Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt


Nếu quyết định tham dự, Giang Tùy An điều chỉnh thời gian cuộc họp, hộ tống mẹ con Nhan Ôn tới đó.

"Mẹ, bây giờ mẹ nghỉ ngơi trong phòng khách sạn, con ra ngoài xem tình hình thế nào trước đã." Nhan Ôn nằm lấy bàn tay của Tăng Nhĩ Ngọc: "Con không muốn mẹ gặp nguy hiểm, bây giờ Nhan Nhu nhất định tưởng mẹ đã bị đảm bắt cóc đó hãm hại rồi.

“Được, Tiểu Ôn, con cũng phải chú ý sức khỏe và đứa con.” Tăng Nhĩ Ngọc nhìn con gái, lại nhìn sang chàng rể: "Tùy An, chăm sóc nó cho tot."

Giang Tùy An trịnh trọng gật đầu, đã Nhan On xuống xe

Khi hai vợ chồng cùng bước vào căn phòng, đã có vài người lớn của nhà họ Nhan xuất hiện, ông lão Nhận thấy Nhan On và Giang Tùy An cùng đến, mỉm cười gật đầu, giới thiệu hai người với các trưởng bởi khác của nhà họ Nhan

Nhan Nhu đi theo vào trong liên bắt gặp nụ cưới phòng khoảng tạo nhà của Nhân Ôn căn có ánh mắt hài lòng của các trưởng bối đối với Nhan Ôn.

“Tôi nghe nói công ty xảy ra một số chuyện, cháu làm rất tốt.

“Sau này đường hướng phát triển của công ty đều trông cậy vào cháu, à đúng rồi, tôi từng xem qua cháu đóng phim, rất tốt

Nghe thấy lời thừa nhận của bọn họ, Nhan Ôn lần lượt cảm ơn, Giang Tùy An luôn theo sát bên cạnh, bảo vệ cô ấy, hai người xứng đôi ân ái làm sao.

"Khi nào có thể nghe ngóng tin vui của hai cháu vậy?" Có trưởng bối cười hi hi hỏi: “Chúng tôi vô cùng mong chờ nhà họ Nhan có thể thêm một nhân khẩu nữa đó l

Ngoài của, Nhan Nhu đỏ bừng đôi mắt, siết chất tay

Cô ta đã mang thai bấy lâu nay, tại sao chúng ai nói những lời này với có ta, trái lại cứ nhìn đâm đâm vào cái bụng của Nhân On

Quả nhiên, bọn họ chưa từng xem mình là người một nhà.

“Ông nội, cháu đến rồi.” Nhan Nhu hé lộ một nụ cười, nhanh chân bước vào bên trong, trực tiếp chen trước mặt Nhan Ôn, túm lấy ông lão Nhan.

“Trên đường hơi nôn nghén, nên đến muộn rồi.”

Cô ta vừa nói như thế, rõ ràng muốn để mọi người biết cô ta cũng sắp sửa thêm một nhân khẩu cho nhà họ Nhan.

“Đến rồi thì ngồi xuống đi."

Ông lão Nhan không quan tâm Nhan Nhu giống như trước kia, mà lặng lẽ né tránh bàn tay của cô ta, trưởng bối của nhà họ Nhan đều biết những chuyện gần đây, không muốn đếm xỉa tới cô ta, mạnh ai nấy tự vào vị trí trò chuyện tán gấu

Nhan Nhu lườm nguýt Nhan On một phen Giang Tùy An trực tiếp bảo vệ Nhan ôn ngồi xuống, che chăn tầm nhìn của Nhan Nhu.

Sau khi người nhà họ Nhân đều có mặt đông đủ, ông lão Nhan tuyên bố chính thức bắt đầu bữa tiệc.

Trong bữa ăn bầu không khí khá tốt, ngoại trừ Nhan Nhu mãi lấn cấn về ý đồ thật sự của ông lão Nhan khi mở tiệc gia đình, ai nấy đều rất hưởng thụ bữa ăn tối nay.

“Hôm nay, tôi cố tình tập họp mọi người là muốn trước mặt tất cả mọi người, gửi lời cảm ơn đến cháu gái của tôi, Nhan Ôn!”

“Nếu không có cháu nó, công ty thật sự sẽ đổi mặt với nguy cơ rất lớn!”

Nhan Nhu nghiến chặt đôi môi, đứng dậy rời khỏi bàn tiệc: "Cháu có chút không khỏe, đi vệ sinh một lát.”

Nhưng cô ta đã bị thù hận làm lu mờ đầu óc, ra ngoài tìm một nhân viên phục vụ, xin một bình trả, sau đó tìm góc khuất vang vẻ, đổ thuốc của Phùng Hằng Viên vào trong

Vừa văn, Tăng Nhĩ Ngọc đang ở trong phòng khách sạn, tận mắt chứng kiến màn này.

Nhan Nhu trở về căn phòng tựa như không có chuyện gì, tay bằng bình trà nóng hồi

Ông lão Nhận cũng đã nói gần xong hết rồi, cuối cùng, cũng là bộ phận quan trọng nhất: “Tôi đã dặn luật sư giúp tôi soạn thảo bản di chúc, sau khi tôi về với tổ tiên, sản nghiệp của nhà họ Nhan chia đều cho cháu trai cháu gái."

“Cái gì!”

Nhan Nhu kinh ngạc hét to, thu hút ảnh nhìn hoài nghi của người nhà họ Nhan.

Sắc mặt của ông lão Nhan cũng trở nên khó coi "Sao nào? Cháu có ý kiến bất đồng gì à?”

Nhan Nhu siết chặt bình trà nóng hồi trong tay, cô ta vốn không muốn đi nước cờ này, nhưng thật tinh không thể để ông lão Nhận nói tiếp

“Ông nội, cháu cảm thấy sức khỏe của ông vẫn còn tốt chán, không vội nghĩ ngợi tới việc này" Cô ta bật cười bước lên, rốt cho ông lão Nhan một tách trà

Lúc bấy giờ, một nhân viên phục vụ bước tới nói nhỏ với Nhan On vài câu, ảnh mặt của Nhan Ôn nhìn chăm chú vào tách trà mà Nhan Như rất cho ông lão, hít một hơi sâu.

“Ông nội, ông uống trả trước đã." Nhan Nhu mỉm cười: “Việc di chúc từ từ hẳn nói.”

"Chờ một lát.”

Nhan Ôn lên tiếng khi ông lão Nhan bưng tách trà đó lên, lạnh lùng nói: “Ông nội, vẫn nên nói chuyện di chúc trước đi

Nhan Nhu lập tức quay đầu lườm nguýt Nhan Ôn: “Cô đã là đại minh tinh rồi, và còn là mợ cả nhà họ Giang, sao cứ mãi dòm ngó gia tài của nhà họ Nhan thế? Chẳng lẽ cô muốn ông nội xảy ra chuyện lắm sao?”

Nhan Ôn nhìn ông lão Nhan và lắc đầu: "Tôi chưa từng nghĩ như thế

“Vậy tại sao cô nôn nóng muốn ông nội nói chuyện di chúc? Chắc không phải bởi vì mẹ cô xảy ra chuyện, nên cô sốt ruột muốn ông nội lập di chúc, chia cổ phần nhà họ Nhân cho cô chứ

Nhan Nhu vốn không để ý đến việc mình đã trở thành chú hề, luôn ăn nói ngông cuồng

“Chủ tịch Giang tốt nhất anh dần vợ mình về

nhà đi, đừng để có ta d ngó tài sản của nhà họ Nhan chúng tôi!

"Cô ấy là vợ tôi, nhưng cô ấy cũng họ Nhan...
Giang Tùy An lạnh lùng lên tiếng, giọng điệu vô cùng nghiêm khắc.

Nhan Nhu bị câu nói này chọc tức.

Ngay lúc trưởng bối nhà họ Nhan đều không biết đang xảy ra chuyện gì, Nhan Ôn ra dấu hiệu cho các nhân viên phục vụ rời khỏi, sau đó trịnh trọng chỉ vào tách trà nói: "Có người lo sợ không được chia tiền, nên đã bỏ thuốc vào trà của ông nội, Nhan Nhu, cô vừa rời khỏi mấy phút, cô đi đâu đó?

“Tôi...
Tôi không khỏe nên đi nhà vệ sinh.” Nhan Như ngượng ngùng họ khan một tiếng: "Có phải có đóng phim nhiều nên mạc chứng hoang tưởng rồi không! Nhân viên phục vụ của khách sạn Châu Tể không bị người khác mua chuộc, làm những chuyện này đau.

“Tôi không nói nhân viên phục vụ, tôi đang nói cô" Nhân Ôn bật cười mỉa mai: "Cô muốn độc chiếm gia tài của nhà họ Nhạn, nên không muốn ông nội thông báo bản di chúc cụ thể " “Cô nói bậy! Rõ ràng cô...
Nhan Nhu vội vàng che giấu: “Ông nội, ông đừng nghe cô ta nói bây! Cô ta đang ly gián mối quan hệ giữa hai chúng ta.

“Đủ rồi!” Ông lão Nhan không ngờ Nhan Như thật sự không hiểu chuyện như thế, ông nghiến chặt răng, cúi đầu nhìn tách trà nóng hổi vừa rót ra: “Cháu bảo tách trà này sạch sẽ, vậy cháu uống đi

"Không...
Cháu không thể uống, ông nội, cháu đang mang thai kia mà, làm sao uống trà được

chứ?"

“Mang thai không thể uống trà? Hay cô biết trong đó chứa gi.” Nhan Ôn tiền lên một bước “Trong đây đều là trưởng bối của nhà họ Nhan tôi hi vọng mọi người hãy cùng chứng kiến xem thử chị gái tốt đẹp của tôi ác độc chừng nao.

Nhan Nhu căng thẳng họ khan vài giây, nhưng

Chẳng ai tin tưởng lời nói của cô ta nữa

Ông lão Nhận thất vọng triệt để, ông đứng phát dậy, vung cho Nhận Nhu mặt bạt tại thật mạnh,



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui