, "Lan thân ái, ngươi cũng quá yêu nghiệt rồi đó?"
Cơ hồ là mỗi một lần, Oakland đều sẽ đem đến cho bọn họ một loại hoa văn khiến bọn họ khiếp sợ.

Hoa văn Kim Thuẫn cùng Kim Thương đều quá đặc biệt, có thể nói là Oakland đã khai sáng ra một loại hoa văn mới, còn ở phương diện hoa văn nguyên tố thì hắn cũng đã đạt đến một trình độ vô cùng cao, hiện tại hắn chỉ là sinh viên năm nhất, cũng chưa từng học qua một khóa nào, toàn bộ đều là 'tự học thành tài', nghĩ thôi cũng biết, nếu cho hắn đủ thời gian để trưởng thành, hắn nhất định sẽ trở thành một vị Văn Chương Sư vô cùng ghê gớm!
Oakland không để bụng cười cười, đây chỉ là sức mạnh của phù văn hạ phẩm thôi, ở Tu Chân giới, khi các đại sư tu chân đấu pháp thường sẽ khiến đất trời rung chuyển, đến trời đất cũng phải biến sắc, uy lực của phù văn hạ phẩm này đã là nhỏ nhất rồi, cũng chỉ có thể làm người tương lai kinh sợ thôi.

Chờ đến khi tu vi của hắn tiến thêm một bước nữa, lúc đó có thể chế tác ra phù văn trung phẩm, không biết bọn Chris sẽ bị làm kinh sợ đến mức nào nữa.

Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thú vị rồi.

Lúc này, Hall đã kích hoạt hoa văn Lưu Hỏa, chỉ thấy ánh sáng màu đỏ lấp lánh xuất hiện, sau đó là một luồng sóng bằng nhiệt đập vào mặt, ánh lửa lập lòe, toàn bộ phòng huấn luyện đều ngập trong biển lửa, ngoại trừ Hall, còn cơ giáp của Diana cùng Ignatius đều đã bị lửa cháy hừng hực làm cho cháy đen một mảng, cơ giáp được thiết kế bằng siêu hợp kim có thể chịu được nhiệt độ cao, thế nhưng chỉ trong 10s liền bị nướng thành một khối sắt nóng bỏng tay, hệ thống trí năng đã tự động đóng cửa, hai người ngồi trong cơ giáp cũng kêu lên vài tiếng đau đớn, đã mất hoàn toàn sức chiến đấu.

Vì để bảo toàn sinh mệnh của hai người, trí não liền tự động phán Hall thắng cuộc, sau đó bắn Diana cùng Ignatius ra khỏi phòng đối chiến.

Khi đã rời khỏi nơi nóng hừng hực ngột ngạt kia, Diana cùng Ignatius đều nhịn không được phải xoa xoa thân thể mình, dù biết rõ tất cả đều là giả tưởng, nhưng cảm giác da thịt bị nướng đến đau đớn quả thực quá chân thực.

"Uy lưc của khối hoa văn này cũng quá dọa người rồi đó! Ta còn nghĩ là ta sẽ chết ở bên trong cơ!" Diana trong lòng sợ hãi nói, ngay cả con người cứng nhắc như Ignatius cũng phải gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

"Thực xin lỗi...." Oakland cũng không nghĩ tới, uy lực của khối hoa văn thuộc tính cấp S- này lại mạnh đến như vậy.

"Không có việc gì, không có việc gì!" Khiếp sợ qua đi liền để lại biểu tình mừng như điên, "Hoa văn lợi hại như vậy, nếu có thể chế tạo ra thực thể, về sau nếu đụng phải Trùng Tộc chúng ta cũng không cần phải sợ nữa!"
Những con sâu xấu xí đó sợ nhất chính là lửa!
"Đúng vậy, đúng vậy! Nếu vận khí tốt gặp phải Trùng Vương, chúng ta còn có thể trực tiếp ăn nó tại chỗ." Chris vui tươi hớn hở nói.


.

