Du lịch...Hắn ốm giả dối
Sáng.
6.30 AM
Rin vừa thức dậy đã bị cuốn theo tiếng hát líu lo của nó từ trong nhà bếp vọng ra, có vẻ nó đang rất vui vẻ. Một tay rán trứng, một tay lấy bánh mỳ từ trong lò nướng, trông nó tháo vát, hệt như những đầu bếp chuyên nghiệp trong những nhà hàng nổi tiếng. Chiếc tạp dề gấu Pooh lấm lem vài vết bẩn.(Rin sống có một mình à nên trong nhà không có người làm)
“Chuyện gì vui thế?” Rin thò đầu vào, thái độ của Nó làm cho Rin khó tránh khỏi nơi khóe môi thấp thoáng nụ cười.
Nó ngưng tay, quay ra đằng sau, nhìn thấy Rin,nhoẻn miệng cười.
“Cậu dậy rồi à? Buổi sáng tốt lành.”
“Thanks” Rin nháy mắt “Hôm qua về mấy giờ mà hôm nay tươi tỉnh thế?”
“Hì, hôm qua mình được về sớm,hắn bị ốm.”
“Vậy hôm nay phải đi nữa không?” Rin trong phòng tắm nói vọng ra, tiếng nói hòa lẫn với tiếng nước chảy.
“Có chứ, không được nghỉ đâu” Nó lắc đầu, lè lưỡi, tay cầm chiếc xản, lật miếng trứng vàng ươm.
Nó bê đĩa trứng rán ra bàn, rồi quay lại nói với Rin điều nó vừa sực nhớ ra.
“Hôm qua anh mình có gọi điện cho cậu không”
“…Có…” Rin do dự một chút rồi trả lời
“Anh ấy có nói gì không”
“Hỏi cậu có ở nhà tớ không”
“Cậu trả lời?”
“Có”
“Ăn đi rồi còn đi học”
“Um”
Nó và Rin ăn xong rồi thì tới trường nhưng vô lớp không thấy Mon đâu cứ nghĩ chắc là đi trễ nhưng vào học cũng không thấy khiến cho nó và Rin đều bất an nên quyết định đi lên lớp của Kai hỏi:
“Cho tôi gặp Kai Vicky được không?”Nó hỏi anh bạn cùng lớp với Kai
“Hôm nay cậu ấy không đi học”Tên đó nói rồi đi luôn
“Hai người này đã xảy ra chuyện gì rồi chứ”Nó bất an nói
“Hai người đó đi du lịch Châu Âu rồi”Hắn từ đâu xuất hiện nói khiến nó và Rin xém chết vì bệnh đau tim
“DU LỊCH CHÂU ÂU”Đồng thanh tập 1
“Bọn họ không nói cho hai người sao?”
“KHÔNG HỀ”Đồng thanh tập 2
“Jey đấy à,chị tưởng là em bỏ nhà đi và cũng nghĩ học luôn chứ”Dara từ trong lớp bước ra nói giọng mỉa mai
Nó im lặng không nói gì liếc mắt sang chỗ khác khiến cho Dara tức học máu
“Anh Jin lo cho em lắm á”
“Biết rồi…khỏi nói”Nó lạnh lùng nói
“Dọn về nhà đi,đừng giống như con nít nữa”Anh đi từ trong lớp ra nhìn nó nói
“Không”
“Em giống ai vậy hả?Đúng là bướng bỉnh”
“Người ta thường nói anh và em giống nhau…thì tất nhiên là giống anh rồi”
“Em…em”
“Hứ…chừng nào chị ta dọn đi em mới dọn về”
“Tôi không bao giờ dọn đi”Dara lên tiếng phản bác
“Em nói thật nha…em thấy Rin hợp với anh hơn chị ta đó”Nó nói anh mà tay chỉ về phía Dara câu nói này của nó đã làm cho Anh và Rin giật phắn người,Dara thì sợ hãi.Nó thấy vậy thì không khỏi nghĩ ngờ cái quan hệ /Tay 3/ này
“Cô nhớ chiều nay chứ”Hắn thấy nó cứ đắm đuối suy nghĩ nên đưa nó về thực tại
“Biết rồi…Ủa mà sao hôm nay anh khỏe nhanh vậy?”Nó thắc mắc hỏi hắn
“…Nhờ chén canh gà của cô nên tôi mau chóng khỏe lại..”Hắn ấp úng nói
“Mày bị ốm hồi nào vậy”Đến lượt anh thắc mắc
“Hôm qua”
“Hôm qua tao thấy mày còn bình thường mà!Tối còn đi đánh nhau nữa mà bệnh gì?”
“Tao…tao” Hắn không nói được gì nhưng trong lòng thì nghĩ /Thằng này…mày hại tao rồi/
“Anh không bị bệnh?Dám lừa tôi ha”Nó mặt tối sầm nói
“Tôi…tôi”
“Anh chết chắc”Nó nói giọng nhỏ nhẹ nhưng mang đầy âm khí khiến hắn nổi cả da gà
“Đi thôi Rin”Nó nói rồi kéo Rin đi nhưng đi được khoảng 2 bước thì Rin đột nhiên quay đầu lại hỏi Hắn:
“Chừng nào về?” Câu nói không mang đầy đủ chủ ngữ vị ngữ của Rin khiến cho Dara không hiểu nhưng Hắn và anh thì dư sức hiểu câu nói đó
“2 tuần” Sau câu nói đó thì Rin quay đầu lại phía cầu thang đi xuống
“Hết Hanna rồi đến Mon đúng là hết nói nổi mà”Nó than vãn
“Kệ họ…tuổi đang yêu”Rin nói
Haiz