Tinh Thần Biến


Lục sắc quang điểm dung nhập vào cơ nhục Tần Vũ, ở cơ nhục mỗi tế bào dường như ăn kích tố sinh trưởng, liên tục phá vỡ rồi tái sinh, cứ liên tục chuyển hóa, thân thể như được phát triển cứng rắn lại với một tốc độ rất khủng khiếp.
Không chỉ có cơ nhục, ngay cả kinh mạch và gân cốt Tần Vũ cũng phát sinh những biến hóa long trời nghệch đất.
Giống như luyện thép, càng tôi luyện nhiều lần càng cứng rắn, xương cốt Tần Vũ trải qua từng biến hóa kinh người, trình độ cứng rắn cứ liên tục gia tăng không ngừng, lên tới mức kinh hãi.
Khắp người Tần Vũ sau khi lục sắc quang điểm dung nhập vào thì tốc độ cải biến cũng tăng lên một cách khủng khiếp.
Nhưng Tần Vũ lúc này bổn thân và tâm thần hoàn toàn dung hợp với thiên địa, yên tĩnh cảm thụ sự bao la của trời đất, mong ước cứ được như tự nhiên, cơ bản không chú ý đến sự biến hóa của Lưu Tinh Lệ, cũng không nhận ra bản thân mình cũng có sự biến hóa kinh nhân.
Trong đan điền Tần Vũ .
Trong đan điền có chứa một khỏa tinh cầu, tinh cầu này chính là hắc sắc tinh hạch hấp nạp vô số tinh thần mà thành, cũng chính là hạch tâm năng lượng của Tần Vũ, lúc này bề mặt tinh cầu sản sinh điểm điểm lục sắc, chỉ là khi sau khi những lục sắc quang điểm của Lưu Tinh Lệ dung nhập vào bên trong thì tinh cầu có phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Lúc trước chỉ là sinh ra từng điểm lục sắc thì bây giờ với một tốc độ rất nhanh, cả tinh cầu đã bị lục sắc bao phủ. Chỉ trong nháy mắt tinh cầu đả sản sinh ra rất nhiều thiên địa linh khí. Thiên địa linh khí này so với thiên địa linh khí bên ngoài còn tinh thuần hơn rất nhiều.

Lưu Tinh Lệ vẫn cứ chầm chậm xoay chuyển trên đỉnh đầu của Tần Vũ.
Những điểm lục sắc quang điểm phất phơ rơi xuống rồi nhập vào các nơi trên thân thể Tần Vũ, những lục sắc này phảng phất chứa đựng thần khí ma lực, khiến cho cả người Tần Vũ đều phát sinh biến hóa. Có lẽ dù có mặt thập nhị kiếp Tán Tiên, Tán Ma cũng không có cách nào giải thích được.
Sau một lúc lâu, thân thể Tần Vũ ngừng thay đổi.
Lúc này sự tinh luyện thân thể của Tần Vũ đã vượt qua quá khứ cả chục hay trăm lần, tuy nhiên …… lục sắc quang điểm vẫn từ Lưu Tinh Lệ rơi xuống người Tần Vũ.
Thân thể Tần Vũ vô pháp hấp thu để biến hóa lần nữa, chỉ thấy từng lục sắc quang điểm lửng lơ bay xuống. dung nhập vào xâu bên trong từng cơ nhục tế bào của Tần Vũ. Bởi vì thân thể hắn vô pháp hấp thu trở lại, nên chỉ có thể ẩn tàng tại đó trên người Tần Vũ thôi.
Nhưng sự biến hóa không chỉ xảy ra trên thân thể Tần Vũ.
Ngay cả linh hồn Tần Vũ cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa, chỉ không biết được nguyên nhân là do Tần Vũ dung hợp với thiên địa, hay là vì Lưu Tinh Lệ quang điểm dung nhập vào bên trong người, linh hồn Tần Vũ đích nhanh chóng cô đọng, tại trung tâm não bộ, Linh Hồn Chi Lực cũng trở nên mạnh mẽ và tinh thuần hơn.
Tần Vũ cảm thấy được ở đan điền tinh cầu rung động, cái cảm giác cùng thiên địa hỗ tương kết hợp cũng đã tiêu mất, nhưng Lưu Tinh Lệ lại dung nhập vào thân thể Tần Vũ một lần nữa. tỏa ra lớp lớp lục sắc quang điểm, còn chính bản thân Lưu Tinh Lệ tựa hồ như không có thay đổi gì.
