Cung điện hoàng gia Laroche với kiến trúc lộng lẫy, xa hoa của các nước châu Âu cổ đại, được coi như là biểu tượng quyền quý của tiểu quốc xinh đẹp và giàu có Giovani. Tối nay, nơi đây được vinh dự trở thành nơi tổ chức bữa tiệc chào đón các anh tài tụ hội từ 5 trường quân sự nổi tiếng tại các thành phố lớn của Đế quốc.
"Xin chào tất cả các vị khách quý đến từ phương xa! Ta, vị vua đứng đầu thống trị Giovani xin được thay mặt các thần dân của ta, chào đón các vị đến với xứ sở này..."
Ở phía trên khán đài, vị vua của Giovani đang thao thao bất tuyệt bài diễn thuyết của ông, bên dưới Tina thì lại nhìn chằm chằm vào tóc của mấy người trong hoàng tộc, từ vua cho đến hoàng tử cho đến các vị quan đại thần phía sau. Nhìn một hồi, lại suy ngẫm một hồi, sau đó bỏ cuộc nghĩ không ra huých tay Nora đang đứng bên cạnh:"Nè ông ơi, ông nghĩ mấy người này có phải đội tóc giả hay nhuộm tóc gì không, mà ai cũng trắng toát được thế?"
Đừng nhìn bình thường Nora với Tina hay cãi nhau, nhưng thực chất hai người lại là chị em tốt, cả hai đều chơi rất ăn ý với nhau. Ăn ý nhất là chửi nhau không ai chịu nhường ai _(┐ "ε:)_ Ăn ý thứ nhì là mua quần áo và làm đẹp. Nguyên cả mùa hè vừa rồi, họ đã cùng nhau càn quét hết các shop quần áo trong Sylvia, khiến các vị lão bản đau đầu vì hàng tồn kho lệ nóng doanh tròng vì hân hoan. Ngay cả mỹ phẩm, lẫn tiệm làm đẹp hai người cũng đều rất ăn ý mà dùng chung một hãng. Ăn ý thứ ba chính là soi hint, mỗi lần Tina và Lina thích cặp đôi nào trong trường, Nora cũng trùng hợp mà "chèo thuyền" cùng gu với bọn nàng, hắn thậm chí còn tự tay viết đồng nghiệp văn chia sẻ cho bọn họ đọc cùng, thật cảm động làm sao ~(๑˘︶˘๑) Quả là con người có kinh nghiệm viết H ra cũng thật chân thực ha ha ___〆(・∀・) Chỉ có điều, riêng việc tâm sự chị em thì....nàng lại không muốn đàm đạo với hắn cho lắm. Nói chuyện nhân sinh với cái tên biến thái mặc váy, theo chủ nghĩa đàn ông đích thực này thật phí thời gian mà ヽ(  ̄д ̄)ノ
"Hừm, không thấy dấu vết của nhuộm. Nhưng hình như chất tóc kia...không giả đâu."Nora thẩm định hoàn tất.
Tina lẩm bẩm:"Thật kỳ lạ, bằng cách nào có thể trắng muốt một màu vậy nhỉ? Rõ ràng những người dân ở đây đều là tóc màu khác. Kết hôn đồng huyết thống mà họ không sợ sinh con ra có dị tật sao? Lại còn đẻ ra tận mấy gia tộc lãnh chúa, nam tước thế kia..."
"Xin đừng hiểu nhầm, trừ vị vua cai trị Giovani cùng các hoàng tử và các anh em của ngài ra thì không hề có quan hệ huyết thống giữa các quý tộc tại vương quốc này đâu, thưa vị tiểu thư xinh đẹp đây."
Tina lúc này mới để ý ở bên cạnh mình xuất hiện một người đàn ông tầm 23-24 tuổi, vẻ ngoài thành thục phong độ, xuyên thấu chiếc kính gọng vuông viền vàng tinh tế là một đôi mắt đen ôn nhu song không thiếu phần cương nghị. Mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng về phía sau, bộ vest xanh lam đậm là phẳng phiu, cho nàng thấy sự chỉn chu, tỉ mỉ trong từng chi tiết của anh ta.
Trong một khoảnh khắc, thời gian giống như ngừng lại, hai người đều mắt đối mắt, nhìn nhau thật lâu vài giây, cho đến khi tiếng lanh lảnh của Nora cắt đứt bầu không khí vi diệu giữa cả hai:"Lời anh nói vừa rồi là sao? Nếu không có chung huyết thống thì sao họ mang được màu sắc này."
