Tờ mờ sáng hôm sau, Dịch Khải Liêm đã chuẩn bị hết mọi thứ để chào đón Quân Dao.
Anh cắm những bông hồng sặc sỡ vào lọ, tất thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng.
Á Hiên từ từ bước xuống cầu thang, cầm trên tay là món quà đã chuẩn bị từ trước để dành tặng cho chị.
Khoảng 7 giờ, Quân Dao kéo vali bước vào.
Cô ta lao đến ôm chầm Dịch Khải Liêm, trên miệng anh ta nở một nuu cười hạnh phúc.
Họ trao cho nhau những cái ôm thật chặt để bù đắp cho những ngày xa nhau.
Á Hiên đứng ở một góc tường, nhìn 2 người bọn họ âu yếm.
Trong lòng cô đau như cắt, khi nhìn thấy người mình yêu ôm chị gái mình.
Sau một lúc đắn đo, cô cầm hộp quà đến đưa cho Quân Dao và nói:
-Em tặng chị, chúc mừng chị chở về
Quân Dao cầm hộp quà, từ từ mở ra xem
-Cái gì đây?
-Cô tặng tôi cái áo này á?
Cô ta vừa nói vừa cười, biểu hiện khinh bỉ món quà.
Sau đó thẳng tay quăng vào thùng rác trước con mắt ngỡ ngàng của Á Hiên
-Còn ngây ra đó, mau chuẩn bị phòng cho Quân Dao đi
Dịch Khải Liêm nói nhỏ-
Á Hiên rời đi, khuôn mặt buồn rầu nhìn 2 người họ cười nói vui vẻ.
Một lúc sau, Quân Dao lấy trong túi ra một tấm thiệp cưới đưa cho Dịch Khải Liêm
-Cái gì đây?
-À là thiệp cưới của em, tháng sau em và Hạ Nam Lăng sẽ kết hôn
Câu nói của Quân Dao như sét đánh ngang tai, Dịch Khải Liêm buồn rầu không nói nên lời.
- Anh sao thế?
-Không sao
Dù trong lòng có buồn bao nhiêu thì ngoài mặt Dịch Khải Liêm luôn tỏ ra vui vẻ với Quân Dao.
Đối với anh thì chỉ cần Quân Dao hạnh phúc là được.
Đến lúc ăn, Dịch Khải Liêm và Quân Dao ngồi vào bàn.
Á Hiên cũng kéo ghế ra ngồi, nhưng chị cô không cho
-Sao cô lại ăn ở đây?
-Lúc nào mà em chẳng ăn chỗ này
-Chỗ của cô là ngồi ở xó bếp kia kìa
Lục Quân Dao lạnh lùng đáp lại, Á Hiên cố nhìn Dịch Khải Liêm để mong anh cho cô ngồi trên bàn dùng bữa.
Nhưng 5 phút trôi qua, anh ta vẫn làm lơ cô, không còn cách nào khác.
Á Hiên cầm chén cơm đến xó bếp ngồi ăn.
Ngồi ở xó bếp kia, nước mắt cô lại lần nữa rơi.
Á Hiên nghẹn ngào ráng ăn nhanh để đi lên phòng.
- Ăn xong thì dọn dẹp hết luôn đi
Dịch Khải Liêm nói với Á Hiên.
Cô chỉ biết gật đầu làm theo, trong lúc rửa bát.
Á Hiên bất cẩn làm rơi vỡ một cái chén, Lục Quân Dao từ đâu bay đến tát cô một cái rõ đau.
-Có cái chén thôi mà cũng làm rơi, còn không mau nhặt lên
Á Hiên chạy nhanh đến lấy cái chổi để quét mảnh vỡ
-Ai cho cô dùng chổi?
-Chị, mảnh vỡ này bén lắm
-Cô phải dùng tay thì mới sạch
Nói xong, Quân Dao quăng cây chổi sang một bên.
Cô ta ấn đầu Á Hiên xuống đất để cô dọn đống mảnh vỡ.
Sau một lúc dọn dẹp, giờ đây bàn tay của Á Hiên đã chảy máu rất nhiều.
Dịch Khải Liêm đi ngang qua nhưng cũng chẳng buồn để ý đến cô.
Á Hiên chạy lên phòng, tự băng bó vết thương trên tay.
Xong hết mọi chuyện, cô từ từ bước xuống.
Lục Quân Dao thấy thế bèn lôi quần áo từ trong vali ra bắt cô giặt
-Quần áo này sạch rồi mà chị
-Nhưng tôi muốn nó sạch hơn, phiền cô giặt giúp
Rõ ràng là cô ta bắt Á Hiên giặt quần áo để làm vết thương trên tay Á Hiên bị dính nước và xà phòng để cô phải đau.
Nhưng Á Hiên không nói gì, cô nhìn Dịch Khải Liêm 1 cái rồi ôm đồ đi giặt.
Lúc giặt đồ, bàn tay cô lại trở nên đau đớn vì bị thương.
Á Hiên tiếp tục giặt, một lúc rồi lại một lúc nữa cuối cùng đã giặt xong.
Vừa mới bước vào phòng thì thấy Dịch Khải Liêm ngồi chễm chệ trên ghế.
Anh ta đưa cho cô một hợp đồng
-Kí vào đi
-Đây là cái gì?
Cô thều thào hỏi
- Đây là hợp đồng hôn nhân, tôi và cô cưới nhau.
Chừng 2 năm thì sẽ ly hôn
-Vì sao phải cưới tôi?
Thì ra, vì tức giận chuyện Quân Dao cưới Hạ Nam Lăng nên Dịch Khải Liêm đã cưới Á Hiên thay thế cho cô ta.
Anh ta ép cô kí, Á Hiên làm theo lời anh.
Cô mong làm vợ Dịch Khải Liêm dù chỉ 1 ngày thôi cũng đã mãn nguyện đừng nói chi là 2 năm.
Hợp đồng hôn nhân đã kí, cũng là lúc cuộc đời cô trở nên tồi tệ nhất..