Người tại trường, vô luận Cửu Sát điện Điện hạ hay bọn Đằng Sơn, Lâu Kha đều không ngờ thình lình từ đâu nhảy ra một người, không hề lưu tình một bổng đánh chết ngay một vị Điện hạ của Cửu Sát điện.
- Còn muốn chạy hả?
Hầu Phí tay phóng ra một trảo, lập tức một nguyên anh bị Hầu Phí chụp trúng trong lòng bàn tay. Nguyên anh lập tức la thảm:
- Đại ca! Mọi người mau tới cứu ta.
Đó là nguyên anh của Địch Phong. Dù vừa bị một bổng đập bể đầu chết đi nhưng Địch Phong trong giây phút thân tan linh hồn lập tức dung nhập nguyên anh, muốn lén trốn đi. Nếu bay đến bên cạnh huynh đệ mình thì mạng hắn sẽ được ổn.
Dù sao cũng là tu tán tiên, đã đánh mất tính mạng nên Địch Phong hoàn toàn không muốn chết.
- Dừng tay!
Địch Long hét lớn một tiếng, đồng thời muốn nhào tới. Hầu Phí nắm chặt nguyên anh của Địch Phong quát:
- Đứng lại! Ngươi mau đứng lại cho ta. Nếu ngươi động một bước, ta cho hắn hồn phi phách tán ngay. Người kia cũng mau đứng lại cho ta, một khi động rồi thì ha ha…
Chỉ thấy Hầu Phí trên tay bắt đầu cuồn cuộn tràn ra dòng nguyên lực.
Thấy Hầu Phí trong tay dùng nguyên lực, mà bị nguyên lực bao trùm chính là nguyên anh nhỏ xíu, Địch Long năm vị điện hạ đều lo cuống lên nhưng đều không dám nhúc nhích, cả một bước cũng không dám động chân. Dù sao thì mạng Địch Phong cũng đang ở trong tay Hầu Phí.
Còn Địch Loan cách đó không xa, càng không dám có hành động gì. Thực lực hắn với Địch Phong không sai biệt lắm. Hầu Phí giết Địch Phong dễ dàng như thế thì muốn giết hắn tuyệt đối không là chuyện khó khăn gì.
- Ngươi đừng làm bậy nha! Ngươi có biết ngươi vừa bị giết chính là Cửu Sát điện Điện hạ không? Viên Hầu huynh đệ! Nếu ngươi thả Ngũ đệ ta ra thì xem như sự tình vừa rồi không có xảy ra, ngươi thấy có được không?
Địch Long vội nói. Dù sau này dù không báo thù được cho Địch Phong, nhưng có thể lấy nguyên anh quý giá của Địch Phong về thì cũng đã không tệ.
- Hầu Phí! Hắn là Xích Huyết động phủ Nhị Động chủ Hầu Phí!
Địch Loan lúc này cất tiếng nói. Lúc trước hắn cùng Địch Tiến và Địch Thanh ba người từng viếng Xích Huyết động phủ, đã từng thấy qua Hầu Phí. Chỉ là lúc trước Tần Vũ lờ mờ nói về thực lực Hầu Phí làm Địch Loan không để ý, ai ngờ Hầu Phí lợi hại đến nỗi này.
- Xích Huyết động phủ Nhị Động chủ sao?
Địch Long, Địch Tiến năm vị Điện hạ đều chấn động, đồng thời trong lòng thầm cảm thấy vô cùng lo lắng. Vừa rồi bọn họ truy sát Tần Vũ như vậy, bây giờ chính tính mạng huynh đệ mình lọt vào trong tay huynh đệ đối phương, coi như là đành bất lực rồi.
- Không ngờ Tần Vũ lại lợi hại như vậy, chẳng những bản thân hắn thực lực không tệ mà ngay cả huynh đệ cũng lợi hại như thế.
Lâu Kha mỉm cười tán thưởng.
- Nguyên cũng là ở một bên xem hát, bây giờ xem ra càng lúc càng hay hơn với ngôi sao mới. Bất quá một khi Cung chủ đến nơi thì cũng không còn hấp dẫn nữa rồi.
Đằng Sơn cười nói tiếp:
- Bây giờ mời xem màn hay nhất. Tần Vũ huynh đệ cùng Cửu Sát điện các huynh đệ ngôi sao sáng biểu diễn đây.
Chuyện không liên quan đến mình, nên bọn Lâu Kha và Đằng Sơn cùng một đám người đứng lơ lửng trên cao, căn bản là chỉ xem kịch cho vui.
Tại trong trận thấy Tần Vũ quay về Hầu Phí chỉ ngón cái lên.
- Phí Phí, thật là không tệ!
Tần Vũ cười nói. Hầu Phí nhất thời đắc ý vô cùng, bàn tay lông lá to lớn hung ác nắm nguyên anh Địch Phong như cũ, đôi hỏa nhãn nhìn lướt qua bọn người Địch Long nói:
- Các ngươi nghe cho rõ đây! Bây giờ trước hết hãy dẹp cái trận pháp kia đi, thả đại ca ta ra. Bằng không, các không thể trách ta được đâu.
Nói xong, trong lòng bàn tay Hầu Phi yêu nguyên lực tăng lên thật hùng hậu. Có điều Hầu Phí trong đầu cũng có cân nhắc. Hắn chỉ tăng mạnh yêu nguyên lực bao phủ tại bên ngoài nguyên anh mà thôi, hoàng toàn không có thương hại đến linh hồn của Địch Phong.
- Dừng lại! Ngươi chớ kích động!
Địch Long la lên một tiếng. Hắn bây giờ muốn ổn định tinh thần Hầu Phí trước. Hắn chỉ lo Hầu Phí nổi giận sẽ giết huynh đệ của hắn.
Địch Long trong lòng vô cùng nóng nảy. Bát đệ Địch Đồng đã chết đến bây giờ chưa rõ ai là hung thủ, nhưng bọn họ có thể khẳng định một điểm rằng Tần Vũ có quan hệ đến cái chết này, hơn nữa Tần Vũ cướp lấy Tàng Bảo điện của họ.
- Không thả! Không thả thì Ngũ đệ bị làm sao hả?
Địch Long hừ lạnh có chút bất lực nói.
- Nói tóm lại người còn sống so với người đã chết thì trọng yếu hơn. Bát đệ đã chết, chúng ta không thể để chuyện ngòai ý muốn xảy ra cho Ngũ đệ nữa.
Địch Long thở dài một tiếng, Địch Tiến bốn người nghe xong cũng cảm thấy bất lực thở dài một tiếng. Dù sao bọn họ cũng không thể nhìn Địch Phong chết.
Địch Long lườm Tần Vũ, nhưng Tần Vũ lại nở nụ cười bình thản nhìn Địch Long, làm như chuyện này không liên quan đến mình.
- Hầu Phí! Thả đại ca ngươi cũng không khó, có điều chúng ta có thêm một điều kiện. Đại ca Tần Vũ của ngươi đoạt Tàng Bảo Điện của Cửu Sát điện bọn ta. Chỉ cần đại ca ngươi trả lại Tàng Bảo điện thì ta lập tức thả đại ca ngươi!
Dưới tình huống bị dồn vào ngõ cụt nên Địch Long phải hết sức rộng lòng cư xử đẹp.
Bắt hắn thả đi Tần Vũ kiểu này, hắn thật không cam lòng nên mới cố thương thảo để lấy Tàng Bảo điện trở về. :
Tần Vũ không nói gì, nhưng Hầu Phí rống lớn lên:
- Ta mà chịu bàn đến điều kiện à! Thả đại ca ra là ta thật sự quá nể nang ngươi rồi, ngươi còn muốn đoạt Tàng Bảo điện. Hắc hắc… Tàng Bảo điện đã có cái tên ấy thì ở đấy bảo bối khẳng định rất nhiều.
Tần Vũ nhìn thấy bộ dáng Hầu Phí như thế, không khỏi phì cười.
Hầu Phí nhìn bọn người Địch Long quát:
- Chỉ một câu thôi, thả hay không thả? Nếu không thả thì ta bóp chết tiểu tử này. Ta không bàn điều kiện cái quái gì cả. Ngươi bàn điều kiện cũng như là tự sát!
Địch Long cùng chúng huynh đệ, sắc mặt đanh cứng, rồi sau đó là bất lực. Tới thế này, bọn họ chỉ có thể lựa chọn thả người thôi. Đúng lúc đó…
- Đại ca! Các người bảo trọng!
Một đạo thanh âm lan vào trong óc Địch Long cùng chúng huynh đệ. Là Địch Phong dùng linh thức truyền âm. Địch Long cùng chúng huynh đệ nhất thời biến sắc, nghe Địch Phong linh thức truyền âm, bọn họ dĩ nhiên biết Địch Phong đã có lựa chọn.
- Muốn chết!
Hầu Phí trong mắt hồng quang chớp lên. Một đạo yêu nguyên lực đâm thẳng vào trong nguyên anh hủy diệt ngay linh hồn trong đó.
Người khác thì không biết, nhưng Tần Vũ thì biết. Nhìn riêng Hầu Phí thật to lớn thô lỗ, thực tế tâm tính tinh tế lắm. Hắn cầm lấy Địch Phong nguyên anh xong thì lập tức đề phòng Địch Phong tự sát nổ tung, yêu nguyên lực đả chuẩn bị đâm vào nguyên anh hủy diệt linh hồn.
Cần biết, tự bạo là lực lượng rất mãnh liệt của nguyên anh, quả thật là một quá trình đáng sợ.
Hầu Phí lúc cảm thấy nguyên anh năng lượng bắt đầu mãnh liệt, không chút do dự diệt ngay linh hồn Địch Phong. Linh hồn một khi tan mất thì nguyên anh hoàn toàn biến thành một loại năng lượng tinh thể, sau đó nguyên anh chớp lên trực tiếp tiêu tan, hiển nhiên bị Hầu Phí thu rồi.
- Ngũ đệ!
Địch Long cùng chúng huynh đệ đều là gầm lên đau đớn, đồng thời Cửu Sát huynh đệ cực kỳ giận dữ vọt ra ngoài Đại Lục Hợp trận pháp, muốn trực tiếp giết chết Hầu Phí, vì ngũ đệ Địch Phong mà báo thù.
- Dám chơi ta!
Diệt xong linh hồn Địch Phong, Hầu Phí hống một tiếng mãnh liệt, thân hình vừa động trong nháy mắt thoắt hiện ra trước mặt Địch Loan. Chỉ nghe được một tiếng thét cuồng bạo, một đạo bổng ảnh màu đen như từ trời, mãnh liệt giáng xuống.
Quá nhanh!
Địch Loan rốt cục cũng biết cảm giác lúc trước của Địch Phong. Loại tốc độ này chỉ trong đầu thoáng qua một chút nên tay chân vốn không kịp xoay trở gì.
- Dừng tay!
Cùng bay ra khỏi Đại Lục Hợp Thiên Môn trận Địch Long, Địch Tiến, Địch Húc, Địch Giải đều điên cuồng lao đến. Nhưng vì Địch Phong ý đồ tự bạo và điều này làm cho Hầu Phí giận dữ, Tần Vũ cũng biết rằng tính tình Hầu Phí không tốt cho lắm. Hầu Phí rất dễ nổi hung mà một khi nổi hung lên thì kinh khủng.
- Vút!
Một tiếng rít thanh âm sắc nhọn vang lên, Hầu Phí sắc mặt dữ tợn, biểu lộ thần thái kiêu ngạo. Theo đó là:
- Oành.
Một tiếng nổ mạnh, Địch Loan cả người đều bị tan nát, huyết nhục phân ly. Lúc này…
Cơn giận của Hầu Phí căn bản không cho Địch Loan một chút cơ hội.
Hắc bổng trực tiếp đâm vào nguyên anh Địch Loan đang tính chạy trốn. Hắc bổng công kích quá mạnh mẽ lập tức làm nguyên anh hoàn toàn vở tung. Chỉ nghe được thấy bùng một tiếng, hắc bổng Hầu Phí trực tiếp đánh nguyên anh Địch Loan nổ tung.
Không có chút cơ hội cho bọn người Địch Long đàm phán. Bọn chúng rõ ràng nhìn thấy hắc bổng trực tiếp đâm vào nguyên anh và cú nổ làm bọn họ mỗi người đờ đẫn choáng váng.
Lão thất đã chết! Lão ngũ mới chết không lâu, giờ thất đệ bọn họ cũng đã mau chết theo.
- Dám chơi ta, muốn chết.
Hầu Phí mắt phóng ra những tia sáng rực, lông đầy mồ hôi dựng đứng, một loại khí thế thật kinh khủng như tuyệt đại mãnh thú trên người Hầu Phí phát ra bao phủ bốn phương tám hướng. Đạo khí tức làm cho người không lạnh mà run.
Một bổng đâm nguyên anh tự bạo nổ, nhưng Hầu Phí thân thể không hề chịu chút thương tìch gì.
- Ngươi, ngươi…
Địch Long năm huynh đệ nhìn Hầu Phí chỉ phát ra được một câu nói thôi. Mọi người hai mắt đỏ ngàu, rồi gầm lên và điên cuồng lao tới hướng Hầu Phí. Vừa đụng với cường địch mà cả hai huynh đệ đã chết, làm bọn họ năm người đều phát cuồng rồi.
Địch Loan, Địch Phong, trong cửu huynh đệ chỉ đạt được Đổng Hư tiền kỳ, thế lực cũng yếu nhất. Nếu có gặp sự tình gì nguy hiểm thì Địch Long và mọi người rất ít khi để bọn họ làm vì hắn rất quan tâm đến hai người này. Thế mà giờ đây cả hai đều đã chết.
Địch Long giận dữ phóng kiếm ra!
Trong tay Địch Tiến ánh sáng xanh loang loáng!
Trong tay Địch Húc một cây trường bổng cũng hung hăng rút ra đánh tới!
Năm huynh đệ hung hãn không để ý bản thân, chỉ muốn trực tiếp một kích giết chết Hầu Phí.
- Phí Phí! Không nên liều lĩnh! Tốc độ ngươi tương đương Địch Long, hơn nữa ngươi linh hoạt hơn hắn nên hãy lách tránh thôi.
Tần Vũ lúc này dùng linh thức truyền âm nói. Tốc độ Hầu Phí so với hắn tự nhiên không bằng nhưng so với Địch Long mà nói quả thật một điểm không thua.
Thần thú dù sao cũng là thần thú.
Ngay cả tu chân giới cũng đều có truyền ngôn về độc nhất vô nhị Hỏa tinh Thủy viên, nào có đơn giản gì?
- Đại ca yên tâm. Hắc hắc… Thống khoái, thống khoái... Tiểu tử, ngươi cũng dùng bổng thì hãy đỡ của ta một bổng đi.
Thanh âm Hầu Phí vang dội khắp bầu trời Hắc Thạch hải đảo. Bản thân hắn cũng không dứt bay qua lách lại.
Không hổ là viên hầu, lại là thần thú nên thân thể Hầu Phí linh hoạt cực kỳ, lách tránh nhẹ nhàng không theo quy luật nào. Mặc dù tốc độ bằng Địch Long, nhưng đỡ đòn tấn công của Địch Long, Địch Tiến thì Hầu Phí cũng chẳng gặp khó khăn gì.
- Bùng!
Hắc bổng Hầu Phí cùng trường bổng Địch Húc khua chạm rồi phân ra, Địch Húc cả người bị đánh bật ra mười trượng và Hầu Phí cũng lui về phía sau, nhưng Địch Long bay tới phía sau Hầu Phí, một kiếm chém vào lưng Hầu Phí.
Hầu Phí vung hắc bổng linh hoạt đánh về phía sau, hắc bổng cùng phi kiếm giao kích, thân thể Hầu Phí không khỏi chúi về phía trước.
- Hắc hắc… Thống khoái… Thử lại lần nữa!
Hầu Phí lại nhào tới hướng Địch Long.
- Muốn chết.
Địch Long nhất thời hưng phấn lên, lực lượng hoàn toàn tập trung, hắn cũng muốn thừa cơ một kích giết chết Hầu Phí. Nhưng mà Địch Long đột nhiên phát hiện giờ phút này trong mắt Hầu Phí tia sáng chói rực, lực lượng khí tức tăng mạnh.
Quả nhiên là dấu thực lực!
Địch Long trong lòng khiếp sợ, bất quá Địch Long cũng liều mạng cứ như lần trước cầm kiếm cùng hắc bổng Hầu Phí cực mạnh xung đột.
Một bên như phá không gian, mang theo tốc độ không bực nào sánh nổi, giống như tia điện cực nhanh phóng ra!
Một bên đánh tan thiên địa, mang theo lực lượng trời long đất lở, giống như trụ chống trời giáng xuống!
- Bùng!
Không gian chấn động, hai người đồng thời dội ra. Bất phân thắng bại!
- Không biến thành bản thể mà muốn đánh bại ta, làm sao có thể được?
Hầu Phí trong lòng bực tức, lúc trước hắn nói cùng Tần Vũ là bản thân mình tiến vào bạo cuồng trạng thái có thể cùng ngang tay Địch Long, đó là dưới tình huống Địch Long biến thành bản thể. Nếu Địch Long không hiện nguyên hình thì Hầu Phí tự nhiên cũng không được tiến vào trạng thái bạo cuồng.
Vào lúc hai người mãnh liệt giao kích và đều bay lui lại thì đồng thời…
- Cẩn thận!
Tần Vũ dùng linh thức truyền âm nói vào trong óc Hầu Phí.
- Phập!
Hầu Phí liều mạng lách tránh, nhưng y vẫn bị một kiếm đâm trúng vai, kiếm xoáy ra một lổ lớn gần ba bốn mươi phân, huyết nhục bay tung, máu tươi không dứt theo vết thương rộng tràn ra.
- Hầu Phí, chết đi.
Địch Tiến gầm lên một tiếng, hướng Hầu Phí nhào tới. Thân thể Hầu Phí có năng lực hoàn nguyên dù không tệ nhưng cũng không thể bằng Lưu Tinh Lệ của Tần Vũ, vết thương lớn như vậy nên dùng yêu nguyên lực có chút trở ngại, máu tươi như nước không dứt chảy ra…
- Bùng! Bùng! Bùng! Bùng!
Liên tiếp không dứt tiếng oanh kích tại trong Lục Hợp Thiên Môn trận vang ra. Vì quá lo lắng nên Tần Vũ công kích Lục Hợp Thiên Môn trận không ngừng.
Một lần toàn lực công kích.
Nhưng mà Cửu Sát Điện thất vị Điện hạ cộng sức bố trí trận pháp, Tần Vũ thân mình thực lực còn yếu hơn Địch Long một phần nên muốn phá trận căn bản không có khả năng.
- Làm sao đây? Giờ phải làm sao đây?
Những tiếng lo lắng vang lên. Hầu Phí thực lực không tệ nhưng đối diện Địch Long, Địch Tiến bọn Điện hạ năm người vây công, thì tính ra Hầu Phí cũng dữ nhiều lành ít. Tần Vũ nghiến răng, trong tay xuất hiện một Truyền Tấn lệnh.
Đó là Truyền Tấn lệnh lúc trước Lan thúc giao cho Tần Vũ, nhưng Tần Vũ hoàn toàn không muốn truyền tấn.
- Ha ha… Nơi đây vui quá! Các tiểu tử Cửu Sát điện! Các ngươi có tốt xấu gì thì cũng có chút thân phận, mà lại nhiều người vây công một. Chặc chặc, thật là thái quá rồi.
Chỉ thấy một đạo thanh âm hùng hồn vang suốt Hắc Thạch hải đảo, đồng thời chung quanh nước biển đều trào lên.
Đột nhiên một đạo ảo ảnh xuất hiện tại đương không.
Tần Vũ vừa thấy người này không khỏi thất kinh, nguyên lai người này thân người tay rồng, đích xác quái dị phi thường. Người này thân mặc long bào màu xanh, phát ra khí thế như Thái Sơn áp đỉnh. Tất cả mọi người tại đó cảm thấy một loại áp lực vô hình không thể phản kháng!
- Bái kiến Cung chủ!
Đằng Sơn cùng một đoàn người Thanh Long cung lúc này cúi người, cung kính cực kỳ nói.
Một bên Lâu Kha cùng một đám người cũng cúi người hành lễ nói:
- Bích Thủy phủ Lâu Kha cùng chúng hộ pháp bái kiến Thanh Long Cung chủ.
Lâu Kha cùng một đám người cũng cung kính phi thường.
- Thanh Long Cung chủ?
Trong lòng Tần Vũ kinh hãi vô cùng. Trước mắt người thân người tay rồng mặc nhiên là hải ngoại tu chân giới Đệ nhất cao thủ Thanh Long Cung chủ.
- Thanh Long Cung chủ không phải thần thú yêu, không qua cửu cửu trọng kiếp, hắn vô pháp biến thành hình người yêu sao?
Lúc này trong long Tần Vũ đầy nghi hoặc.