“O–Ga–Mi—”Tôi đang làm lễ tân tại một trụ sở của một hãng sản xuất nước giải khát lớn cách đây gần 2 nhà ga.
Tôi vào phòng thay đồ thay bộ đầm liền cách mắt cá chân 17cm song, vừa mới chạm tay vào chiếc nơ màu đỏ thì từ đằng sau có bàn tay vỗ mạnh vào vai tôi.“Chào buổi sáng…chị chisa”Tôi lập tức ngoảnh lại phía sau, trước mắt tôi lúc này là hình dáng chị chisa, cảm giác khó chịu.“...,có chuyện gì sao chị…?”Hôm nay chị vẫn rất đẹp.
Chị ngày nào cũng ăn mặc lộng lẫy không có gì thay đổi cả, thế nhưng tôi chú ý thấy lớp trang điểm ở phần mắt hơi nhiều để che đi đôi mắt sưng tấy, để ý kỹ thì tôi nhận ra sắc mặt của chị không tốt cho lắm, không còn thấy hào quang sức sống như mọi khi.“Chị chia tay với Takumi rồi”“...Eh?”“Chị bị đá, hôm qua.
Anh ấy nói muốn chia tay vì đã thích một người khác…Có lẽ người đó là sinh viên mới 19 tuổi”“...Thật hả”Chị Chisa thản nhiên tươi cười nói lên như không có chuyện gì to tát nhưng thực ra chị đang cố kìm nén, nhìn chị nở nụ cười đó đầy sự tự chế giễu bản thân mình, mà sự việc nhanh quá khiến cho tôi không thể theo kịp.….Thật không thể tin được.
Bạn trai chị là nhân viên ngân hàng đã hẹn hò với nhau nhiều năm trời, dù mình chỉ được nhìn qua mấy tấm ảnh, nhưng mà nhìn anh khác đẹp zai.
Thần thái, phong cách sống khá tương tự như chị Chisa, họ khá là hợp nhau, thật sự trông rất xứng đôi vậy mà…“Dạo gần đây chị cảm nhận được thái độ của ảnh đối với chị có sự thay đổi rất nhiều, thế nhưng mà không thể ngờ là bọn chị yêu nhau 4 năm và chung sống cùng nhau như vậy mà đến cái tuổi này vẫn bị đá.“Chị Chisa…”Trong những lúc như thế này thì nên nói gì cho hợp đây.
Biểu cảm cố gượng cười của chị Chisa làm lòng tôi đau nhói.“Có lẽ việc chung sống cùng nhau trong khoảng thời gian dài nên đã quá quen mọi thứ về đối phương kể cả ý nghĩa xấu hay ý nghĩa tối? Chẳng hạn như sự ngây thơ, tính xấu hổ, dần dần cũng không còn gì mới lạ nữa…”“Đó là lý do vì sao…Chính vì thế, nên anh ấy đã để mắt đến người khác nhỉ.
Em thấy đấy, khoảng thời gian tuyệt vời nhất cho chuyện tình cảm là 3 năm đúng không nào?”“Dù bọn chị có 4 năm hẹn hò đi chăng nữa nhưng không thể làm cho đối phương mong muốn đi tới hôn nhân thì chị cũng có lỗi”“Không phải thế đâu! Chị chắc chắn không có lỗi! Nhìn từ góc độ phụ nữ, em thấy chị là người mạnh mẽ, tài giỏi, lương thiện! Gã đàn ông nào mà bỏ rơi người tuyệt vời như thế này thì chắc chắn chắc chắn hắn sẽ phải hối hận cho mà coi!”Tôi là lặng lẽ nghe tâm sự của chị Chisa, nghe cho đến cuối cùng.Chị Chisa là người đẹp luôn có sức thu hút mọi ánh nhìn từ mọi người hơn bất cứ ai.
Nói một cách rõ ràng là thoáng nhìn qua chị có vẻ cứng rắn, nhưng phía sau thì không như vậy, chị rất thân thiện và tốt bụng.
Năm đầu tiên tôi mới vào đã được chị chỉ bảo rất nhiều.
Chị hoàn hảo cả về nội tâm cho đến vẻ bề ngoài làm tôi thấy ngưỡng mộ chị.Tôi không biết giữa hai người có chuyện gì xảy ra nhưng, chắc chắn là vứt bỏ một người hoàn hảo như chị sớm hay muộn người đó sẽ phải hối hận cho mà coi!Lời nói của tôi cuối cùng cũng làm chị vui vẻ, chị nở nụ cười như mọi khi và ôm chặt lấy tôi.“Okami, cảm ơn em nhiều.
Đúng là em gái tốt của chị”Đôi mắt tôi đang rưng rưng nước mắt và được chị vuốt ve đầu tôi an ủi.
Hóa ra người cần được an ủi ngược lại là tôi.
Sự bao dung như vậy thật đáng yêu biết bao.“Em đừng đi theo vết xe đổ của chị đó nhá.---Tuần sau nhỉ?”“.....Dạ thứ năm tuần sau ạ”Giọng nói của tôi trở nên căng thẳng.
Thứ năm tuần sau—-là ngày kỷ niệm 6 năm yêu nhau của tôi và Shokano..