Trở về: Trong ánh chiều hoàng hôn cô gái chầm ngâm trong quán cà phê đột nhiên cột mái tóc dài ngang hông thành thành đuôi ngựa rồi móc trong túi một vài hộp nhỏ trang điểm che đi gương mặt diễm lệ.
Sau một lúc một chàng thanh niên gương mặt thanh tú ma mị xuất hiện.
Nhìn cô gái yểu điệu, mị hoặc trước mắt anh ta cau mày nhưng rất nhanh gương mặt lại trở về gương mặt lễ độ cung kính.
Nhị tỉ gọi cho đệ là có việc gì, chàng thanh niên lên tiếng hỏi
Cô gái không ngẩng đầu mà chỉ vào chiếc ghế đối diện mời thanh niên ngồi xuống, cô đưa cho anh phong bì cũ kĩ loang lổ.
Đọc song anh ta hài lòng rời đi
Sau một thoáng chầm ngâm cô để lại vài đồng tiền rồi rời đi.
Ra đến đường mọi người dồn lại nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt.
Tài xế cung kính mở cửa cho cô, cô thờ ở nói đến thành phố a.
Tài xế tuân mệnh phóng chiếc xe thể thao đời mới rời đi
Đến nơi là hai tiếng sau, trước mắt họ là những tòa nhà cao ốc chọc trời.
Xuống xe cô vào một nhà trọ gần đó lấy thẻ phòng từ bà chủ, cô vào căn phòng cũ trong một xó.
Gương mặt âm trầm bỗng dãn ra, mở một nụ cười
Cô đã trở lại nơi mình sống cách đây 5 năm rồi và giờ là cuộc vui lấy máu trải đường bắt đầu.
Cô muốn chơi đùa với những kẻ từng giúp cuộc đời cô trở nên u tối.
Để chúng trả giá ngàn lần cho trò đùa mình làm.
Cô sửa sang lại căn phòng đầy bụi bẩn và mạng nhện, rất nhanh căn phòng bốn mét vuông tăm tối được thắp sáng bằng những cây nến trắng.
Cô đặt khung hình duy nhất giữa những ngọn nến lung linh trên chiếc ban nhỏ xíu.
Trong hình là người phụ nữ xinh đẹp duyên dáng bế một cô nhóc nhá nhem bùn đất trên quần áo.
Cô lặng lẽ ngắm nhìn nhớ về quá khứ.
"Vô hồn cô đơn, một mình đêm tối, tôi đây là ai, là ai quan trọng sao, tôi đều sẽ hủy diệt"
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm không khí càng thêm u ám, quỷ dị.
Cô đem điện thoại ra xem a i gọi thì bỗng nở nụ cười ma quái.
Giọng bên kia đầy quan tâm hỏi trở về rồi sao, nhớ tôi không.
Cô chỉ nói một câu: Sắp xếp cho tôi thành ai vậy, vở kịch phải kịch tính nếu không tôi sẽ thất vọng đó.
Đầu bên kia im lặng rồi nói hiện tại cô tự do muốn làm gì cũng được, thân phận mới của cô là Điệp Ninh Tiêu con gái nuôi của tập đoàn Điệp thị vừa về nước vào hôm trước.
Cô đột nhiên nở nụ cười "cha nuôi à con sẽ giúp cha thành kẻ ăn mày, người chửi người rủa".
Cô trả lời "Thành Mạnh Anh" vài câu rồi cúp điện thoại.
Cô bóp cò viên đạn trúng gương mặt trên bức tường mà không có lấy một tiếng động rồi đứng lên đi ra ngoài.
Cô đến trung tâm thương mại mua một ít quần áo cho thiếu nữ mới lớn một ít khiên tai và trang sức đắt giá làm quà gặp mặt cho một số vị phụ huynh của Điệp Ninh Tiêu.
Trong lúc đó Thành Mạnh Anh đã gửi chi tiết về gia thế của mọi người trong Điệp gia cho cô.
Qua cửa hàng cô mua thêm vài cây nến trắng rồi trở về.
Mở laptop cô chọn mục tìm kiếm việc làm và đăng kí làm diễn viên sẽ thử vai nữ phụ bộ phim siêu trộm mật thất vào tuần sau.
Thắp thêm vài cây nến rồi cô co mình trên chiếc ghế sopha cũ kĩ.
Bên kia đại dương Thành Mạnh Anh đang ngồi trên ghế chủ vị nhìn đám sát thủ đánh nhau, tranh giành quyền sống mà cười.