Tình Thù

-Tình yêu không có lỗi gì cả…Nhưng em hiểu cho, có những vết thương tình yêu sẽ đau đến suốt đời…Anh là con, anh chỉ có thể khâu giùm mẹ anh vết thương bằng cách ấy…
Anh không hận ba cô…Anh cũng chỉ là một người con.
Hà Doanh bỗng ôm lấy Lãnh Phong…Cô khóc…khóc cho anh và cả ình…Tại sao ngay trong lúc này, Doanh lại nhận ra là mình đã yêu con người đó…Yêu và đau bởi một khoảng cách vô hình vừa được vạch ra.
-Em về nhà với ba mẹ đi! Anh tin rồi ông bà cũng sẽ vượt qua….Còn em nữa, em còn có An Vĩnh, có Thiên Bảo…Cho anh làm tròn trách nhiệm một người con nhé, Doanh Doanh!

Trong phút chốc, Vĩnh Tường – công sức bao năm của ông Vỹ Tường tan thành muôn bọt biển. Tài sản bị phát mãi, cả ngôi nhà hạnh phúc cũng không thể giữ.
-Đi thôi anh!
Nhẹ nhàng nắm tay chồng, bà Kiều Anh nhắc nhở. Hôm nay là ngày họ về nhà mới, một căn hộ chung cư nho nhỏ.
-Ừ!
Ông đang rất suy sụp nhưng cũng gượng cười cho bà vui.
Hà Doanh tay đẩy chiếc nôi.Bé An Vĩnh còn nằm trong đó!
Vẫn cười…
Hôm qua luật sư của Lãnh Phong đã gửi hồ sơ ly hôn đến cho Hà Doanh…Cô không ký…Tuy nhiên, tối hôm đó, Vũ Lâm gọi điện đến:
-Cô không ký cũng không được đâu…Nếu không muốn ba mẹ cô ngay cả căn hộ chung cư nhỏ xíu cũng không có mà ở thì ngoan ngoãn đi! Lãnh Phong không có tài sản gì đâu…Cô đừng trông mong sẽ lấy được cái gì của nó…

Tất cả những gì hiện nay đều là của Hàn gia. Ngay cả chức tổng giám đốc điều hành của Lãnh Phong vốn cũng là hữu danh vô thực…Hà Doanh sẽ phải ra đi tay trắng. Một con bé chỉ vừa tốt nghiệp đại học, lại có con nhỏ, gia đình 4 miệng ăn, số tiền cấp dưỡng nuôi con cũng không đáng kể, bà chống mắt xem, Vỹ Tường và cái gia đình hạnh phúc của anh ta có còn tồn tại được lâu không?
-Gì vậy con?
-Dạ…không có gì ạ!
-Đêm qua Quảng Hà gọi điện về. Anh hai con định về nước…
-Còn việc học của anh ấy thế nào ạ? Anh hai chưa hết hạn tu nghiệp mà.
-Ba cũng can rồi.Ba sẽ đi tìm việc làm…Mong là có thể đỡ được phần nào.
Ba già rồi…Mái tóc đã bạc rất nhiều. Làm sao có nơi nhận ông…Huống gì…chuyện cty Vĩnh Tường phá sản vẫn còn quá mới mẻ. Ai lại dám nhận một ông giám đốc thất thế đây.
-Ba mẹ đừng lo…Doanh Doanh cũng tốt nghiệp đại học…Con sẽ nộp đơn tìm việc. Con tin chắc trời không phụ lòng người đâu….

Có đôi lúc ông Vĩnh Tường không thể không tin là trên đường này vẫn còn tồn tại những điều may mắn…
Ông nộp đơn xin việc nhiều nơi, nhưng đa số đều bị từ chối….Chỉ có duy nhất ở Vĩnh An, là cty mọc lên từ nơi Vĩnh Tường từng tồn tại là mời ông đến phỏng vấn. Người chủ công ty còn khá trẻ, anh ta tin là với kinh nghiệm phong phú của ông, sẽ giúp mình thành công.
Mức lương không cao nhưng có thể giúp ông gánh vác một gia đình nhỏ.
Bà Kiều Anh cũng nhận thêm đồ gia công về làm. Đôi tay khéo léo khiến việc làm ăn rất thuận lợi…Hà Doanh cũng xin được một vị trí tiếp tân trong một công ty nhỏ…
Bình an…
Từ ngày ký lá đơn đó, Lãnh Phong không đến thăm con, chỉ hàng tháng gửi tiền trợ cấp nuôi con.
An Vĩnh nhớ ba…Nhớ theo cách riêng của một đứa trẻ con…Nhác thấy bóng người đàn ông nào, nó cũng giương đôi mắt trong veo lên nhìn, tới khi nhận ra đó là không phải thì cụp xuống, buồn hiu….Hà Doanh ôm con vào lòng, bé chỉ miễn cưỡng ngậm vú…Những đêm thức pha sữa đêm cho con bú, Hà Doanh lại nhớ cái dáng cao gầy của anh đứng bên nôi, âu yếm sửa lại chăn cho con…
Không chỉ An Vĩnh nhớ.
Hà Doanh cũng nhớ….Không hiểu sao cô lại có một linh cảm không an về Lãnh Phong. Nụ cười của anh, những lời nói của anh trong ngày chia biệt…Nó làm tim cô rất đau, và càng lúc nỗi đau đó càng lớn hơn, giống như một điềm dự đoán…
Ngập ngừng một chút rồi Hà Doanh gọi điện:
-Alo….Là em đây!
-Ừ…
-Anh…anh đến thăm con nhé? Con nhớ anh lắm…
Bên kia ngừng lại một chút:

Giọng Lãnh Phong nhẹ nhàng:
-Khi anh đi….con sẽ khóc…Lúc đó em không dỗ được đâu.Trẻ con mà, rồi nó sẽ quên thôi em!
Rồi nó sẽ quên!
Bên kia Lãnh Phong nghe có tiếng khóc…
Hà Doanh khóc!
Lòng anh cũng đâu an ổn gì…Anh cũng nhớ da diết nụ cười của con…Anh cũng thèm hít mùi hương da thịt đó….Hơn thế nữa là nỗi nhớ với mẹ nó…Phong sợ, một khi kế hoạch chưa hoàn thiện, một phút mềm lòng, sẽ càng không thể rút ra…
Trong ngày hôm ấy, nhất định anh sẽ đến thăm em và con…Anh muốn ghi nhớ một lần, một lần nữa vào sâu trong ký ức, hình ảnh của hai người thân yêu nhất…Cuộc đời anh là thuộc về mẹ, anh phải trả cho bà món nợ tình, để bà nhận ra ai mới là người quan trọng nhất, để bà không điên cuồng trong ý nghĩ trả thù…Hơn 20 năm rồi mẹ nhỉ, chấm dứt thôi!
Lãnh Phong nhấc điện thoại:
-Luật sư Hồ…Mong ông mau hoàn thành thủ tục ly hôn…Về phần phân chia tài sản, cứ tiến hành như ý tôi…Tôi sẽ không nhận bất cứ cái gì trong chuỗi tài sản mang tên của Hà Doanh…Cảm ơn ông!
Hà Doanh không tin vào mắt mình khi luật sư Hồ đặt trước mặt cô những giấy tờ về việc ly hôn:
-Bà Hàn…không…cô Lâm…Sau khi ký vào những giấy tờ này, mọi thủ tục sẽ hoàn tất. Toàn bộ tài sản bao gồm công ty Vĩnh An, tiền mặt trị giá 300 vạn tệ và tài khoản mang tên cô tại ngân hàng sẽ chính thức thuộc về cô. Riêng tài khoản mang tên Hàn An Vĩnh, thân chủ tôi cũng ủy quyền cho cô quản lý tới năm cậu ấy tròn 18 tuổi…Thân chủ của tôi không yêu cầu phân chia gì cả vì trong suốt thời gian chung sống, hai người không có tài sản chung nào.
Công ty Vĩnh An, công ty Vĩnh An đứng tên cô….Có nghĩa là….Lãnh Phong?
-Những thứ này….tôi không biết….Tôi không có những tài sản này…
-Tất cả những thứ này đều lập dựa theo chứng minh thư và chữ ký của cô…Nó thuộc về cô!
Chữ ký? Chứng minh thư?
Có vài lần Lãnh Phong bảo cô ký vào một số giấy tờ. Anh bảo đó là giấy tờ liên quan tới An Vĩnh, cô là mẹ, ký sẽ hơp hơn.

-Tôi không ký đâu…Tôi muốn gặp anh Phong!
-Thân chủ của tôi không muốn gặp cô lúc này….Đây là vấn đề liên quan tới quyền lợi của cô sau ly hôn…Mong cô hợp tác!
-Tôi không ký đâu…Nếu anh Phong không gặp tôi, tôi cũng sẽ đến gặp anh ấy…Tôi…
Mọi thứ đến quá nhanh….Cô ngơ ngác nhận ra, bên trong đó là bao điều bí ẩn.
Công ty Vĩnh An đứng tên cô…Ba Hà Doanh đang làm việc trong đấy…Tài khoản mang tên Hà Doanh trị giá 3000 vạn, còn có tài khoản của An Vĩnh, số tiền là 150 vạn….Lãnh Phong tại sao lại có nhiều tiền như vậy? Thật ra….
Ngay lúc đó, điện thoại luật sư Hồ reo lên:
-Alo…Vâng! Tôi sẽ sớm hoàn thành thủ tục…Hiện nay số cổ phần ông Hàn đang nắm giữ là 67,4%….Trong buổi họp của hội đồng quản trị sắp đến, chắc chắn vị trí chủ tịch sẽ thuộc về ông Hàn.
Chủ tịch? Ông Hàn?
-Luật sư Hồ…Lãnh Phong…anh ấy…
-Ông Hàn đang nắm giữ hơn 60% cổ phần của Hàn thị. Ông ấy sẽ chính thức trở thành tân chủ tịch hội đồng quản trị Hàn thị…
Hà Doanh không tin vào tai mình? Hàn thị? Lãnh Phong là chủ tịch hội đồng quản trị? Có lẽ nào?
-Xin lỗi cô Lâm….Tôi phải về công ty ngay…Những giấy tờ để lại đây…cô suy nghĩ kỹ và ký nhé!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận