Nguyên bổn đang trong quá trình phi hành Tang Mặc bất ngờ dừng lại, trực tiếp lấy ra Truyền Tấn lệnh, linh thức cùng biểu hiện trên mặt thoáng chốc đình trệ, liền sau đó cơ nhục trên mặt hắn đầy vẻ kích động, hung quang trong mắt loé sáng.
"Ha ha… …" Tang Mặc cười điên cuồng đầy vẻ tà ác, thanh âm như quạ kêu điên cuồng cất lên.
Tang Mặc thu lại tiếng cười, trong mắt ngập tràn sát ý và sự hưng phấn cực độ : "Lưu Tinh, quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, ngươi đúng là tu tiên giả, ha ha, trời giúp ta rồi, ngươi dám giết con ta, đồ sát tộc nhân của ta, khiến cho ta bị mất mặt trước mặt các vị hộ pháp, bây giờ ta đã nắm được việc ngươi phản bội động chủ, hanh, nếu không khiến ngươi hồn phi phách tán thì ta làm sao còn mặt mũi để sống nữa".
Cười gian trá, Tang Mặc hồng bào rung lên, cả người hoá thành một đạo hồng quang, đổi phương hướng trực tiếp hướng về Xích Huyết động phủ.
Từ khi hắc ưng xuất hiện, cho đến lúc Bạch Âm bị giết, thời gian chỉ khoảng vài giây. Trong đoạn thời gian này Bạch Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc đều bị giết, còn Trang Chung thì lâm trận quay đầu, giết chết Nhiễm Lam. Thật sự khiến cho người ta kinh hãi.
"Đại ca, đạt đến Nguyên Anh kỳ, thật lực của đệ tăng lên gấp mấy lần. Giết một tiểu tử Nguyên Anh trung kỳ thật là dễ dãng. Cho dù là cao thủ Đổng Hư tiền kỳ đệ cũng có thể đối phó". Hắc Vũ vỗ cánh đắc ý nói.
Tần Vũ trong lòng kinh hãi.
"Ha ha, Tiểu Hắc, đệ nói Đổng Hư tiền kỳ, đừng có thổi phồng nha, đệ nghĩ đệ là thần thú chắc ?" Tần Vũ cười nói.
Hắc Vũ thật sự nổi giận đùng đùng, phẫn nộ nói : "Huynh thì biết cái gì, đây là bí mật của đệ, huynh nghe đây, cùng với sự đề cao về công lực, đệ cũng có những biến đổi lớn. Lúc xưa trải qua Cấm Thuật, chịu nhiều thống khổ, đệ chịu đựng khốn khổ vì cái gì ?"
Chuyện này Tần Vũ hiểu rõ.
Dựa theo theo những gì Tiểu Hắc nói lúc xưa, cần trải qua Cửu Cửu Trọng Kiếp mới có thể hoàn toàn hoá thành nhân hình, bình thường chỉ có thần thú mới cần như vậy.
Nhưng nếu như Tiểu Hắc là thần thú, thì tại sao ba năm trước khi nó đạt đến Kim Đan hậu kỳ, cũng đã trải qua cấm thuật. Thế nhưng so với Nguyên Anh trung kỳ Tra Phách lại có vẻ kém hơn một bậc ? Điểm này Tần Vũ suy nghĩ bất thông, tổng chung cảm thấy Tiểu Hắc so với thần thú kém hơn một chút.
Tần Vũ và Tiểu Hắc dùng linh thức giao lưu, nhưng Trang Chung lại không cử động một bước.
"Tiểu Hắc, đệ nói nên xử trí này thế nào ?" Tần Vũ cố ý nói, đồng thời nhìn Trang Chung. Hắc Vũ cũng quay người nhìn Trang Chung, trong mắt thanh quang thiểm thước, một cỗ khí tức tà dị áp đến Trang Chung.
Trang Chung liền nói trước : Lưu Tinh hộ pháp, ta tự biết rằng vị hắc ưng tiền bối này cùng ngài liên thủ, bọn Bạch Âm cho dù có thêm ta đi nữa cũng không phải là đối thủ. Khi đã không phải là đối thủ thì ta cũng không muốn chết oan. Sau khi Lưu Tinh hộ pháp thu dụng ta, cho dù Lưu Tinh hộ pháp có muốn thay thế Tra Hồng, ta vẫn đứng về phía ngài".
