Vì tác phẩm của tớ đã được hơn 1000 người quan tâm nên tớ rất zui, chap mới đây
Chap 8
7h tối, 1 bữa cơm diễn ra mang 1 ko khí thích thú, dù ko ai nói 1 tiếng nào nhưng trên môi ai cũng nở 1 nụ cười gian (trừ nó).
Tiếng chuông cửa vang lên, tất cả cũng vừa ăn xong đã tập trung ở phòng khách. Chị Lan mở cửa, chị bước vào mang khuôn mặt khó chịu, theo sau là 1 người đàn ông tầm 40 tuổi, khoác trên mình bộ vest đen sang trọng, ông toát lên 1 vẻ phong độ, dù đã lớn tuổi nhưng ko tác động tới nhan sắc trời ban cho ông, và người đàn ông đó là ông Quang-papa anh em nó.
Tất cả đều ngạc nhiên, cúi chào ông, chỉ có 3 anh em nó coi ông như ko khí. Ông khó chịu cất tiếng
- Ta đến mà các con ko đón tiếp sao?
- Chúng tôi ko hoan nghênh ông đến_Kan đang chơi game trên em laptop của mình
- Làm phiền ông đi cho_Ken tiếp lời
- Các con thật quá đáng, ta đến đây tìm Tiểu Tuyết_ông giận tím mặt
- Việc gì?_nó lạnh lùng cất tiếng
- Con...con sao thế? Ốm à?_ông giật mình trước vẻ lạnh lùng của nó
- Cám ơn đã hỏi, 10 năm qua đã ko hỏi thì hỏi bây giờ làm gì?_nó khinh khỉnh
- Ta xin lỗi_ông cúi mặt
- Ko cần, có việc gì cứ nói_nó lạnh hơn
- Ta...ta muốn gặp...mẹ con_ông lắp bắp
- Cái gì? Ông đủ tư cách gặp mẹ tôi à?_Kan
- Về với con ngoan vợ hiền của ông đi_Ken tiếp lời
- 2 thằng im đi_ông gắt lên
- 2 anh im đi_nó nhẹ giọng hơn_còn ông, mẹ tôi ko muốn gặp ông_nó lạnh giọng
- Tại sao? Con làm sao vậy? Con ngoan và hiền lắm cơ mà?_ông bàng hoàng
- Tại sao à? Tại ông bỏ mẹ con tôi đấy, được, tôi nó cho ông rõ, mẹ tôi được bà vợ hiền lành của ông đưa lên thiên đàng được 10 năm nay rồi_nó quát um lên rồi ngồi xuống ôm mặt khóc.
12 chị vội vàng dỗ dành nó
- Sara, đừng khóc
- Nín đi cưng
- Chị mua kem cho, đừng khóc
- @/%$..._12 chị nhao nhao lên dỗ nó.
..Bốp.._chị Thư đập vào gáy nó làm nó bất tỉnh, chị quay sang 11 chị còn lại
- Đưa Sara lên phòng 4, khóa cửa vào, đúng 1 tiếng mới được mở cửa_chị lạnh giọng
- Vâng_các chị còn lại đồng thanh
Đợi đưa nó lên phòng, chị Thư lạnh giọng quay sang nói với ông Quang
- Cảm phiền ông về cho và đừng bao giờ để Sara phải khóc, đây là lần đầu cũng như lần cuối, nếu để Sara khóc 1 lần nữa thì chúng tôi ko tha cho ông và cái tập đoàn của ông đâu.
Ông Quang ngạc nhiên, ko nói lên lời, nhìn Kan và Ken 1 hồi rồi quay gót bỏ đi. Chị Thư ngồi xuống ghế thở dài, đột nhiên 1 tiếng hét lớn từ tầng 5 dội xuống, mọi người định chạy lên thì bị cả 11 chị chặn lại
- Để Sara yên tĩnh đi_chị Hoa
- Sara làm sao vậy chị_Kan lo lắng
- Chỉ là ko được để Sara khóc thôi_chị Ngọc trả lời
- Lý do cơ_Nana bon chen
- Nên để Sara khi khóc ở 1 mình, nếu có mặt người thứ 2 sẽ làm nó tự hành hạ bản thân 1 cách ko thương tiếc, nhưng nếu làm nó im lặng ko khóc ngay thì nó còn lạnh hơn bình thường_chị Thư ngồi ghế nói
- Thôi mấy đứa chuẩn bị đi, có lẽ trận chiến cuối cùng sẽ diễn ra đấy_chị My cười
- Ừ đúng đấy, cũng 8h13 rồi, Sara ko sao đâu, đúng 9h phài có mặt chứ_chị Bích câu đầu cười dịu dàng nhưng câu sau lại thành nụ cười ác quỷ.
- Mấy đứa chuẩn bị đi, tiếp khách quý nào_chị Cúc cười nửa miệng.
Mấy anh chị nhà ta đang ngạc nhiên trước sự thay đổi của các chị, lúc đầu thì lo lắng nhưng bây giờ lại cực kì hiếu chiến.
Cả bọn giải tán hết, ai về phòng nấy chuẩn bị cho cuộc chiến này.