Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt


“Được rồi, đừng gây gổ nữa, bây giờ điều quan trọng nhất chính là sức khỏe của ông lão!”

Ông Nhan nghiêm giọng nạt, sốt ruột nhìn sang cánh cửa đóng chặt của phòng phẫu thuật.


Bà Nhan lạnh nhạt nhìn ông ta, ánh mắt tràn đầy nỗi thất vọng, lúc này bà cũng lo lắng cho sức khỏe của ông lão Nhan, thế nhưng...
bởi vì điều này mà có thể dung túng cho hành vi hại Nhan Ôn của Nhan Nhu thêm một lần nữa ư?

Bao nhiêu năm nay, sự nhẫn nhịn và cúi đầu của bà rốt cuộc đổi lấy điều gì?

Bà Nhan yên lặng ngồi bên, không lên tiếng nữa.


Nhan Nhu lại ngạo mạn hừ lạnh một câu: “Nếu ông nội có mệnh hệ gì, tôi sẽ không buông tha cho mẹ con bà đâu!”

Trải qua cuộc phẫu thuật gần hai tiếng đồng hồ, bác sĩ đi ra, nhà họ Nhan lập tức vây quanh, ông Nhan vội vàng hồi: “Ba của tôi sao rồi?” “Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, nhưng cần quan sát theo dõi một thời gian, bây giờ đã được chuyển sang phòng bệnh” “Vậy thì được...
Vậy thì được..
“Mọi người phải giữ im lặng trong phòng bệnh, không thể khiến bệnh nhân chịu đả kích nữa.”

Ông Nhan gật đầu: "Vâng, chúng tôi hiểu rồi.



Một đoàn người tiến đến ngoài cửa phòng bệnh của ông lão Nhan, trông ông lão trắng bệch mặt mày trên giường bệnh, trong lòng ai nấy đều cảm thấy khó chịu.


Thư ký của ông lão Nhan đi vào phòng bệnh trước tiên, sau khi ông lão Nhan mở mắt, miễn cưỡng họ khan hai tiếng: “Cậu ở lại, những người khác đi ra ngoài.” "Ba...
“Ông nội, hãy để cháu ở lại chăm sóc ông Nhan Nhu lên tiếng.


Ông lão Nhan nhắm nghiền đôi mắt, lắc đầu nói: “Thư ký Lưu ở lại, mọi người về nhà đi.”

Thư ký Lưu gật gù, quay người nói với ông Nhan và Nhan Nhu mọi người: “Tôi sẽ chăm sóc đồng sự trưởng thật tốt.


Ông lão Nhan đã nói như vậy rồi thì mọi người cũng không ngồi lì tại đó nữa, đợi sau khi cửa phòng bệnh đóng lại, ông lão Nhan mới mở mắt trở lại.
“Sức khỏe của tôi thì tự tôi hiểu rõ, bắt đầu từ hôm nay, để Nhan Nhu thay tôi quản lý công ty, tôi muốn biết nó sẽ lèo lái công ty ra sao” “Vâng.” “Còn nữa, bảo luật sư Âu sang đây, tôi muốn lập di chúc, giao mọi thứ trong nhà họ Nhan cho Nhan Ôn, như vậy tôi mới có thể yên tâm” Ông lão Nhan đau lòng lên tiếng: “Dù Nhan Ôn chán ghét nhà họ Nhan ra sao, không muốn trở về nhà họ Nhan, nhưng nó vẫn là cháu gái của tôi, là cháu gái có thiên phú nhất của tôi!”

Chỉ có giao nhà họ Nhan cho Nhan Ôn, ông mới có thể trút hơi thở cuối cùng.
“Đổng sự trưởng, tôi nhất định sẽ thực hiện tốt vụ việc này!”

Sau khi rời khỏi phòng bệnh, thư ký Lưu lập tức chạy tới nhà họ Nhan, tạm thời giữ bí mật về chuyện ông lão Nhan dặn lập di chúc, sau đó nói với Nhan Nhu rằng: “Bắt đầu từ hôm nay, cô hai Nhan Nhu sẽ đảm nhận thay mặt chủ tịch của công ty, quản lý tất cả công việc thường ngày của công ty.


Nhan Nhu vừa nghe ông lão Nhan chuyển giao quyền lực cho cô ta vào thời điểm này, lập tức vứt chuyện của Nhan Ôn sang một bên.
“Được, tôi nhất định sẽ làm thật tốt! Không để ông nội thất vọng.
“Ngoài ra, đồng sự trưởng còn có một chuyện muốn cô phải thực hiện.
Thư ký Lưu nói tiếp: “Cô cần phải gửi lời xin lỗi công khai đến cô tư.


Nhan Nhu luôn kiêu ngạo bướng bỉnh, không xem nhân viên là con người, kẻ như thế dù có năng lực đi chăng nữa, cũng chỉ giữ gìn được vốn liếng của gia tộc, nói câu công bằng, thư ký Lưu không xem Nhan Nhu là người thừa kế tốt nhất, thậm chí còn thua kém so với con trai thứ hai của nhà họ Nhan chính là Nhan Trình.


Nhưng lúc bấy giờ nếu cô ta biết chuyện ông lão Nhan đã lập di chúc, sẽ giao tất cả tài sản và sản nghiệp của Nhan thị cho Nhan Ôn, cô ta nhất định sẽ đổ kỵ đến phát điên, không chừng sẽ gây ra chuyện gì đó.
“Xin lỗi ư?” Nhan Nhu suy ngẫm giây lát: “Tôi chuẩn bị ngay.”

Nhà họ Nhan đều nằm trong tay cô ta rồi, gửi lời xin lỗi đến Nhan Ôn thì có gì chứ? Vừa vặn có thể chính thức tuyên bố với Nhan Ôn, cô ta đã chiến thắng, vả lại đã đoạt được nhà họ Nhan mà cô ta hằng mong ước.


Bên cạnh, bà Nhan dõi nhìn tất cả, khớp ngón tay của bà trắng bệch, Nhan Nhu làm chủ nhân của nhà họ Nhan, vậy nơi đây sẽ còn chốn dung thân cho bà ư?

Bà đã nhẫn nhịn nhiều năm nay, đều chẳng sao cả, nhưng bà không thể làm liên lụy con gái của mình.



Bà biết con gái của mình rất giỏi giang, không cậy nhờ thế lực của nhà họ Nhan cũng có thể khai phá một khoảng trời riêng, nhưng bà là mẹ ruột của Nhan Ôn, bà không thể không suy tính đến chuyện hôn nhân của Nhan Ôn, giả dụ nhà họ Giang biết được những lời đồn đại đó, sẽ đối xử với Nhan Ôn ra sao?

Con gái của người thứ ba?

Mắt bà Nhan dần tối sầm, rốt cuộc ai mới là người thứ ba!

Bà sẽ không tiếp tục nhẫn nhịn, bà phải nói cho tất cả mọi người biết chân tướng của sự thật

Cuối cùng Giang Tùy An đã công khai sự thật anh và Nhan Ôn đã kết hôn, đêm nay có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với hai vợ chồng.


Anh đã trang trí phòng ngủ lại lần nữa và treo tấm ảnh anh ôm Nhan Ôn lên.


Nhìn thấy bông hồng đỏ tươi được rải khắp nơi trong nhà, Nhan Ôn cảm thấy mình đang đắm chìm trong biển hoa.
“Anh Giang, anh thật lãng mạn...
Em hi vọng cả đời này đều có thể mơ giấc mơ lãng mạn như vậy” Nhan Ôn tựa vào lòng anh, yên lặng ngắm nhìn bầu trời đêm ngoài ô cửa sổ.


Đôi tay mạnh mẽ của Giang Tùy An đang ôm lấy vòng eo của cô, nhẹ nhàng hít hà mùi hương trên người cô.
“Chỉ cần em muốn sống ngày tháng như vậy, anh nhất định dốc hết sức mình”

Nhan Ôn nở nụ cười, hai người tận tình ôm ấp đối phương ở phòng khách trong dòng nhạc.
“Có muốn xem thử phản ứng của người hâm mộ không?” Giang Tùy An rút điện thoại ra, cùng Nhan Ôn đọc lời nhắn trên trang cá nhân của anh.
“Không biết tối nay boss Giang sẽ dẫn Tiểu Ôn đến đâu cho lãng mạn nhỉ!” "Bây giờ bọn họ nhất định đang động phòng hoa chúc, không thèm xem lời nhắn của chúng ta đâu." “Chúc phúc hai người thiên trường địa cửu l Khi nào bắt đầu kế hoạch tạo người nối dõi đây?” “Vóc dáng của chủ tịch Giang tuyệt vời thế kia, phương diện đó chắc chắn rất mạnh mẽ.



Nhan Ôn thấy lời nhắn của mọi người đang lệch hướng, bất chợt đỏ bừng gò má, vùi trong lòng Giang Tùy An: “Mọi người chỉ tò mò về vấn đề này thôi sao?"

Giang Tùy An nhướng mày cười mỉm: “Anh cảm thấy góc độ nhìn nhận sự việc của bọn họ rất chính xác mà.” “Anh..


Nụ cười trên gương mặt điển trai của Giang Tùy An dần trở nên sâu đậm, ánh mắt nhìn

Nhan Ôn dần chuyển sang thâm tình: “Vừa nghĩ đến việc em chuẩn bị gia nhập đoàn phim, anh liền không nỡ, biết trước lúc đó không nên để em nhận phim nhanh như vậy.” “Đây là công việc của em mà, chỉ là bọn mình công khai hôn sự, chưa kịp đến nhà họ Giang ra mắt, người lớn trong nhà sẽ không trách móc em chứ?” Nhan Ôn thốt ra nghi vấn trong lòng, nhẹ giọng hỏi.
“Không đâu.” Giang Tùy An vuốt ve mái tóc dài của Nhan Ôn: “Anh đã thảo luận chuyện này với gia đình rồi, họ đều cảm thấy hôn sự của chúng ta hãy tự làm chủ sẽ tốt hơn, và lại, dù đến nhà, thì cũng phải có sự công nhận của nhà họ Nhan, như thế, em sẽ tốt hơn nhiều.
“Em chẳng sao cả, có sự công nhận của nhà họ Nhan hay không chẳng quan trọng.


Nhan Ôn ngẩng đầu lên nhìn Giang Tùy An: “Em không muốn khiến anh khó xử.


Dù sao tin tức ngoài kia đồn đại loạn xạ thế này, nhà họ Giang không thể chẳng nghe được phong thanh gì cả, Giang Tùy An cưới một đứa con gái của người thứ ba, nhà họ Giang sẽ nhìn cô như thế nào, bây giờ công bố tin tức kết hôn, Giang Tùy An kẹp giữa cô và nhà họ Giang, nhất định rất khó xử...



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận