“Dạo gần đây bọn họ đúng là rất nổi, cũng xem như là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Hạo Dịch trong khoảng thời gian này." Anh Muội phân tích.
Phong cách âm nhạc tương đồng, thời gian ra mắt cũng tương tự nhau.
"Xem thử phía chị Hà có thể tìm được chứng cứ xác thực không, lúc này ưu thế của Nhân Kiệt không lớn lắm, nếu bọn họ giở thủ đoạn sau lưng, Nhan Kiệt sẽ rất bị động.
"Vâng, em lập tức liên lạc với chị Hà ngay" “Còn nữa, dặn chị Hà đơn độc liên hệ Triệu Dương, nếu là một người có năng lực, thì nên biết lựa chọn thế nào để có lợi nhất cho bản thân”
Ở cạnh đám con nhà giàu có kỉ lục bất lương, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện phiền toái.
Cô không bao giờ chủ động hại ai, nhưng chỉ ít phải không để người khác hại mình.
Trong giới giải trí, hầu như chẳng ai có thể gây tổn thương đến cô cả.
Nhan Ôn đắn đo là có nguyên nhân, trong giới giải trí, vì thượng vị và nổi tiếng, thủ đoạn gì cũng có thể xảy ra.
"Chị hi vọng mọi thứ chỉ do chị suy nghĩ nhiều mà thôi."
Anh Muội đứng cạnh bắt gặp vẻ thâm trầm từ ánh mắt của Nhan Ôn, đột nhiên cô rất có cảm xúc, lúc nãy Nhan Ôn nói những lời đó, thật sự rất kiên quyết, mỗi một quyết định đều dứt khoác y hệt Giang Tùy An, nhưng đồng thời, cô cũng là một người phụ nữ có nội tâm yếu mềm, không thể bảo cô không có ước mơ, không có sự theo đuổi, mà trước mặt đúng sai phải trái, cô lựa chọn làm chính bản thân mình.
Chẳng trách Giang Tùy An lại động lòng với cô, người phụ nữ như thế đích thật rất có sức thu hút.
Nhan Ôn căn dặn xong thì tiếp tục dồn sự chú ý vào kịch bản, thời gian ghi hình càng dài, thì việc thử thách sự kiên nhẫn của diễn viên càng lớn, cô càng phải tập trung và nhiệt tình như khi vừa bấm máy, vậy mới có thể đảm bảo không kéo dài tiến độ của đoàn phim.
Đặc biệt cô và Âu Dương Hải đều là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ, nên bỏ ra tinh lực càng lúc càng nhiều.
Cùng lúc Anh Muội liên lạc với chị Hà, cũng thuật lại chuyện này với Giang Tùy An, đây là một trong những nhiệm vụ của cô, và Nhan Ôn đương nhiên biết rõ điều này, nếu Anh Muội không làm như vậy, Giang Tùy An cũng sẽ không phải cô ấy đến đây thay thế vị trí trợ lý của Bạch Hiểu Hiểu.
Giang Tùy An nghe xong báo cáo của cô, chẳng dao động tinh thần gì cả, mà chỉ đáp lại bằng ba chữ ngắn gọn: "Tôi biết rồi.”
Chị Hà tìm vài người bạn cũ trong ngành, nhanh chóng lấy được một vài thông tin thú vị.
Chứng cứ mà Nhan Ôn muốn tìm không khó, cộng thêm việc Tân Vũ nhận được mệnh lệnh của Giang Tùy An, phối hợp trong âm thầm, rất nhanh đã kiểm soát được tin xấu của hai cậu con nhà giàu kia, từng có lịch sử cai nghiện, và nhiều lần xảy ra xung đột với cảnh sát.
Điều quan trọng nhất là, Tân Vũ nhận được thu hoạch ngoài ý muốn trong quá trình điều tra.
Trong khoảng thời gian hai cậu con nhà giàu này tham gia hoạt động, hành tung bí ẩn, có thể đã sử dụng chất cấm trở lại, vả lại gần đây liên tục xin nghỉ phép, cùng nhau biến mất.
Trong giới giải trí có rất nhiều lệnh cấm, tuyệt đối không thể chạm vào, sử dụng chất cấm chính là một trong những điều khoản đó.
Sau khi Nhan Ôn biết được bèn gật đầu, chuyện này đích thật rất có lợi cho bọn họ.
“Chị Ôn, bây giờ phải làm thế nào?” Anh Muội hỏi.
“Theo dõi tình hình ra sao trước đã, thật ra chị cũng không phải muốn gây bất lợi cho bọn họ, chỉ cần bọn họ không ra tay với Nhân Kiệt, mình cũng không cần lo mấy chuyện nhảm nhí này." Cô ngập ngừng một lát: "Nhưng nếu bọn họ vẫn cứng đầu hành động, chị chỉ có thể dùng cách thức này để dạy dỗ cho bọn họ một bài học, cũng có thể khiến Nhân Kiệt biết rằng, trong giới này có rất nhiều việc không đơn giản như trong tưởng tượng của cậu ấy đâu." “ Thế nhưng, hôm Nhan Kiệt lên chương trình, vừa vặn là ngày sinh nhật của chị.
“Ừ.
Sinh nhật mỗi năm đều có, nhưng Nhan Kiệt ra mắt thì chỉ có một lần mà thôi.”
Đây là cơ hội mà Nhân Kiệt cố gắng giành được, Nhan Ôn muốn dốc tận sức lực giúp cậu ấy giữ được.
Nếu cô không làm vậy, Tăng Nhĩ Ngọc sẽ rất lo lắng.
"Nhưng nếu Hạo Dịch vẫn thua thì sao?” Anh Muội to gan hỏi tiếp, cũng chẳng thể không có khả năng này.
"Đó chính là do ông trời sắp đặt.
Nhan Ôn đứng dậy và thay bộ trang phục đóng phim: “Bây giờ ngầm nghĩ lại thì khi chị còn ở nhà họ Nhan, cũng chưa tận trách nhiệm của một người con, một người chị, bây giờ có cơ hội rồi, đương nhiên phải nắm bắt thật tốt, để sau này có con cái mới có thể làm một người mẹ tốt được." “Bây giờ chị định sinh em bé ư?" “Cũng xem như là vậy." Mắt Nhan Ôn lỏe lên nụ cười vui vė.
Tuy thời gian kết hôn của bọn họ không lâu, nhưng Giang Tùy An đã hơn ba mươi tuổi rồi, hẳn anh cũng rất muốn lên chức cha, muốn có một đứa con của riêng mình.
“Chủ tịch Giang có biết không?" “Anh ấy hiểu chị, anh ấy sẽ biết
Thỉnh thoảng, cô đưa một ánh mắt là Giang Tùy An hiểu ra ngay lập tức.
Anh Muội nhìn Nhan Ôn trong tấm gương, cảm xúc trong trái tim càng mạnh hơn, vốn dĩ cô tưởng Nhan Ôn có hậu đài vững chắc như Giang Tùy An, diễn tiếp vài bộ phim thì có thể lui về sau màn ảnh, làm một quý bà sống trong nhung lụa.
Nhưng khoảng thời gian ở cạnh nhau, cô phát hiện Nhan Ôn thật sự là một người phụ nữ rất có chủ kiến.
Cô ấy sẽ không theo đuổi mù quáng, cũng sẽ không để bản thân lựa chọn sai lầm.
Cô ấy chỉ cố gắng hết sức làm việc mình muốn, nỗ lực hoàn thành ước mơ của mình, dù thất bại đi chăng nữa, cũng sẽ đúc kết được kinh nghiệm bài học, chứ không tự than hờn trách móc.
Rõ ràng cô có thể đi trên con đường bằng phẳng, nhưng lại phải bỏ ra mồ hôi và công sức để xây đắp con đường cho riêng mình.
Chẳng bao lâu lại đến một cảnh quay treo dây cáp.
Cũng ghi hình trong mưa, Nhan Ôn mặc trang phục phim, đầu tóc ướt đẫm
Sau khi nghe đạo diễn hộ cắt, cô đáp vững vàng xuống đất, nhưng Âu Dương Hải bên cạnh lại ngã nhào xuống tầm đêm, nhân viên công tác trong đoàn phim lập tức chạy tới, phát hiện anh đã ngất xỉu vì lên cơn sốt cao.
Bạch Hiểu Hiểu ở cạnh bận rộn chăm sóc, luôn túc trực bên Âu Dương Hải ở trong phòng, vừa đút thuốc vừa đo nhiệt độ cơ thể.
.
Truyện Huyền Huyễn
Âu Dương Hải vừa hé mắt, liền nhìn thấy cô đang ngôi bên giường, đôi mắt hơi đỏ, lúc bấy giờ, anh khẽ nhếch môi: “Thì ra chỉ khi nào mắc bệnh, cô mới ở cạnh tôi." “Anh.
" "Vậy tôi phải bệnh thêm mấy lần." Anh giơ tay níu lấy Bạch Hiểu Hiểu: “Tối nay, cô phải ở lại đây với tôi, nếu không tôi nhất định sẽ khó chịu chết đi được." “Tôi không ở cạnh anh thì còn ai đến nữa?” Bạch Hiểu Hiểu bất lực thở dài: "Con người không thể sống cô độc như vậy được đâu, lỡ như anh có chuyện gì, cũng cần có người chăm sóc, làm người vẫn phải có họ hàng bạn bè chứ."
Mặt của Bạch Hiểu Hiểu càng đỏ hơn.
Cô từng năm trên giường bệnh của bệnh viện suốt nhiều năm liền, rất hiểu cảm giác bơ vơ cô đơn đó, bởi vì bệnh tật rất khó chịu, cô thà đẩy người thân của mình ra ngoài, một mình gánh chịu.
“Tôi làm biếng qua lại với người khác."
Âu Dương Hải chỉ thốt ra một câu như vậy rồi lại tiếp tục khép måt.
Bạch Hiểu Hiểu sững sở, cô rất muốn lên tiếng hỏi, nếu anh làm biếng qua lại với người khác, vậy tại sao bắt cô làm trợ lý? Tại sao lựa chọn ngành nghề diễn viên phải giao lưu với nhiều loại người? Trong trái tim anh, rất cuộc chứa đựng bao nhiêu bí mật?
Câu nói đến cửa miệng thì cô nuốt trôi vào bụng.
Ngắm nhìn gương mặt của Âu Dương Hải, Bạch Hiểu Hiểu vừa đun nước vừa ngầm nghĩ, rốt cuộc anh là con người như thế nào nhỉ?
Là ai có thể khiến anh mở cửa trái tim...
.