Giản Đồng đương nhiên cũng nhận thức được có không ít người đang tập trung về bên này.“Tôi đến phòng vệ sinh” Cô giơ chân, bước đi có chút hôt hoảng.Sao Kane lại dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy?Nhìn thấy Giản Đồng muốn đi, khuôn mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ bỗng thay đối, trong lòng muốn đuổi theo, nhưng trước mặt anh còn có một Trầm Tu Cẩn, giống như ngọn núi lớn không thể xê dịch.“Vướng víu!” Chìa tay muốn đẩy Trầm Tu Cẩn ra, ánh mắt của Trầm Tu Cẩn hiện lên vẻ hung dữ: “Ở đây, vẫn chưa có ai dám gây chuyện.
Anh có muốn thử một chút hậu quả không?”Giọng nói trầm thấp, cất lên lạnh lùng.Giản Đồng bước nhanh chân, đôi giày cao gót ở dưới chân kéo lấy chân sau.“Đợi một chút.
Giản Đông! Trả lời tôi một câu hỏi!”Kane gấp gáp, sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được?Nếu như ngày hôm nay không gặp lại người phụ nữ này nữa, có lẽ anh, cứ bỏ qua như vậy rồi.Giản Đồng dừng chân lại.Quay lưng lại với Kane, dường như được khoảng nửa phút, mới chậm rãi quay đầu lại: “Được.’ Giọng nói thô khàn, không có một chút tâm trạng nào.“Cô… ngoài tiền của tôi ra, cô… có khoảnh khắc nào đã thực sự thật lòng với tôi không?”Vào lúc Kane hỏi ra câu hỏi này, biểu cảm của mấy người đó đều thay đổi.Con mắt sâu đen sắc bén của Trầm Tu Cẩn, ngay lập tức liếc nhìn về phía Giản Đồng.Bách Dục Hàng và Hi Thần cũng đơ cả ra…người đàn ông ngoại quốc có khuôn mặt đẹp như yêu tinh này, sẽ không, sẽ không có tình cảm với Giản Đồng đấy chứ?Suy cho cùng cũng là anh em thân thiết bao nhiêu năm nay, hai người dường như đều nghĩ đến chuyện này cũng một lúc, rồi lại kinh ngạc quay sang nhìn đối phương, đều từ trong mắt của đối phương nhìn thấy vẻ kinh ngạc và nghi ngờ giống như vậy.Mà Giản Đồng, vào lúc Kane hỏi câu này, trong lòng cô bỗng thấy hồi hộp, có một khoảnh khắc nghi ngờ rằng mình đã nghe nhầm, vẻ mặt đầy vẻ kinh ngạc.Nhưng bản thân Kane, vào giây phút hỏi ra câu hỏi này, cái hoảng sợ đầu tiên chính là bản thân anh… Con mắt màu cà phê hiện lên vẻ kinh ngạc, sao anh lại có thể hỏi một câu hỏi như vậy?Nhưng, khoảnh khắc đó, cái thốt ra từ miệng chính là câu hỏi này, kể cả bản thân anh không muốn thừa nhận đi chăng nữa, vậy cũng không thể không chấp nhận sự thật!Có những thứ, trong lòng không hề muốn thừa nhận, nhưng cơ thể và trái tim của con người, lại là thứ thành thật nhất, những lời nói nói ra không có chút do dự, hoặc là lời nói dối sớm đã từng nói đi nói lại vô số lần ở trong lòng, hoặc là lời nói thực chân thật nhất.Không nghỉ ngờ gì… anh chính là vế đằng sau.Kane là một người thông minh, bỗng nhiên, giống như đã chấp nhận mọi thứ.Đứng thẳng người lại, hỏi lại Giản Đồng một lần nữa: “Mỗi một bữa ăn đêm… trừ việc để ý đến tiền ra, còn có thứ gì khác không?”Lần này, anh hỏi không hề vội vã như lần trước, trên khuôn mặt tuyệt đẹp đã được bảo phủ bởi vẻ nghiêm túc, đối diện thẳng mặt với Giản Đồng.Trong lòng Trầm Tu Cẩn bỗng thấy chua xót, nhìn về phía Giản Đồng, giống như đang nhìn một kỹ nữ.Bách Dục Hàng và Hi Thần lại quay sang nhìn Trầm Tu Cẩn.“Đã nhìn thấy chưa” Bách Dục Hàng buông tay ra: “Tớ đã nói với cậu từ sớm rồi, cô ta không nên quay trở lại thành phố S”Tâm trạng của Hi Thân có chút phức tạp: “Vòng đi vòng lại, cuối cùng hai người lại trở thành thù, mà A Cẩn lại bị động lòng…” Hi Thần nói, ánh mắt hiện lên vẻ “hoang đường”, còn có một chút lo lắng: “Bọn họ…” Bọn họ còn có thể ở bên nhau không?“Tớ và cậu, đều chỉ là người xem.
Không đến kịp để sửa chữa sai lầm, vậy thì… phải chăm sóc cho tên ngốc trong tình yêu kia rồi”Đương nhiên, “tên ngốc trong tình yêu” là muốn chỉ Trầm Tu Cẩn.Hi Thần không nói gì, lặng lẽ thừa nhận.Mà Trầm Tu Gẩn, trong lòng vô cùng đau xót, lại vào lúc này, không hề cản trở Giản Đồng.
Trên thực tế, anh cũng rất muốn nghe câu trả lời của có.Vẻ mặt do dự, Giản Đồng chậm rãi mở miệng: “Tôi từ trước đến giờ chưa từng ảo tưởng và khao khát cảnh tượng tôi và cậu chủ Kane sẽ chạm mặt nhau một lần nữa, là vào lúc nào, dưới tình huống gì, rồi có gặp gỡ bất ngờ như thế nào… Cậu chủ Kane, nhưng thứ này, từ trước đến giờ tôi chưa từng nghĩ đến”Nếu như cô cũng từng rung động với anh, vậy thì thiếu nữ yêu đương à, luôn khát khao và mơ tưởng đến viễn cảnh gặp lại chàng bạch mã hoàng tử một lần nữa, thậm chí là kỳ vọng.
Cô không có, vì thế, cũng chưa từng.Kane tuy răng là người ngoại quốc, nhưng đối với trình độ của văn hóa Trung Quốc, cũng không hề nông cạn.Nghe xong, đột nhiên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ, nở ra một nụ cười, nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cho lồng ngực của người ta cảm thấy khó chịu.Con ngươi của Kane hơi hơi động đậy, nhìn lên trân nhà ở trên cao, rồi lại đặt lên trên người Giản Đồng, bật cười một tiếng: “Câu trả lời của cô quả thực rất khéo léo… cũng thật là tàn nhãn đấy”“Tôi thừa nhận, lúc đó đã ngầm đồng ý cho cậu chủ Kane xuất hiện trước cửa kí túc xá của tôi vào mỗi buổi tối” Giản Đồng nói, đôi mắt âm u của Kane vừa sáng lên, nhưng ngay lập tức, lại phá vỡ sự kỳ vọng của anh: “Tôi ngầm đồng ý để cho cậu chủ Kane đến kí túc xá của tôi ăn đêm vào mỗi tối, chỉ là vì thứ tôi toàn tâm toàn ý kỳ vọng chính là số tiền thưởng to lớn của cậu chủ Kane”“Cô… thật nhẫn tâm” Kane nói một câu, rồi quay người vội vàng rời đi khỏi bữa tiệc.Có một ánh mắt, đặt lên trên người cô, Giản Đồng hơi hơi nghiêng đầu, nhìn qua đó, trong đám người, một Lục Thâm cao chót vót, đang đứng trong đám người đó, có chút giống như hạc đứng giữa đàn gà, Lục Thâm sâu lắng nhìn Giản Đồng, hơi hơi gật đầu, rồi quay người rời đi theo Kane.Giản Đồng nhìn về phía Trầm Tu Cẩn: “Tôi muốn đi phòng vệ sinh” Nhân lúc quay người, nhằm chặt mắt lại… Ánh mắt đó của Lục Thâm, cô nhìn đã hiểu rồi, giống như Lục Thâm gật đầu gửi lời chào đến cô, đó là Lục Thâm đã hiểu được co.Ở cửa phòng vệ sinh, cô chỉ đứng trước bồn rửa mặt rửa đi rửa lại khuôn mặt, còn về lớp trang điểm trên mặt… Bảo nó đi gặp quỷ đi!“bi theo tôi” Cánh tay đột nhiên bị người khác cầm chặt, Giản Đồng quay đầu, sắc mặt thay đổi, lập tức kéo bàn tay của anh ra, lùi về sau hai bước, kéo xa khoảng cách của hai người: “Câu chủ Tiêu, đừng có mất công đến”“Giản Đồng, đi theo tôi!” Tiêu Hằng vội vã lại chìa tay ra nằm chặt lấy cánh tay của cô.Trong lòng Giản Đồng bỗng cảm thấy hoang đường… Hôm nay là ngày gì vậy? Hồng Môn Yến sao?Tội phạm giết người Giản Đồng đến cả Hồng Môn Yến, cũng lọt được vào để làm loạn sao?Một người lại đến một người… chắc chắn là chưa xem hoàng lịch mà đã ra khỏi cửa.“Cậu chủ Tiêu đừng như vậy, những cô gái trẻ ở bên ngoài có nhiều.
Tôi già rồi, không chịu được giày vò nữa đâu.
Vấn cầu xin cậu chủ Tiêu giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho tôi.
Trò chơi của cậu chủ Tiêu anh, người già như tôi không chơi nổi”Đã có chuyện của Kane, bây giờ lại dây dưa với Tiêu Hãng… Giản Đồng chỉ cảm thấy, vô cùng mệt mỏi.“Giản Đồng, đi theo tôi đi! Tôi sẽ đối xử tốt với em!” Tiêu Hằng không do dự gì liền tiến lên bắt lấy Giản Đồng.“Bỏ tay ra! Cậu chủ Tiêu! Bỏ tay ral”“Giản Đồng Giản Đồng, đừng cử động, em đừng cử động.
Tôi biết tôi lúc trước đã rất khốn nạn… Tôi không quan tâm em có phải là tội phạm hay không, có phải giống với những gì từ trong miệng của người khác nói hay không.
Giản Đồng, tôi, tôi…“Câm miệng!” Giản Đồng đột nhiên hung ác ngang ngược không cho Tiêu Hằng nói tiếp.
Bất luận Tiêu Hằng muốn nói cái gì, cô đều không muốn nghe!“Được, tôi sẽ câm miệng, em hãy đi theo tôi.Hai chúng ta tìm một thành phố nhỏ, sống một cuộc sống yên bình.
Giản Đồng, tôi thật lòng đấy”Khóe mắt của Tiêu Hằng bỗng đỏ hoe.Giản Đồng nghiêng đầu, không muốn nhìn, nhằm mắt lại, vào lúc mở mắt ra, hiện ra vẻ kiên quyết khó mà cảm nhận được: “Cậu chủ Tiêu, anh nghe cho rõ đây, muốn tôi đi theo anh? Haha~ ở trước mặt của Trầm Tu Cẩn, thì anh được tính là thứ gì chứ? Nhưng viên kim cương hạng nhất hạng nhì ở trên thế giới tôi còn không cần, thì việc gì phải cần viên kim cương 1 ca-ra như anh? Nếu não tôi vẫn chưa hỏng, thì vẫn sẽ biết nên chọn như thế nào”Đôi môi đỏ của cô cử động.Dưới chân Tiêu Hằng hơi lảo đảo, cúi đầu xuống nhìn người phụ nữ ở gần sát đang từ trong đôi môi đỏ thốt ra những lời nói không nể nang gì: “Em..”.