Omochii: mệt quá, ai đó ship toi hộp salonpas đi.
3
..........
Tóm tắt: làm tình nhân là như thế nào?.
Warning: không hợp vui lòng out.
..........
Một đứa trẻ thông minh với khả năng thiên phú luôn vượt trội hơn những đứa trẻ khác xung quanh.
Em tự hào mình là một đứa trẻ cực kì giỏi, luôn là hình tượng mà người khác hướng đến của tri thức. Nhưng đâu đó chẳng ai biết rằng em lại có một mối tình cùng lúc với hai người đàn ông.
Người đàn ông đầu tiên là Kakuchou.
Anh ta là một người đàn ông lớn tuổi, người mà em gặp trong buổi trao học bổng cho sinh viên có bài nghiên cứu khoa học xuất sắc.
Kakuchou xuất hiện với vai trò là người tài trợ học bổng cho em, anh ta cầm bó hoa lớn đưa về phía em rồi nhẹ nhàng gửi cho em một câu chúc mừng. Đôi khi mọi thứ thật chẳng thể nào ngờ được khi Kakuchou lại là người ngỏ lời sẽ chu cấp cho em mọi thứ.
"Anh sẽ chu cấp cho em mọi thứ với một điều kiện."
"Làm tình nhân à?." Em hỏi.
"Em khá thông minh nhỉ? Nhưng mà anh sẽ không vượt quá giới hạn nếu em không muốn." Kakuchou xoa bàn tay của em, nhẹ giọng bảo.
"Tôi sẽ được lợi gì từ anh?." Em lại hỏi.
Kakuchou có vẻ ngoài khá trẻ, nhưng ông ta lại hơn em những 12 tuổi. Một người đàn ông thành đạt và nhiều tiền như thế lại sẵn sàng chu cấp cho em thì tại sao em lại phải từ chối?.
"Tiền, quyền lực, địa vị,..." Kakuchou ghé sát tai em thì thầm.
Lời nói của anh ta như ma quỷ, kéo em vào chốn mê muội. Nhưng mà trước khi đến với Kakuchou, em cũng là tình nhân của một tên đàn ông khác.
Khác hẳn với sự nhẹ nhàng của Kakuchou. Haitani Ran là một tên có ham muốn rất cao, hắn luôn khao khát có được em, khao khác chiếm được em và muốn em phải luôn quỳ gối trước mình.
Haitani Ran là một tên kiêu ngạo với cái tôi cao đến tận trời. Hắn luôn cho rằng mình đúng và cực kì ghét những đứa con gái giống như em, thế nên việc kéo em về mình chính là để thỏa mãn cái tôi điên rồ của hắn ta.
Đẩy nhau vào phòng ngủ. Ran liên tục hôn hít lấy em, những cái hôn trải lên da thịt, tay hắn chạm vào eo, chân vẫn từng bước tiến đến đẩy em xuống giường.
Hắn chống tay ở hai bên giam em lại không cho em chạy trốn, hắn tiếp tục hôn lấy em, hít mùi hương thơm ngọt trên da thịt non nớt ấy.
Ran luồn tay xuống dưới, hắn vừa hôn vừa ôm lấy chân em dang rộng, tiếp đó nhanh tay tháo thắt lưng rồi ôm siết lấy eo em thúc thật mạnh bạo.
Ran không thể cho vào bên trong vì hắn đã hứa với em rằng sẽ không tiến xa hơn nếu như em không muốn.
"Um..."
"A..."
"Ran..." Em chiều chuộng ôm lấy hắn ta, tay kéo lấy chiếc áo khoác mà hắn không kịp cởi siết mạnh, chân em ngoan ngoãn vòng lên trên, môi ngọt rên rỉ những lời đường mật trút vào tai của tên đàn ông đó.
"Em sướng..."
Tốc độ càng lúc càng nhanh, Ran thở hì hục. Hắn bị em quyến rũ đến mê muội chẳng còn tỉnh táo nỗi. Hắn muốn em nhiều hơn, muốn em phải ngọt ngào rên rỉ vì mình, sung sướng vì mình. Phải ra thật nhiều nước vì chỉ riêng hắn ta.
Ran liền túm lấy chiếc váy của em mà xé mạnh. Lực xé làm cho chiếc váy đáng thương đó bị xé thành những mảnh vải vụn trên giường. Ran liền bóp lấy bầu ngực mềm của em, gã há môi mút lấy đầu nhũ hoa một cách thô bạo, răng niết lấy, môi mút chặt, đầu lưỡi đá liên tục.
Bên dưới vẫn chẳng thể nào dừng lại được hay chậm hơn, hắn ép hai bên ngực của em sát lại gần nhau rồi âu yếm cả hai đầu nhũ hoa cùng một lúc.
Đầu lưỡi cọ mút liên tục, em bị mút đến sướng tê cả người. Chân tì vào lưng của gã đàn ông đó, tay bấu lấy áo mà rên rỉ thành tiếng.
"Nằm úp lại, chổng mông lên." Ran liền xoay người em lại đối diện với giường, hắn nắm lấy chiếc quần lót ướt nhẹp của em kéo mạnh.
Con mèo nhỏ ướt nhẹp nước, gã đàn ông đó như một tên hành khách bị lạc ở sa mạc khát khô cổ họng. Đầu lưỡi đỏ hòm, nóng bỏng, ướt nhẹp áp vào con mèo nhỏ đáng yêu, hắn say mê tận hưởng cái hương vị 'ngọt lịm' của chú mèo nhỏ đó thật nồng nhiệt. Vân lưỡi hết cọ rồi lại mút, các đầu ngón chân của em liên tục cọ quậy loạn xạ cả lên.
"A..."
"Ran..."
"Chỗ đó."
Môi em cắn chặt, em mơ màng nhìn thấy màn hình điện thoại của mình đang sáng lên bởi cuộc gọi đến. Em giật mình trong giây lát nhưng cũng bị đánh cho gục ngã bởi đầu lưỡi của tên đàn ông ở phía sau.
Lưỡi nóng cố tình đâm rút vào sâu hơn, em gắng gượng chống trả một cách yếu ớt, tay cố vươn lên tắt chiếc điện thoại rồi ngã gục xuống chịu trận. Nước nôi đổ đầy ra ngoài, em bị Ran mút sướng tê cả người.
Gã đàn ông đó liếm môi, tay cầm lấy gậy thịt to bự trần trụi của mình cọ vào bên ngoài của em. Gã cọ nhanh và đều tay làm cho em khó mà chống lại được khoái cảm đó. Em bị gã chà sướng hết cả người, tay chân run rẩy không thể nào nói được câu gì.
Hết cọ rồi lại chà sát ở bên dưới, em bị gã kéo dựng lên. Hai bên ngực bị tóm chặt lấy, mông bị đẩy đưa mạnh bạo tê hết cả người.
Chẳng mấy chốc, dục vọng của tên đàn ông đó được thỏa mãn được phần nào, hắn liền vuốt ve âu yếm lấy cây gậy của mình rồi phun thứ sữa chua tanh òm kia lên mông em.
Thứ sữa chua ấy theo khe của mông mà chảy xuống âm hộ làm em có chút ngứa ngáy trong người.
Ít ra Ran đã giữ lời hứa là không cho vào bên trong nếu như em không muốn.
"Dạo gần đây em lạnh lùng quá đấy."
"Sao? Giận tôi à?." Ran hỏi.
"Không có, sao em lại phải giận anh?." Em nói.
Ran phì cười, gã kéo em vào lòng mình nhẹ nhàng vỗ về yêu thương.
"Bé cưng à, em có biết tôi rất thích biểu cảm của em khi ở trên giường không hả?."
"Cứ như một con điếm thiếu thốn tình cảm, chỉ cần cho tiền và em sẽ ngoan ngoãn chổng mông lên cho tôi."
"Em nói xem? Liệu em có giống như một con điếm hứng tình hay không?."
Ran thích nói những lời thô tục như thế, dù vẻ ngoài hắn luôn được tôn trọng vì là một tên đàn ông có vẻ ngoài ôn nhu và dịu dàng.
Em sắp xếp lịch hẹn với Ran và Kakuchou vô cùng hoàn hảo. Em luôn nhớ hết những địa điểm yêu thích của cả nên nên có thể lẫn trách được khi đi với một trong hai người. Quên đi cái vẻ mặt dâm đãng khi ở bên cạnh Ran, em trở về lại ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ trên đùi của Kakuchou.
Gối đầu lên đùi của anh ta, em thở đều từng nhịp một thư giản.
Kakuchou có một mùi thơm rất đặc biệt, khác hẳn với mùi của Ran, Kakuchou có phần nhẹ nhàng và thoải mái hơn nhiều.
Kakuchou hôn em rất nhẹ nhàng, hắn sẽ luôn hỏi em trước rồi mới hôn em.
"Anh hôn em nhé?." Kakuchou hỏi.
"Dạ." Như con mèo nhỏ, em thật sự thích ở bên cạnh Kakuchou hơn so với Ran nhiều.
Kakuchou nhẹ nhàng, nấu ăn lại ngon nữa, khác với Ran một trời một vực.
Hôm nay Kakuchou về nhà trễ cho nên đã dặn em ngủ trước. Hắn vừa về nhà liền đi thẳng vào phòng hỏi em đã ngủ hay chưa?.
"Em ngủ rồi à?."
"Kakuchou?."
Kakuchou nghe thấy em gọi, gã liền đi lại chỗ em, giở chăn lên ôm lấy đùi mà gục đầu vào hít một hơn thật sâu.
Hắn hít thật sâu rồi thở phào nhẹ nhõm, đùi của em căng bóng lại còn thơm nữa.
Hít mãi, hít mãi cũng chẳng thể nào xoa dịu được nổi nhớ nhung của gã đàn ông đó.
"Cho anh yêu một tí nhé, rất nhớ em." Kakuchou tách đùi của em sang hai bên, hắn gối đầu trên bụng nhỏ của em rồi thở đều.
"Chú biết em sẽ không từ chối chú mà." Em vươn tay đến chạm vào gò má của hắn ta, ngón tay mềm xoa lên mí mắt, xoa lên vết sẹo lớn trên gương mặt điển trai kia.
Kakuchou cọ môi vào vách đùi mềm của em, anh ta phà hơi nóng của mình vào da thịt làm em lân lân trong người. Môi chu lên hôn nhẹ, rồi há miệng ngậm lấy vách đùi nhỏ mọng nước.
"A..."
"Nhột em."
Lực ngậm từ nhẹ dần tăng lên, gã đàn ông đó dùng lực mút lấy vách đùi nhỏ của em, hắn ta hôn chán chê bên này lại sang bên khác mà âu yếm. Chẳng mấy chốc hai bên vách đùi nhỏ của em đã điểm đầy vết yêu bên trên.
"Kakuchou..."
Nếu như những dấu yêu này bị Haitani Ran nhìn thấy, em đoán chắn hắn ta sẽ nổi điên lên mà đè em ra cưỡng bức mất thôi.
"Đừng hôn đùi em nữa, hôn môi em này." Em bật dậy đẩy người về phía Kakuchou, ngón tay nhỏ đi từng bước chậm từ ngực lên môi anh ta.
Ngón tay mềm cọ lấy môi, em đẩy người lên chậm rãi áp lấy môi của hắn ta mà hôn.
Một cái chạm nhẹ ở đầu môi, tiếp đó là cái chạm sâu hơn nữa.
Kakuchou ôm lấy em, hắn ta đáp lại cái hôn gọi mời đó của em bằng cách đẩy lưỡi mình vào sâu bên trong chiếc miệng nhỏ nhắn đáng yêu ấy. Tiếng hôn ngọt ngào vang lách tách bên tay, em chết mê trong vòng tay của Kakuchou mà ôm lấy cổ của hắn ta ngã xuống giường.
Cuộc vui thêm nồng say hơn nữa và chính em là đứa đã mở đường cho Kakuchou phạm tội.
Cổ bị hôn và để lại dấu rất nhiều, em lo sợ rằng Ran sẽ biết chuyện này cho nên đã suy nghĩ đến việc kiếm cớ tránh mặt hắn một tuần tới. Chủ yếu là vì em say Kakuchou quá nhiều, người duy nhất luôn nhẹ nhàng và yêu thương em.
Mùi vị của xác thịt hòa quyện vào nhau. Mút lấy ngón tay lớn của tên đàn ông đó, đầu lưỡi của em bị hắn ta trêu ghẹo liên tục, bên dưới em nước nôi tràn trề ướt đẫm đang gọi mời đỉnh đồi to bự kia.
"Chờ anh một lát." Kakuchou để ý thấy điện thoại của mình rung lên, là đồng nghiệp gọi đến.
Hắn ta nhẹ nhàng thì thào bên tai trấn an em rồi lấy điện thoại của mình.
Cơ thể trần trụi hết cả rồi, quần áo vứt hết dưới sàn nhưng lại dừng cuộc vui chỉ vì một cuộc gọi đến. Em bĩu môi rồi ngồi dậy, áp môi vào yết hầu của Kakuchou mút nhẹ, đầu lưỡi nhỏ cọ vào đỉnh của yết hầu sau đó hôn lên ngực của anh ta, em càng hôn càng cúi thấp người hơn, tay chạm vào khúc thịt gân cứng nóng đó liếm nhẹ.
Đầu lưỡi nóng ma sát, môi em mút lấy đỉnh đầu rồi xem nó như cây kẹo mút mà nhiệt tình ăn say mê. Lưỡi cọ, môi mút chặt, ngón tinh linh hoạt vuốt ve.
Nhịp thở của Kakuchou có chút rối loạn, hắn ta cúi đầu nhìn em, tay vén tóc ra sau tai rồi thở một hơi thật dài.
"Mày có nghe tao nói không đấy Kakuchou?."
"Tao đang nghe đây, nói tiếp đi Ran."
Em chợt giật mình khi nghe thấy tên gọi của gã đàn ông kia từ môi của Kakuchou, không biết tại sao em lại có chút sợ hãi khi nhớ đến những cuộc yêu điên rồ với tên đàn ông đó.
Haitani Ran rất đáng sợ.
Có lẽ em nên chấm dứt mối quan hệ chết tiệt với hắn ta sớm nhất có thể.
"Ai thế?."
"Đồng nghiệp thôi."
"Chúng ta tiếp tục nào." Kakuchou quăng máy ra phía sau, gã đẩy em xuống giường và tiếp tục cuộc yêu.
Phủ đầu môi, yêu thật nhiều, đưa nhau vào chốn dung tục của trần thế.
Kakuchou siết lấy eo em, gã hì hục đâm rút vào cái ổ thịt mềm mại chật chội kia.
Cắn lấy môi, hơi thở dồn dập, gã chiếm hết toàn bộ hơi ấm từ cơ thể của em.
"E...em đau."
"Nhẹ nhàng với em."
"Xin anh." Đôi tay mảnh mai của em vươn lên chạm lấy gò má của tên đàn ông đó, mồ hôi trên da thịt nhỏ xuống người em. Kakuchou nuốt khan, gã áp môi lên vai em cắn mạnh rồi điên cuồng đâm rút thô bạo hơn.
Tiếng em nức nở theo từng nhịp, tay em bấu vào da thịt của gã đàn ông đó, em cắn răng, chân quấn lấy eo, môi nức nở thành tiếng.
Hít thật sâu mùi hương của nhau, Kakuchou yêu em đến điên mất. Gã nhớ rõ lần đầu tiên của em và gã gặp nhau là như thế nào.
Em là một con người giỏi giang, một con người thanh cao, lạnh lùng và chẳng bao giờ để bản thân dính phải vết bẩn. Nhưng lạ thay Kakuchou là một vết nhơ của cuộc đời em, gã trói buộc em bằng đồng tiền, mang em về mình bằng sức mạnh của đồng tiền.
"Anh yêu em."
"Anh yêu em."
"Đau quá..."
Cuộc yêu chấm dứt khi em ngủ thiếp đi, em ngủ say trong vòng tay của gã đàn ông đó.
Kakuchou không dám tiếp tục dù gã chưa đủ hài lòng. Nhưng ít ra lần đầu tiên của em chính là gã.
Kakuchou nhẹ nhàng nâng tay em lên mà hôn, rồi lại hôn lên môi em như một lời chúc ngủ ngon vậy.
Có lẽ đây chính là điểm mốc của em và Kakuchou khi tình yêu bắt đầu.
Em tránh né Ran gần 1 tháng trời, luôn viện cớ là bận học, chuẩn bị thi, thuyết trình để né hắn ta. Cho đến khi em cảm thấy mọi thứ dần ổn, em đã chọn nói lời chấm dứt mối quan hệ với hắn.
"Chúng ta dừng mối quan hệ này được không?."
"Sau một tháng không gặp nhau, thì đây là lời đầu tiên em dành cho tôi đấy à?." Ran hỏi.
"Em cảm thấy quá đủ để kéo dài mối quan hệ này rồi, anh hãy buông tha cho em đi."
"Tại sao?."
"Không sao cả, chỉ là em thấy chán khi kéo dài nó mà thôi."
Ran vắt chéo chân, gã suy nghĩ gì đó một lúc lâu rồi thở dài.
"Được thôi."
"Nếu em muốn."
"Nhưng mà...em quên một thứ gì đó rồi." Ran nói.
Em biết thoát khỏi Ran là một điều rất khó. Như một khi em buộc phải làm hài lòng hắn ta thì em mới có thể thoát khỏi mối quan hệ chết tiệt này.
Như mọi khi Haitani Ran lại kéo về căn hộ hắn đã mua cho em, hắn kéo em đi thật nhanh, tay nắm chặt cổ tay em như sợ rằng em sẽ chạy đi mất.
"Cởi đồ ra." Ran nói.
Gã từ tốn cởi chiếc áo khoác rồi vứt lên trên ghế. Tay tháo cà vạt, tháo nốt chiếc đồng hồ rồi đi lại giường chờ đợi.
Em biết Ran ghét những người lề mề cho nên liền nghe lời làm theo.
Làm một cách thuần thục, tay vòng ra sau kéo khóa váy, cởi nốt cả nội y rồi đi lại giường.
"Làm cho tôi hài lòng đi." Ran nói.
Em suy nghĩ một chút rồi leo lên giường, môi hướng đến định hôn.
Chỉ còn một xíu nữa là chạm môi, nhưng Ran liền xoay mặt sang hướng khác.
"Tôi không muốn hôn, em biết mà?."
Ran là đang muốn làm khó em, em ở chung với hắn bao nay nên biết rõ.
Ran không thích nhẹ nhàng.
Em liền ngoan ngoãn làm theo.
"Đừng có tỏ ra thanh cao trước mặt tôi."
"Tôi thích cái bộ dạng dâm đãng khi ở trên giường của em hơn nhiều." Ran nói.
Thật khó để chiều lòng cho hắn ta.
"Cái lỗ nhỏ này của em cho bao nhiêu thằng thưởng thức rồi nhỉ?."
"Tôi là người thứ mấy? Hửm?."
1
Ran liên tục buông những lời dơ bẩn để nói về em. Anh ta rút lấy gậy thịt to bự kia lột bao cao su rồi đút nó vào bên trong.
Ran ôm lấy eo em đâm rút thô bạo, anh ta đắm chìm trong những thăng hoa từ sự chật chội của cái lỗ thịt nhỏ nhắn kia mang lại cho mình. Ướt át và nóng bỏng làm sao, thằng nhỏ của Ran như tan chảy ở bên trong cái lỗ nhỏ này của em mất thôi.
Gã túm lấy tóc em giật mạnh lên rồi nhấn nó xuống giường, tay của Ran ghì lấy đầu em, vùi em vào chiếc gối bông.
Gã buông tay khỏi tóc, rồi vung tay lên tát thật mạnh vào mông em. Cú tát mạnh làm cho da em đỏ thành mảng, em đau đớn rên rỉ trong cơn cuồng dại, nước dãi chảy ra không tài nào kiểm soát được.
"A...sướng thật đấy."
"Mẹ nó, đúng là cực phẩm mà."
Ran lôi em đứng dậy, anh ta dẫn em đến chỗ tấm gương lớn gần đó rồi đẩy em dựa vào. Tiếp tục tìm kiếm khoái cảm bị chôn vùi, Ran bóp lấy mặt em nâng lên, anh ta ghé sát tai hôn nhẹ rồi cắn yêu lấy nó nhẹ nhàng hỏi: "Em thấy chứ? Cái gương mặt dâm đãng này của em đáng yêu thật đó."
Mọi chuyện cứ tưởng chừng như kết thúc nếu như em ngoan ngoãn nghe lời.
"R-an...dừng lại."
"Em không làm nổi nữa."
"Đau quá." Tiếng em nức nở trong đêm.
Haitani Ran mặc kệ em, gã đè lên thân em hì hục đẩy đưa tàn bạo, gã xem em như một con búp bê tình dục, hành hạ từ sớm đến tận bây giờ, tay đánh mông, bấu lấy eo rồi lại siết cổ.
Em không nhớ mình đã bị Ran hành xác tới khi nào, nhưng cho đến khi tỉnh dậy hắn ta đã rời đi.
Và quả thật là như thế, Ran đã rời đi từ sớm và để lại em với bãi chiến trường của đêm hôm qua.
Bên dưới hai chân nhớt nhát và có mùi tanh thoang thoảng, bao cao su, quần áo, những thứ nhơ nhuốc khác ở trong căn phòng này khiến cho em tởm lợm. Em nhìn sang chiếc bàn gần đó, Ran có để lại cho em một chiếc USB cùng lời nhắn.
Hắn ta nói rằng đó là món quà dành cho em và mong rằng em sẽ vui vẻ khi thấy nó.
Em không muốn biết chiếc USB đó có gì, cũng chẳng muốn biết nó là thứ gì nữa. Coi như sau đêm hôm ấy em và Ran đã chấm dứt hoàn toàn mối quan hệ của cả hai.
Em dần quên đi sự hiện diện của Ran và cứ tiếp tục sống cho tương lai của mình ở phía trước, em chấp nhận tình cảm của Kakuchou và đồng ý ở bên cạnh anh ta.
Kakuchou là một người rất bao dung, anh ta yêu thương em và chăm sóc em.
"Hôm nay anh có việc nên sẽ về trễ, em ngủ trước đi nhé." Kakuchou để lại lời nhắn trước khi rời đi.
Đã hơn 1 năm sau khi kết thúc quan hệ với Ran. Em hiện tại đã ở bên cạnh Kakuchou với vai trò là bạn gái của anh ấy.
Kakuchou cho em không thiếu bất cứ thứ gì, từ tiền bạc cho đến nhà cửa,...
Em đã quá thỏa mãn với mọi thứ, và an phận ở bên cạnh Kakuchou.
Tối đến khi trời đã khuya, Kakuchou như mọi khi sẽ chủ động dùng khóa cửa để mở cửa, nhưng mà hôm nay lạ quá. Anh ta lại bấm chuông, em thầm nghĩ phải chăng anh ta đã làm rơi chìa khóa cho nên mới bấm chuông đây mà.
Vội vàng rời giường đi ra cửa, em liền sửng người khi nhìn thấy người đàn ông đối diện mình...
"Cục cưng à." Kakuchou liền rời khỏi tay Ran, anh ta nhào tới chỗ em mà ôm thật chặt.
"Kakuchou?."
"Anh à, vào nhà đi đã." Em nhẹ nhàng bảo với Kakuchou, cố lôi anh ta vào trong nhà.
Người đàn ông ở phía sau cong môi nhìn em cười, nụ cười đó làm em nhớ lại cơn ác mộng của một năm về trước. Hắn ta đã trở lại à?.
"Anh muốn gì ở tôi." Em hỏi.
"Hửm? Có vẻ như sau một năm chia tay em đã ở bên cạnh Kakuchou nhỉ?." Ran nói.
"Sao? Kỹ thuật giường chiếu của cậu ta có làm em sướng không? Của cậu ta có to hơn tôi không?." Ran nói.
Em siết lấy tay vào chiếc cốc, cố bình tĩnh trước cái nhìn thâm dò của tên đàn ông kia. Răng cắn lấy môi không dám nói bất kì lời nào.
"Em còn nhớ chiếc USB của cái đêm cuối không? Tôi tự hỏi là Kakuchou sẽ cảm thấy như thế nào khi cô tình nhân bé bỏng của mình lại vui vẻ dạng háng cho tên đàn ông khác nhỉ?."
"..." Em không trả lời dù một câu và điều đó làm cho gã đàn ông kia cảm thấy chán nản.
Ran thở dài tựa người ra sau ghế, hắn ta đứng dậy vuốt tóc rồi đặt một chiếc thẻ phòng lên bàn.
"Tôi rất mong chờ biểu hiện của em vào chủ nhật tuần này đấy." Ran nói xong thì rời đi, chắc hẳn hắn ta rất khoái chí với cái biểu cảm của em vừa rồi, dù tức nhưng chẳng thể làm bất kì điều gì để chống lại.
Có duyên thì mới có gặp, có nợ thì mới có gặp lại nhau. Vì thế nếu như cắt đứt cái nợ đó coi như chúng ta chẳng cần phải gặp nhau thêm lần nào nữa.
1