Nhan Ôn quyết định vãn hồi đại diện thương hiệu Snow không phải là một câu nói đùa, cô bảo chị Hà liên hệ với đối phương, hi vọng có thể cho cô một cơ hội cứu vãn.
Nhưng gọi điện thoại mấy lần đều bị từ chối thắng thừng.
Chẳng còn cách nào khác, Nhan Ôn chỉ còn nước đích thân đến tổng công ty Snow chờ đợi, thoạt đầu thư kí đối đãi với cô rất lạnh lùng, ngay cả ly nước cũng thật lạnh lẽo.
Chị Hà hơi bất lực, muốn khuyên nhủ Nhan Ôn trở về, nhưng Nhan Ôn bảo rằng: “Không cần biết nguyên nhân gây ra vụ việc này là ai, kết quả đều do em tạo thành, em không thể để bọn họ ngộ nhận về em."
Bởi vì sự kiên trì của Nhan Ôn, cuối cùng phó tổng Peter quản lý khu vực châu Á của thương hiệu Snow đồng ý gặp mặt cô, nhưng cô chỉ có thời gian mười lăm phút, địa điểm gặp mặt nằm trên con đường đến sân bay của Peter.
“Ngài Peter, cảm ơn ngài đồng ý gặp tôi." Nhan Ôn lên xe, chẳng có chút biểu cảm oán trách, chủ động giơ tay, dùng tiếng Ý lưu loát giao tiếp với Peter.
Peter vô cùng bất ngờ: “Cô biết tôi là người nước Ý sao?"
Ông làm việc lâu năm tại khu vực châu Á, căn bản đều sử dụng tiếng Anh, không ngờ Nhan Ôn...
thoáng chốc ông bị sự dụng tâm của cô làm cảm động, cũng bắt đầu lắng nghe cô giải thích.
Từ đầu chí cuối, Nhan Ôn chẳng hề nhắc đến Tiêu Cảnh Hàng một câu nào cả.
"Khi còn nhỏ tôi đã mơ ước được sở hữu một món trang sức của Snow, nếu có thể trở thành đại diện của công ty, tôi thật sự nằm mơ cũng sẽ bật cười, tôi nguyện gánh chịu toàn bộ trách nhiệm cho sự cố lần này, nhưng xin ngài hãy tin tưởng thành ý của tôi." “Về lời đồn bên ngoài, tôi cũng vô cùng bất lực, hi vọng không gây ảnh hưởng xấu đến công ty xin ngài tin tưởng sr chuyên nghiệp của tôi, đừng nghe và tin bất kì lời đồn nào...
Để bày tỏ lòng thành, tôi đã đặc biệt mang theo một món quà nhỏ, xin ngài nhận lấy.” "Quà tặng?"
Peter lịch thiệp nhận lấy chiếc hộp nhỏ từ tay cô, vừa mở ra xem, là một chiếc kẹp cà vạt được làm thủ công tương đối tinh xảo, điều khiến người khác không thể dời mắt không chỉ vì công nghệ điêu khắc bạch kim, mà còn vì phía trên găn ba hột ngọc thạch.
"Đây là...
Thành phố chiều hôm!”
Nhan Ôn gật đầu mỉm cười: “Đúng vậy, món đồ này được tôi sưu tập vào nhiều năm trước tại một buổi triển lãm đá quý nước ngoài, giá cả không đắt lắm, nhưng vài năm gần đây loại ngọc thạch này vô cùng hiếm thấy, tôi tin ngài Peter chính là tri kỉ mà nó chờ đợi nhiều năm nay." "Cô Nhan, cô rất có hiểu biết về đá quý!" “Đá quý giống nữ ngôi sao trong giới giải trí, chói chang tỏa sáng, nhưng..." Cô cố ý ngập ngừng giây lát, chừa lại đôi chút, một trong những mục đích của cô đến gặp Peter chính là vãn hồi hợp đồng đại diện, ngoài ra chính là phải thanh minh cô không có ý định chèn ép Hàn Uyển Nam.
Hàn Uyển Nam không đáng để cô làm như vậy.
Peter gật đầu, cực kỳ trân trọng cất lấy món quà nho nhỏ này, ông dặn tài xế quay đầu, và sửa vé máy bay.
Nhan Ôn thở phào một hơi, cô đã cược đúng, Hàn Uyển Nam và Sáng Nghệ phải ngậm trái đắng mới có thể kết thúc vụ việc.
"Vô cùng cám ơn!" Nhan Ôn vẫn dùng tiếng Ý giao lưu với Peter.
"Không, cô Nhan, là tôi phải cám ơn cô, cám ơn cô có thể đến đây gặp tôi, nếu Snow của chúng tôi bỏ lỡ người đại diện này, thật tình sẽ chịu tổn thất to lớn.”
Một nữ nghệ sĩ chín chắn vinh đen rất dễ tìm, nhưng tìm một người vừa thông mình vừa cư xử khéo léo như Nhan Ôn rất hiếm, Sáng Nghệ lợi dụng phong ba lần này tung một loạt bài báo gây bất lợi đến Nhan Ôn, nhưng trong tình huống này cô ấy vẫn không nôn nóng, chẳng phải ai cũng có lòng rộng lượng như thế đâu.
Ông nghĩ rằng nhân phẩm của Nhan Ôn rất phù hợp với thứ mà Snow muốn biểu đạt nhiều năm nay, cô chính là người đại diện thích hợp nhất.
"Tôi cảm thấy, tôi nên tặng lại cô một món quà để thể hiện sự chân thành."
Peter biết Nhan Ôn sẽ từ chối, liền giơ tay ra dấu chờ một lát, lập tức dặn người chuẩn bị sợi dây chuyền kim cương mẫu mới nhất của Snow, nguyên sợi đều dùng dây thuần bạc cộng thêm viên kim cương màu hồng phấn ngay chính giữa cấu tạo thành, trông kiểu dáng đơn giản, nhưng đây là mẫu mới của thương hiệu Snow vào mùa này, nơi tuyệt vời nhất chính là chỗ cắt xén kim cương, và ngụ ý vô cùng sâu sắc.
"Tên nó là Hải tâm, ý chỉ tâm linh của biển rộng, ý tưởng bắt nguồn từ nữ thần Hy Lạp, tôi muốn dùng danh nghĩa của cô trao đến tay của cô Hàn Uyển Nam.” “Ngài Peter, tôi thật sự không thể nhận, quá quý giá." "Chẳng phải món quà nhỏ mà cô tặng tôi cũng rất quý giá sao?"
Quý ở tấm lòng, chứ không phải giá cả.
“Vả lại, từ khi vụ việc xảy ra đến nay, tôi cũng nghĩ chúng tôi có một phần trách nhiệm, nếu cô đã là đại diện của chúng tôi, thì cần phải giải quyết vụ việc này thật sớm, đều có ích cho đôi bên." “Vậy...
Tôi chỉ có thể gửi lời cám ơn rồi."
Cô dùng sự chân thành của mình để lay động Peter, thái độ ôn hòa của cô giúp ghi điểm không ít.
Nếu Nhan Ôn không kiên trì đến vậy, cũng sẽ không lấy lại được hợp đồng đại diện.
Đối với nhà kinh doanh mà nói, kết quả tốt nhất là đôi bên cùng thắng lợi.
Peter không chỉ vì hóa giải hiềm khích giữa Nhan Ôn với Sáng Nghệ, sợi dây chuyền kim cương mà ông tặng tuy đất giá, nhưng chỉ là sản phẩm mới của mùa này, còn món quả nhỏ của Nhan Ôn lại vô tình hỗ trợ ông giải quyết một vấn đề nan giải to lớn, đồng thời giúp ông quen biết thêm một công ty hợp tác mới: nhà họ Nhan.
Đối với Nhan Ôn mà nói, nếu Sáng Nghệ mãi cắn chặt vụ việc này không buông, hoặc muốn lợi dụng phần quà đó để tạo tiếng tăm, căn bản chẳng thể đổ lên đầu Nhan Ôn, bọn họ sẽ không ngốc nghếch đến nỗi gây hiềm khích với Snow, một khi sự việc trở nên ồn ào, sau này Hàn Uyển Nam đừng mong nhận được bất kì lời mời đại diện quảng cáo nào nữa.
Nhan Ôn nhìn phần quà được thư kí của Peter mang đến, trong lòng có chút không nỡ.
Một khi phần quà này được gửi tặng, đồng nghĩa đã gài bom dưới chân Hàn
Uyển Nam chỉ chờ Nhan Ôn phấn pút mọi thứ sẽ kết thúc.
"Tôi và cô Nhan gặp gỡ nhau rất vui, còn rất nhiều lời muốn nói, nếu cô không ngại thì tôi muốn mời cô cùng dùng bữa tối." Peter nhiệt tình đề nghị.
Nhan Ôn có chút khó xử từ chối khéo léo: “Tôi cũng muốn trò chuyện với ngài thêm một lát, nhưng mà...
Tối nay tôi còn có hẹn." “Nữ ngôi sao tỏa sáng như cô Nhan, nhất định không thiếu người theo đuổi.” Peter mỉm cười và tiễn Nhan Ôn rời khỏi.
“Tôi đã kết hôn rồi." Nhan Ôn không định né tránh, cô sống rất hạnh phúc, đương nhiên muốn nhận lời chúc phúc của mọi người.
Khác với những nữ diễn viên khác, ngay cả chuyện yêu đương cũng phải che đậy giấu kín, cuộc sống hai mặt kẻ trước người sau, giống Nhan Ôn dám nói thắng về mối quan hệ tình cảm rõ ràng rất hiếm có.
Thoáng chốc, Peter lại tăng thêm vài phần bội phục với cô ấy.
"Áo Lai rất có tầm nhìn, cô là một người vô cùng có sức hút, dù không làm nghề diễn xuất, cô cũng sẽ cực kì xuất chúng."
Nhan Ôn mỉm cười: “Tuy ngành nghề này rất phức tạp, nhưng tôi học hỏi được nhiều thứ, thu lợi cực nhiều, lần sau gặp mặt tiếp nhé."
Peter dõi mắt nhìn cô rời khỏi rồi leo lên một chiếc xe hơi vô cùng hào nhoáng.
"Phó tổng, đã gửi hợp đồng ký kết cho Áo Lai.”
Peter hài lòng gật đầu, nói đầy ẩn ý: "Sản phẩm mới của mùa này nhất định sẽ bán cháy hàng."
.