"Ô ?"
Tần Vũ nhìn Trang Chung thực sự không nói gì. Nhưng lại phất tay một cái, từng đạo Tinh Thần Chi Lực phóng ra, trực tiếp thu lấy Nguyên Anh của Nhiễm Lam, Mục Húc và Bạch Âm, đồng thời thu luôn trữ vật thủ trạc (giống không gian giới chỉ) cùng linh khí.
"Ba người này, đến phút cuối không ngờ lại không có Nguyên Anh tự nổ". Tần Vũ nghĩ đến cảnh lúc xưa Hạng Ương tự nổ, không khỏi bật cười.
Nếu ba người tự nổ thì tối thiểu Tần Vũ cũng không thu được Nguyên Anh ba người rồi.
Trang Chung tức thì phát thanh : "Lưu Tinh hộ pháp, Nguyên Anh tự nổ, cái đó chỉ có thằng ngốc mới làm".
"Sao lại là hành động ngu ngốc ?" Tần Vũ hỏi ngược lại.
Trang Chung trực tiếp nói : "Vào lúc Tu yêu giả bị giết, linh hồn vẫn có một khoảng thời gian rất ngắn, thời gian này đủ để tự nổ. Nhưng có điều kiện để tự nổ là một chuyện, còn dám tự nổ hay không lại là một chuyện khác".
"Thứ nhất, Nguyên Anh một khi tự nổ, kẻ địch ở bên cạnh đã sớm cảm nhận được năng lương ba động, liền cực tốc li khai. Lúc đó cho dù tự bạo cũng chỉ có thể gây thương tích địch nhân chứ không giết được. Nguyên nhân thứ hai cũng là nguyên nhân tối trọng yếu. Một khi Nguyên Anh tự nổ thì bản thân linh hồn cũng sẽ bị làm cho hồn phi phách tán à !" Trên mặt Trang Chung xuất hiện một nụ cười.
"Một là không giết được địch, hai là lại còn làm cho bản thân hồn phi phách tán, vậy thì còn tu yêu giả nào dám chứ ? Bọn họ đối với hồn phi phách tán hiểu rõ kinh khủng, một khi bị hồn phi phách tán thì cũng như chân chánh vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này". Mặt Trang Chung xuất hiện nét nghiêm túc.
Tần Vũ và Hắc Vũ nhìn nhau.
Trang Chung này nói thực là không sai, bình thường Nguyên Anh tự nổ khó mà có thể giết được kẻ địch, là vì muốn tự bạo cũng cần một khoảng thời gian khởi động, đủ để cho địch nhân chạy ra xa rồi. Cho dù có khiến kẻ địch trọng thương thì cũng không thể chết. Giết không được kẻ địch thì ai lại nguyện ý để bản thân hồn phi phách tan chứ ?
"Bất quá Nguyên Anh tự nổ, chỉ có một chỗ lợi là không để cho kẻ địch đoạt được Nguyên Anh của mình". Trang Chung cười nói.
Tần Vũ cũng cười theo.
Cuộc chiến lần này, một hơi đoạt được ba cái Nguyên Anh, Nguyên Anh này chính là năng lượng chủ yếu của tu yêu giả. Lần này quay về tu luyện cẩn thận, khẳng định là có tiến bộ lớn.
"Bạch Âm ba người này vì sao lại không tự nổ chứ ?" Tần Vũ nói : "Bọn họ tự nồ thì đã khiến ta không lấy được Nguyên Anh rồi ? Có vẻ như lá gan nhỏ quá".
Trang Chung khinh bỉ nói : "Tự nổ, bọn chúng dám sao ? Hà huống gì Nhiễm Lam và Mục Húc căn bản không có cơ hội tự bạo, một quyền của tôi trực tiếp đập nát đầu của Nhiễm Lam đồng thời diệt luôn linh hồn của hắn. Hắc ưng tiển bối cũng vậy, huỷ đi não đại của Bạch Âm đồng thời diệt luôn linh hôn. Không có linh hồn, bọn chúng muốn tự nổ cũng không có cách nào làm được , chỉ có Mục Húc, hắn chết rồi nhưng vẫn muốn Nguyên Anh được sử dụng, cái loại người tự tư đó, làm gì có dũng khí để bản thân hồn phi phách tán".
Trang Chung nhìn Tần Vũ nghi hoặc nói : "Lưu Tinh hộ pháp, lẽ nào người không biết, linh hồn vô cùng yếu ớt, chỉ cần một lực oanh kích, là có thể diệt đi linh hồn".
Tần Vũ đỏ mặt.
Phương diện này Tần Vũ quả là không có đi sâu, bất quá chỉ là muốn cẩn thận xác định. Vừa rồi khi Tần Vũ giết Mục Húc, cũng chỉ là huỷ đi tâm tạng, nếu như trực tiếp huỷ đi não đại chấn toái linh hồn, thì đó mới là biện pháp đơn giản nhất.
Giết địch phải là khiến cho kẻ địch hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể phiên thân chi địa ! (phiên thân chi địa : đứng lên từ thất bại)
"Không chỉ có linh hồn, cho dù là linh linh hồn đã dung hợp với Nguyên Anh thì cũng vẫn yếu dị thường. Người xem những siêu cấp cao thủ bị mất cơ thể đi, tại sao họ cần phải tu theo tán tiên ? Cũng là vì Nguyên Anh tuy năng lượng nhiều nhưng bản thân phòng ngự quá thấp, căn bản là không dám cùng địch nhân công kích".
Tần Vũ suy nghĩ qua liền minh bạch.
Cho dù là đạt đến cao thủ biệt cấp Đổng Hư kỳ, cũng không dám phóng Nguyên Anh đã dung hợp linh hồn ngoài cùng người khác chiến đấu.
Một là Nguyên Anh phòng ngự không đủ mạnh, hai là Nguyên Anh dung hợp với linh hồn, một khi Nguyên Anh tổn thương thì rất dễ dàng khiến linh hồn bị tổn thương, đó mới là chuyện trí mạng. Mất đi thân thể thì siêu cấp cao thủ vẫn còn có thể tu tán tiên, tu tập tán tiên chi thể để bảo vệ cho hạch tâm Nguyên Anh.
Tần Vũ lúc này đối với Trang Chung đã có chút hảo cảm.
"Trang Chung, lần này ngươi phản bội động chủ. Nếu như ngươi không chết, thì ngươi ăn nói làm sao với động chủ ? Nhổ cỏ mà không trừ gốc thì cũng không phải là biện pháp tốt. Ta không có lí do để tha ngươi". Tần Vũ trầm ngâm nói.
Nghe Tần Vũ nói như vậy, sắc mặc Trang Chung liền chuyển thành nghiêm túc.
Trang Chung giơ tay lên nghiêm túc nói : "Trang Chung ta đối thiên lập thệ, nếu như ta phản bội Lưu Tinh hộ pháp, tiết lộ bí mật của ngài. Thì xin để cho thiên lôi đánh chết, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh". Thanh âm Trang Chung vang lên hiện rõ sự nghiêm túc.
Tần Vũ và Hắc Vũ đều cảm ứng được một loại cảm giá đặc thù, loại cảm giác mà chỉ có tâm linh mới cảm ứng được.
Cảm giác thiên địa ba động !
Thân là tu chân giả, Tần Vũ đối với việc phát thệ hiểu rất rõ. Đối với những lời thệ ngôn này nếu mà phản bội thì khẳng định sẽ bị ứng nghiệm, có thể là phàm nhân giới vì không biết gì nên phàm nhân mới có thể tuỳ tiện mà phát thệ, nhưng những người như Tần Vũ thì không dám tuỳ tiện phát thệ.
"Bất quá, ngươi cùng nhị đệ Hắc Vũ của ta trước nên ẩn trốn một thời gian, đợi cho đến thời điểm tất cả an toàn, ta sẽ trực tiếp thông qua truyện tấn lệnh thông tri cho ngươi". Tần Vũ trong lòng tính toán, rồi lập tức nói với Trang Chung.
Tần Vũ cười, có một thuộc hạ thông minh, đặc biệt là thuộc hạ này không dám phản bội, cha này thật không tệ.
