Chị Hà nói nhỏ bên tai Nhan Ôn: “Xem ra, đám phóng viên chỉ muốn đào xới tin nóng, vốn chẳng quan tâm đến chân tướng vụ việc."
Đây chính là điểm đặc trưng của ngành này.
Khi bạn được chú ý, tất cả mọi người đều tung hô bạn, nhưng một khi vướng vào thị phi, kẻ hóng chuyện sẽ nhiều hơn người ủng hộ bạn.
Nhan Ôn đã quen với những thứ này.
Bên ngoài nhìn nhận cô ra sao cũng chẳng thể can thiệp đến cuộc đời của cô, nhưng cô không thể gánh vết nhơ này mà sống tiếp, huống chi, cô phải đứng ở vị trí đỉnh cao trong giới điện ảnh, sánh ngang cùng Giang Tùy An.
Nếu thua tại đây, cô dựa vào gì để xứng đáng với anh.
"Chị Hà, chúng ta đi thôi.” "Cứ bỏ đi như vậy ư?” Chị Hà nhíu mày, đuổi theo Nhan Ôn: “Không nghe tiếp sao?" “Chẳng còn ý nghĩa gì nữa, ban tổ chức có thể mở cuộc họp báo trả lời các vấn đề này, đã giúp đỡ em rất nhiều rồi, đám phóng viên sẽ đăng tin ra sao, chúng ta chẳng thể nào khống chế, bây giờ sự trong sạch của em cần chứng cứ quan trọng nhất."
Vụ việc lần này ngoại trừ vở náo kịch lớn nhất từ lúc thiết lập lễ trao giải điện ảnh thì còn gầy dựng nên sự thay đổi to lớn trong giới giải trí và giới điện ảnh, cộng thêm mối tình tay ba bị phơi bày trước đó, dưới nhiều nhân tố, vụ việc này sẽ mãi sóng gió gập ghềnh.
Nhưng Nhan Ôn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
"Bây giờ bọn người Giang Linh Vận dứt khoát không lộ diện, nhất định còn có người dẫn lối báo chí đăng tin vụ việc này, là ai đây.” “Vẫn chưa có manh mối, hoặc có lẽ bên đại boss sẽ có sự phát hiện?”
Nhan Ôn gật đầu, hai người cùng đi vào tổng công ty Đại Hoa.
Cô vừa đi vào phòng làm việc, Giang Tùy An liền đặt tài liệu xuống ra đón cô: "Buổi họp báo phóng viên thuận lợi chứ?"
Nhan Ôn gật đầu, cô biết Giang Tùy An cố tình sắp xếp Tần Vũ đón cô sang đó, nhất định có dụng ý của anh.
"Tùy An, có phải anh đã phát hiện được gì rồi không?"
Giang Tùy An nhìn cô, rút ra một bản báo cáo từ trên bàn: “Phản hồi từ báo chí là Áo Lai rất để tâm vụ việc này, luôn khống chế phương hướng đưa tin."
Dựa vào thể lực của Đại Hoa, phía báo chí không dám nói dối, vậy thì...
“Tại sao Áo Lai phải làm như vậy?" Nhan Ôn hơi lờ mờ với cục diện hiện tại.
"Trong ngành này, không có kẻ địch tuyệt đối, đồng thời cũng không ai là bạn bè tuyệt đối, vì bảo vệ nghệ sĩ dưới trướng, một số người trực thuộc Áo Lai ra tay cũng chẳng có gì lạ." Giang Tùy An cười mỉm nắm tay Nhan Ôn.
Cô ngẫm nghĩ kỹ lời nói của Giang Tùy An, nghiêm túc đáp: “Vậy em nhất định phải tranh thủ cơ hội gia nhập Áo Lai!” “Có người trong nội bộ Áo Lai không muốn em gia nhập công ty, nếu em đi có thể vấp phải nhiều khó khăn..
Em vẫn nghe lời anh đến Áo Lai sao?" Giang Tùy An biết Nhan Ôn làm việc rất lý trí, cô ấy không ngu xuẩn chỉ nghe lời của mình, cô ấy là một người phụ nữ có chủ kiến.
"Chính vì Áo Lai có tiêu chuẩn và năng lực như thế, nên em phải đi, em phải dùng thực lực để nói với bọn họ rằng, em sẽ không bị thủ đoạn như vậy đánh gục đâu, trái lại, em cần ê kíp dày dạn kinh nghiệm như Áo Lai làm việc cho em."
Hiện tại rốt cuộc cô đã hiểu tại sao Giang Tùy An muốn cô buông tay KB và Sáng Nghệ, lựa chọn Áo Lai.
So với công ty đẳng cấp như Huy Hoàng, tài nguyên của Áo Lai rộng hơn, thực lực trong giới điện ảnh cũng mạnh mẽ hơn, ê kíp như bọn họ mới là thứ Nhan Ôn cần thiết nhất ngay bây giờ.
Cô không nên kén cá chọn canh vào lúc này, nếu nhận định Áo Lai giúp ích cho sự nghiệp của cô, Nhan Ôn nhất định sẽ cố gắng hết sức mình.
"Anh sẽ điều tra động thái bên đó, em hãy chuẩn bị thật tốt."
Cuối cùng người phải đưa ra được thành tích vẫn là Nhan Ôn.
“Em biết rồi.”