Hai người khẽ hắng giọng quay mặt đi, nếu nhìn kĩ thì có thể thấy lớp phấn má của Tina thêm chút hồng rực rỡ. Nam nhân thì có phần điềm đạm hơn, anh bình tĩnh nhìn Nora, ánh mắt dừng lại ở vết chai súng trên ngón tay hắn, ý vị thâm trường nói:"Vị thiếu gia này hẳn cũng là người trong quân đội đi...."
"Cũng...Ý ngài là sao, thúc thúc?"Nora nhếch miệng cười uy hiếp, tên này có ý đồ gì đây? Muốn điều tra lão tử sao? Ta biết ta đẹp nhưng ta không có dễ ăn đâu ~ Mơ tưởng!!! (Sa: Đừng tự dát vàng lên mặt nữa con -_-" Tém tém lại không người ta cười mẹ mầy đây này)
Thúc thúc?! Hai người sau nghe thấy liền mỗi người một phản ứng Tina nghe thấy hai chữ này liền phì cười, còn người đàn ông thì xấu hổ, có chút lúng túng kéo lỏng cổ áo sơ-mi, vô lực giải thích:"Ý anh không phải như vậy...Vả lại anh mới có 23 thôi." Cảm giác lời Nora như thể đang nói móc anh giống như một vị đại thúc biến thái nào đó, chuyên trêu chọc con gái nhà lành vậy.... 囧
Tina cười đủ liền hòa giải:"Xin lỗi anh bạn em chỉ đùa thôi, quân nhân mà, chúng em vẫn cần phải có chút đề phòng."
"Này anh hiểu."Nam nhân gật đầu, cúi người tỏ ra thành ý nói:"Xin lỗi các em, anh có chút bất nhã rồi. Vừa rồi anh chỉ muốn hỏi, nếu các em là quân nhân hẳn cũng phải biết cách nhanh nhất để biến đổi cấu trúc cơ thể của một người chứ nhỉ?"
Tina vuốt cằm suy nghĩ, sau đó cau mày, khẽ hỏi người đàn ông:"Anh có thể nói rõ hơn không?"
"Truyền thuyết kể rằng, đất nước này tồn tại từ lúc Trái Đất còn chưa chia làm hai, và vị vua đầu tiên thống lĩnh vùng đất này trở thành một tiểu quốc như bây giờ, vốn sở hữu một mái tóc trắng muốt kì lạ. Không ai biết ông ta là ai, đến từ đâu. Chỉ biết từ khi ông ấy đến đây, bằng sức mạnh vượt bậc của mình, ông ấy đã thống trị, đánh bại những kẻ phá hoại và phát triển đất nước này ngày một vững mạnh. Sau đó, người ta mới biết được rằng ông ấy có được sức mạnh và trí tuệ vượt trội như vậy là nhờ có....."
"Thuốc biến đổi gien ư?"Tina chen lời.
"Đúng vậy, thuốc biến đổi gien đầu tiên trong lịch sử khoa học nhân loại thế kỷ 29. Và để duy trì được cấu trúc gen tuyệt vời của ông ta đến muôn đời sau, các vị tổ tiên đã bảo tồn t*ng trùng của ông ta, tạo ra những vị hoàng tử tài ba nối dõi. Lúc đó, màu tóc này chỉ xuất hiện ở những người có dòng máu hoàng gia. Nhưng sau sự cố thiên thạch, khoa học bùng nổ, họ đã tạo ra được hàng nghìn tiêu bản của mẫu gen hoàng tộc, và cấy ghép vào thân thể các vị quý tộc được tuyển chọn, ban cho họ sức mạnh để bảo vệ đất nước. Tất nhiên, những người đó chỉ là hàng nhái, ngoại trừ màu tóc kia ra thì sức mạnh của họ không thể nào bằng những vị hoàng tộc chân chính kia. Nếu kẻ nào phản bội thì hình phạt cho họ chính là bị tước đi sức mạnh đó, trở về làm người bình thường, không còn giữ được mái tóc trắng kia nữa."