"Lưu Tinh hộ pháp, thuộc hạ có một sự kiện cần báo với ngài. Sự kiện này rất trọng yếu, nếu như thất bại thì kế sách của ngài e rằng cũng không thể thi được". Sắc mặt Trang Chung xuất hiện nét trịnh trọng, Tần Vũ cũng nhìn Trang Chung, chuẩn bị nghe hắn nói.
"Lưu Tinh hộ pháp, Bạch Âm trước khi chết đã thông qua Truyền Tấn lệnh, đem tin tức ngài phản bội truyền đi".
Tần Vũ sắc mặt lập tức đột biến.
Tệ rồi !
Sau lưng Tần Vũ lập tức toát mồ hôi lạnh, tin tức mình phản bội một khi truyền đi, động chủ Xích Huyết động phủ tuyệt đối không bỏ qua cho hắn, Xích Huyết Thuỷ Mãng, bổn thân đã là yêu thú cực kỳ lợi hại, lại còn đạt đến Đổng Hư tiền kỳ.
Chân chánh thực lực của Tra Hồng mạnh đến mức nào, cũng thật là khó nói.
"Lưu Tinh hộ pháp không cần lo lắng". Trang Chung đầy tự tin.
Tần Vũ lúc này nhìn Trang Chung, nhìn biểu tình đầy tự tin cửa hắn, không khỏi có một tia kỳ vọng, lập tức hỏi : "Không biết là Trang Chung ngươi có phương pháp, cứ tận tình nói ?"
Trang Chung gật đầu nói : "Lưu Tinh hộ pháp, các hộ pháp do Xích Huyết động phũ phái đi mỗi người đều có tinh toán riêng, có ai là tuyệt đối trung thành ? Cho dù Bạch Âm có báo tin tức này cho các hộ pháp khác, thì bọn họ có dám đứng ra nói không ? Thực lực của Hầu Phí hộ pháp không thể đùa được.
Lời vừa thốt ra, Tần Vũ liền cảm thấy an tâm
Có Hầu Phí bên cạnh, bọn họ dám chống đối Tần Vũ sao ?
"Hà huống gì Bạch Âm hộ pháp nói chắc gì đã đúng ?" Trang Chung cười quái dị.
Tần Vũ run lên một cái, sau đó cũng bật cười.
Phải a, tin tức do Bạch Âm hộ pháp truyền đi có chắc là đúng không ? Lẽ nào không có khả năng Bạch Âm làm thể để hại Tần Vũ, quan trọng là toàn bộ chúng nhân tại đây đã chết rồi, chết là không có đối chứng, nói đến đó mà Tần Vũ vẫn không biết phải làm sao thì đúng thật là thằng ngốc.
"Bạch Âm, ngươi nói ta phản bội, lẽ nào ta không thể nói ngươi phản bội sao ? hơn nữa ta còn có chứng nhân".
Phát hiện ra chuyện này, kế sách của Tần Vũ liền cải biến, nguyên bổn là định để Trang Chung quay về, trước nên trốn ở ngoài một thời gian. Nhưng hiện tại thực sự nên để Trang Chung quay về, đây là một chứng nhân rất tốt, chủ yếu là vì trong quá khứ Trang Chung giống như một người thật thà.
Trang Chung cũng gật đầu.
"Bất qua Lưu Tinh hộ pháp cần phải giết một người, người đó chính là Tang Mặc, Tang Mặc vốn có thù với ngài, hắn mà biết được tin tức này, khẳng định là sẽ tìm mọi cách để cổ hoặc động chủ. Động chủ ta biết rõ, mặc dù cũng có thể coi là kiêu hùng, chỉ là nghi tâm thành bệnh. một khi Tang Mặc giá hoạ thành công, khi đó… …"
Tần Vũ nghe Trang Chung nói vậy, trong lòng cũng hiểu rõ.
Người ngoài có thể bị sự lợi hại của Hầu Phí chấn nhiếp, không dám động đến Tần Vũ. Cho dù có đi thông báo, đối với họ cũng chẳng được lợi lộc gì. Nhưng Tang Mặc thì không như vậy. Hắn khẳng định là sẽ tìm mọi cách để đối phó Tần Vũ.
"Không hay, hắn hiện tại đang ở trong động phủ, cho dù ta có toàn lực quay về, cũng cần phải mất nửa ngày trời". Tần Vũ sắc mặt biến đổi.
Trang Chung cười nói : "Như quả thuộc hạ đoán không sai thì Tang Mặc khẳng định là đã bám theo chúng ta từ lúc xuất phát, hiện tại Lưu Tinh hộ pháp truyền tấn cho Hầu Phí hộ pháp, để cho Hầu Phí hộ pháp kiểm tra một phen, nếu như Tang Mặc có tại động phủ thì trực tiếp giết chết. Còn nếu không có trong động phủ thì để Hầu Phí hộ pháp chờ ở ngoài động, chuẩn bị ngăn trở giết chết Tang Mặc".
Tần Vũ thực sự nghĩ đến một chuyện khác.
Nếu như Tang Mặc biết được tin tức này, trực tiếp thông qua Truyền Tấn lệnh báo cho động chủ, lúc đó thì thật quá tệ.
Trang Chung tựa hồ như đoán ra được điều Tần Vũ suy nghĩ liền nói : " Hộ pháp yên tâm, động chủ khẳng định là chưa biết, từ trăm năm trước động chủ đã liên tục bế quan, hơn nữa trong thời gian bế quan tối kị nhất có ai đến phá rối. Thậm chí khi bế quan ngay cả Truyền Tấn lệnh cũng không mang theo, chuyện này tựa hồ mỗi hộ pháp đều biết rõ".
Tần Vũ bật cười.
Hắn cùng Hầu Phí vừa mới đến Xích Huyết động phủ, sự tình này quả thật là không biết.
"Phí Phí, mau đi kiểm tra, xem Tang Mặc có ở trong động phủ không, nếu có thì trực tiếp giết ngay, nếu như không thì đệ hãy chuẩn bị chờ ngoài cửa động phủ ngăn trở giết chết Tang Mặc, bất kể thế nào cũng không được để Tang Mặc gặp được động chủ".
Hầu Phí gan to bằng trời, giao hắn giải quyết chuyện này chính là tốt nhất, Tần Vũ cũng rất yên tâm. Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Lưu Tinh hộ pháp, thuộc hạ vẫn còn một bí mật muốn cáo tố với hộ pháp". Trang Chung lần này vì muốn biểu hiện lòng trung, tựa hồ có chuyện gì cũng đều nói ra hết, thực tế là Trang Chung cũng biết rõ, nếu như hắn mà giấu diếm bí mật, đợi cho đến một ngày Tần Vũ phát hiện ra hắn giấu diếm, lúc đó chắc chắn không phải là chuyện tốt.
Trang Chung này cũng đã thấy rõ, Tần Vũ hiện tại có Hắc Vũ và Hầu Phí lưỡng đại siêu cấp cao thủ, căn cứ theo hắn phán đoán, thực lực của Hầu Phí và Hắc Vũ tối thiểu cũng phải Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí còn cao hơn, có thế lực như vậy, hắn có nương tựa cũng không có vấn đề
Tần Vũ sắc mặt xuất hiện vẻ cười : "Ô, bí mật gì ?"
Lúc này Tần Vũ đối với Trang Chung thập phần mãn ý.
Trang Chung nghiêm túc nói : "Một người tu luyện cần cù, cũng không cần đến gần trăm năm để bế quan. Hơn nữa căn cứ theo như thuộc hạ tra xét, Tra Hồng trăm năm trước cũng không có chăm chỉ như vậy, ngoài ra trăm năm trước Xích Huyết động phủ có hơn hai mươi vị hộ pháp, nhưng không biết phát sinh sự tình gì mà số hộ pháp bất ngờ giảm đi hơn một nửa".
"Kết hợp với việc hắn bế quan liên tục cả trăm năm, tôi nghĩ Tra Hồng bế quan suốt trăm năm nay là vì một sự tình nào đó, hơn nữa sự tình này khẳng định là có liên quan đến việc bất ngờ biến mất của các hộ pháp lúc xưa". Trong mắt Trang Chung quang mang thiểm thước.