Số liệu này tương đổi kinh khủng, đặc biệt khi Giang Tùy An không phải là ngôi sao nổi tiếng, chẳng có bất kỳ đoàn đội nào dám dựa hơi anh.
Rất nhiều người đều là người hâm mộ của Nhan Ôn, cũng có một bộ phận fan ghép cặp của họ, mọi người đều rất tò mò, Giang Tùy An luôn kín kẽ lạnh lùng mở tài khoản có dụng ý gì?
Ngay lúc mọi người không ngừng tải mới trang chủ cá nhân của anh thì xuất hiện một động thái mới nhất!
Anh đăng tải một tấm ảnh, sau khi kết thúc buổi tiệc kỷ niệm hàng năm của Đại Hoa, hình anh da Nhan Ôn rời khỏi hiện trường, lúc đó bầu trời đêm lấp lánh ánh sao sáng, anh bước từ trên bục xuống, Nhan Ôn ôm lấy bờ vai của anh tựa nhẹ vào lòng, anh cúi đầu nhìn ngắm Nhan Ôn, ánh mắt tràn đầy vẻ thâm tình.
Tấm ảnh kèm theo hai chữ: “Cùng nhau."
Đây có được xem là tuyên ngôn chínhthức không?
Giang Tùy An dùng hai chữ và một tấm ảnh khiến tất cả trang mạng hầu như tê liệt, tất cả các bạn dân mạng đều vui mừng tới điên cuồng!
"Bọn họ công khai rồi, là một cặp đó!"
"Oa, thật lãng mạn quá đi, tôi cũng muốn có bạn trai như thế này! Mau cắt ảnh ra làm hình nền nào!”
"Ai tốt số giống Nhan Ôn chứ, khiến người đàn ông đỉnh nhất của giới diễn xuất làm người quản lý riêng và người yêu thân mật, thật là bảnh quá đi thôi!”
"Thật ngại quá, hai người có thể lập tức kết hôn không?"
"Người ta đã thành một cặp rồi, tên phú nhị đại đáng ghét kia thật nực cười đó."
“Ôi? Hãy nói cho tôi biết, không chỉ có mỗi mình tôi cảm thấy họ tuyệt đối xứng đôi!"
“Lầu trên, không riêng một mình bạnđâu!"
"Lúc đóng quảng cáo cho WM, chắc chắn đã...
Thôi bỏ đi, không quan trọng nữa, chỉ cần hai người ở bên nhau thiên trường địa cửu là được rồi!"
Lúc bấy giờ Nhan Ôn đang nằm trên giường đấp mặt nạ, chị Hà lướt tin tức, kích động ngay lập tức gọi điện cho cô: “Nhan Ôn, tại sao em không báo chị biết trước một tiếng chứ, bây giờ chị kích động chết đi được, chẳng chuẩn bị sẵn sàng gì cả.”
Nhan Ôn bất ngờ nghe lời nói của chị Hà liền gỡ mặt nạ xuống đáp rằng: “Nói với chị gì chứ?”
"Boss công khai mối quan hệ của hai người kìa? Em đừng nói với chị là em không biết nhé!” Chị Hà đã kích động tới nỗi khua tay múa chân.
"Cái gì..." Nhan Ôn sững sờ.
Chị Hà lập tức cắt hình gửi vào điện thoại của cô: “Chị gửi cho em rồi đó, em tự xem đi!”Nhan Ôn không cúp máy, mà nhấp vào tấm ảnh được chị Hà gửi sang, cô thấy rõ động thái mà Giang Tùy An đăng tải!
Nhan Ôn đứng hình, anh ấy bảo tối nay có việc gấp, cần ở lại công ty tăng ca, chính là vụ này sao?
"Lần này thì hay rồi, Chủ tịch Giang đã đóng dấu lên người em, bất kỳ người nào cũng không thể dị nghị về em nữa."
"Chị vui mừng quá, chị phải mở sâm panh ăn mừng với Tần Vũ mới được!"
Nhan Ôn nở nụ cười tươi tắn, mỗi lần cô gặp chuyện vui mừng, chị Hà đều kích động hơn cô nhiều, có người bạn như thế ở bên cạnh thật tốt đẹp biết bao.
"Boss vẫn chưa về sao?"
Nhan Ôn nhìn đồng hồ: “Vẫn chưa."
Thế nhưng, hiện giờ chắc anh ấy đã tan ca rồi chăng, Nhan Ôn sửa soạn đôi chút, chuẩn bị đến công ty tìm Giang Tùy An, ngay lúc này, cô rất nhớ anh ấy.Nhưng khi cô vừa xuống lầu thì nhận được cuộc gọi của Giang Tùy An.
"Anh có thể sẽ về trễ một chút, em buồn ngủ thì hãy nghỉ ngơi trước, không cần đợi anh."
Âm thanh ở bên anh vô cùng yên tĩnh, đột nhiên Nhan Ôn có một dự cảm bất lành: "Anh đã rời khỏi công ty rồi ư? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Bây giờ anh đang ở bệnh viện trung tâm thành phố, Lăng Triển nhập viện rồi."
Giang Tùy An tìm một nơi yên tĩnh, nói với Nhan Ôn ở đầu dây bên kia rằng: "Tình hình không lạc quan cho lắm, là ông ta phải người của Long Đằng đến công ty mời anh tới đó."
"Vậy...
Sẽ không có chuyện gì chứ?”
Nhan Ôn hơi lo lắng, dù sao Giang Tùy An cũng chẳng phải là người của Long Đằng, trong tình huống như vậy, thân phận ít nhiều cũng chứa đựng sự ngại ngùng bên trong."Sẽ không sao cả, hãy yên tâm
"Em thấy được trạng thái của anh rồi, muốn đi tìm anh.
Em muốn nói với anh ràng, em rất vui, rất cảm động
“Vậy thi ổn, nguyên do ban đầu anh thực hiện vụ việc này chính vì muốn em vui long."
"Em qua kia cũng không phù hợp cho lâm, em chờ anh ở nhà, mau về nhà nhé." Nhan Ôn cười nói và cúp máy, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy không yên tâm.
Sau khi Lãng Triển được quản gia đưa vào bệnh viện, kiểm tra được mắc bệnh tim.
Điều đầu tiên ông ta thực hiện sau khi tỉnh dậy chính là mời luật sư đến bệnh viện, sau đó phái người đi mời Giang Tùy An.
Người của Long Đằng nhận được tin tức, toàn bộ đều chặn cứng ngoài phòng bệnh, nhưng đa phần không phải vì lo lắng sức khỏe của Lăng Triển, màbám viu ông ta mong tranh thủ thêm một ít cổ phần của công ty, bắt Lăng Triển giao đại quyền của công ty trước khi qua đời.
Bởi vì lúc này Lăng Triển bị chọc tức tột cùng, quản gia đề nghị có nên gọi Lăng Diệp tới đây không?
Lăng Triển lập tức lắc đầu, ông không muốn con trai nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của ông.
Lúc này có vài cổ đông cùng liên kết, mong muốn Lăng Triển chuyển nhượng cổ phần trong tay, đừng để lại cho thằng con trai dở hơi kia.
Nhưng Lăng Triển vẫn không buông lỏng, trong mắt ông ta ẩn chứa một phần sự hối hận...
Lăng Diệp từng bước đi tới ngày hôm nay, người làm ba là ông có trách nhiệm rất lớn, nếu ông ta quan tâm Lăng Diệp nhiều hơn một tí, có thể sẽ không trở thành bộ dạng như hiện giờ.
"Lăng lão, không phải chúng tôi ép ông...
Có chút chuyện vẫn nên quyết định càng sớm càng tốt, nếu Long Đằng giaocho Lăng phó tổng, e rằng tâm huyết cả đời của ông phải đổ sông đổ bể."
"Các người đều nghĩ rằng tôi sẽ đứt hơi ngay tức thì, sống không nổi tới ngày mai ư?"
"Chúng tôi không có ý này.."
Chưa kịp dứt lời, Giang Tùy An được vệ sĩ tiễn vào phòng bệnh, và sự xuất hiện của anh dấy lên cơn tò mò của các cổ đông.
"Chủ tịch Giang?”
“Sao anh lại tới đây vậy?"
"Là tôi mời Chủ tịch Giang tới." Lăng Triển vùng vẫy ngồi dậy, dùng âm thanh yếu đuối gọi luật sư bước sang.
Lăng Triển nện ngực bảo rằng: "Long Đằng là tâm huyết cả đời của tôi, tôi biết rõ tôi không còn nhiều thời gian, cũng biết con trai tôi ăn chơi trác táng, không phải là người lựa chọn tốt nhất để thừa kế Long Đằng, thế nhưng tôi sẽ không để giang sơn mà tôi đánh được rơi vàotay bon tham lam như các người"
"Vi thế, tối quyết định giao dịch công khai bán số cố phần trong tay cho Giang Tuy An, cũng tức là từ nay về sau, Long Đảng chính là một bộ phận của Đại Hoa"
Lăng Triển e sợ Giang Tây An sẽ từ chối, lập tức báo luật sư đưa ra hợp đồng chuyến nhượng cổ phần được chuẩn bị từ sớm: "Tôi đã ký tên xong rồi, nguyện düng giá thấp nhất của thị trường để bán toàn bộ số cố phần cho anh, mong anh đồng ý."
"Tôi tin rằng, chỉ có anh mới có thể giúp Long Đảng phát triển tốt lên.”
"Tôi chỉ có một điều kiện, chính là mong anh đừng đuổi việc bất cứ một người nào trong Long Đâng, trừ khi họ mấc sai lầm trầm trọng."
Giang Tùy An đón lấy bản hợp đồng đó, sau khi nhanh chóng lướt sơ, chẳng có bất kỳ vấn đề gì cả.
Xem ra Lăng Triển đích thật có sự kỳtay bon tham lam như các người"
"Vi thế, tối quyết định giao dịch công khai bán số cố phần trong tay cho Giang Tuy An, cũng tức là từ nay về sau, Long Đảng chính là một bộ phận của Đại Hoa"
Lăng Triển e sợ Giang Tây An sẽ từ chối, lập tức báo luật sư đưa ra hợp đồng chuyến nhượng cổ phần được chuẩn bị từ sớm: "Tôi đã ký tên xong rồi, nguyện düng giá thấp nhất của thị trường để bán toàn bộ số cố phần cho anh, mong anh đồng ý."
"Tôi tin rằng, chỉ có anh mới có thể giúp Long Đảng phát triển tốt lên.”
"Tôi chỉ có một điều kiện, chính là mong anh đừng đuổi việc bất cứ một người nào trong Long Đâng, trừ khi họ mấc sai lầm trầm trọng."
Giang Tùy An đón lấy bản hợp đồng đó, sau khi nhanh chóng lướt sơ, chẳng có bất kỳ vấn đề gì cả.
Xem ra Lăng Triển đích thật có sự kỳvọng rất lớn đối với Long Đàng, nếu không thà giao cho người ngoài, cũng chẳng để lại cho con trai hoặc các cổ đông khác của Long Đảng.
"Không chừa lại một ít cổ phần cho Läng Diệp ư?"
Lãng Triển lác đầu: "Con đường về sau nên đi thế nào, là do cháu nó tự lựa chọn!"
Trong mát ông ta rớm lệ, ông ta biết với sự phát triển hiện giờ của Đại Hoa, sớm muộn cũng sẽ nuốt chứng Long Đằng, ông ta làm như vậy, cũng chỉ muốn bảo toàn Long Đằng một cách hoàn chinh mà thôi.
.