Tiệc đính hôn long trọng hội tụ nhân sĩ nổi danh từ khắp nơi, ảnh hưởng của Roosevelt - Eddie Norman Crowe mọi người đều biết đến.
Khi Lương Vĩ Tường và Cao Thúy Cẩm xuất hiện, nóc nhà hội trường tưởng chừng như bị tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô phá ta, mọi người đều tràn đầy vui mừng chúc phúc cho cả hai.
Nhưng mà, hội trường lại có hai người không khỏi có vẻ mặt hờn giận.
Đó chính là Cao Lợi Dương và Cao Lợi Nguyệt, chuyện em gái bảo bối bị cướp đi, bọn họ vẫn chưa chấp nhận được, hơn nữa đối tượng lại là tên công tử phong lưu Lương Vĩ Tường kia.
“Lương Vĩ Tường, tôi cảnh cáo cậu! Nếu còn để cho tôi đọc thấy tin tức gì về cái sự phong lưu của cậu, đừng nghĩ tôi sẽ dễ dàng buông tha cho cậu!”
“Đúng vậy! Cho dù em gái tôi tha thứ, chúng tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!”
Hai người này vẫn không hoàn toàn chấp nhận anh, những lời nói cứng rắn này thật làm cho Lương Vĩ Tường dở khóc dở cười.
Trời! Nếu có tạp chí vớ vẩn nào bỗng nhiên tung tin bậy bạ, chẳng phải là anh sẽ chịu oan uổng sao.
“Anh cả, anh hai, hai người không được kh bắt nạt Tường!”
Cao Lợi Dương khẩn trương nhìn cô, “Em gái, em còn chưa lấy cậu ta, đã giúp cậu ta như vậy, chẳng lẽ em không còn thương anh cả sao?”
“Còn có anh hai nữa! Em gái à!” Vẻ mặt Cao Lợi Nguyệt ủy khuất nói.
Lương Vĩ Tường thật sự chịu thua hai người họ. Hai anh em nhà này sao có thể yêu thương em gái tới mức độ như vậy?
Cao Thúy Cẩm bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, tiếp theo vẻ mặt trở nên ôn như, nắm lấy tay của hai người đưa lên mặt khẽ hôn, cuối cùng mang theo vẻ mê người, nở nụ cười lúm đồng tiền ấm áp: “Hai anh yên tâm! Em vĩnh viễn luôn yêu thương các anh!”
Nụ cười này khiến cho cả hai người không tránh khỏi đờ đẫn mê muội, hai người tiến lên ôm lấy cô, cảm động nói: “Em gái! Anh trai cũng thương em!”
Lương Vĩ Tường nhìn cô, chỉ thấy cô bất đắc dĩ nhún vai.
“Em gái, hay em đừng gả cho cậu ta! Để anh cả chăm sóc cho em cả đời đi!”
“Anh hai cũng vĩnh viễn muốn chăm sóc cho em, em gái!”
Hai người lại lần nữa mạc danh kì diệu tùy hứng nói ra.
Lương Vĩ Tường giật mình, không nói thêm lời nào, anh vội vàng lôi Cao Thúy Cẩm đi.
Cho xin đi! Còn tiếp tục như vậy, nếu cô ấy mềm lòng, thì anh sẽ rất thảm nha! Ba mươi sáu kế, chạy vẫn là thượng sách!
“Tiểu Cẩm, anh nghĩ chúng ta mau chóng kết hôn đi!”
Ban đầu anh còn tưởng là sẽ được trực tiếp kết hôn, ai ngờ Roosevelt - Eddie Norman Crowe vì vẫn còn luyến tiếc con gái, cuối cũng hai người chỉ có thể đính hôn trước.
Cao Thúy Cẩm đi theo anh, hiểu được lo lắng của anh, vui vẻ cười nói, “Có thể hơi khó khăn! Nhưng mà, anh yên tâm, em sẽ không thay đổi lòng mình!”
Anh khựng lại bước chân, vẻ mặt bối rồi nhìn cô nói: “Mặc kệ! Chúng ta nên lập tức bay trở về Đài Loan kết hôn!”
Biểu tình của Lương Vĩ Tường khiến cho Cao Thúy Cẩm bật cười, không nghĩ tới người bình tĩnh, tiêu sái như anh, cũng có lúc đáng yêu như vậy.
Cô cảm giác được dường như hạnh phúc đang nảy nở trong lòng mình, ôm lấy cổ anh, cô nói: “Đừng nóng vội! Em vĩnh viễn luôn là của anh…”
Cô quyết đinh cho anh một cái hôn nồng nhiệt, để anh có thể ổn định khống chế được cảm xúc.
Mùa hè năm nay có điểm đặc biệt, tình yêu của bọn họ rốt cục có kết quả hạnh phúc, tim rằng sau ngày hai người sẽ càng thêm bận rộn!