Tina phân tích thêm:"Như vậy, ngoài lý do bảo vệ đất nước ra, thì còn là bảo đảm sự trung thành nữa phải không? Một khi đã biến đổi gen, thì nếu muốn tước đi sức mạnh này, phải phá hủy toàn bộ cấu trúc gen. Mà sau đó thì nào có thể trở về làm người bình thường, làm người tàn phế suốt cuộc đời còn lại đã may mắn lắm rồi."
"Vị tiểu thư này, có ai nói với em rằng em không những xinh đẹp mà còn rất thông minh không? Em biết nhiều thật đấy."Nam nhân cười tủm tỉm.
Tina cười tự tin:"Này đương nhiên, em chỉ biết anh không phải người duy nhất nói như vậy. Vả lại em còn biết anh đánh đàn rất giỏi nữa." Tina nhìn xuống những ngón tay thon dài, gọn gàng xinh đẹp của anh, không giấu được những dấu vết của một nghệ sĩ dương cầm lâu năm.
"Vậy thật đáng tiếc ~ Tôi không phải là người duy nhất được thưởng thức vẻ đẹp này. Em thật tuyệt vời!"Người đàn ông tỏ vẻ nuối tiếc nói.
Tina vươn mu bàn tay về phía nam nhân, đôi mắt cong lên quyến rũ nói:"Nhưng anh là người đầu tiên làm cho em cảm giác giống bản Salut d"Amour (Xin chào tình yêu) đến vậy. Cảm giác vừa tràn đầy sức sống, lại không mất phần lịch lãm, thơ mộng."
Nam nhân cũng thuận thế hôn lên đôi bàn tay xinh đẹp của cô, ngước mắt nhìn cô, ánh mắt đầy ý vị:"Thật vinh hạnh cho tôi khi được em so sánh với bản đàn ưa thích của tôi. Không ngờ lại có một quân nhân am hiểu âm nhạc cổ điển như em. Song... liệu tôi có thể coi tên bài hát này như một lời ngỏ ý làm quen của em được không? Khi ánh mắt đầu tiên của tôi nhìn thấy em, ngón tay tôi muốn tấu cho em nghe khúc "Beethoven"s 5 Secrets", nó phóng khoáng, rực rỡ tựa như em vậy."
Tina mỉm cười thẹn thùng:"Em rất nóng lòng lắng nghe tiếng đàn của anh."
Nora ở phía sau đuôi lông mày đã sớm dựng ngược lên trời: Này này, hai cái người kia, sao dám tình tứ trước mặt bổn vương hả?! Thật to gan! Bị tát đầy bong bóng phấn hồng, hắn không thể nhịn được nữa, mà khó chịu ho một cái "E hèm"
Đúng như dự đoán, hai người lại tách ra giống như hai đầu nam châm bị bật tách, Nora cũng thừa cơ mà chen vào đứng giữa hai người:"Này anh kia, muốn tán tỉnh bạn tôi trước hết hãy xưng tên đã!" Hừ, hừ, muốn ăn được chị em tốt của ông đây, phải qua được cửa ải của bổn vương đã.
Nhìn dáng vẻ đành hanh của Nora gợi nhớ đến đứa em gái tinh nghịch của mình, nam nhân bỗng bật cười, tiếng cười trầm thấp, từ tính:"Ha ha, thật có lỗi, gặp được quý cô xinh đẹp đây làm tôi bị rối trí, đến tên mình cũng quên mất giới thiệu. Tôi là Tiêu Khuyết Ảnh, một tiểu thương thành viên của vương quốc phồn thịnh này."
Tina thẹn thùng đỏ mặt cầm chân váy vân vê, ló mặt qua vai Nora nhìn về phía Tiêu tiên sinh ngượng ngùng nói:"Em..em là Tina Rex, quân sinh trường Sylvia."
"Gia tộc Rex, một trong các nhà phát hành cơ giáp quyền lực nhất Đế quốc ư? Đúng là duyên số rồi, công ty Diệc Ảnh của anh chính là đối tác gần đây của công ty nhà em. Tuy mới hợp tác được một năm, nhưng anh nghĩ về cá nhân chúng ta còn nhiều thời gian tìm hiểu nhau phải không?" Tiêu tiên sinh cười anh tuấn, ánh mắt tình ý nhiệt liệt nhìn Tina.
Nora trợn tròn mắt, cứng họng anhìn Tina đang đắm đuối nhìn trai: Này, bà xác định bà là Tina tôi quen không? Tina tôi quen là cái mẹ xách váy lên đi mặc cả chỉ vì một đôi giày, sẵn sàng chơi đểu để "thịt" đối thủ trên sàn đấu cơ mà? Có phải có em gái bánh bèo nào đi ngang qua nhập vào nàng rồi không?
Khi Nora đang chìm trong mớ rối rắm của bản thân thì Mạc Dương gọi đến:"Nora! Tina! Hai cậu đứng đâu rồi?"
Nora nhìn mình lùn nhất đứng kẹp giữa hai kẻ bị tim hồng làm cho mù mắt, cảm giác mình giống như một mẩu xúc xích đáng thương kẹp giữa hai miếng bánh mì hotdog. Chính vì thế, hắn lại chui ra, lại tiếp tục bứt rứt nhìn hai người càng ngày càng sáp gần nhau, cuối cùng bất lực nói vào bộ đàm:"Dương mỹ nhân à, Tina bỏ mạng rồi."
Mạc Dương sốt sắng hỏi dồn dập:"Hai người bị tập kích ư? Là ai? Có bị thương nặng lắm không?"
Nora thở dài thườn thượt:"Tina rơi vào lưới tình rồi, thoát không ra đâu...."
"Lưới tình? Sao lại là lúc này....không có cách nào cứu vãn được nữa sao?" Mạc Dương chần chừ hỏi.
"Dương mỹ nhân, em có thể bỏ tên mặt trắng kia lên giường với tôi được không?"
"Tất...tất nhiên là không được rồi."
"Đó em cũng không cứu được a. Vậy bảo tôi cứu Tina làm sao?"
"Vậy phải làm sao giờ? Nora liệu mình cậu có thể......."
"Ai nha, mỹ nhân a, em bảo tôi một thân một mình mong manh thế này, làm sao kham nổi hai tên đó chứ? Thân ái, chắc em phải thế chỗ cho Tina cùng tôi làm nhiệm vụ này thôi."
"H...Hả?! Tôi á?"Mạc Dương kinh ngạc.
"Chứ không còn ai vào đây? Giữa một đám hùng nam cục súc như này, à không, riêng Duke của tôi thì rất đáng yêu, Simon cũng rất "ngon miệng", chẹp chẹp." Nora chép miệng vẻ mặt say mê như đang huyễn tưởng gì đó, sau đó nhận ra trường hợp không đúng tức thì hắng giọng nghiêm túc trở lại:" Đó, trừ mấy người đó ra, em nghĩ trong đám này ngoài em với Tina thì còn ai được hưởng bảo trợ của Đế quốc nữa đâu? Hay em nghĩ hôm qua bọn tôi nói đùa?" Ý nói Tina với Mạc Dương kể cả có hình dạng xấu đẹp ra sao thì cũng là "báu vật" duy trì nòi giống của Đế quốc được ghi vào sách đỏ. Hoan nghênh còn không kịp ấy chứ!
Mạc Dương:"..."Tôi nghĩ đùa thật! Mặc dù hôm qua nói với Celtic trước như vậy để phòng trừ trường hợp đặc biệt phải đích thân ra trận, Celtic sẽ không nổi điên, nhưng trong lòng cậu thì nghĩ chắc không tới lân mình. Ai dè hôm nay tai họa ứng vào cậu thật rồiiii _(ToT JL)_
Mạc Dương run sợ nhìn Celtic đang đứng bên cạnh mình lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người, nhưng trên mặt Celtic không hề có chút cảm xúc nào, không tức giận, cũng không vui vẻ, khiến cậu càng kinh hãi hơn. Y dường như cũng nhận ra sự sợ sệt của cậu, liền chỉ để một câu:"Không cho phép đụng chạm! Tôi sẽ theo dõi cậu từ xa."Rồi quay lưng đi vào trong biển người. Xem ra y rất coi trọng lời hứa của cậu với y ngày hôm qua.
"Cứ thoải mái đi Dương, em chỉ việc đứng một góc gần chỗ đối tượng là được, nếu họ thích thì họ sẽ chủ động tìm đến em. Còn việc chủ động câu dẫn cứ để tôi lo! Teehee--- (*・∀-)☆"Nora căng thẳng không nói gì, nhẹ giọng an ủi.
"Đối tượng A, B đã đi vào góc cánh trái. Hai người chuẩn bị đi!"Simon đánh động.