Truyện Dị Giới
Hall tức giận liếc Chris một cái, tên nhị hóa này chỉ biết ăn thôi sao!
"Khối hoa văn này, hẳn là không ngừng lại ở cấp A đúng không?" Hall yêu thích không buông tay thưởng thức khối hoa văn Lưu Hỏa kia.

"Ờ...Là cấp S-." Oakland sờ sờ cãi mũi, lộ ra nụ cười có chút ngượng ngùng.

"Trời ơi!" Chris hai tay ôm đầu rên lên tiếng, "Lão đại, vận khí của ngươi cũng tốt quá rồi đó, tùy tiện đính hôn lại có thể tìm được một đại bảo bối như vậy a! Thật hâm mộ cùng ghen tị a!"
Chris kêu rên hai tiếng, đi tới trước mặt Oakland nói, "Tẩu tử tẩu tử! Lần sau nếu có thứ tốt như vậy, ngươi nhất định phải nhớ đến các huynh đệ này nha, đừng chỉ lo tăng cường hào quang cho lão công của ngươi thôi nha!"
"Cái, cái gì..." Mặt Oakland lập tức đỏ lên, người này có biết cách nói chuyện không vậy a! Có ai lại gọi một nam nhân là tẩu tử như hắn không!
Hall thấy thế liền tiến lên hung hăng đạp cho Chris một cái, "Ngươi nói nhiều quá! Mau cút đi huấn luyện cho ta!"
"Ai da ai da." Sợ lão đại thẹn quá hóa giận, Chris liền chạy đi.

Thấy tình huống không ổn, Diana cùng Ignatius cũng lo chạy trốn, chỉ để lại hai người là Hall cùng Oakland đang đứng đối mặt với bầu không khí xấu hổ.

Oakland hơi hơi cúi đầu, tầm mắt mơ hồ không dám nhìn thẳng vào mặt Hall.

"Thời gian không còn sớm nữa." Hall đột nhiên mở miệng.

"A.....?" Oakland không rõ nguyên do.

"Cơm trưa chọn giúp ta món tôm muối tiêu."
"A...Ừa....Được, tốt..." Oakland không ngừng gật đầu, "Vậy, ta Offline trước đây."

"Ừ....Lát gặp lại."
"Lát gặp lại....."
Hall vừa xoay người liền thấy ba cái đầu đang thò ra từ phòng huấn luyện đối chiến, một bộ dáng 'chúng ta đang nghe lén nè'
Hall liền thu hồi lại ý cười trên môi, đôi mắt có chút nguy hiểm nhìn về phía bọn họ, "Xem ra các ngươi rất rảnh rỗi đúng không? Đi, đi luyện tập tiếp."
"Không cần a! Lão đại!" Trong phòng huấn luyện tức khắc liền tràn ngập một mảnh kêu rên.

Rời khỏi Tinh Võng, hai má của Oakland vẫn nóng như cũ.

Bất ngờ có một cục lông nhỏ phi đến trước mặt hắn, còn dùng móng vuốt nhỏ mềm mụp vỗ lên mặt hắn, giống như là đang kháng nghị hành vi ác liệt của hắn là dám bỏ rơi bé một mình để lên Tinh Võng chơi.

Oakland cười tủm tỉm hôn hôn lên vuốt nhỏ của tiểu gia hỏa, "Anh sai rồi, anh sai rồi, bữa trưa hôm nay sẽ mua đồ ăn ngon cho bé nha."
"Ngao ô ngao ô!" Vẫn còn kém nhiều lắm!
Lúc này tiểu gia hỏa mới vui lại, liền lôi kéo Oakland chơi cùng bé trò chơi tiếp cầu.

****************
Ivan đã bế quan khoảng 5 ngày rồi, hắn bước ra từ phòng làm việc cá nhân với một khuôn mặt trắng bệch, tuy rằng sắc mặt của hắn vô cùng kém, nhưng hai mắt hắn lại vô cùng sáng láng.

Hắn thành công! Hắn thật sự đã thành công!
Không ngủ không nghỉ, không ngừng chế tác, không ngừng thất bại, không ngừng tiếp tục.

Sau khi đã vứt bỏ mấy chục khối năng lượng bản, cuối cùng hắn cũng đã chế tác thành công một khối hoa văn Lưu Hỏa!
Tất cả đều là dựa vào thư hoãn tề phẩm chất cao màu lam được hắn mua từ chợ đen với giá cao về, nếu không thì hắn sẽ không thể chế tác hoa văn thành công, đại não có thể sẽ sinh ra đau nhức khiến hắn đau đến ngất xỉu.

Tuy rằng cấp bậc năng lượng của hoa văn này chỉ đạt tới cấp B, nhưng thuộc tính của nó lại đạt tới cấp B-, là hoa văn nguyên tố phẩm chất song cấp B, cũng coi như là tinh phẩm! Khi chế tác, hắn có thể cảm nhận được năng lượng mênh mông ẩn chứa trong khối hoa văn đó, chỉ cần một kích, nhất định sẽ có hiệu quả vô cùng kinh người!
Cái này cũng liên quan đến việc tinh thần lực của hắn không được mạnh mẽ, nếu hắn chăm chỉ rèn luyện tinh thần lực của mình một chút, tất nhiên sẽ có thể chế tạo ra hoa văn phẩm chất càng cao!
Hắn nghĩ đến cảnh tượng mở hồ kia, trong mắt đều là lửa nóng si mê, cuốn sách cổ rách nát này, quả nhiên là không tầm thường.

Chỉ cần đem khối hoa văn này cho mọi người xem, bọn họ sẽ biết Ivan.


Passy mới là thiên tài chân chính, chứ không phải chỉ làm nền cho tên Lancelot kia!
Lancelot có thể làm được, hắn nhất định cũng có thể làm được!
Hắn vỗ vỗ gương mặt của chính mình, sau đó liền gọi cho phụ thân, hắn muốn đem tin tốt này nói cho phụ thân biết.

"Không hổ là con trai ngoan của ta, cha biết con có thể làm được mà." Tướng quân Arnold sau khi nhìn thấy kết quả kiểm tra đo lường, trên mặt liền hiện ra một nụ cười, tựa như một người cha hiền.

"Cảm ơn cha đã khích lệ." Ivan liền lộ ra nụ cười ngoan ngoãn, "Con muốn nhờ cha quan tâm về tiến độ phục hồi quyển sách kia một chút, nó đối với con rất có ích."
"Ừ, cha sẽ."
"Đúng rồi cha......"
"Sao?"
"Bên phía George.

Campbell...." Nhớ đến mấy trăm cuộc gọi cùng tin nhắn trên quang não của chính mình, hắn liền lộ ra biểu cảm buồn rầu.

Vừa nghe đến tên George, mặt tướng quân Arnold liền trầm xuống, "Cha đã sớm nói qua là tên phế vật kia không xứng với con, chỉ là một người sa cơ thất thế thôi, chuyện này cha sẽ xử lý, con không cần lo đâu."
"Vâng, cha." Ivan vẫn duy trì nụ cười trên mặt, nhưng tâm lại gắt gao nắm chặt lại.

Người không còn giá trị lợi dụng, cha liền xem là phế vật vô dụng.....!
Bất luận là gia tộc Campbell...Hay là hắn.....!
Dù đây là ý tưởng của hắn, nhưng cũng không khỏi sẽ sinh ra một ít bi thương.

Sau khi chỉnh đốn lại tâm tình, Ivan liền gọi vào số của Dylan, để nói cho hắn biết đem việc mình mới vừa chế tạo ra một khối hoa văn Lưu Hỏa song cấp B, thêm vào đó là hy vọng hắn có thể tự mình trải nghiệm uy lực của hoa văn này một chút.

"Được, ngươi qua đây đi." Sau khi nhìn thấy số liệu Ivan đưa ra, mắt của Dylan hơi lóe lên, liền đáp ứng gặp hắn.

"Được, một hồi gặp." Ivan cười ngoan ngoãn, trong mắt còn hiện lên một tia đắc ý.

HẾT CHƯƠNG 75.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận