Chợt Jen lên tiếng
_í í , nắm tay rồi kìa_Jen chọc
Lúc này mặt Jan và Jun đỏ hơn trái gất. Chợt Marry đứng lên và chạy đi. Jun thấy lo nên dứt tay Jan ra chạy theo Marry. Marry chạy ra tới hành lang phòng học thì Jun cũng vừa đuổi kịp. Jun mở miệng hỏi:
_sao zậy Marry_Jun lên tiếng hỏi
_tao lo cho con Royal quá_Marry bồn chồn
_mầy thử gọi điện thoại cho nó chưa_Jun nói
_đâu chờ mầy nhắc, tao gọi gần mấy chục cuộc mà chẳng 1 chút gì gọi là hồi âm_Marry vô vọng nói
_nó đi đâu thế không biết, tao cũng lo cho nó lắm_Jun tỏ vẻ lo lắng
_mầy lo cho ai, ê mầy vs thằng Jan quen nhau à_Marry hỏi
_ừ, thì…….._Jun ấp úng
_ ừ thì mà là gì ở đây, tao hỏi thôi chứ nhìn mầy với thằng Jan là biết rồi_Marry tự tin phán một câu làm Jun tái mặt
_biết rồi thì sao, lo cho con Royal kìa từ chiều hôm qua tới giờ nó mất tâm_Jun đánh trống lãng, nhưng cô đang rất lo cho nó.
_ừ, tao nhắn tin chẳn thấy nó trả lời, gọi thì không bắt máy_Marry nói
Chợt từ trong Jan nhào ra ôm lấy Jun. Jan nói
_có chuyện gì zậy em_Jan tỏ vẻ quan tâm
_không có gì, anh buông ra_Jun dằn co
_í í đau mắt nha_Marry thêm dầu vào lửa
_thôi còn tâm trạng giỡn à, tui rối bù đây_Jun khó chịu
_có chuyện gì zak em_Jan hỏi lại, nhưng lúc này anh đã buông Jun ra
_chuyện tụi em anh biết làm gì_Jun nói
_thôi cho ổng biết cũng có gì đâu to lớn_Marry nói
_ừ, Marry nói đúng, có chuyện gì vậy_Jan hỏi lại
_thì chuyện Royal thôi_Jun nói, có vẻ không muốn nói cho lắm
Từ đâu hắn đi ra, nhưng vẫn giữ thái độ bình thản.
Thấy vậy Jan lại hỏi
_Royal có chuyện gì à, anh thấy em í bản lĩnh lắm mà_Jan nói
_bản lĩnh thì có đấy_Marry nói
_vậy có chuyện gì xảy ra_Jan lại hỏi
_Royal nó biến đâu không thấy từ chiều hôm qua tới giờ_Jun nói
_cô nói lại đi_hắn lên tiếng
_anh bi điếc à_Jun móc hắn
_tôi kêu cô nói lại có nghe không_hắn gằn giọng
_ừ thì là Royal mất tích được chưa_Jun tỏ vẻ giận dữ khi thấy thái độ của hắn
Chợt Marry nỗi lên một ý định. Marry nói
_ê hay là tụi mình tổ chức party đi_Marry nói
_mầy điên à_Jun gắt
_tao không có điên à nha_Marry giải thích
_mầy không điên mà trong lúc con Royal mất tích lại tổ chức party_Jun nói lí lẽ
_tao nói là có lí do_Marry nói
_lí do gì?_Jun hỏi ngược lại
_thì hôm qua tao thấy con Royal buồn không chừng buồn nó mới đi giải khuây, nên thế nào tối nay nó cũng về, vậy tụi mình tổ chức party cho nó vui_Marry nói ra ý kiến
_mầy nói đúng thế mà tao không nghĩ ra_Jun nói
_cho bọn anh tham gia với_Jan lên tiếng
Jun và Marry nhìn nhau
Rồi Marry gật đầu chêm thêm một câu
_càng đông càng vui_Marry hào hứng
Rồi cả bọn kéo nhau cúp tiết về nhà chuẩn bị party ( hí hí mấy anh chị này cúp chả ai dám nói)
7 giờ tối tại nhà nó
Jun, Marry, Jan và Jen đã có mặt. Chợt hắn đi vào và theo sau hắn là một con nhỏ lã lướt vô cùng. Nhỏ này là em họ hắn.
Hắn bước vào trước sự ngạc nhiên của mọi người. Không phải vì hắn lạ mà là con nhỏ theo sau hắn quá lạ.
Hăn bước ngồi xuống sofa. Nhỏ đó cũng ngồi ép sát vào người hắn.
Hắn thấy khó chịu nhưng đành phớt lờ.
Chợt Marry lên tiếng
_you *chỉ về phía hắn* giới thiệu bạn đi chứ_Marry nói
Hắn chưa kịp lên tiếng thì nhỏ đó nói trước
_em tên Hoài Hân, em là em họ của anh Ren_nhỏ đó nói giọng ngọt như đường
Nhưng nhỏ đó không biết rằng Marry và Jun đã nhận thấy sự giả tạo của nhỏ.
Jun lên tiếng
_hay là ta uống trước đi_Jun lên tiếng
_mấy anh chị cứ uống trước nhá, em không biết uống rượu, em có thể tham quan nhà một xíu được không ạ_nhỏ đó dã nai
_ok em cứ xem nhá_Marry như đi trong bụng nhỏ đó
Nhỏ đó bước chân lên lầu. Thấy lạ là có một cửa phòng không đóng cửa. Đó là phòng của nó ( giải thích xíu nhá: phòng chị Băng không đóng cửa vì chị í hơi không cẩn thận quên đạp cửa phòng, nhưng nếu có ai vào phòng đều quay lại từ camera)
Nhỏ đó bước chân vào phòng Royal, nhỏ đó bất ngờ trước cảnh vật trong phòng đều là vật độc nhất vô nhị. Chợt nhỏ đó thấy tấm ảnh trên đầu giường, nhỏ đó bước gần lại phía tấm ảnh. Cầm tấm hình lên nhỏ đó dửng dưng với vẻ đẹp của người trong hình. Chợt nhỏ quăng tấm hình xuống chân rồi đạp lên.
Dưới đại sảnh……….
Jun, Marry, Jen và Jan đang chơi đùa vui vẻ. Thì nó bước vào. Nó cảm thấy vô cùng nghẹt thợ với cái không gian này. Như thế nào mà Jun và Marry không nhớ tới ngày giỗ của mẹ nó chứ. Vậy mà còn tổ chức party ngay cái ngày này. Nó nhìn về phái Marry và Jun với con mắt tràn đầy lửa giận.
Mọi người thấy nó bước vào, là dừng ngay mọi hoạt động lại. Chỉ nhìn chăm chú vào nó. Mọi người thấy nó bơ phờ hẳn đi. Nó quét con mắt về phía mọi người. Rồi đi thẳng lên lầu không nói lời nào. Nó bước gần tới cửa phòng thì nghe tiếng người trong phòng. Nó cũng cảm thấy hơi lạ. Nó cố bước chân nhanh tới cửa phòng. Một viễn cảnh đập vào mắt nó. Có một con nhỏ đang dẫm lên tấm hình mẹ nó. Nó cảm thấy tức giận vô cùng. Tấm ảnh đấy là tấm ảnh duy nhất nó còn lại của mẹ nó. Nó bước vào phòng, xô con nhỏ đó ra. Nó nói to
_mầy đang làm cái gì ở đây hả_nó quát to
Con nhỏ đó mất đà nên nằm soãn soài trên nền gạch lạnh buốt
Mọi người dưới lầu nghe thấy tiếng nó liền bước chân nhanh lên lầu
Mọi người bước lên thì thấy con nhỏ đó đang nằm trên đất còn nó thì chuẩn bị tát vào mặt nó đó. Nhưng rồi cánh tay nó bị một người nắm lại. Hắn lớn tiếng
_cô định làm gì em tôi thế hả?_hắn mạnh giọng
_giết nó_nó giận tím mặt
_cô dám_ sau tiếng nói đó nó bị hắn giáng một cái tát vào mặt
Nó thấy đau nhưng không phải đau về thể xác mà là về tinh thần. nó nhướn mắt lên nhìn hắn. Nó nói:
_anh hay lắm_nó nhếch mép rồi giựt tay ra khỏi tay hắn. Nó chạy ra ngoài
Jun lửa giận đùng đùng bước tới chỗ hắn nói
_anh dám tát Royal là tới số rồi_Jun nói
_cô ta đánh em gái tôi đấy_thật ra hắn chẳng yêu thương gì cô em này nhưng chỉ là muốn……
_anh không thấy em gái anh làm gì với tấm ảnh của mẹ Royal à_Jun tức giận
_hình thì có thể chụp lại mà_hắn cố cải
_chụp lại à_Jun nhếch mép_muốn cũng chẳng được_Jun nói
_là sao???_hắn ngạc nhiên
_mẹ Royal mất rồi_Jun nói
Hắn hơi mất thăng bằng sau lời nói của Jun
Nhỏ đó đứng lên nói
_em xin lỗi em không cố í đâu_vẫn giả bô bụm mặt dù chưa bị cái tát nào
_không có í??_Jun hỏi lại
_em không cố í thật mà_nhỏ đó nói
Marry chen vào.
_được cố í hay không xem cái này sẽ rõ_Marry vừa nói vừa bật một cuộn băng lên
Một người liền diến người khi xem cuốn băng. Trong cuốn băng đang hiện ra hình ảnh một cô gái vừa đạp lên tấm ảnh vừa nói
_ ầy chết mầy dám cướp anh Ren của tao_hình ảnh nhỏ đó hiện lên trong cuốn băng
Mọi ánh mắt đều quay nhìn về phía nhỏ. Còn hắn lúc này hắn đứng lên bước về phía nhỏ đó. Giáng vào mặt nhỏ hai cái tát trời giáng.
Rồi hắn ngả lưng ra ghế sofa bên cạnh. Hắn đang nghĩ về nó. Hắn cảm thấy có lỗi với nó. Hắn sợ nó giận hắn. Hắn đã tát nó, hắn không hiểu sao mình lại quá ngông cuồng như vậy. Hắn sợ hắn sợ nhiều lắm ( nói đúng ra là anh sợ vợ)
Chợt Marry la lên
Jun lên tiếng hỏi
_gì thế Marry mầy lại lên cơn à_Jun gắt
_ai nói mầy tao điên, mầy nhìn lịch kìa_chỉ về phía tấm lịch trên bàn
_trời_lần này là Jun
_có chuyện gì vậy_Jan hỏi
_hôm nay là ngày giỗ mẹ Royal_Jun nói
Hắn nghe thấy lời Jun nói, lại cảm thấy có lỗi với nó rất nhiều lần, ngày giỗ mẹ nó không an úi nó thì thôi. Mà lại tát nó, làm cho nó đau. Tâm trạng hắn đang rất rối bời.