Chị Hà luôn theo dõi tin tức trên mạng, sau hai tiếng ban tổ chức điện ảnh mở cuộc họp báo với phóng viên, trên mạng nhanh chóng dấy lên một làn sóng mạnh mẽ.
Căn bản chia thành hai phe, một phe vẫn hoài nghi thành ý của ban tổ chức, cho rằng giới giải trí vô cùng hỗn loạn, cũng nhận định tất cả những sự việc xảy ra đều do Nhan Ôn đang làm màu, một phe là người hâm mộ ủng hộ Nhan Ôn, hội hâm mộ ban đầu tiếp tục triển khai thành hội ba mươi ngàn người, họ đều đã ủng hộ Nhan Ôn bấy lâu nay, hiểu rõ Nhan Ôn là một diễn viên thực thụ có thực lực, cũng muốn chung bước bên cạnh Nhan Ôn thoát khỏi cảnh khó khăn.
Trước đó chị Hà nhận được cuộc gọi của tên phóng viên kia, hắn ta bày tỏ sẽ không giao đống bằng chứng đó cho họ, và khuyên nhủ Nhan Ôn đừng hòng giở trò, với thế lực của Đỗ Cảnh Thăng trong ngành, bọn họ vốn không chiếm được thế ưu.
Chị Hà biết rõ đối phương nhận túi tiền của Đỗ Cảnh Thăng nhưng cũng đành chịu.
Thế nhưng trong tình huống như vậy vẫn có tin tức tốt lành, vì ban tổ chức lên tiếng thanh minh, đoàn phim vốn không xem trọng Nhan Ôn đều gọi điện gửi lời xin lỗi, tỏ ý sau này có cơ hội hợp tác sẽ tiếp tục mời Nhan Ôn tham diễn, ngoài ra còn có một chương trình phỏng vấn gửi lời mời đến Nhan Ôn.
“Nhan Ôn, đi không?" Chị Hà hỏi trước ý kiến của Nhan Ôn, mới sắp xếp hành trình làm việc.
“Đi thôi, lúc này lộ diện sẽ có lợi cho em." Nhan Ôn cười đứng dậy: “Chị Hà, phiền chị sắp xếp nhé."
Chị Hà lên tiếng đồng ý, hẹn sẵn thời gian với đối phương, ghi hình vào trưa mai, ngày mốt sẽ lên sóng.
Dựa vào thể lệ trước giờ của chương trình, sẽ để vài ngôi sao làm khách mời, chị Hà hơi lo lắng khách mời cùng xuất hiện sẽ gây ảnh hưởng đến Nhan Ôn, nên điều tra một phen, phát hiện bên trong cũng có nghệ sĩ của Áo Lai.
"Không sao, em chỉ làm tốt bổn phận của mình là được.” "Thế nhưng..." Chị Hà có chút lo lắng.
"Em hiểu, bây giờ ngoài kia đều quan tâm đến lời đồn, người dẫn chương trình cũng sẽ hỏi đến những vấn đề đó, nhưng đây chính là một dịp tốt.”
Cô cần một chương trình như thế, để biện hộ vài lời cho bản thân mình.
Thấy Nhan Ôn vẫn kiên trì, chị Hà cũng không ngăn cản thêm, trưa hôm sau, cô dẫn Nhan Ôn đến đài truyền hình từ rất sớm.
Nhưng vừa dừng xe thì nhận được cuộc gọi của tổ đạo diễn.
“Sao các cô vẫn chưa đến, chỉ chờ các cô nữa thôi!” Đối phương vô cùng nóng giận.
Chị Hà sững sờ giây lát, nhìn đồng hồ và trả lời: “Chẳng phải cách thời gian bấm máy vẫn còn nửa tiếng sao?” “Chẳng lẽ nghệ sĩ không cần thay đồ khảo sát hiện trường trước hay sao? Tại sao các cô không chuyên nghiệp, muốn kéo dài cuộc sắp xếp ghi hình ư, các cô chịu trách nhiệm ư? Thật biết đùa..."
Đầu dây bên kia hắn vẫn chưa cúp máy mà đã cười rầm lên với người bên cạnh.
Dường như đang huênh hoang lúc nãy hắn ta oai phong biết bao.
Chị Hà buồn bực lắc đầu: “Nhan Ôn, chị cảm thấy hôm nay sẽ rất gai góc."
Nhan Ôn cười mỉm, chẳng nói gì nhiều, ấn nút thang máy và bảo rằng: "Chuyện gì đến thì không bao giờ tránh khỏi."
Nếu đã xác định mục tiêu, thì phải làm đủ mọi cách vì nó, nếu không sẽ thật có lỗi với bản thân mình.
“Vậy được, một lát chị đợi sẵn ngoài cửa, em có việc gì thì trực tiếp gọi chị.” Chị Hà cầm túi của Nhan Ôn, thì thầm: "Trợ lý đạo diễn vừa gọi điện cho chị họ Phó, em chú ý đề phòng hắn ta." "Được rồi, yên tâm đi nào, đầu phải lần đầu tiên em nhận loại phỏng vấn này, không sao đâu, hãy tin tưởng em." Nhan Ôn cười dịu dàng, đạp đôi giày cao gót đi vào lều ghi hình.
Cô vừa xuất hiện, tất cả mọi người có mặt đều nhìn sang cô.
Tiếp đó là một tiếng gào thét mắng mỏ: "Tại sao cô vẫn chưa thay quần áo!”
.