Hàn Lịch muốn đưa cô đến gặp ông để nói rõ mọi thứ nhưng Khả Ái đã nhẹ nhàng từ chối:
- Tôi nghĩ thời gian sau hả nói với ông, lần trước anh không thấy ông đã sốc như thế nào hay sao? Cứ để từ từ, chúng ta sẽ tìm mọi cách để thuyết phục ông!
Nghe cô nói mà Hàn Lịch không khỏi ấm lòng, anh hôn nhẹ lên tráng cô nói:
- Sao càng ngày anh lại càng yêu em nhiều thêm như vậy, anh phải làm sao bây giờ, chúng ta cần cố gắng nhiều hơn nữa! Thời gian sau này có ông ở đây em phải chịu cực một chút rồi.
Em ở đây với anh, để anh cho người vào chuẩn bị cho em dự tiệc tối nay.
Khả Ái kéo tay Hàn Lịch cô nói:
- Thôi, để em ra phụ mọi người!...umm...
Còn chưa nói hết câu đã bị Hàn Lịch hôn đến choáng váng đầu óc, anh nói:
- Em với thân phận là vợ tương lai của tôi đấy! Tôi muốn tất cả mọi người đều biết về em!
Khả Ái kiên quyết nói:
- Tôi không muốn làm tâm điểm của sự chú ý, lần trước đã thọ giáo rồi tôi rất sợ anh có hiểu không, đừng trẻ con như vậy nữa!
- Anh trẻ con!
Hàn Lịch chưa kịp nổi giận với cô thì Khả Ái đã cúi xuống hôn lên môi anh, cậu có chút thích thú vừa được cô chủ động hôn trái tim như nở hoa, anh liền quấn lấy cô hôn ngược lại đắm đuối, anh nở nụ cười tươi còn hơn hoa cỏ mùa xuân nói với Khả Ái:
Tha cho em lần này, xem như em cũng biết điểm yếu của tôi, nhưng từ đây đến giờ đãi tiệc em không làm gì cả, chỉ được đi theo anh mà thôi! Em là người của anh biết không!Dạ vâng thưa cậu chủ! Á...!buông ra làm gì vậy! Anh thả ra...!á...!đừng đùa nữa...Khả Ái nói chưa hết câu đã bị Hàn Lịch ôm ném lên giường, anh định dạy cho cô một bài học thì bên ngoài có tiếng gõ cửa giọng của Lê Dĩnh vang lên cắt ngang cuộc vui của hai người bên trong:
- Anh Hàn Lịch, anh có bên trong không? Em có chút việc cần nhờ anh!
Khả Ái đưa mắt nhìn Hàn Lịch rồi nhanh chóng đứng lên cô nói:
Lê Dĩnh có chuyện nhờ anh, còn nằm đó!Kệ cô ấy! Anh không quan tâm!Khả Ái chỉnh lại quần áo rồi đi đến mở cửa vừa nhìn thấy cô, Lê Dĩnh có chút bất ngờ, cô cười gượng nói:
À, cô cũng ở đây sao!Vâng, cậu chủ đang ở bên kia!Khả Ái bước tránh sang một bên cho Lê Dĩnh đi vào, vừa gặp Hàn Lịch đang ngồi trên ghế sofa, cô ấy liền nói:
- Lúc nãy em thấy anh trông có chút mệt mỏi, em mang thuốc đến cho anh, em có dặn nhà bếp hầm ít canh tiềm lát nữa chú Âu sẽ mang lên, à hay cô đi xuống bếp lấy lên đây hộ tôi!
Lê Dĩnh vừa nhìn sang Khả Ái vừa nói, nhận được cái gật đầu đồng ý của cô ấy, Lê Dĩnh cười nói cám ơn rồi đi đến ngồi cạnh Hàn Lịch, cậu ấy không mặn không nhạt lên tiếng:
- Không cần, tôi ổn rồi.
Cô đưa sang cho ông tôi đi, tôi chỉ ăn được đồ ăn do Khả Ái làm thôi.
Còn việc gì nữa không! Nếu không còn gì nữa thì cô có thể rời đi
Ông cụ Hàn từ bên ngoài đi vào, ông liền lên tiếng giúp Lê Dĩnh giải vây: Còn chưa nói hết câu đã bị Hàn Lịch hôn đến choáng váng đầu óc, anh nói:
- Em với thân phận là vợ tương lai của tôi đấy! Tôi muốn tất cả mọi người đều biết về em!
Khả Ái kiên quyết nói:
- Tôi không muốn làm tâm điểm của sự chú ý, lần trước đã thọ giáo rồi tôi rất sợ anh có hiểu không, đừng trẻ con như vậy nữa!
- Anh trẻ con!
Hàn Lịch chưa kịp nổi giận với cô thì Khả Ái đã cúi xuống hôn lên môi anh, cậu có chút thích thú vừa được cô chủ động hôn trái tim như nở hoa, anh liền quấn lấy cô hôn ngược lại đắm đuối, anh nở nụ cười tươi còn hơn hoa cỏ mùa xuân nói với Khả Ái:
Tha cho em lần này, xem như em cũng biết điểm yếu của tôi, nhưng từ đây đến giờ đãi tiệc em không làm gì cả, chỉ được đi theo anh mà thôi! Em là người của anh biết không!Dạ vâng thưa cậu chủ! Á...!buông ra làm gì vậy! Anh thả ra...!á...!đừng đùa nữa...Khả Ái nói chưa hết câu đã bị Hàn Lịch ôm ném lên giường, anh định dạy cho cô một bài học thì bên ngoài có tiếng gõ cửa giọng của Lê Dĩnh vang lên cắt ngang cuộc vui của hai người bên trong:
- Anh Hàn Lịch, anh có bên trong không? Em có chút việc cần nhờ anh!
Khả Ái đưa mắt nhìn Hàn Lịch rồi nhanh chóng đứng lên cô nói:
Lê Dĩnh có chuyện nhờ anh, còn nằm đó!Kệ cô ấy! Anh không quan tâm!Khả Ái chỉnh lại quần áo rồi đi đến mở cửa vừa nhìn thấy cô, Lê Dĩnh có chút bất ngờ, cô cười gượng nói:
À, cô cũng ở đây sao!Vâng, cậu chủ đang ở bên kia!Khả Ái bước tránh sang một bên cho Lê Dĩnh đi vào, vừa gặp Hàn Lịch đang ngồi trên ghế sofa, cô ấy liền nói:
- Lúc nãy em thấy anh trông có chút mệt mỏi, em mang thuốc đến cho anh, em có dặn nhà bếp hầm ít canh tiềm lát nữa chú Âu sẽ mang lên, à hay cô đi xuống bếp lấy lên đây hộ tôi!
Lê Dĩnh vừa nhìn sang Khả Ái vừa nói, nhận được cái gật đầu đồng ý của cô ấy, Lê Dĩnh cười nói cám ơn rồi đi đến ngồi cạnh Hàn Lịch, cậu ấy không mặn không nhạt lên tiếng:
- Không cần, tôi ổn rồi.
Cô đưa sang cho ông tôi đi, tôi chỉ ăn được đồ ăn do Khả Ái làm thôi.
Còn việc gì nữa không! Nếu không còn gì nữa thì cô có thể rời đi
Ông cụ Hàn từ bên ngoài đi vào, ông liền lên tiếng giúp Lê Dĩnh giải vây:
- Hóa ra các con ở đây! Ông tìm các con từ nãy đến giờ đấy! Lê Dĩnh, nhanh lên con gái bữa tiệc sắp bắt đầu rồi!
Có cả cô Khả Ái ở đây nữa cơ à, nhanh ra phụ mọi người nào!
- Khả Ái là người của con, cô ấy chỉ có trách nhiệm với con mà thôi, sau này cần gì thì ông gọi người khác mà làm đừng gọi cô ấy, lân sau con không muốn thấy chuyện như vậy thêm lần nào nữa!
Ông cụ Hàn cười giãn hòa nói:
- Được rồi, được rồi! Ông biết rồi.
Xuống sảnh thôi, mọi người đang đợi ở dưới kia kìa!