"Vấn đề là sao?"
Linh thức Tần Vũ kiểm tra qua bên trong thân thể, lại càng thấy kinh hãi.
Hiện tại nhục thể Tần Vũ đã kết lại thật cứng rắn, nếu so sánh với Hắc Long chi thân của Duyên Mặc thì có lẽ cũng không kém bao nhiêu, Tần Vũ cảm thấy được toàn thân mình bây giờ chứa đựng lực lượng cực lớn. Sự cường đại của lực lượng làm cho Tần Vũ cũng phải giật mình.
"Thân thể mình sao lại trở nên như thế này? Tinh Thần Biến? Dù là tu luyện thân thể, vốn không có khả năng kinh nhân như vậy chứ, hiện tại mình đã truy xét thân thể kỹ càng, thật có khả năng chiến đấu với Độ Kiếp kì cao thủ." Tần Vũ trong lòng thực là kinh ngạc.
Tuy nhiên chính Tần Vũ cũng có thể đang nghĩ sai? Vì giờ khắc này ngay chính Tần Vũ cũng không hoàn toàn biết rõ bản thân mình lại có sự thay đổi to lớn thế nào.
" Hành Tinh trong đan điền, bao phủ bởi lục sắc, thiên địa linh khí rất tinh thuần?" Tần Vũ trong tâm lại càng chấn kinh.
Tu luyện tới Hành Tinh kì, tinh hạch có sự biến hóa, đại khái trên bề mặt Hành Tinh hiện ra thiên địa linh khí. Cùng với việc gia tăng công lực, sức nóng của tinh hạch lại càng cao, trên bề mặt của Hành Tinhthiên địa linh khí càng thêm dày đặc, lục sắc ngày càng nhiều, vào lúc này toàn bộ bề mặt của Hành Tinh điều bao phủ bởi lục sắc.
Hoàn toàn bao phủ bởi lục sắc, chứng tỏ đạt tới Hành Tinh hậu kì.
Nhưng chính ở bên trong Hành Tinh-tinh hạch, ẩn ước vài tia hồng sắc mờ mờ, chứng minh Tần Vũ chân chánh thật lực đã đạt tới Hành Tinh tiền kì, khi tới được Hành Tinh hậu kì, tinh hạch sẽ giống như là một hỏa cầu.
"Vậy là sao, rồi còn có chuyện gì khác nữa? Trong đan điền của mình thiên địa linh khí trên bề mặt của Hành Tinh cực kỳ sung mãn, sự sung mãn vượt qua cả sự miêu tả trong Tinh Thần Biến về Hành Tinh hậu kì. Nhưng rõ ràng tinh hạch chỉ ở mức Hành Tinh tiền kì."
Tần Vũ cũng muốn điên đầu.
So với năng lượng thể nội, lúc này lực lượng của cơ nhục gân cốt Tần Vũ lại càng khủng bố hơn nữa.
Tại sao vậy? Tần Vũ vô pháp giải thích.
"Linh hồn của mình thật ra đã tới trình độ nào, có phải tương đương với Độ Liếp hậu kì cảnh giới không." Tần Vũ khám xét linh hồn của mình, lại một lần nữa chấn kinh.
Tâm thần cùng thiên địa dung hợp, đích xác làm cho khả năng linh hồn ngưng tụ lại được gia tăng, nhưng trong quá khứ linh hồn Tần Vũ chỉ gần tới mức không minh hậu kì (Tần Vũ tại Cửu Kiếm Tiên Phủ trong mê ảo ma cảnh linh hồn có sự đột phá), cho dù dung hợp thiên địa, có thể đạt tới Độ Kiếp tiền kì.
Vào thời điểm linh hồn có thể ngưng tụ lại, chính là tương ứng với Độ Kiếp hậu kì cảnh giới.
"Có thể nguyên nhân là do tâm thần dung hợp với thiên địa mà ra. Hoặc giả……" Tần Vũ nhìn vào ngực mình. sự tình thần bí này Tần Vũ nghĩ, phải chăng do" Lưu Tinh Lệ", ngay cả hiện tại Tần Vũ cũng không thể thấu đáo sự bí mật của Lưu Tinh Lệ. :
Ngay lập tức Tần Vũ thôi không suy nghĩ quá nhiều. Tiếp tục hấp thu Nguyên Anh năng lượng bắt đầu tu luyện trở lại.

Qua nữa con trăng.
Tinh cầu trong đan điền Tần Vũ, ngay lúc này phía ngoài biểu hiện thiên địa linh khí cực kỳ tinh thuần, nhưng ở sâu thẳm bên trong thì tinh hạch lại giống như hỏa cầu tán phát nhiệt lượng, chính là " Tinh Thần Chân Hỏa", hỏa cầu này màu sắc chuyển qua gần như tử sắc.
Hành Tinh hậu kì.
Hấp nạp được Nguyên Anh của đệ nhị kiếp Tán Tiên, Tần Vũ cuối cùng đạt tới Hành Tinh hậu kì.
Tần Vũ lúc này gương mặt mỉm cười hân hoan.
"Năm xưa khi sư tôn đạt tới Độ Kiếp trung kì, đã dễ dàng giết chết Đại Thành kì cao thủ, chứng tỏ ngang hàng với Độ Kiếp kì cao thủ, thậm chí tới lúc cuối cùng đón tiếp Cửu Cửu Trọng Kiếp. còn như mình bây giờ, như quả sử dụng năng lượng của " Thái Dương Chân Hạch", đánh bại Độ Kiếp kì cao thủ là chuyện dễ dàng, còn thêm vào Hắc Diễm Quân giới chỉ hai lĩnh vực, thì chuyện đã bại Đại Thành kì cao thủ không phải là không có khả năng a."
Trong đan điền, tinh cầu hạch tâm gọi là " tinh hạch", hiện tại trông giống như một hỏa cầu. Theo Tinh Thần Biến khi tinh hạch đạt tới hình thái hỏa cầu, gọi là " Thái Dương Chân Hạch", tương tự như Độ Kiếp kì, nhưng trọng tâm tu luyện là vào " Thái Dương Chân Hạch".
Cùng thời lôi vệ đạt tới Độ Kiếp trung kì, đã có thể dễ dàng giết chết rất nhiều cao thủ, chính là nhờ vào uy lực " Thái Dương Chân Hạch".
Tần Vũ có thể sánh ngang với Lôi Vệ năm xưa, cộng thêm Hắc Diễm Quân chi giới, và trung phẩm tiên khí, nếu như toàn lực xuất thủ, đối phó Đại Thành kì cao thủ quả thật không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng ở thời điểm này Tần Vũ cũng không hoàn toàn chưa biết là ngoại trừ " Thái Dương Chân Hạch", Hắc Diễm Quân chi giới. Trung phẩm tiên khí. Phệ Lôi Ấn Phù ở bên ngoài, mình còn có một thân thể có khả năng công kích khủng khiếp!
Chưa trải qua chiến đấu thực sự nên mức độ lợi hại của thân thể sau khi được Lưu Tinh Lệ cải tạo như thế nào Tần Vũ cũng chưa thật sự hiểu rõ.

Đằng Long đại lục, núi Thanh Hư, Thượng Thiên cung.
Tại tầng thứ chín của Thượng Thiên cung, đám Thiện Khứ bốn vị Tán Tiên cao thủ cùng Càn Hư túc trực không dám li khai, bọn họ chờ đợi lệnh truyền từ phía tiên giới, bất quá lúc chờ đợi như vậy thật khó chịu đựng.
Hốt nhiên đạo đạo quang hoa bạo phát từ trung ương trận pháp dày đặc triện ấn, bốn vị sư huynh muội chữ Thiện cùng Càn Hư nhãn tình sáng rực, lập tức tiến vào trong trận pháp, ai ai cũng đã đợi chờ giây phút này lâu lắm rồi.
- Đệ tử Thanh Hư quan nghe đây, đại nhân tới hỏi các ngươi chính là người rất thân cận tựa như tay chân của Vũ Hoàng, thưc lực của người này so với một vị Tiên Đế còn mạnh hơn rất nhiều. Nếu ai đó làm cho đại nhân phật ý, thì đừng nói đại nhân xuất thủ, mà chính ta cũng sẽ khiến cho Thanh Hư quan không còn có chốn để dung thân đâu.
Thanh âm vang lên rất rõ ràng.
Thiện Khứ nghe được hốt hoảng nói nhanh:
- Xin đừng lo, môn phái đệ tử tuyệt đối không làm cho đại nhân tức giận đâu, khi gặp mặt nhất định sẽ nói thật mọi chuyện.
Trời ạ! Người đang nói thì ra lại là một cao thủ cảnh giới Tiên Đế
Hơn nữa so với Tiên Đế còn lợi hại hơn nhiều thì thật không có mấy người, là cánh tay phải của vũ hoàng, thực lực ra sao? Không biết là cấp Huyền Tiên nào ?
- Ngươi hãy bình tĩnh chờ đợi, đại nhân sẽ tới đây ngay thôi.
Thanh âm vọng lại rồi tan biến.
Thiện Khứ cùng Càn Hư hai người lẳng lặng chờ đợi, không dám thở mạnh. Lúc này đây trận pháp thông với tiên giới, ngay cả một hơi thở, bên kia tiên giới cũng có thể nghe được. như quả làm phật lòng vị cao thủ đặc biệt của Tiên Đế có thể lãnh lấy hậu quả thảm khốc.
Dù đã biết trước, cả Thiện Khứ và Càn Hư điều cảm thấy một ngày dài như cả một năm.
- Thanh Hư quan đệ tử Càn Hư, ta nghe nói ngươi biết được tin tức của Nghịch Ương. Điều này có đúng không?
Một thanh âm hời hợt truyền lại.
Cuối cùng cũng tới rồi.
Càn Hư hít một hơi sâu cung kính nói:
- Đệ tử Càn Hư, đích xác có biết được tín tức của Nghịch Ương Tiên Đế.
- Ừ. Nói cặn kẻ cho ta nghe.
Thanh âm vang lên nghe như uể oải, tự hồ như không quan tâm. Nhưng nếu lắng nghe kỹ, Càn Hư lão đạo lại có một cảm giác trấn áp lạ lùng, ở vị trí cao cả như vậy, mỗi câu nói mỗi hành động đều tự nhiên mang theo khí thế.
Càn Hư lão đạo cẩn thận nói:
- Đại nhân, cách đây không lâu, đệ tử có cùng với một số tu chân giả tiến nhập Cửu Kiếm Tiên Phủ, trong quá trình đó, đệ tử được biết tín tức về Nghịch Ương Tiên Đế, Nghịch Ương Tiên Đế tự xưng bát cấp Huyền Tiên, đệ tử cũng từ tiên khí lấy được mà phán đoán rằng người đó phải là Kiếm Tiên, bởi vì thủ bút mà Nghịch Ương Tiên Đế để lại bên trong uẩn hàm kiếm khí cực kỳ lăng lệ.
- Ồ……
Thanh âm hờ hững tiếp tục:
- Hãy mang quá trình ngươi tiến nhập Cửu Kiếm Tiên Phủ nói lại rành mạch cho ta nghe, kể cả việc ngươi lấy được bảo vật nữa.
- Vâng.
- Lúc ban đầu đệ tử và những người khác tiến vào Cửu Kiếm Tiên Phủ, sau đó chúng đệ tử bị sa vào Mê Ảo Ma Cảnh.
- Úi chà, Mê Ảo Ma Cảnh?
Thanh âm hờ hững trở nên kinh ngạc:
- Sau đó ngươi có vào được nơi gọi là Thanh Vũ Tiên Phủ.
Càn Hư mừng rỡ nói:
- Dạ đúng, đệ tử sau đó tiến nhập cái nơi gọi là Thanh Vũ Tiên Phủ, chúng tôi cũng bắt đầu một trường tranh đoạt trấn phủ thạch bi , tới lúc cuối cùng mới biết hạch tâm của Thanh Vũ Tiên Phủ chính là một khối nguyên linh tinh phách.
Thanh âm uể oải lần này có hơi chút vui mừng:
- Đúng rồi, lúc xưa Nghịch Ương luyện chế thành công Thanh Vũ Tiên Phủ có khoe với chúng ta, chính thực nguyên linh tinh phách ở tại hạch tâm.
Lúc này vị cao thủ Tiên Đế kia hoàn toàn tin tưởng Càn Hư.
- Tốt lắm, ngươi không cần phải nói chi tiết về sự nguy hiểm ở đó, hãy nói xem về bảo bối mà ngươi lấy được ?
Thanh âm hờ hững lúc đó trở nên ngưng trọng.
Càn Hư có thể cảm nhận được sự khẩn trương, liền trả lời :
- Tại Thanh Vũ Tiên Phủ lúc ban đầu các môn phái khác theo lời đã định để môn phái chúng tôi ở tại tiên phủ, đáng tiếc chúng tôi không tìm ra nguyên linh tinh phách, sau khi vào được nội điện tàng bảo các, tại nhất lâu, chúng tôi lấy được linh thú quyển, ở nhị lâu, thì được trung phẩm tiên khí mao bút, chỉ có thủy mặc họa, gồm có ba bức, lại không lấy dược cái nào.
- À? ta hỏi ngươi, tín tức của mao bút cùng với linh thú quyển để lại trong tiên phủ có liên quan gì tới " Nghịch Ương cảnh".
Thanh âm không còn có vẻ thờ ơ nữa mà trở nên hoàn toàn nghiêm túc.
Càn Hư hít một hơi sâu , bị áp lực của câu nói đó vô cùng khẩn trương lo lắng.
- Không có. Linh thú quyển cùng mao bút chỉ là đơn giản là tiên khí không hề có chút đặc thù gì. Chỉ là mao bút thì có thể vẻ ra kiếm khí thôi.
Càn Hư lão trả lời, hốt nhiên nhớ lại Nghiên Cơ nương nương, Tần Vũ, duyên mặc ba người lúc lấy được thủy mặc họa đều cùng kinh hỉ nhược cuồng giống nhau.
- A, đại nhân đệ tử có một việc cần nói, có khả năng liên quan tới cái gọi là Nghịch Ương cảnh mà đại nhân nói tới. Càn Hư cung kính nói.
- Ồ, nói mau." Tiên Đế lên tiếng liền, lúc này Tiên Đế đang toàn tâm chú ý từng lời của Càn Hư đang nói.
- Đại nhân, lúc ở tại nhị lâu của tàng bảo, có ba người lấy được thủy mặc họa. khi lấy được cả ba vui mừng điên cuồng, tới mức mặt đỏ ửng lên. lúc đó ta cũng lấy làm lạ, ai cũng đều thấy qua Thanh Vũ Tiên Phủ, cũng như các thứ bảo bối, có thứ bảo bối gì lại làm cho người phải vui mừng thái quá vậy chứ, đệ tử nghĩ, có khả năng như lời đại nhân nói liên quan đến " Nghịch Ương cảnh". Càn Hư lão đạo lo lắng nói.
Thanh âm trầm xuống.
Một lát sau.
- Ba người kia là ai?
Tiên Đế chật vấn.
Càn Hư lão đạo nói nhanh:
- Trong ba người, một thuộc về Long tộc, một là cao thủ của tu ma giả đại tông phái Âm Nguyệt cung, còn một người nữa là phổ thông cao thủ, chỉ là theo sau hắn là một Tán Tiên, cực kỳ lệ hại!
- Long tộc, Ma giới…… có thể đoán được là đã trở về hồi báo Yêu giới, Ma giới rồi, có chút phiền phức đây. còn kẻ thứ ba, sau lưng có thêm một Tán Tiên thì sao?
Trong ngữ khí của vị Tiên Đế cao thủ có phần khinh thường:
- Thanh Hư quan nghe đây, dùng mọi thủ đoạn nhanh chóng đoạt lại bức thủy mặc họa của kẻ thứ ba này. tổn thất gì cũng được, ta sẽ bồi thường gấp mười, gấp trăm lần, lại còn ban thêm nhiều bảo vật khác nữa.
Có tổn thất gì sẽ bồi thường mười lần trăm lần? Lại còn cho thêm bảo vật?
Thiện Khứ trong lòng hớn hở lên tiếng:
- Đại nhân đừng lo, ta cùng với ba sư huynh muội sẽ đích thân ra tay, nhất định sẽ lấy về bức họa thủy mặc. cho dù là thập nhị kiếp Tán Tiên, Thanh Hư quan giở mọi thủ đọan để lấy nó về cho bằng được.
Vì tương lai của Thanh Hư quan, vì cơ nghiệp vạn năm của Thanh Hư quan tuyệt đối không ngần ngại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui